Từ Như Ý mười lăm tuổi, trên mặt mang theo nụ cười duyên dáng. Hai cái má lúm đồng tiền nho nhỏ cùng với nụ cười của cô khiến cho người khác dễ chịu.
Tóc dài qua vai tùy ý rối loạn, chỗ cuối đuôi hơi hơi uốn khúc.
Cô chất phát mềm mại, màu tóc cũng không giống những người khác thuần đen như vậy, mà là phiếm nhàn nhạt kim sắc, ở dưới ánh mặt trời chiết xạ ánh ra màu nhu hòa.
Hơn nữa trải qua hệ thống cải tiến làn da và dáng người, làm cô đáng yêu giống như búp bê Tây Dương.
Cô lúc này, thanh tuyến chưa phát dục hoàn toàn, vẫn còn mang theo âm thanh trẻ con. Phối hợp với đạo cụ “Tiếng nói mềm mại”, khiến cho âm thanh cô nghe mềm mại.
Trần Hạo Nhiên sửng sốt một chút, ngay sau đó cười ha hả.
“Thì ra là Như Ý, tớ lần đầu tiên phát hiện cậu thú vị như vậy!”
Hôm nay cô không giống thường ngày trang điểm không phù hợp với tuổi trẻ, mà là một khuôn mặt sạch sẽ, trắng nõn như trẻ con, nhìn rất thoải mái.
Không có đánh phấn dày, lông mi cao khoa trương, mồm to môi đỏ như máu, mà lộ ra tướng mạo chân thật của cô, nhìn tươi mát dễ chịu, làm cho người khác muốn che chở thật tốt.
[ “Thì ra, cô lớn lên đáng yêu như thế!” ] Trần Hạo Nhiên nghĩ ở trong lòng.
Hiện tại mới biết được, thiên kim đại tiểu thư này không chỉ có lớn lên ngoan ngoãn, tính cách cũng hợp với ăn uống của cậu, Trần Hạo Nhiên không khỏi đối với cô có hảo cảm, không khỏi nhìn nhiều vài lần.
Tiêu Vũ Triết vẫn luôn trầm mặc không lên tiếng, tầm mắt nhàn nhạt, lại cũng lơ đãng thoáng nhìn cô.
Từ Như Ý mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, trên cổ áo có đánh một cái nơ con bướm. Phù hợp với một kiện tây trang xanh biển.
Cắt may khéo léo, đem cái eo nhỏ nhắn không đủ nắm chặt của cô gái bày ra đến vô cùng nhuần nhuyễn.
Phía dưới mặc một chiếc váy dài cùng màu. Dưới chân mang một đôi vớ màu đen trường, kề sát đường cong duyên dáng của đôi chân. Chân còn mang một đôi giày công chúa màu đen, khiến cho cô khí chất mười phần.
Chỉ mặc một bộ đồ bình thường, nhưng trên người cô sinh ra đã có sẵn khí chất công chúa, khiến cho quần áo bình phàm mặc vào lại phá lệ bất phàm.
Trần Hạo Nhiên đẩy tay cô ra, nửa nói giỡn mà nói: “Như Ý, cậu cùng A Triết chính là có hôn ước, như thế nào lại có thể dễ dàng đưa đồ vật cho tớ?”
Trên mặt Từ Như Ý trước sau vẫn bảo trì mỉm cười, cô hào phóng trả lời: “Cái hôn ước này là do cha mẹ hai bên đính hôn, cũng không có dò hỏi qua ý kiến của chúng ta. Hiện tại không còn lưu hành ép duyên. Mình nghĩ, đồng học Tiêu Vũ Triết cũng sẽ không đồng ý.”
Nói xong, nhìn về phía người không lên tiếng nào bên kia thoáng tỏ vẻ hữu hảo.
Ánh mắt của cô bằng phẳng, không hề có dáng vẻ kệch cỡm, làm cho lòng người sinh ra hảo cảm.
Tiêu Vũ Triết cùng cô liếc nhau, ngay sau đó liền dời tầm mắt đi. Cậu vẫn lạnh mặt, cũng không có trả lời cô.
Nhưng mà Từ Như Ý lại thu được tin tức.
[ hệ thống nhắc nhở: Nam chủ hảo cảm +5, trước mắt hảo cảm đối với nguyên chủ là 35, đối với Đường Khả Tâm là 30. Tiếp tục nỗ lực! ]
Thì ra công lược cậu đơn giản như vậy. Chỉ cần ngoan ngoãn đáng yêu, khéo hiểu lòng người, không dây dưa với cậu là được.
Từ Như Ý không nhịn được cười.
Cô tiếp tục bổ sung: “Không chỉ có Tiêu Vũ Triết, mình cũng không có đồng ý với cha mẹ sẽ dựa theo nguyện ý của bọn họ như vậy, đem hai người chúng ta mạnh mẽ cột vào nhau.”
Trần Hạo Nhiên nhanh nói: “Sao như vậy được! Như Ý, cậu đáng yêu như vậy. Cùng A Triết quả thực là trời sinh một đôi……”
Trần Hạo Nhiên còn chưa nói xong, đã bị khuỷu tay Tiêu Vũ Triết đánh qua một cái. Cậu ta ngậm miệng chạy nhanh.
Nhưng mà lại kiên trì ý nghĩ của mình, cảm thấy chỉ có Như Ý mới xứng đôi với người anh em tốt của mình!
- -------------------@---------------------
Cà Pháo: ngày mai là vô học r, chuỗi ngày hè của Pháo đã kết thúc. Có ai mai vô học giống tui k