"Trước án binh bất động, sau đó lặng lẽ bắt người giả trang giết chết, đoạt lại đồ của mình, thần không biết quỷ không hay." Mạnh Kỳ Thiên cười nói.
Trong mắt Hồng Liên lóe vẻ tàn nhẫn, nhưng rất nhanh biến mất nói: "Ta không giết được cô ta! Cho dù ta trả thù cũng không phải là đối thủ của cô ta."
Đặc biệt hôm nay không có Thôn Thiên Hồng Mãng, thực lực càng không bằng trước kia.
Đã sớm biết ả sẽ nói như vậy, Mạnh Kỳ Thiên nhếch miệng châm chọc, nói: "Không bằng ngươi đi tìm Mặc Liên, nói cho hắn biết tình hình thực tế, trước là Hồng Liên giả giả trang, ngươi mới là thật, để hắn giúp ngươi đoạt lại vật của ngươi, thuận tiện cũng giết người kia."
"Mặc Liên" Hồng Liên mờ mịt thì thào cái tên này, nghĩ đến mọi chuyện từ nhỏ cùng nhau lớn lên, hắn sẽ giúp nàng sao?
"Lấy thực lực của Mặc Liên, dù người mạnh cỡ nào hắn cũng đối phó được, ngươi không cần lo lắng." Mạnh Kỳ Thiên mỉm cười, chậm rãi dẫn dụ ả.
Hồng Liên quả thật bị hấp dẫn, song trong đầu rất nhanh hiện ra hình ảnh Mặc Liên cùng Hoàng Bắc Nguyệt cùng một chỗ, khi đó chưa bao giờ thấy Mặc Liên vui sướng như vậy.
"Không được!" Hồng Liên như chém đinh chặt sắt nói, "Mạnh Kỳ Thiên, chuyện này ta chỉ nói cho một mình ngươi, ngươi nếu dám tiết lộ ra ngoài nửa chữ, ta sẽ lấy mạng của ngươi!"
Ánh mắt Mạnh Kỳ Thiên chợt lóe, không ngờ Hồng Liên lại cự tuyệt đề nghị của hắn.
Không tìm được Mặc Liên thì còn ai mới có thể âm thầm giải quyết nữ nhân này?
Kế hoạch của hắn cùng Hoàng Bắc Nguyệt đã đến lúc mấu chốt, quyết không thể kinh động Thánh quân, đương nhiên cũng không để Hồng Liên đến phá rối!
"Hồng Liên tôn thượng, không tìm Mặc Liên thì ngươi giải quyết người kia thế nào? Ngươi hiện tại mất Thôn Thiên Hồng Mãng, không lừa được Thánh quân lâu đâu."
"Ngươi không có cách khác sao?" Hồng Liên cả giận nói, "Mạnh Kỳ Thiên, ngươi không giúp ta, ta sẽ nói cho Thánh quân, ngươi cùng Hoàng Bắc Nguyệt giả mạo cấu kết với nhau làm việc xấu, ý đồ mưu hại Thánh quân!".
Mạnh Kỳ Thiên ngẩn ra, trong lòng cười thầm, không cần ả bịa đặt, đây chính là chuyện thực trăm phần trăm.
Biểu hiện ra giả bộ kinh sợ, hắn hừ lạnh: "Hừ! Kể cả ngươi nói thế ta cũng không có cách nào, ngay cả ngươi cũng không phải là đối thủ của Hoàng Bắc Nguyệt, ta làm sao đọ được?".
"Mạnh Kỳ Thiên, ngươi thông minh như vậy, chẳng lẽ không có cách nào sao?"
"Biện pháp của ta là dựa trên cơ sở tín nhiệm lẫn nhau. Ngươi không tín nhiệm ta, ngay cả Mặc Liên cũng không tín nhiệm, ta có cách gì nữa?"
"Ngươi..." Hồng Liên buồn bực quay mặt đi, "Ngươi không giúp thì coi như hết, tự ta sẽ nghĩ cách vậy!"
"Ta đi đây." Mạnh Kỳ Thiên chớp mi, xoay người đi ra ngoài.