Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu

Chương 98

Phượng Thiên Vũ nhìn nhìn Thanh Ngư cùng Thanh Loan: "Thanh Ngư, sao Mộc Mộc còn chưa có trở về?"

Mộc Mộc đi cùng với Thanh Ngư , sao bây giờ Thanh Ngư lại ở chung với Thanh Loan, còn Mộc Mộc đâu?

Thanh Ngư cùng Thanh Loan sững sờ, hai người liếc mắt nhìn nhau, Thanh Ngư đặt ly trà xuống: "Tiểu thư, người nói cái gì vây, Mộc Mộc tỷ không phải đều ở chung với người sao?"

"Đúng vậy, ta cùng Thanh Ngư một mực đều ở cùng một chỗ, đều không trông thấy Mộc Mộc!"

Thanh Loan nghi hoặc nói, nãy giờ nàng đều ở chung một chỗ với Thanh Ngư mà, Mộc Mộc cũng không có ở phía sau hậu viện, Thiên Vũ làm sao lại hỏi Thanh Ngư như vậy?

"Không tốt rồi!"

Phượng Thiên Vũ đứng người lên, lưu lại một câu nói kia rồi nhanh chóng chạy ra ngoài sân nhỏ!

Thanh Ngư cùng Thanh Loan nhìn nhau, như đã đoán được sự tình không ổn: "Thanh Ngư, thực lực của ta tương đối cao, ngươi mau đi truyền tin cho mấy người Vân Thương biết đi, ta sẽ đi hỗ trợ cho Thiên Vũ!"

"Được, Thanh Loan tỷ, người nhớ phải cẩn thận!"

"Yên tâm!"

... ... ...

Phượng Thiên Vũ chạy thẳng một đường đến đan viện, đi khắp các phòng học đều không trông thấy Mộc Mộc!

"Thiên Vũ, đừng có gấp, Mộc Mộc chắc sẽ không có việc gì đâu!" Thanh Loan nhìn nàng gấp gáp như vậy, cũng không biết phải làm sao bây giờ!

Sát khí bao trùm quanh người Phượng Thiên Vũ, trong đan dược kỳ thư có một loại đan được dịch dung, nhưng phải đạt đến trung cấp Dược Thánh mới có thể luyện chế được nó, người vừa nãy mang Mộc Mộc rời đi nhất định đã sử dụng đến loại đan dược này, Dịch Dung đan trân quý vô cùng, là ai có cái năng lực kia?

Trong đầu Phượng Thiên Vũ lóe lên một tia sáng, chỉ có thể là nữ nhân kia Bạch Liên, cái người có dung mạo giống y đúc với nàng, ngoại trừ nàng, chỉ sợ không có người nào có thể dễ dàng xuất ra một viên Dịch Dung đan như thế!

Nhưng tại sao lại muốn nhắm vào Mộc Mộc, muốn uy hiếp nàng sao?

Nếu đúng là như thế, hiện tại Mộc Mộc có lẽ vẫn còn đang an toàn!

"Thanh Loan, chúng ta trở về thôi, cùng nhau nghĩ cách cứu Mộc Mộc!"

"Được!"

Hai người rất nhanh trở lại sân nhỏ!

Trong sân nhỏ, Vân Thương, Mộc Thương, Vân Ế, Mạc Sầu, kể cả Dạ Huyễn Ngọc đều đã có mặt!

Từ xa Thanh Ngư đã trông thấy hai người, liền chạy ra đón: "Tiểu thư, Thanh Loan tỷ, có tìm được Mộc Mộc tỷ không?"

"Không tìm được!"

Phượng Thiên Vũ nói xong, đi tới: "Mộc Thương, ngươi cùng cỏ cây câu thông một cái, xem bọn nó có biết Mộc Mộc bị mang đi đâu không?"

Mộc Thương lắc đầu: "Ta đã thử qua, không được!"

Vân Thương cùng Vân Ế không có đáp lời, bọn hắn cũng không biết nói cái gì!

Phượng Thiên Vũ gỡ mặt nạ xuống, thả lại vào không gian, nếu như người bắt đi Mộc Mộc thật là Bạch Liên, như vậy chỉ có nàng xuất hiện mới có thể dẫn dụ được bọn hắn!

Vân Ế tuy đã được trông thấy dung mạo của Phượng Thiên Vũ, nhưng lần này vẫn kinh diễm như lần đầu tiên. Dạ Huyễn Ngọc giờ phút này cũng thật sự là kinh sợ rồi, hắn không phải là kinh diễm, điều hắn kinh hãi chính là ấn ký Hồng Liên nổi bật trên trán của Phượng Thiên Vũ, từ khi hắn sinh ra, Thần Nữ Sáng Thế đã không còn, vì vậy chưa từng được gặp qua, nhưng mà ở Thần Giới đã từng nói qua, Thần Nữ có dung mạo y đúc với Bạch Liên, như vậy dung mạo của Phượng Thiên Vũ là muốn nói lên điều gì đây?

"Tiểu thư, Mộc Mộc tỷ sẽ không sao chứ?"

Thanh Ngư lo lắng hỏi, đều do những người kia, tại sao lại giả mạo nàng để bắt Mộc Mộc tỷ chứ!

Phượng Thiên Vũ an ủi vỗ vỗ vai của nàng: "Thanh Ngư, yên tâm, ta nhất định sẽ đem Mộc Mộc trở về!"

"Dù có chết, ta cũng nhất định sẽ đem nàng trở về!"

Những lời này, không có người hoài nghi, khi rèn luyện ở Thiên Hoàng Điện, lúc trông thấy Mộc Mộc rơi xuống sườn dốc kia, Phượng Thiên Vũ không suy nghĩ liền lập tức nhảy xuống cứu Mộc Mộc!

Khi đó nàng có từng nghĩ đến tính mạng của mình không... !

"Ta đi nghỉ trước đấy, các ngươi cứ làm gì làm đi!"

Mắt lạnh Dạ Huyễn Ngọc khẽ quét, lạnh nhạt đi vào gian phòng của mình!

Cái đầu heo kia vốn đâu quan hệ gì với hắn, hắn tới nơi này chỉ là muốn tìm Thần Nữ Sáng Thế mà thôi!

Nhưng mà cước bộ của hắn lại ngưng lại, thật sự không có quan hệ với hắn?

Được rồi, tại vì cái bảo vật nghịch thiên kia hắn sẽ giúp nàng vậy!

... ...

Sáng sớm ngày hôm sau, Thanh Ngư xin lão sư nghĩ vài ngày, lão sư vốn không muốn đáp ứng, nhưng lại được viện chủ cho phép, nên hắn đành phải đồng ý!

"Thanh Ngư, đã làm xong chưa?"

Phượng Thiên Vũ phân loại dược bình trong tay, cất tiếng hỏi Thanh Ngư!

"Tiểu thư, được rồi, tiểu thư ta đi cùng với người nhé!"

Thanh Ngư nhìn ba người chuẩn bị rời đi, nửa đêm hôm qua, tiểu thư nhận được một phong thư, phía trong ghi rõ muốn cứu Mộc Mộc tỷ phải đi đến Vô Sinh Nhai, nàng cũng muốn đi cùng tiểu thư!

Thanh Loan kéo kéo ống tay áo của Vân Thương, muốn hắn khuyên bảo Thanh Ngư!

Vân Thương thấy vậy, quay đầu lại nói: "Thanh Ngư nghe lời, muội ở lại với Vân Ế đi!"

"Còn có Mạc Sầu!"

Phượng Thiên Vũ thêm một câu, người nàng đối phó lần này chính là Bạch Liên, mang theo Thanh Ngư cùng Mạc Sầu chỉ khiến hai người bị thương mà thôi, hiện tại không biết Mộc Mộc sinh tử như thế nào, nàng không muốn liên lụy thêm những người khác nữa!

Dựa theo trí nhớ của nàng biết được, Bạch Liên đã là sống hơn bốn ngàn năm rồi đã trở thành một lão cáo già rồi, lần trước nàng có thể gây tổn thương đến nàng ta, là vì nàng ta chủ quan, lần này nói không chừng... !

"Vân Thương, ta cũng phải ở lại sao?"

Vân Ế mở quạt xếp, không tin hỏi, lúc nào gặp nguy hiểm Vân Thương đều mang theo hắn?

Vân Thương mặt mày nhẹ chau lại: "Vân Ế, Thanh Ngư là vị hôn thê của ngươi, ngươi phải bảo vệ muội ấy thật tốt!"

Thanh Ngư sững sờ!

Nàng là vị hôn thê của Vân Ế?

Vân Ế thầm mắng một tiếng: "Chết tiệt, sao lại quên mất vụ này!"

Thanh Loan mỉm cười, đang lúc chuẩn bị đồ vật lại sờ đến một tấm lệnh bài, nhìn qua tấm lệnh bài, lệnh bài màu vàng xanh nhạt chung quanh có khắc đầy cổ văn, giữa lệnh bài có khắc một chữ "Minh" sống động!

Thanh Loan khẽ giật mình, vung tay ném nó vào không gian, thầm nghĩ "Sao lại lấy thứ này ra!"

Mộc Thương vốn không cần chuẩn bị gì, tựa người trên cây cột, lông mày nhẹ chau lại: "Thiếu một người a!"

Phượng Thiên Vũ đã chuẩn bị đan dược thật tốt, đem toàn bộ bỏ vào không gian trữ vật: "Chuẩn bị xong chưa?"

"Tốt rồi!"

"Ta cũng vậy!"

Thanh Loan cùng Vân Thương lên tiếng trả lời, Mộc Thương cũng đã đi tới!

"Tốt lắm, chúng ta đi thôi!"

Phượng Thiên Vũ nhìn thấy Thanh Ngư đang nhìn bọn họ, cất giong nói:"Vân Ế, chúng ta không có ở đây, ngươi phải bảo vệ thật tốt Thanh Ngư, còn có Mạc Sầu nữa!"

Vân Ế gật đầu: "Yên tâm đi, ta không bảo vệ được hôn thê của mình thì làm sao bảo vệ được con của ta nữa!"

Thanh Ngư mặt đỏ lên: "Ai muốn ngươi bảo hộ!"

"Ừ!"

Phượng Thiên Vũ nói xong, cất bước, đi ra khỏi sân nhỏ. Mộc Thương đã hỏi qua cỏ cây, vị trí của Vô Sinh Nhai!

Thanh Loan, Vân Thương, Mộc Thương cũng không nói thêm điều gì, bước theo Phượng Thiên Vũ đi ra sân nhỏ!

Thanh Ngư nhìn bóng lưng bọn họ càng ngày càng xa, hốc mắt bỗng chốc đỏ ửng: "Tiểu thư, ca ca... !"

Vân Ế trông thấy nàng như thế, lên tiếng an ủi: "Yên tâm đi, bọn họ sẽ không có việc gì đâu..... !
Bình Luận (0)
Comment