Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 659

Bắc Diệu quốc, vẫn chưa lập thái tử mà!

Lạc lạc gãi gãi đầu nói: “Là… là thái tử Chiến Dã!”

Hoàng Bắc Nguyệt đột ngột đứng bật dậy, A Lệ Nhã bị bất ngờ, lại bị doạ sợ ngã ngược trở lại, vành mắt đỏ lên.

Lúc này Hoàng Bắc Nguyệt cũng không còn tâm trí đỡ nàng nữa, đeo mặt nạ lên đi ra ngoài, vừa đi vừa kéo theo Lạc Lạc hỏi: “Ngươi nói cho ta biết, thái tử Chiến Dã làm sao lại đến Bắc Diệu quốc?”

“Ta cũng không biết! Nhưng thực sự là hắn đã đến!” Lạc Lạc mang vẻ mặt vô tội, tại sao nhìn sư phụ như thế này lại đáng sợ như vậy…

Bước chân Hoàng Bắc Nguyệt bỗng nhiên khựng lại một cái, trong đầu nhớ đến thương đội kì lạ kia, cùng với giọng nói cao quý lạnh nhạt nhưng đầy khí thế trong xe ngựa.

Chiến Dã!!!

Hoàng Bắc Nguyệt lập tức buông tay Lạc Lạc, đúng lúc Cát Khắc dắt ngựa đi qua, nàng liền cướp ngựa trong tay hắn, nhảy lên, quay lại nói với Lạc Lạc: “Dẫn đường!”

)

Lạc Lạc cũng nhảy lên lưng ngựa, đáp lại một tiếng, liền phi ngựa đi về phía trước, hai người một trước một sau liền rời đi.

Cát khắc vẫn còn đang ngây ngốc, cả buổi trời mới có phản ứng, hô to một tiếng: “Vương, người muốn đi đâu vậy?”

Phía trước biệt viện bên hồ, trên người Chiến Dã đã toả ra từng trận hoả diễm nóng rực, xung quanh hắn đều là ngọn lửa màu tím nhạt, lửa rừng rực cháy, cây cối bên cạnh đều bị khô héo nhanh chóng.

Mà trên người Phong Liên Dực cũng từ từ tản ra nguyên khí không có màu sắc của thuộc tính phong, tuy phong nguyên khí không màu, nhưng khi ngưng tụ cùng một chỗ, lại chậm rãi biến thành trạng thái trong suốt, giống như dòng nước chảy xung quanh cơ thể hắn.

Công chúa Anh Dạ hết nhìn trái lại nhìn phải, kéo tay của Vô Song lo lắng nói: “Làm sao bây giờ? Ta không ngờ hắn với ca ca lại đánh nhau! Nếu Tử Diễm Hoả Kì Lân của ca ca bộc lộ ở Bắc Diệu quốc, sẽ tạo ra rất nhiều rắc rối!”

ln

“Công chúa, với tình hình bây giờ làm sao ngăn cản được.” Vô Song và Vô hoan mặt như đưa đám, tuy Phong Liên Dực là tên bạc tình vô lại, nhưng nếu hắn bị thái tử đả thương, công chúa cũng sẽ rất đau lòng.

Nhiều năm như vậy, thực lực của thái tử Chiến Dã đã mạnh lên không ít, so với năm năm trước, đã mạnh hơn rất nhiều!

Mà Dực vương tử luôn luôn nho nhã yếu ớt, sao có thể làm đối thủ của thái tử điện hạ!

Hai cung nữ đều giữ chặt tay của công chúa Anh Dạ, tránh cho nàng trong lúc kích động chạy tới ngăn cản sẽ bị ngộ thương.

Chiến Dã lạnh lùng nâng mắt lên, trong con ngươi tối đen, nhìn phong nguyên khí cuồn cuộn đang không ngừng ngưng tụ thành hình xung quanh Phong Liên Dực, trong lòng có chút ngạc nhiên.

Không nghĩ tới, mới năm năm không gặp, thực lực của Phong Liên Dực lại tăng lên nhiều như vậy! Thật sự là không thể tưởng tượng!

Sức mạnh như vậy, có lẽ đã đột phá cửu tinh! Thực lực của Phong Liên Dực bây giờ, ngay cả hắn cũng không thể xem thường.

Vừa lúc, nhân cơ hội này, xem trong năm năm, hắn đến cùng đã mạnh tới mức nào!

Chiến Dã nâng tay lên, một thanh đao màu tím dần dần được ngưng tụ, giữ thật chắc, mũi đao lướt qua mặt đất, ánh mắt lạnh chợt loé, vô số ngọn lửa màu tím trên lưỡi đao tuôn ra điên cuồng!

“Diễm sát! Tử chi vẫn!”

Cùng lúc đó, Phong Liên Dực cũng không yếu thế, ống tay áo mở ra, cuồng phong ngưng tụ trong tay, như hàng nghìn con ngựa đang gào thét!

“Phong sát! Vô cực phệ!”

Hai người có cùng suy nghĩ, muốn xem thử thực lực của đối hương như thế nào!

Mặc dù quan hệ giữa hai nước là sóng yên biển lặng, nhưng cũng chỉ là tạm thời, ai biết trước được vài năm sau có xảy ra biến động hay không!
Bình Luận (0)
Comment