"Ngươi rút cuộc là người nào?"
Phượng Thiên Vũ nhìn nữ tử trước mặt, không kiên nhẫn hỏi, rất rõ ràng, nữ nhân trước mắt này nhận thức được nàng, cùng nàng có cừu oán.
Chẳng lẽ trước kia nàng ta là kẻ thù của Thần Nữ Sáng Thế?
Mẹ kiếp, cái nữ nhân này đã bao nhiêu tuổi rồi?
"Tuyết Cơ, ngươi không nhớ ta hay sao?" Nữ tử thăm dò hỏi.
"Nói nhảm, nếu ta biết ngươi là ai thì còn cần phải hỏi ngươi nữa sao?”
"Ha ha, nếu ngươi đã không nhớ, vậy ngươi cũng không cần biết ta là ai, hôm nay, ta nhất định phải giết ngươi."
Dứt lời, trong tay liền xuất hiện một thanh kiếm màu tím, mang theo một cỗ hơi thở cổ xưa, khiến người ta không thở nổi, đắc ý nhìn Phượng Thiên Vũ, nàng muốn nhìn xem nếu không có sức mạnh của Thần Nữ Sáng Thế thì nàng ta làm sao có thể thoát khỏi tay nàng đây, hôm nay nàng muốn rửa bỏ toàn bộ sỉ nhục của bốn ngàn năm trước.
Ngay sau đó, bảo kiếm sắc bén công kích Phượng Thiên Vũ, chiêu thức vô cũng tàn nhẫn.
Phượng Thiên Vũ thấy vậy, phi thân tránh thoát, xoay tròn một vòng trên không trung, sau đó liền xuất hiện ở sau lưng nữ tử, hai tay nhanh chóng đánh tới sau lưng của nữ tử kia, nữ tử nhẹ nhàng một di chuyển tránh khỏi một chưởng.
Đứng một chỗ, Bạch Liên cười lạnh nói: "Tuyết Cơ, ngươi bây giờ chỉ có như vậy thôi sao?"
Hôm nay Phượng Thiên Vũ một thân áo đỏ, khí thế hừng hực, ý niệm khẽ động, Thí Huyết đã xuất hiện trước mắt mọi người, nhìn nữ tử, từng chữ từng chữ nói: " Muốn biết thì tự mình nghiệm chứng đi."
Bạch Liên nhìn Phượng Thiên Vũ trước mặt, nàng không thể không nói, sự liều lĩnh của nữ nhân này vẫn không thay đổi, lời nói vẫn độc ác, lại rất yêu thích màu đỏ.
"Nhị hoàng tử, bọn hắn giao cho ngươi cùng người của ta, nữ nhân này làcủa ta." Bạch Liên nhìn thoáng qua Hàn Duệ, Thanh Ngư cùng Mạc Sầu, rồi lạnh giọng nói.
"Dạ, Cung chủ." Nhật Lăng lên tiếng, nhìn về phía những người còn đang đứng trong sân kia lạnh giọng nói: "Giết bọn chúng, Bổn hoàng tử liền có thưởng, mỹ nữ, kim tệ, muốn gì được nấy."
Những người kia nghe vậy như tiếp thêm sức mạnh, nhanh chóng tiếp tục công kích Thanh Ngư cùng Mạc Sầu, bọn hắn đã nhìn ra, hai người này không lợi hại bằng cái lão đầu kia.
Bạch Hồ quét đuôi, một đám người liền lăn ra ngoài.
Nữ tử lụa trắng che mặt thấy vậy, nhao nhao triệu hoán ra ma thú của mình, cơ bản đều là cấp bậc Đế Vương, Thanh Ngư cùng Mạc Sầu không phải là đối thủ.
Hàn Duệ thấy vậy, phát ra một tín hiệu, triệu tập toàn bộ cao thủ của Dược Tông, hôm nay dù có thế nào hắn cũng phải dốc toàn bộ sức lực, hắn sống lâu như vậy, chứng kiến nữ tử kia hảo tâm không tốt, muốn giết nha đầu, hắn không đối phó được nàng ta, nên nhất định phải bảo vệ được người của nha đầu.
Sau một khắc, những cao thủ của Dược Tông cũng nhao nhao chạy đến, nhanh chóng tập hợp thành một hàng ngang.
Bạch Liên lạnh lùng nhìn Phượng Thiên Vũ, triệu hoán ra ma thú của mình, ma thú của nàng đã có thể biến thành hình người, là một nữ tử xinh đẹp .
Phượng Thiên Vũ lạnh lùng nhìn nữ tử vừa mới xuất hiện kia, là một ngũ giai Siêu Thần Thú Đằng Xà.
"Ảnh nhi."
Gió mát thổi qua, tóc đen tung bay, bên cạnh của nàng đã xuất hiện thêm một nam hài tóc trắng, khiến cho Đằng Xà cùng Bạch Liên khẽ giật mình.
"Đằng Xà, lá gan của ngươi thật không nhỏ." Tuyết Ảnh cười lạnh một tiếng, đối với huyết mạch Xà Tộc mà nói, hắn chính là huyết mạch cao quý nhất, thế mà hôm nay Đằng Xà này dám….
Bạch Liên không cam lòng nhìn Tuyết Ảnh, lúc trước Tuyết Cơ biến mất, Tuyết Ảnh không chịu thức tỉnh, nàng có ý đồ đem Tuyết Ảnh vào Liên cung Thần Giới, vì muốn làm hắn thức tỉnh, nàng đã phảilàm hết mọi biện pháp, nhưng vẫn không có kết quả hắn vẫn cứ ngủ say như vậy, vốn muốn giết hắn, không biết là hắn được cái gì bảo hộ, vẫn không thể ra tay được, nàng liền đưa hắn đến nơi Tuyết Cơ biến mất rồi ném xuống dưới, nàng muốn Tuyết Cơ nhìn thấy, người mà ngươi thương yêu nhất đã bị nàng ném đi không thương tiếc.
"Ngươi có huyết mạch cao quý thì như thế nào, ngươi có lẽ còn chưa được Độ Kiếp đi, ta như cũ vẫn có thể giết ngươi." Đằng Xà kiêu ngạo cười nói: "Chủ nhân của ngươi lợi hại bằng chủ nhân của ta sao?"
Tuyết Ảnh không thèm để ý chút nào: "Ai chết ai sống còn chưa nói trước được đâu."
Nói xong, nhanh chóng hóa thành thân rắn, nhảy đến công kích Đằng Xà, thân rắn trắng sáng chói lọi, màu vàng của Mạn Châu hoa phủ trên thân tuyết trắng như toả sáng một vùng, bao quanh thân rắn là những đóa hoa tử vong trôi nổi bồng bềnh, nhìn qua thật xinh đẹp quỷ dị.
Uy áp huyết mạch Cấm kỵ Thần thú phát ra những người đang tập trung đánh nhau kia liền không hẹn mà dừng lại run sợ.
Đằng Xà thấy vậy, lay động biến trở về bản thể, một xanh một trắng bắt đầu giao chiến, đây cũng là lần thứ nhất kể từ khi Tuyết Ảnh tỉnh lại phải giao thủ với một ma thú mạnh mẽ như thế một Siêu Thần Thú.
Những ma thú khác không chịu nổi uy áp, nhao nhao ngã xuống đất, Thanh Ngư đau lòng nhìn Bạch Hồ, nhanh chóng triệu hồi về không gian.
Phượng Thiên Vũ lạnh lùng nhìn một chỗ, Thí Huyết trên tay nghênh đón tiếp lấy, Bạch Liên là thần, lại còn sống không biết bao nhiêu là năm, Phượng Thiên Vũ mặc dù là chuyển thế của Thần Nữ Sáng Thế, nếu như là lúc trước, nàng chỉ cần động động tay, Bạch Liên liền sẽ phi hôi yên diệt, nhưng bây giớ nàng chẳng qua chỉ là một cấp thấp Linh Tông, làm sao có thể chống lại Bạch Liên.
"Tuyết Cơ, không có vũ khí của kiếp trước, không còn thực lực của kiếp trước, ngươi đánh thắng được ta sao?"
Bảo kiếm màu tím bắn ra những mũi tên như ánh sáng, bay vọt tới Phượng Thiên Vũ, mũi tên sắc nhọn đem quanh thân Phượng Thiên Vũ cắt xuống, không phải là nàng không muốn né, mà là nữ nhân trước mắt rất cường đại.
Bạch Liên thấy vậy, ngưng tụ linh lực đánh thẳng vào người Phượng Thiên Vũ.
Phượng Thiên Vũ cắn răng, lạnh lùng nói: "Ngươi giết không được ta, như vậy hãy đợi đến khi ta hủy thiên diệt địa đi." Nói xong, trong tay nàng ngưng tụ ra một đóa hỏa liên, như máu màu đỏ, phát ra uy lực.
Bạch Liên là biết rõ đây chính là kỹ năng Phần Thiên , nàng có chút e dè, chuyển thế của Tuyết Cơ đã có thể nhanh chóng nắm vững được Phần Thiên rồi sao?
Khẽ nhíu mày.
Phượng Thiên Vũ đột nhiên phun ra một búng máu, hỏa liên dần dần biến mất.
Nàng khẽ cười một tiếng, ngưng tụ lực lượng cũng không được rồi?
Một chưởng của Bạch Liên kia đã khiến Phượng Thiên Vũ chịu nội thương rất nặng.
Bạch Liên thấy vậy, cười lạnh đến: "Tuyết Cơ, ngươi có bản lĩnh gì, đều sử dụng ra đi."
Phượng Thiên Vũ đột nhiên cảm thấy đầu đau đau, một ít hình ảnh xuất hiện đứt quãng, ba mươi ba tầng trời trong băng cung, một hồng y nữ tử đang lẳng lặng nằm, một khắc sau, hình ảnh chuyển đổi, hồng y nữ tử dưới thiên địa pháp tắc liền biến mất, cuối cùng xuất hiện hình ảnh một nam một nữ đang tươi cười cùng nhau khắc lên vách đá một lời hứa.
"A."
Đầu như tê liệt đau đớn, còn có những hình ảnh kia, lại khiến cho Phượng Thiên Vũ trở nên khát máu, hơi thở tử vong lan tràn khắp một mảnh bầu trời, rõ ràng là sáng lạn như ánh ban mai, nhưng lại làm cho người ta cảm giác lạnh lẽo như vừa bước chân vào địa ngục .
"Mẫu thân."
Tuyết Ảnh biến trở về hình người, không để ý Đằng Xà ở sau lưng, quay người bay về phía Phượng Thiên Vũ, sau đó lại bị Đằng Xà dùng đuôi đánh lén sau lưng, giọt máu tươi từ khóe miệng tràn ra, nhưng hắn vẫn không quay đầu lại, chạy đến bên người Phượng Thiên Vũ.
Phượng Thiên Vũ thấy Tuyết Ảnh bị thương, ánh mắt tràn ngập khát máu nhìn về con rắn đang đứng trên không trung kia, một nụ cười nở ra, từ không gian lấy ra một viên đan dược, đưa cho Tuyết Ảnh...đó là thượng phẩm tam giai Trị Liệu đan, Tuyết Ảnh ăn xong cảm giác đau đớn cũng biến mất, Phượng Thiên Vũ lại lấy ra một ít đan dược, ăn như ăn kẹo, đây là đan dược nàng mới luyện chế thành công Hồi Linh đan, bởi vì nàng có Tinh Thần lực biến thái, vì thế đan dược được nàng luyện ra cũng không giống như bình thường, Hồi Linh đan, tên như ý nghĩa, có thể khôi phục lại linh lực, hạ phẩm thì năm canh giờ sẽ khôi phục lại linh lực, trung phẩm ba canh giờ, thượng phẩm một canh giờ, nhưng mà, Phượng Thiên Vũ ăn hết sẽ liền khôi phục.