Ban giám khảo lần lượt đánh giá từng viên đan dược, không ngoài ý muốn, mỗi viên đan dược đều có những khuyết điểm nho nhỏ, nhưng viên đan dược cuối cùng khiến cho mọi người phải sững sờ...
Độ dung hợp là 100% thượng phẩm Thăng Hoa đan, đây là điều khó mà làm được!
Ban giám khảo đám kích động liếc nhìn nhau, sau đó một người trong ban giám khảo dứt khoát đứng lên, nhìn về phía trọng tài hô lên: "Phượng Thiên Vũ?"
Phượng Thiên Vũ nghe vậy, lông mày nhẹ chau lại, lên tiếng hỏi: "Chuyện gì?"
Thấy nàng vừa lên tiếng, tổ ban giám khảo không chút hình tượng, bước thật nhanh đi đến, mắt sáng long lanh như vừa phát hiện ra mỏ vàng nhìn Phượng Thiên Vũ: "Tiểu nha đầu, mau nói cho chúng ta biết, ngươi làm như thế nào, có thể dung hợp dược liệu thành công đến 100% như vậy?"
Vị giám khảo này cất giọng cũng không nhỏ, những người phía dưới đều có thể nghe thấy!
"Không thể nào, nàng không dùng đến Hồng Huyết thảo, làm sao có thể dung hợp đến 100% được chứ?"
"Đúng vậy, chính mắt ta trông thấy nàng không có sử dụng a, có phải ban giám khảo nhầm lẫn gì hay không ?"
Một số người trông thấy Phượng Thiên Vũ luyện chế đan dược không tin nổi mà lên tiếng... !
Đến Hàn Duệ cũng không tin, luyện chế nhiều năm như vậy, hắn cũng chưa từng nghe qua, không sử dụng Hồng Huyết thảo sẽ tăng lên độ thành công trong dung hợp?
Chuyện gì đang xảy ra đây a?
"Hồng Huyết Thảo là dược tính thuần dương, tăng thêm lửa luyện chế, độ nóng sẽ cao hơn, độ dung hợp tự nhiên sẽ không hoàn mỹ, vì vậy ta không sử dụng đến Hồng Huyết Thảo, khống chế lửa thật tốt cùng thời gian luyện chế, như vậy sẽ được viên đan dược như các ngươi đang cầm trên tay!"
Phượng Thiên Vũ nhẹ nhàng nói từng chữ, những người này đều biết rất rõ từng loại dược liệu, chẳng lẽ thuộc tính đơn giản này bọn họ không biết ư... !
"Khó trách, mỗi lần ta luyện chế Thăng Hoa đan đều giống nhau, thì ra vấn đề là nằm ở chỗ này a!"
Hiểu được vấn đề, ban giàm khảo cầm lấy đan dược đi về, trận đấu thứ hai không hề nghi ngờ Phượng Thiên Vũ là người chiến thắng!
Cuộc tranh tài kết thúc thì cũng đã là giữa trưa, Hàn Duệ chân chó mang theo nhóm người Phượng Thiên Vũ đến quán rượu nổi tiếng nhất ở Đế đô...
"Nha đầu, ngươi làm sao lại biết không sử dụng Hồng Huyết thảo thì độ dung hợp sẽ tăng lên?"
Hàn Duệ vừa đi liền hỏi, có được đồ nhi như vậy, chính là tăng thêm thể diện cho hắn a!
Phượng Thiên Vũ đang cùng Đế Dạ Hiên nói chuyện, nghe thấy Hàn Duệ hỏi, bước chân dừng lại, quay đầu, quái dị nhìn hắn một cái, rồi hỏi: "Sư phụ, ngươi cũng không biết sao?"
Hàn Duệ lắc đầu: "Đồ nhi, ngươi là người đầu tiên biết không sử dụng Hồng Huyết thảo sẽ làm cho Thăng Hoan đan trở nên hoàn mỹ hơn đó!"
"Ta tưởng các ngươi đều biết hết rồi chứ!"
Hàn Duệ cõi lòng tan nát: "Nha đầu a, cứ tiếp tục như vậy ta phải bái ngươi làm sư phụ mất!"
Phượng Thiên Vũ trầm tư nửa ngày, tựa hồ như đang suy nghĩ điều hắn vừa nói, thật lâu sau, nàng mới khẽ thở dài, nói ra: "Sư phụ, ngươi cũng biết rõ đồ nhi không phải là người vô tình mà, nếu sư phụ đã nói như vậy, ngươi cứ yên tâm, ta sẽ cố gắng làm tròn bổn phận dạy dỗ ngươi thật tốt!". Nói xong, rồi bước nhanh vào quán rượu...
Thanh Ngư nhịn không được liền cười lớn, tiểu thư càng ngày càng cường hãn a!
Hàn Duệ nghe xong lời này, bất đắc dĩ nhìn bóng dáng ở phía trước, không có biện pháp a, ai bảo nha đầu kia là bảo bối của hắn chứ!
Mấy người tiến vào quán rượu...
Tiểu nhị trông thấy bọn họ, nhiệt tình chạy tới: "Khách quan, các người cần gì?"
"Sư phụ, nơi đây là địa bàn của ngươi, ngươi chủ trì hết đi!" Một tay Phượng Thiên Vũ chống lên bàn, cả người tản ra sự lười như một con mèo cao quý!
Đế Dạ Hiên không nói lời nào, chỉ yên lặng ngồi ở bên cạnh Phượng Thiên Vũ!
Hàn Duệ không thường xuyên đến đây, cũng không biết sở thích của mỗi người là gì, liền nói một câu: "Đem tất cả các món ngon của các ngươi lên đây!"
"Được, được, khách quan, xin người chờ một chút a!" Tiểu nhị cao hứng lui xuống dưới!
"Tôn Giả, người thật biết hưởng thụ nha?"
Thanh Ngư nhỏ giọng hỏi, Tôn Giả gọi là nhiều món như vậy, lỡ như ăn không hết thật là lãng phí a!
"Không cần lo lắng, còn có Kinh Lôi, Viêm, cùng Ảnh nhi nữa!" Phượng Thiên Vũ nhàn nhạt nói, trong không gian gọi Viêm đi ra, Tuyết Ảnh lạnh lùng cũng đã ngồi ở một bên chờ sẵn.
Ngay sau đó, hai bên Đế Dạ Hiên đã xuất hiện hai con ma thú, nhanh chóng trở thành tâm điểm của mọi người trong quán, Thất Dạ cùng Kinh Lôi đều thủy chung không lên tiếng!
Thất Dạ vừa trông thấy Phượng Thiên Vũ đã muốn chạy ngay đến trong ngực của nàng, chẳng qua là chưa kịp bị Tuyết Ảnh bắt lại, đã bị Đế Dạ Hiên tóm cổ, Thất Dạ quay đầu lại, trông thấy gương mặt u ám của chủ nhân mình... !
"Thất Dạ, ngươi đã quên lời nói của ta?"
Thất Dạ lệ rơi đầy mặt: "Chủ nhân, người đừng có như vậy được không? Ta nhát gan... !"
Đồ ăn rất nhanh đã được đưa lên, mấy người chậm rãi bắt đầu ăn... !
"Nha đầu, cuộc tỉ thí kết thúc ngươi có dự định gì chưa?"
Hàn Duệ vừa ăn vừa hỏi, trong lòng bắt đầu lại tính toán, nếu nha đầu chưa có kế hoạch gì, hắn phải dụ dỗ nha đầu đi Đế Hoàng Thành mới được!
"Đi Đế Hoàng Thành!"
Phượng Thiên Vũ còn chưa kịp trả lời, Đế Dạ Hiên liền cất tiếng!
"A, như vậy thật tốt quá, sư phụ cũng đang dự định đi đến Đế Hoàng Thành đây." Hàn Duệ nói xong, nụ cười rộng đến mang tai, vui vẻ ăn cơm... !
Phượng Thiên Vũ tuy có chút khó hiểu, nhưng không thành vấn đề, nàng tin tưởng, Dạ Hiên tự nhiên sẽ nói cho nàng biết!
... ...
Mấy người ăn xong rồi lại ngồi uống trà một hồi, nhìn thời gian cũng không sai biệt lắm, chuẩn bị đi đến đấu trường, xem ra trận đấu cuối cùng này sẽ không đơn giản như hai lần trước nữa...
Ba cái tên có mặt trong vòng thi đấu cuối cùng đó là: Phượng Thiên Vũ, Tôn Dương, Lý Thành, hai người này đều là cao cấp Dược Chủ.
Hội trưởng đứng ở trên đài, nhìn ba người ở trên bục, tươi cười cất giọng nói: "Đây là cuộc tranh tài cuối cùng, các ngươi sẽ tự luyện chế đan dược mà các ngươi cho là tốt nhất, người chiến thắng chính là người luyện chế ra đan dược có phẩm giai cao nhất, có độ dung hợp tốt nhất!"
"Các ngươi được quyền sử dụng đan đỉnh của chính mình, viết lên giấy các dược liệu các ngươi cần, ta sẽ cấp đầy đủ dược liệu cho các ngươi."
Ba người nghe vậy, bắt đầu cầm bút viết tên dược liệu mình cần.
Thẳng đến khi dược liệu được đưa tới, ba người bắt đầu tiến hành luyện chế.
Từ trong không gian Phượng Thiên Vũ lấy ra đan đỉnh được Hàn Duệ tặng, đan đỉnh vừa hiện ra, trên khán đài một mảnh người kinh ngạc. . .
Ngón tay bắn ra, màu đỏ yêu dị bay ra bao quanh phía dưới đan đỉnh, Phượng Thiên Vũ điều chỉnh lửa ở trạng thái tốt nhất, đem đan dược bỏ vào trong đan đỉnh. .
Đông Thanh đứng ở phía dưới nhìn hồng y nữ tử trước mặt, trong mắt tràn đầy ghen ghét, nàng biết rõ, thời điểm luyện dược không thể bị quấy rầy, cúi đầu nhìn cung tên trong tay, bốn phía còn có người Mục gia mai phục, ra một động tác kí hiệu, từ trong chỗ tối những người mai phục đã dương cung nhắm bắn vào Phượng Thiên Vũ. .
Cảm nhận được một trận sát khí nồng đậm, đứng ở trên bục, Phượng Thiên Vũ khẽ cười: "Xem ra Mục gia chủ cùng vị công chúa đã muốn hạ thủ rồi?"
Không để ý tới sát ý đang nhắm vào nàng, Phượng Thiên Vũ sử dụng sinh mệnh chi linh xây lên kết giới, đứng ở bên trong kết giới an tâm luyện chế đan dược. .
Kiêng kị nhất của việc luyện đan chính là bị quấy rầy.
Đông Thanh mỉm cười âm hiểm, hạ tay xuống, ngay sau đó, những mũi tên như mưa bay về phía Phượng Thiên Vũ, liên tiếp không ngừng, cũng thật may mắn những người trên khán đài người đều có linh lực, nên không ai bị thương, trên khán đài sát khí của Đế Dạ Hiên bắn ra bốn phía, chết tiệt, hắn vốn không lo lắng cho nha đầu, nhưng dám ra tay khi nha đầu đang luyện dược, xem ra không giáo huấn bọn họ là không được.....