Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 244

Hoàng Bắc Nguyệt giơ tay tiếp được. Bản thân kiếm quyết Hỏa thuộc tính kia, trên mặt cũng có Hỏa nguyên khí mơ hồ lưu chuyển. Nàng mở kiếm quyết ra, nhìn lướt qua nội dung phía trên.

” Chỉ có quyển thượng (phần đầu của quyển sách) thôi sao?”

Tiêu Khải Nguyên nói: ” Lấy thực lực bây giờ của ngươi vẫn không tu luyện được quyển hạ (phần sau của quyển sách) đâu, chờ ngươi tu luyện xong quyển thượng rồi thì ta liền đem quyển hạ đưa cho ngươi.”

Kiếm quyết chỉ có một nửa, căn bản là không tu luyện được, Tiêu Khải Nguyên này rõ ràng coi nàng như tiểu hài tử không hiểu chuyện mà trêu chọc!

Hoàng Bắc Nguyệt ném kiếm quyết trở lại, nói: ” Lão gia tử hay là lưu lại tự mình tu luyện đi, ta không cần.”

Tiêu Khải Nguyên sầm mặt lại: “‘ Viêm Hỏa Trảm là cao cấp kiếm quyết, ngươi chẳng lẽ còn chê nữa hay sao!”

Cao cấp kiếm quyết thì sao? Cho dù là thần cấp kiếm quyết mà chỉ nửa quyển thì cũng vô dụng! Lão nghĩ nàng ngốc ư?

” Lão gia tử, vô công bất thụ lộc (không có công lao thì không thể nhận ban thưởng), kiếm quyết cao cấp như vậy làm sao ta có thể nhận đây?”

” Hừ, thật ra là ngươi không muốn nói ra sư phụ ngươi là ai có phải không?” Tiêu Khải Nguyên hừ lạnh một tiếng, rõ ràng bị thái độ cố chấp của nàng làm cho tức điên.

Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lùng nhìn về phía hắn: ” Sư phụ ta là ai cũng không có quan hệ gì với lão gia tử a, đừng quên ngươi đã từng nói ta không phải là người Tiêu gia!”

” Ngươi…” Tiêu Khải Nguyên đang muốn nổi giận, nhưng nghĩ lại nếu sinh khí (nổi giận) với một tiểu nha đầu mười hai tuổi không khỏi có chút tổn hại thanh danh, vì thế đành nén giận nói: ” Hoàng Bắc Nguyệt, ngươi có biết, Tạp Nhĩ Tháp đại lục là nơi cường giả hội tụ, ra khỏi Nam Dực quốc vẫn còn có thế giới rộng lớn hơn không?”

Hoàng Bắc Nguyệt gật đầu: “ Đương nhiên ta biết.”

Tiêu Khải Nguyên liếc mắt nhìn nàng, trong lòng thầm khinh bỉ, một con nhóc thì có thể biết cái gì đây?

” Ngươi nếu đã biết thì cũng phải rõ ràng, mặc kệ cao thủ lợi hại bao nhiêu thì cũng không thể xưng vương xưng bá trên Tạp Nhĩ Tháp đại lục được, chỉ khi ngươi dựa vào gia tộc cường đại thì mới có vốn liếng hoành hành trên đại lục.”

” Cường đại gia tộc…” Hoàng Bắc Nguyệt cau đôi lông mày thanh tú lại, nghiêm túc tự hỏi: ” Bố Cát Nhĩ gia tộc, còn có Vũ Văn gia tộc của Bắc Diệu quốc, bọn họ đều là gia tộc cường đại hẳn là có thể hoành hành trên Tạp Nhĩ Tháp đại lục đi, chỉ là, gia tộc lớn như vậy cũng không phải tùy tiện là có thể đầu nhập vào nha.”

Tiêu Khải Nguyên nghẹn cứng họng. Bố Cát Nhĩ gia tộc và Vũ Văn gia tộc là gia tộc cường đại số một số hai trên cả Tạp Nhĩ Tháp đại lục, Tiêu gia nếu cùng hai gia tộc này so sánh thì ngay cả cái rắm cũng không phải.

Nha đầu này có phải đang cố ý không vậy?

Trên mặt Tiêu Khải Nguyên phủ một tầng sương lạnh, hừ một tiếng: ” Bố Cát Nhĩ gia tộc và Vũ Văn gia tộc chỉ thừa nhận thành viên của gia tộc mình, tự nhiên không thể để cho người ngoài đầu nhập vào, tuy nhiên vẫn còn một vài gia tộc lớn cũng phi thường xem trọng ngoài cao thủ a!”

” Lão gia tử nói, chẳng lẽ là Tiêu gia sao?” Hoàng Bắc Nguyệt cười khẽ một tiếng: ” Trong lớp trẻ Tiêu gia, chỉ có Đại ca cùng Nhị tỷ mới miễn cưỡng coi như xuất chúng, nhưng mà bây giờ bọn họ ốc còn không mang nổi mình ốc (tự lo cho thân mình còn chưa xong), còn trong nhà chính, trừ bỏ lão gia tử thì cũng chỉ có mấy vị cao thủ không có danh tiếng gì. Loại gia tộc này cũng có thể hoành hành trên Tạp Nhĩ Tháp đại lục sao?”

Nàng đã nói đến mức này, nếu Tiêu Khải Nguyên còn không nghe ra ý giễu cợt trong đó thì quả thật uổng cho lão tự xưng là hồ ly.

Hồi tưởng lại những lời nàng vừa mới nói, lão không khỏi giận dữ, nha đầu này rõ ràng từ đầu tới giờ đều đang đùa bỡn hắn!

” Hoàng Bắc Nguyệt, ngươi cho rằng với thực lực hiện nay của ngươi là có thể càn rỡ trước mặt ta sao!?” Tiêu Khải Nguyên giận dữ quát một tiếng, đầu Liệt Hỏa Báo lập tức cũng phát ra một tiếng gầm dữ tợn.

Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lùng nhìn hắn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp mang theo vẻ trào phúng nồng đậm.
Bình Luận (0)
Comment