Đây vốn là năng lực Ngọc Yên Hỏa Lưu Ly của Thiên Quỳ, sau lúc bị Quân Ly cắn nuốt, tiến hóa càng thêm kinh khủng!
Hai con huyễn thú kêu rống thê lương với Hoàng Bắc Nguyệt, miệng mở ra, hai luồng lửa liền song song phun ra, tốc độ cực nhanh, vượt quá tưởng tượng của bất luận kẻ nào!
Sức mạnh yêu hỏa này sợ rằng còn khủng bố hơn vàng ròng thánh hỏa của Tiểu Hổ mấy lần. Năng lượng nóng cháy còn chưa tới gần Hoàng Bắc Nguyệt, nàng đã cảm giác da tay nóng rát cùng đau đớn!
Nàng mím môi, hai mắt lợi hại hung hăng nhìn lửa cháy tới gần, thân thể xoay trong không gian nóng rực, chậm rãi vặn vẹo.
Nàng vung Roi Hỏa thần lên, hung hăng quất một roi tại phía trên không gian vặn vẹo, nhất thời trong không gian vô hình, phảng phất mở miệng thật lớn hút lửa cháy của hai con huyễn thú vào!
Mà Hoàng Bắc Nguyệt thì đạp hỏa diễm phi thân lên, hung hăng một roi quất Quân Ly!
Hắn lạnh lùng ngước mắt, trong tay phải năm mảnh roi đỏ mềm chào đón, quấn chặt roi của nàng!
Két két két...
Hai loại lửa cường đại va chạm cùng một chỗ, không thể dung hợp mà phát ra tiếng nổ vang!
"Ngươi muốn lợi dụng Lục Hồn Phong Ấn giết ta, quả thực là nằm mơ!" Quân Ly lạnh lùng liếc nàng.
Hoàng Bắc Nguyệt cười nói: "Nếu Lục Hồn Phong Ấn không thể đối phó ngươi, ngươi cần gì cấp bách tới tìm ta?"...
"Xú nha đầu!" Bị nói trúng nhược điểm, Quân Ly nổi giận gầm lên một tiếng, roi mềm dùng sức xé ra, nàng khí lực không sánh bằng hắn, bị hắn xé ngã về trước một bước, tuy nhiên rất nhanh đứng vững.
Mắt thấy vậy hai con linh thú thẹn quá thành giận, quay đầu chuẩn bị công kích nàng từ sau lưng. Hoàng Bắc Nguyệt thu hồi Roi Hỏa thần, thân thể thu lại một chút, chui ra khỏi chân hai con huyễn thú.
Trong nháy mắt hai tay cũng kết ấn, trên mặt đất hiện ra Bùa chú Lục đạo Thiên Nguyên! Gắt gao vây khốn hai con huyễn thú!
Động tác mây bay nước chảy lưu loát sinh động khiến người ta hoa mắt, Quân Ly vừa nhìn không kịp ngăn cản, chợt lóe thân tới phía sau nàng, lúc nàng từ chân huyễn thú đi ra, một thanh kiếm ngưng tụ từ lửa bổ về lưng nàng!
Ầm ầm một tiếng, lửa bay lên trời, trong nháy mắt ánh trăng màu đỏ trên bầu trời cũng trở nên càng yêu dị!
Trên mặt Quân Ly lộ ra nụ cười khát máu.
Đánh trúng...
Hắn tận mắt thấy một kiếm kia chia lưng nàng làm hai nửa!
Hắn vươn tay ra, lục lọi ở chung quanh lửa cháy, tìm kiếm nạp giới của nàng, chỉ cần bắt được Lục Hồn Phong Ấn trong nạp giới thì không cần sợ hãi.
Đang trong lúc suy tư, đột nhiên trên lưng truyền rùng cả mình, ma thú cảnh giác, trong nháy mắt thân ảnh của hắn xuất hiện vô số ảo ảnh, phân tán ra khiến người ta hoa cả mắt!
Song...
"Hừ! Hóa thành tro ta cũng nhận ra ngươi!" tiếng cười lãnh ngạo vâng lên đỉnh đầu, ngay sau đó, Tuyết Ảnh Chiến Đao bị nguyên khí màu xanh cùng màu đen bao vây lấy tốc độ lấy sét đánh không kịp bưng bổ về một cái ảo ảnh!
Một tiếng kêu rên lên, toàn bộ ảo ảnh trùng hợp cùng một chỗ, tụ thành Quân Ly cánh tay bên trái bị đứt!
Máu tươi của Ma thú vẩy đầy đất, hai con huyễn thú trên cánh tay trái của Quân Ly mất đi nguyên khí bản thể cung cấp, điên cuồng hét lên một tiếng, lập tức ngã lăn trên đất như bãi bùn nhãu, sau hai tiếng gào khóc kêu thảm liền biến thành tro bụi.
Hoàng Bắc Nguyệt dẫn theo Tuyết Ảnh Chiến Đao dính đầy máu tươi, đi qua người hắn, chậm rãi rơi trên mặt đất, ánh sáng màu xanh giống như vô số lưỡi dao sắc bén lượn lờ chung quanh thân thể nàng.
Nàng nhích từng bước chân, xoay người, đôi mắt thanh lạnh nhìn hắn nói: "Linh Tôn phong ấn đại bộ phận hồn phách vào Lục Hồn Phong Ấn, hắn muốn ta giết ngươi, ngươi cảm giác hiện tại ta có năng lực giết ngươi hay không đây?"
Nếu không phải Lục Hồn Phong Ấn khiến phần lớn thực lực của hắn biến mất, hắn sẽ không vội vã đến mức không thể chờ đợi mà đối phó nàng.
Quân Ly cảm giác được thực sự bị uy hiếp!
Trên vai máu chảy ròng ròng, Quân Ly âm trầm nhìn nàng: "Linh Tôn biết cái gì? Hắn trung thành và tận tâm cũng bị vứt bỏ mà thôi, hắn không hiểu gì hết lại muốn ngăn cản ta!"
"Chính ngươi mới không hiểu gì." Hoàng Bắc Nguyệt bình thản nói "Sau khi nhập ma, trong mắt ngươi hết thảy đều là màu đen, ngươi đã mất đi bản thân, căn bản không nhớ rõ giấc mộng trước kia!"
"Hừ! Hoàng Bắc Nguyệt, nói nhiều như vậy là muốn ta quay đầu lại là bờ sao?" Quân Ly cười lạnh.
Hoàng Bắc Nguyệt lắc đầu "Ta biết không thể, cho nên ta muốn hoàn thành tâm nguyện của Linh Tôn, đó là giết ngươi."
Trong ánh mắt đỏ như máu tràn ngập vô tận tà ác "Chớ đắc ý, sau khi ta chết cũng không giống như Thiên Quỳ, ngươi muốn giết ta thì để cả Đại lục Tạp Nhĩ Tháp chôn cùng đi!"
Hoàng Bắc Nguyệt trầm mắt xuống, Tuyết Ảnh Chiến Đao đột nhiên rời tay bay ra, ánh sáng màu xanh bốn phía, lượn vòng đến trước mặt Quân Ly, đột nhiên bị "phanh" một tiếng mà trở về!..
Trong không khí chợt lóe đốm lửa, Hoàng Bắc Nguyệt duỗi tay tiếp được Tuyết Ảnh Chiến Đao, tập trung nhìn vào, chỉ thấy Địa Hỏa Song Nguyệt Liêm của Yểm lơ lửng ở trước mặt Quân Ly, như một kẻ khiêu khích nhìn nàng.
Chỉ có vũ khí xuất hiện, nhưng người lại vô tung vô ảnh.
Quân Ly nhíu mi một chút, mà Hoàng Bắc Nguyệt lại chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về một vòng màu đỏ của mặt trăng phía trên bầu trời.
Dưới mặt trăng máu treo cao, có thân ảnh yêu hồng ngược gió mà đứng, trên mặt nạ tinh sảo hiện ra ánh sáng lạnh.
Yểm động đậy tay thu hồi Địa Hỏa Song Nguyệt Liêm, ánh mắt màu máu mang theo trào phúng nói: "Hắc tử (nốt ruồi đen), ngươi suy bại đến mức cần ta bảo vệ, mất mặt không?"
Quân Ly mím môi, nói: "Linh Tôn khác ngươi, ngươi trời sinh tà ác, hắn thì cứng rắn muốn phản ta!"
"ha ha......" Yểm ôn nhu cười một tiếng, ánh mắt chậm rãi chuyển hướng Hoàng Bắc Nguyệt "Vẫn không phải là Xú nha đầu này tác quái."
Hoàng Bắc Nguyệt mặt không thay đổi hừ lạnh một tiếng "Yểm, mùi vị Hắc thủy Cấm lao ngươi từng nếm qua, còn muốn nếm một lần nữa không?"
Chọc giận Yểm rất dễ dàng, nàng vừa dứt lời thì một đám hoa hồng liền bắn nhanh đến trước mắt, nàng giơ đao ngăn lại, vài tiếng coong coong, toàn bộ hoa hồng đóng vào trên lưỡi đao.
"Tiếp không tồi, tuy nhiên kế tiếp sẽ không dễ dàng như vậy." Yểm nhẹ nhàng Địa quay vòng Hỏa Song Nguyệt Liêm, dưới ánh trăng màu máu vẽ ra vòng tròn hoàn chỉnh.