" Mực dẫn âm dương, thân chưởng huyền khí,....." Lý Phù tạm thu vào ngũ sắc phù mực, ngồi xuống vận chuyện Dưỡng Sinh Chú hồi phục pháp lực, tuy vậy tâm tư vẫn không rời khỏi bản mệnh phù lục.
Bây giờ hắn vẫn chưa vẽ được loại bản mệnh phù lục đầu tiên cho nên vẫn chưa thể bắt tay vào cải tu Thần Phù Sách, hồi phục pháp lực cũng chỉ có thể thông qua Dưỡng Sinh Chú. Cảm giác trong tay rõ ràng có bảo đao nhưng chỉ có thể dùng rìu mẻ thật không dễ chịu, hắn dự định không làm thì thôi, đã làm thì phải tới cùng, luyện chế ngũ sắc phù mực xong nghỉ ngơi một chút liền bắt đầu vẽ bản mệnh phù lục lên người.
Ngửa ngày sau, pháp lực bên trong đan điền đã hồi phục quá nửa, Lý Phù dừng vận công, lật tay lấy ra một chiếc tiểu bình.
Bên trong tiểu bình ngũ sắc quang mang đậm đặc như nước, ngũ sắc phù mực tự hành chầm chậm xoay tròn phát ra những tiếng ì ầm rất nhỏ. Chỉ cần nhìn ngũ sắc phù mực biểu hiện thôi cũng đủ hiểu được Thần Phù Sách huyền diệu tới mức nào, điều này làm cho Lý Phù đối với môn này công pháp càng hướng tới.
" Vẽ bản mệnh phù lục so với bình thường vẽ phù khó hơn gấp trăm lần, ta lại vừa bắt đầu không có chút căn cơ, xem ra chỉ có thể lựa chọn Hỏa Cầu Phù làm loại thứ nhất bản mệnh phù lục." Lý Phù từ sớm đã suy tính ổn thỏa, nhắc lại một lần.
Hỏa Cầu Phù không phải loại phù lục mạnh nhất hắn có thể vẽ nhưng là loại phù lục hắn hiểu rõ nhất, luyện tập nhiều nhất, lần đầu tiên vẽ bản mệnh phù lục cũng chỉ có vẽ loại này cực độ quen thuộc linh phù hắn mới có cơ hội thành công. Còn như Mộc Tiễn Phù, Mộc Long Phù, mấy loại cao cấp hơn linh phù, khả năng thành công cũng không có!
Lại nói bây giờ Lý Phù chính là bước ra bước đầu tiên để tu luyện thần phù sách, theo lý mà nói giai đoạn này vốn chỉ dành cho những tiểu tử miệng còn hôi sữa bắt đầu tu hành. Trường hợp luyện khí hậu kỳ mới bắt đầu vẽ loại bản mệnh phù lục đầu tiên như Lý Phù rõ ràng là đặc biệt mà thôi.
Nếu như là tiểu tử vừa bắt đầu tu tiên vẽ loại bản mệnh phù lục đầu tiên, dù có thiên tư thế nào đi chăng nữa cũng chỉ có thể lựa chọn một loại sơ cấp nhất có thể phù lục, thậm chí chỉ là một bản đơn giản hóa. Hỏa Cầu Phù tuy vẫn chỉ là cấp một phù lục nhưng được sử dụng rộng rãi, uy lực mạnh mẽ đã được cả tu tiên giới công nhận, Lý Phù dùng nó làm loại bản mệnh phù lục đầu tiên đã là rất tốt.
Lý Phù vẽ Hỏa Cầu Phù chỉ sợ không có tám trăm cũng đủ một ngàn lần, sớm đã rèn luyện mọi động tác thành bản năng nhưng lần này cùng bình thường vẽ phù hoàn toàn bất đồng, hắn không nhịn được mà có chút lo lắng.
Hít một hơi thật sâu, hắn lật tay lấy ra phù bút rồi hướng ngũ sắc phù mực chấm nhẹ một cái.
Đợi nhấc lên phù bút, phần đầu lông bút trắng xóa dùng đuôi sói làm thành đã dính vào một chút chất lỏng ngũ sắc, ngũ sắc quang mang rực rỡ chói lọi đem cả phù bút lẫn bàn tay phải của Lý Phù bao phủ.
Loại bản mệnh phù lục đầu tiên yêu cầu vẽ ở mi tâm, Lý Phù nhắm lại hai mắt, hạ bút xuống phần da chính giữa lông mày. Lúc này hai mắt coi như hoàn toàn vô dụng, nhất cử nhất động đều phải dùng thần thức để quan sát, đối với ngươi khác có lẽ khó khăn nhưng đối với Lý Phù lại không phải vấn đề gì lớn.
" A.......!"
Ngũ sắc phù mực chạm vào da nóng như lửa đốt, Lý Phù dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn phải nhếch miệng kêu lên một tiếng khe khẽ. Dù vậy tay phải của hắn vẫn không chút ảnh hưởng, vững chãi lại uyển chuyển điều khiển phù bút vẽ nên từng nét phù văn mỏng dính như chỉ.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Lý Phù từng chút một khắc Hỏa Cầu Phù phù văn lên mi tâm. Mới đầu còn dễ dàng một chút nhưng càng kéo về sau, ngũ sắc phù mực đem tới đau đớn càng kinh khủng, đến cuối cùng mỗi một nét bút đều như dùng đao khắc lên đầu, đau đớn khôn cùng.
Dưới đau đớn cực độ kích thích, dù là Lý Phù cũng không thể tập trung cho nổi, vẽ hỏa cầu phù hoàn toàn là dựa vào bản năng. Giống như ngươi đã đi một con đường quá lâu, tới khi nhắm mắt vẫn có thể chuẩn xác từng bước đi hết con đường.
May mắn là hỏa cầu phù, nếu là lựa chọn loại phù lục khác để vẽ thì lúc này Lý Phù đã lấy bại mà kết thúc.
Nửa ngày trôi qua lê thê như cả thập kỷ, Lý Phù nặng nhóc đặt xuống phù bút, toàn thân mồ hôi như tắm, bờ môi trắng bệch, rõ ràng là tiêu hao quá độ bộ dáng. Tuy nhiên hắn sóng lưng vẫn thẳng tắp, hai mắt sáng rực, mi tâm nhiều thêm một đoàn phù văn hình dạng ngọn lửa, không ngừng bắn ra rực rỡ ánh sáng năm màu, trong đó màu đỏ ánh sáng tỏ ra đặc biệt chói mắt.
Đoàn phù văn hình ngọn lửa chính là Hỏa Cầu Phù phù văn, hắn cuối cùng đã thành công khắc loại bản mệnh phù lục đầu tiên lên mi tâm, bước ra bước đầu tiên để tu hành Thần Phù Sách.
Hoả Cầu Phù phù văn không phải đặc biệt phức tạp một loại nhưng bây giờ dùng ngũ sắc phù mực vẽ lên da người lại bắn ra rực rỡ ngũ sắc quang mang, thần bí lại huyền ảo. Lý Phù lúc này trên đầu có ngũ sắc lấp lánh, khí tức toàn thân theo đó cũng biến trở nên thâm ảo khó dò, vô cùng đặc biệt.
" Tiếp theo cần làm chính là không ngừng thông qua hoả cầu phù ấn ký hấp thu thiên địa linh khí luyện hoá thành bản thân pháp lực, chậm rãi thay thế pháp lực vốn có thành Thần Phù Sách pháp lực." Lý Phù sờ lên hoả diễm ấn ký trên mi tâm, tự nhủ. Hoả cầu phù khắc lên mi tâm đem tới một chút cảm giác nóng rát, đầu não hắn lúc này như đang ngâm vào trong nước nóng, vô cùng thoải mái dễ chịu.
Lần này vẽ hoả cầu phù làm bản mệnh phù lục không ngờ còn thuận lợi hơn dự định, dùng mới hơn một ngày đã hoàn thành. Toàn bộ đều là nhờ Lý Phù đối với phù đạo thiên phú cùng cảm ngộ.
Hắn trời sinh phù đạo tư chất vốn đã cao tuyệt, đối với phù đạo luôn là học một hiểu mười, tiến bộ thần tốc. Tuy nhiên sau khi trải qua ngộ đạo trạng thái Lý Phù tại bên trên phù đạo mới thật sự lột xác, trình độ phù đạo của hắn bây giờ đã không phải có thể dùng tu vi để suy xét. Chỉ sợ phóng mắt tìm khắp luyện khí kỳ tu sĩ cũng đủ đứng vào hàng ngũ đỉnh phong.
Bởi vì trong lòng hưng phấn cho nên Lý Phù không cảm nhận được bao nhiêu mệt mỏi, tuy nhiên trải qua hơn một ngày không ăn không ngủ tập trung cao độ hắn cũng rõ ràng bản thân đã tới giới hạn. Nhìn phần ngũ sắc phù mực còn lại, Lý Phù ước chừng vẫn đủ để vẽ loại thứ hai bản mệnh phù lục nhưng hắn trong lòng rõ ràng trong thời gian ngắn muốn vẽ loại thứ hai phù lục là không khả thi.
" Đây cũng không phải chỗ để nghỉ ngơi!" Lý Phù đưa mắt nhìn bốn phía chất đầy rương gỗ, phất tay áo thu bảo vật vào túi trữ vật rồi quay người rời đi.
Cạch!
Bạch quang tắt ngúm, cửa lớn kho hàng bật tung mở ra. Lý Phù một thân bụi bặm ung dung bước ra ngoài, khoé miệng nụ cười không thể che dấu, trên trán hoả cầu phù ấn ký nhè nhẹ bắn ra ngũ sắc quang mang, nhìn vào có chút yêu dị.
Vốn tưởng một ngày mệt mỏi có thể nghỉ ngơi một phen không ngờ phong ba lại đúng lúc ập tới.
Vừa ra khỏi kho hàng Lý Phù đã nghe thấy tiếng bước chân lộc cộc cấp tốc tới gần. Âm thanh càng ngày càng lớn, tốc độ vô cùng nhanh chóng thể hiện chủ nhân nó tâm tình gấp gáp.
Vương Minh Đàn lao ra khỏi lối rẽ, mặt đầy mồ hôi, biểu cảm hốt hoảng, thấy Lý Phù đứng đó thì vui mừng quá đỗi. Vội vàng hít một hơi, hắn kinh hãi lắp bắp: " Không... không .. Không xong rồi! Hàng hoá thương minh vận chuyển tới Minh Nguyệt Hồ bị cướp, Minh trưởng lão chiến tử."
" Minh trưởng lão? Ngươi nói chính là người cách đây không lâu vừa tiến giai luyện khí đỉnh phong? Một trong thập đại trưởng lão?" Lý Phù biểu cảm trên mặt đông cứng tại chỗ, không thể tin hét lên.
" Không sai!"