Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 149

Buổi tối bên hồ nước lớn ở giữa rừng nhóm của Lâm Phàm và Satoshi đã tụ hội ở nơi đây.

Nơi này có một căn nhà gỗ nhỏ làm ra để cho các huấn luyện gia ở lại nên được nhóm người của Satoshi chọn làm nơi nghỉ lại để sáng ngày mai mới tiếp tục lên đường.

Brock lại có được cơ hội trổ tài nấu ăn cho những chuyến dã ngoại của mình.

Bên đống lửa trại mọi người ngồi xung quang chiếc bàn nhỏ để lấy ánh sáng và thưởng thức những món nướng cùng súp ngon lành mà Brock liên tục bưng lên.

Các Pokemon cũng được cho những bắt thức ăn chứa rất nhiều thức ăn cao cấp và hạt năng lượng để bổ xung năng lượng cho chúng.

Bát của Lâm Phàm không bao giờ hết đồ ăn vì có May ở bên đến bao nhiêu hắn cũng không từ chối vì luôn trong quá trình tập luyện cường độ cao cùng các Pokemon yêu cầu về lượng thức ăn cung cấp cho cơ thể hắn cũng là rất lớn.

Hơn nữa đang trong độ tuổi cần phát triển Lâm Phàm không thể để cho cơ thể mình thiếu hụt dinh dưỡng để phát triển nên hắn luôn mỉm cười mà tiếp nhận tâm ý của May.

Sau khi ăn xong tất cả mọi người quay trở lại nhà gỗ và nghỉ ngơi để chuẩn bị cho sáng sớm ngày mai còn khởi hành.

Khi màn đêm phủ xuống ánh trăng đã lên cao cũng là lúc báo hiệu một ngày đã sắp kết thúc đó cũng là lúc tất cả chìm vào giấc ngủ. Ánh đèn từ các phòng cũng bắt đầu tắt đi báo hiệu mọi người đã chuẩn bị đi ngủ.

Lâm Phàm cũng vậy hắn tắt đèn và nằm đó ngắm nhìn ánh trăng trong đầu vẫn đang suy nghĩ miên man tất cả những vấn đề linh tinh của cuộc sống.

Bỗng nhiên cửa phòng hé mở một bóng đen dùng tốc độ rất nhanh chui vào phòng sau đó đóng cửa tiến vào ổ chăn của Lâm Phàm.

Eevee có cảm ứng định làm ra báo hiệu nhưng khi ngửi được mùi quen thuộc của đối phương nó cuộn tròn lại và nằm xuống vị trí của mình.

Cảm giác được một trận gió thơm ập tới,sau đó một cơ thể nhỏ bé tiến vào mình ôm ấp Lâm Phàm không khỏi mỉm cười mà gác lại những suy nghĩ.

Hắn nhẹ nhàng ôm May vào lòng, hai người cùng chia sẻ với nhau chiếc chăn mỏng dành cho một người của căn phòng này.

“ Không ngủ được sao? Sao lại qua đây?” Lâm Phàm quan tâm hỏi May.

“ Ta sợ, cảm giác không an toàn nên không thể ngủ được.” May lộ ra vẻ mặt đáng thương hai mắt long lanh đáng yêu mà nhìn Lâm Phàm.

Lâm Phàm mỉm cười không nói gì mà nhẹ nhàng hôn lên môi May. Sau một phen trêu đùa của Lâm Phàm cơ thể May bắt đầu nóng lên và tỏa ra mùi thơm của xử nữ bay vào mũi của hắn làm tầm thần hắn cũng có chút loạn.

Lâm Phàm cảm thấy đã đủ nếu không hắn cũng sẽ không kiềm chế được mà đi quá giới hạn hắn dừng lại. Khi kết thúc nụ hôn dài Lâm Phàm cười khẽ mà hỏi đang chốn trong ngực mình vì xấu hổ May

“ Đã hết sợ sao? Có cần ta tiếp tục giúp ngươi đỡ sợ sao?” Nói Lâm Phàm làm bộ cúi đầu

Đột nhiên eo truyền đến cảm giác đau nhói làm cho Lâm Phàm không thể không dừng lại động tác. May trừng mắt lườm hắn sau đó dùng giọng nói chỉ có hai người nghe được mà chất vấn Lâm Phàm

“ Đã bao nhiêu cô gái bị ngươi trêu đùa thành thật khai báo?”

“ Oan cho ta à, ngươi là người đầu tiên ta yêu và cũng là duy nhất trên thế giới này.” ( Còn địa cầu thì không thể được tính vào đây à.) Lâm Phàm dùng ngữ khí kiên định mà trả lời May.

“ Có thật không, vậy tại sao.. tại sao…ngươi lại hôn giỏi như vậy?” May ấp úng đỏ mặt cúi đầu không dám nhìn thẳng Lâm Phàm khi đưa ra câu hỏi này.

Thậm trí nếu không phải Lâm Phàm thính lực rất tốt có thể còn không nghe thấy May nói gì vì May như là dùng tiếng muỗi để nói ra mất từ này.

Lâm Phàm muốn cười to xúc động nhưng hắn không dám vì sợ mọi người thức dậy hơn nữa nhìn ánh mắt mong đợi câu trả lời còn kèm theo chút bất an biểu lộ Lâm Phàm biết cô gái nhỏ này lo lắng điều gì. May là lo lắng hắn còn có người con gái khác ngoài May.



Tuy Lâm Phàm chỉ mới 12 tuổi nhưng ở thể giới này trẻ con vốn là yêu sớm, 12 tuổi đã có thể tự lập mà ra ngoài tiến hành cuộc sống của riêng mình nên May lo lắng cũng là hợp lí.

Con gái là sinh vật rất nhảy cảm cùng hay suy diễn ra rất nhiều thứ từ những thứ dù là nhỏ nhặt nhất mà họ cảm thấy đáng ngờ nhất là khi yêu họ càng tỏ ra nhạy cảm, nhạy cảm đến đáng sợ.

Chẳng lẽ Lâm Phàm nói cho May đó là kinh nghiệm hai đời của mình, điều đó là không có khả năng. Ít nhất cho đến hiện tại chưa phải là lúc nói cho May.

“ Yên tâm đi ta chỉ có một mình ngươi, ngoài ngươi ra không còn một cố gái nào khác.” Lâm Phàm dùng ngữ khí trân thành nhìn vào mắt May và nói.

May lộ ra hài lòng biểu lộ sau đó tự nhiên mà gối đầu lên ngực Lâm Phàm ôm lấy hắn để tiến vào giấc ngủ. May tin tưởng Lâm Phàm sẽ không lừa mình vì ở chung lâu như vậy May cũng đã biết được Lâm Phàm không phải là kẻ thích nói dối.

Có câu trả lời này của Lâm Phàm May yên tâm rất nhiều vui vẻ mà tiến vào mộng đẹp

Ôm trong ngực mình May Lâm Phàm thoải mái nhắm mắt mà dần tiến vào giấc ngủ. Trong màn đêm tiếng hô hấp đều đặn của hai người báo hiệu một ngày dài lại kết thúc.

Buổi sáng bên hồ nước, ánh mặt trời đã bắt đầu ló dạng sau những dãy núi cao chiều xuống những giọt sương còn đọng lại trên những cọng cỏ bên hồ như những viên ngọc tỏa sáng lấp lánh.

Tiếng gió, tiếng Pokemon gọi nhau thức giấc sau một đêm dài báo hiệu một ngày mới đã đến.

Trong căn phòng nhỏ, hai thân hình nhỏ bé đang ôm chặt lấy nhau mà chìm sâu vào giấc ngủ ngọt ngào. Thật sự thì chỉ có May còn đang ngủ còn Lâm Phàm đã sớm tỉnh lại, nhưng vì không muốn đánh thức đang như bạch tuộc cuốn chặt lấy mình May Lâm Phàm không thể không nằm im đợi May tỉnh giấc.

Ngắm nhìn đang nép vào ngực mình như mèo nhỏ May Lâm Phàm cảm thấy vui vẻ trong lòng. Có May bên cạnh cảm giác thật sự không tệ chút nào, biết vậy từ hai năm trước hắn đã sớm “thu phục” May.

Lúc này bên bờ hồ Brock đang chuẩn bị bữa sáng cho mọi người như thường lệ, đây có thể nói là niềm vui của hắn nên hắn làm việc này không biết mệt mỏi.

Còn bên bờ hồ ở trên một cây cầu nhỏ nối ra hồ nước một đoạn ngắn là Satoshi đang ngồi đó và ngắm nhìn thành quả của mình sau chuyến lữ hành này.

Đó là chiếc hộp đựng 5 chiếc huy hiệu của đạo quán mà hắn đã thu thập được trong đoạn thời gian này. Dưới ánh nắng của buổi sớm chiếc hộp làm bằng thép cùng những huy hiệu trong hộp tỏa ra ánh sáng lấp lánh.

Sự lấp lánh của những chiếc huy hiệu bị một đôi mắt nhỏ chằm chằm mà dõi theo. Đó là đôi mắt cả trê của một con Whiscash.

Vẻ mặt nham hiểm kèm theo đôi mắt híp nhỏ tí gắn trên đầu và hai sợi râu dài uốn lượn trong nước của con này Whiscash chỉ có thể nói nó là sinh ra để làm nhân vật phản diện.

Đang vui vẻ quên trời đất khi nhìn đến thành tích của mình Satoshi đột nhiên thấy một vật to lớn bắn vọt lên khỏi mặt nước sau đó một chiếc lưỡi dài chuẩn xác mà bắn chúng hộp huy hiệu trong tay Satoshi và lấy đi nó.

Satoshi ngơ ngác nhìn tất cả sau đó hắn kịp phản ứng hét lớn và lao xuống hồ đuổi theo con này Whiscash. Brock hét lên nguy hiểm cảnh cáo về hành động của Satoshi nhưng đã trễ.

Tên ngu ngốc này đã lao vào trong hồ để đuổi theo một con thực lực không biết Pokemon.

Trong nước rõ ràng là đại bản doanh của Pokemon hệ Water vậy mà Satoshi còn dám tự mình tiến vào để đuổi bắt chúng hành động này không gọi là ngu ngốc thì được gọi là gì.

Nếu con này Whiscash muốn giết chết Satoshi trong tình huống này thật sự là quá dễ dàng.

May mắn con này Whiscash không hề có ý định này, nó chỉ là dẫn Satoshi đến bên những cây tảo dài cho hắn mắc lại ở đó và mình thì dời đi.

Dù vậy bị mắc lại đây Satoshi cũng đã là nguy hiểm trí mạng với hắn. Ở hắn gần như tắt thở hắn thấy một chiếc mồi câu hình Pikachu và cầm lấy nó như cọng cỏ cứu mạng sau đó cả người Satoshi dùng tốc độ khó có thể tin được kéo lên khỏi mặt nước bay lên đến trên bờ.

Một tiếng cười ha hả chuyền vào tai của Satoshi cùng với đó là sự xuất hiện của một ông lão mặc một bộ kimono màu tím kèm theo là mái tóc và lông mi dài thượt màu trắng xóa. Bước xuống khỏi thuyền ông lão nhìn Satoshi cười và chỉ ra sự ngu ngốc của hắn.

“ Chàng trai trẻ ngươi không muốn sống sao? Con này Whiscash đã sống ở cái hồ rất nhiều năm sớm đã thành tinh.

Hôm nay may mắn cho ngươi là nó chỉ dùng mẹo nhỏ để cắt đuôi ngươi mà không phải là có ác ý với ngươi và cũng may cho ngươi là gặp được một ông lão thích câu cá và tốt bụng như ta nếu không ngươi đã sớm đi gặp diêm vương à.”

Sau khi nghe xong Satoshi mới hồi tưởng lại tình hình lúc đó, chỉ cần dựa vào hình thể khổng lồ gấp nhiều lần đồng loại của nó cũng đã có thể biết được con này Whiscash không tầm thường.

Chỉ vì lúc đó mất đi hộp huy hiệu máu dồn lên não Satoshi mà hắn đã không chút suy nghĩ đi đuổi theo con này Whiscash hơn nữa còn không có Pokemon hệ Water dưới tình huống. Có thể nói hắn là đi dạo qua quỉ môn quan một lần à.

Sau đó chạy đến là Brock và Max cũng hỏi han Satoshi cùng chào hỏi ông lão câu cá. Tiếng ồn áo chuyền vào trong phòng làm cho May tỉnh lại, dụi đôi mắt buồn ngủ May hàm hồ mà hỏi Lâm Phàm

“ Trời đã sáng sao?”

“ Đã sáng mau dời giường,mặt trời đã sớm chiếu đến mông nhỏ” Nói xong Lâm Phàm dùng môi khắc lên bờ môi nhỏ đang chu lên khiêu khích của May.

Dời giường vệ sinh cá nhân, khi May và Lâm Phàm làm xong tất cả mọi thứ và ra khỏi phòng cũng là lúc bữa sáng của Brock chuẩn bị xong. Hôm nay đặc biệt hơn đó là có thêm sự xuất hiện của một ông lão.

Satoshi hào hứng mà hướng ông lão tìm hiều về cách câu cá để hắn có thể câu lên con kia Whiscash và đánh bại nó lấy lại hộp huy hiệu của mình.

Không thể không nói suy nghĩ của hắn có chút đơn giản nhưng ông lão vẫn vui vẻ trả lời hắn và còn hứa sẽ mang hắn đi câu cá để bù lại công lao của Brock đã chuẩn bị cho hắn bữa ăn ngon này.

Nhìn thấy ông lão này Lâm Phàm trong đầu lập tức chấn động, ánh mắt cuồng nhiệt mà nhìn tên này, trong đầu hiện ra toàn bộ đều là hình ảnh của Master Ball. Vô thức hắn không khỏi nắm trên cổ mình quả duy nhất Master Ball của mình.

“ Làm sao vậy?” Thấy Lâm Phàm dị thường ở một bên May quan tâm lo lắng hỏi.

Nhìn vẻ mặt lo lắng May Lâm Phàm đáp lại bằng một nụ cười tươi dạng rỡ rồi giải thích.

“ Không có gì ngươi yên tâm ta không sao, chỉ là nghĩ đến cơ hội làm giàu tới có chút kích động không kiềm chế được.” Nói xong Lâm Phàm bắt đầu ổn định lại tâm tình của mình sau đó hắn dắt theo May tiến về phía bàn ăn nơi mọi người tụ tập.

“ Cơ hội làm giàu sao? đó là cái gì?” May còn chút thắc mắc, Lâm Phàm chỉ cấp cho May đến lúc đó sẽ biết biểu lộ sau đó hăng hái mà ngồi xuống nhập tiệc.

Hắn quả thật có chút không ngờ rằng mình sẽ gặp được ông lão này vì theo nguyên tác hắn nhớ được chỉ một đoạn thời gian ngắn sau khi khiêu chiến đạo quán Balance thì sẽ gặp được ông lão câu cá này và con Whiscash nhưng qua thời gian dài như vậy khi hắn đã sớm không ôm chút hi vọng nào thì đột nhiên ngày hôm nay ông lão này lại xuất hiện trước mặt hắn.

Lâm Phàm thấy được hi vọng có thêm được một quả Master Ball hắn có thể không vui vẻ sao?

Có thêm Master Ball đồng nghĩ với việc Lâm Phàm sẽ có thêm một con thần thú cho đội hình của mình.

Tuy rằng không quan trọng việc Pokemon của mình có phải thần thú hay không nhưng nếu một chỉ miễn phí thần thú đưa tới cửa Lâm Phàm cũng sẽ vui vẻ mà tiếp nhận à.

Có thêm một con tiềm lực cực cao thần thú ước mơ đi đến đỉnh cao của Lâm Phàm sẽ thuận lợi hơn rất nhiều nên nếu cơ hội đã đến hắn sẽ nắm chặt lấy cơ hội mà đoạt tới tay quả này Master Ball.

Sau bữa sáng mọi người bắt đầu chuyến câu cá với hướng dẫn viên là ông lão câu cá này. Mỗi người được cấp một chiếc cần câu và tìm địa điểm câu cho riêng mình và bắt đầu thả mồi.

Satoshi thì nôn nóng thả mồi hi vọng câu được lên con kia Whiscash, Brock và Max cũng tham gia náo nhiệt.

May thì ngồi bên cạnh Lâm Phàm tuy thả mồi nhưng không chút nào để ý đến cạnh cần câu mà chỉ nhìn một bên đang quan sát xung quanh Lâm Phàm với bộ mặt si mê biểu lộ.

Mọi thứ vẫn diễn ra theo đúng những gì Lâm Phàm mong muốn hắn yên lặng ngồi đó nhìn quanh và chờ đợi mọi thứ diễn ra.
Bình Luận (0)
Comment