Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 28

” Ngươi, ngươi để cho ta mất mặt như vậy còn chưa đủ sao? ” Tiêu Viễn Trình tức đến mức đấmngực giậm chân. Nếu như không phải vẫn còn cố kỵ Thái hậu cùng Hi Hòacông chúa ở sau lưng nàng thì hắn đã sớm một chưởng đánh chết nha đầukhông biết trời cao đất rộng này rồi!

Hoàng Bắc Nguyệt cảm thấy tâm lãnh, phụ thân ruột thịt cũng đều như vậy thì nàng cần gì cho hắn mặt mũi nữa?

” Chính là ngươi tự làm mình mất mặt, không phải ta! Lúc trước ngườimuốn kết hôn với mẫu thân ta chính là ngươi, hiện tại hi vọng An quốccông phủ hối hôn, tác hợp cho Tiết Triệt cùng Tiêu Vận cũng là ngươi,mắc mớ gì đến ta? ”

Tất cả mọi người đều kinh ngạc đến mức trợn mắt há mồm. Tam tiểu thư điên rồi, triệt để điên rồi a!

Nhìn Hoàng Bắc Nguyệt cặp hắc mâu thanh lãnh, Tiêu Viễn Trình chỉ cảm thấytrước mắt tối đen, ngón tay run rẩy chỉ về phía nàng ” Ta hôm nay phảiđánh chết ngươi! ”

Đánh chết nàng? Hừ, nằm mơ đi?

Nàng vẫn đứng nguyên tại chỗ lạnh lùng nhìn Tiêu Viễn Trình, chờ hắn tới đánh chết nàng.

Tiêu Viễn Trình đương nhiên là không dám tới. Nếu hắn có lá gan đánh chếtHoàng Bắc Nguyệt thì hắn đã sớm ra tay từ 800 năm trước rồi!

Nha đầu tuy làm hắn tức ói máu nhưng thân phận của nàng hắn lại không trêu chọc nổi a!

Vụng trộm bày mưu đặt kế làm cho nàng không sống được một ngày thoải mái đãlà sự trả thù lớn nhất mà hắn có thể làm rồi a! Nếu như Hoàng BắcNguyệt thật sự chết đi, Hoàng Thượng nhất định sẽ không buông tha choTiêu gia.

Tiêu gia cho dù thế lực có lớn đến mức nào đi nữa thì cũng cần phải dựa vào hoàng thất a.

” Lão gia bớt giận, đừng để bị con nha đầu ti tiện này làm cho hao tổnthân thể! ” Tuyết di nương liền vội vàng tiến lên đến vỗ vỗ lưng choTiêu Viễn Trình giúp hắn thuận khí, thấp giọng nói: ” An quốc công phủngười còn ở đây.Nha đầu này điên rồi, đợi đám người bọn họ đi rồi chúngta sẽ hảo hảo trừng trị nàng! ”

Đúng vậy, bây giờ việc hôn sự với An quốc công phủ vẫn là quan trọng hơn.

Tiêu Viễn Trình thở hổn hển mấy cái, chậm rãi bình tĩnh lại, hung ác trợnmắt nhìn Hoàng Bắc Nguyệt rồi xoay người nhìn An quốc công, cười:

” Quốc công gia, nha đầu này không có giáo dục, để cho ngươi chê cười rồi.”

An quốc công cùng Tiết Triệt đều vì mấy câu nói của Hoàng Bắc Nguyệt màtức đến mức mặt mày xanh mét. Nha đầu này không coi ai ra gì, sau nàyhắn nhất định sẽ làm cho nàng trả giá thật lớn!

Bất quá việc này không thể công khai làm, hắn cũng có chút cố kỵ chỗ dựa phía saucủa nàng a, Thái hậu cùng Hoàng Thượng, không có ai dễ trêu cả!

Nếu không thể công khai thì hắn liền đâm lén sau lưng nàng vậy!

” Không sao không sao, đồng ngôn vô kỵ nha. ” (trẻ nhỏ thì nói chuyện không biết cố kỵ)

An quốc công giả dối cười vài tiếng: ” Bắc Nguyệt quận chúa thân phận caoquý quả thật là chúng ta không trêu chọc nổi, bất quá hôm nay chúng tađến để giải trừ hôn ước, lẽ nào quận chúa không đồng ý? Nhất định phảigả vào An quốc công phủ của chúng ta? ”

” Gả vào? ” HoàngBắc Nguyệt châm chọc nở nụ cười: ” An quốc công thật hài hước a, ngươicho rằng ai cũng giống như ngươi cho rằng con trai của ngươi chính làbảo bối thiên tài sao? Ở trong mắt ta hắn chẳng là cái thá gì cả! ”

” Vậy tại sao ngươi lại không chịu giao ngọc bội ra?”

An quốc công dù định lực lớn đến đâu cũng không thể chịu nổi nữa mà bạophát. Trước mặt nhiều người như vậy hắn lại bị một tiểu nữ oa mười haituổi nhục mạ, hắn sao có thể chịu nổi chứ!

Hoàng Bắc Nguyệtcười hì hì: ” Ngọc bội nào? Hình như ta đã đem ra tiệm cầm đồ từ lâurồi! Căn cứ tập tục, nếu bên nào làm mất tín vật đính hôn thì cũngchẳng khác nào chủ động từ bỏ hôn ước. Cho nên phải là ta hưu Tiết Triệt mới đúng!” (Nguyệt tỷ, tỷ quá ngưu đi!!!)

Vừa dứt lời nàng liền đem tờ hưu thư vỗ mạnh lên bàn!

Phần lực lượng cùng thanh âm kia đã làm mấy tên cao thủ trong phòng đồngloạt giật nảy một cái! (Cao thủ gì mà yếu bóng vía dữ vậy trời =_=)

” Hảo, Bắc Nguyệt quận chúa ngươi được lắm! ”

An quốc công sau một thoáng ngẩn người liền thở hổn hển, âm lãnh cười rộ lên.

” Không nghĩ tới Tiêu gia vẫn còn có nữ nhi phách lối như vậy a, coi nhưlà bản công hôm nay đã được đại khai nhãn giới một phen! “
Bình Luận (0)
Comment