Phúc Hắc Lão Công, Sủng Nghiện!

Chương 103

Tô Kiến Nam thực ra đã không thể chờ đợi thêm nữa, bên này cô vừa treo máy với Cố Dĩ Trạch liền nhận ngay cuộc gọi tới từ ông, ông chỉ nói muốn cô trở về nhà một chuyến bàn về việc chuyển nhượng cổ phần.

Lần này trở về, cô rất thận trọng còn mang theo cả luật sư đến làm chứng nhầm tránh việc Tô Kiến Nam chơi xấu.

Tuy nhiên, Tô Kiến Nam bên kia cũng không có dễ dàng đồng ý: "80% cổ phần là không thể đáp ứng, nhiều nhất là 40%."

"Ít nhất 70%"

Tô Vãn bắt chéo chân ngồi đối diện ông ta, từ người cô toát lên một khí thế nữ cường đúng nghĩa, "Điều tôi muốn chính là quyền quản lí công ty, nếu không nghĩ phải chiếm được vị trí đại cổ đông thì tôi có cần lấy đống cổ phần đó để làm cái gì?"

"Cô..." Sắc mặt của ông xanh mét rồi tím đi nhanh chóng.

Mặc dù từ lâu ông đã đoán được đứa con gái ngổ ngáo này chẳng phải là có ý tốt gì nhưng khi nghe được những lời nói quá thẳng thắng này thì đúng là làm ông bị đả kích nghiêm trọng.

Cô đây là đang chuẩn bị chiếm lại tất cả những gì thuộc về công ty mà ông ta đã từng cướp đi của ông ngoại mình.

"Cô sẽ không quản lý nó, thì cần gì mà phải đồi lấy quyền quản lí để làm gì?" Tô Kiến Nam phản đối yêu cầu của cô đưa ra, "Không may nếu công ty bị hủy trong tay cô, cô có đủ khả năng chịu trách nhiệm không?"

"Đúng là tôi không quản lý được nó nhưng sẽ có người khác thay tôi quản lý, mà có hủy hay không hủy cũng là việc của tôi, còn việc của ông chỉ cần kí tên lên trên đó."

Tô Vãn vẫn giữ nụ cười như thường, khẽ quay qua nói với luật sư bên cạnh, kêu anh ta lấy ra một sấp tài liệu đã chuẩn bị sẵn trước đó.

Tuy nhiên đúng ngay lúc này thì bỗng nhìn thấy Tô Như Nguyệt từ bên ngoài xông vào còn sấn sổ la hét vào mặt cô: "Tiện nhân, mày có biết xấu hổ không? Trong nhà xảy ra chuyện đều là do mày hại, nếu mày không đắc tội với Cố gia thì Cố Dĩ Trạch làm sao có thể dùng thủ đoạn này đối phó với bố hả? Bây giờ còn dám vát mặt mũi về đồi lợi ích tốt sao?"

"Tôi trước nay không có nghĩ mặt mũi mình tốt đẹp lắm, nhưng nếu các người có bản lĩnh thì đừng đến tìm tôi, đừng cầu xin tôi nha."

Tô Vãn dựa lưng vào sô pha một cách lười biếng và mỉm cười hết sức bình tĩnh, "Mà không phải bạn trai cô rất lợi hại sao? Sao không yêu cầu anh ta giúp đỡ."

Nếu lần trước cô hỏi Tô Kiến Nam là để dò hỏi thì hiện tại sau khi biết được Trương Phong đã đá Tô Như Nguyệt mà vẫn hỏi như thế đấy chính là muốn làm nhục cô ta.

Khuôn mặt cô ta khi trắng khi xanh, vẫn chỉ tay vào người Tô Vãn mà không thể nói ra được lời nào.

Tô Vãn mặc kệ cổ tiếp tục nhận lấy đồ trên tay luật sư đưa thẳng cho Tô Kiến Nam: "Đây là tài liệu chuyển nhượng cổ phần, bố... Ông cũng nên ký tên đi."

Tô Kiến Nam xấu hổ không nghĩ muốn nói chuyện tiếp.

Cuối cùng với yêu cầu cổ đông lớn nhất công ty là Tô Vãn nên ông đã quyết định đem 60% cổ phần trong tay mình nhường lại cho cô.

Tô Vẫn không mấy quan tâm đến đống cổ phần còn lại, điều cô muốn là đem công ty của ông ngoại giành về, miễn là quyền nắm giữ trong tay cô là lớn nhất thì những cổ phần ít ỏi kia cũng không quá bận tâm.

"Đợi đã..."

Ngay khi luật sư chuẩn bị lấy tài liệu chuyển nhượng đã được kí tên về thì Tô Kiếm Nam dùng một tay đè lại: "Bây giờ tôi đưa đồ cho cô, cô có chắc chắn Cố Dĩ Trạch sẽ thu tay lại không? Nếu như mọi chuyện không thành thì...."

"Bây giờ tôi là cổ đông lớn nhất, ông nghĩ xem nếu việc không thành đồng nghĩa công ty phá sản thì phần thiệt hại đó khẳng định là tôi chịu."

Tô Vãn đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống, "Tôi sẽ không lấy tài sản của mình ra đùa giỡn, cho nên ông cứ yên tâm, nếu so sánh tôi với ông thì chuyện công ty tôi càng để bụng hơn."

Cô thu lại tài liệu đã kí rồi phân ra làm ba bản, ba người bọn họ mỗi người giữ một bản.

- ----------oOo-----------

Editor: Alissa.

Cập nhật 27/4/2020 tại Việt Nam Overnight truyện.
Bình Luận (0)
Comment