Phượng Họa Phong Vân

Chương 125


Vân Khinh phó cung chủ tìm cung chủ hẳn là có việc gấp chính là đầu tóc của người...


Ẩn Phong nghĩ đến đây không biết nên dùng từ gì để hình dung mái tóc của Vân Khinh.
Bỗng trong đầu hắn linh quang chợt loé, một cái ổ gà hiện lên trong đầu hắn.
Nghĩ đến đây, hắn âm thầm gật đầu.


Khi Ẩn Phong nhìn về phía lối vào thì một thanh âm nam tử từ phía sau truyền đến :"Ẩn Phong, người ở đây có thấy phó cung chủ Vân Khinh sao?"


Ẩn Phong trong đầu đang diễn ra vô số lý do khiến Vân Khinh dùng bộ dạng này đi tìm cung chủ thì chợt nghe đến tiếng Vân Lạc không khỏi cả kinh quay người lại nên không nghe thấy nội dung câu hỏi của Vân Lạc.


Chẳng lẽ phó cung chủ Vân Lạc biết trong não hắn đang nghĩ xấu về Vân Khinh phó cung chủ nên đến hỏi tội hắn? Nghĩ vậy, trái tim hắn không khỏi đập lỡ một nhịp.
Thôi kiểu này kiểu này xong rồi, xin lỗi các huynh đệ tỷ muội Điệp Sát, Ẩn Phong ta không thể cùng mọi người tiếp tục kề vai sát cánh nữa.
Hôm nay, Ẩn Phong ta xin đi trước một bước cũng lắm thì mười tám năm sau lại là một trang năm tử hán.
Hi vọng kiếp sau, các huynh đệ tỷ muội chúng lại cùng nhau sát cánh.
Ẩn Phong bi tráng mà nghĩ.
Sau đó, hắn một bộ lợn chết không sợ nước sôi biểu tình nhìn Vân Lạc chờ hắn hạ lệnh sự trí chính là bàn tay hắn đang run rẩy lại là sao thế này?


Vân Lạc sau khi đặt câu hỏi liền dù nghĩ bộ dạng tức điên phát hiện đầu tóc rối loạn của mình nhưng lại không làm gì được hắn, ý cười xuất hiện trên gương mặt tuấn tú của hắn, khóe môi bất giác cũng giương lên vài phần.


Đúng lúc này, hắn mới chú ý đến nam tử trước mặt chưa trả lời câu hỏi của mình.
Vân Lạc định lên tiếng hỏi lại lên nữa thì phát hiện biểu tình của hắn liên tục biến đổi rất là phong phú.
Quan sát một hồi,Vân Lạc nhận ra một điều rằng hầu hết thành viên là nam tử trong Điệp Sát làm việc khá tốt chỉ là tính cách đều có một chút cổ quái.
Đặc biệt, bọn họ đều có một điểm chung là biểu tình trên mặt vô cùng phong phú.
Ví dụ chứng minh tốt nhất chính là người gọi là Ẩn Phong trước mặt hắn.Người này đầu tiên là cả kinh, hoảng sợ, lo lắng rồi dân dần lại chuyển sang bi tráng biểu tình.
Nhìn một hồi đến khi nam tử ngẩng đầu nhìn mình với một ánh mắt không chút sợ hãi nhưng bàn tay dưới ống tay áo có vẻ run rẩy, Vân Lạc mới thu hồi ánh mắt.



.

Bình Luận (0)
Comment