Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 209

Vòng bán kết đã kết thúc tất cả đều bắt đầu chờ đợi đến trận đấu chung kết sắp diễn ra.

Không khí trong thành phố Ever Grande lúc này cũng tỏ ra nhộn nhịp hơn bao giờ hết khi rất nhiều người đổ dồn về thành phố để được tận mắt trứng kiến trận chung kết sắp được diễn ra vào ngày kia.

Trên đường phố khắp nơi đều là hình ảnh của Lâm Phàm và Tobias quảng cáo cho trận quyết đấu sắp tới. Ti vi đài báo ở khắp nơi đều thông báo về hai tuyển thủ cùng với đánh giá nhận xét và phân tích của các chuyên gia.

Cùng với đó là những màn hình lớn được đặt ở các nơi trong thành phố đang liên tục chiếu lại hai trận đấu bán kết của Lâm Phàm và Tobias để mọi người có thể chiêm ngưỡng lại trận đấu của hai tuyển thủ sẽ đối đầu trong trận chung kết sắp tới.

Dù chưa có tìm ra nhà vô địch chính thức nhưng cả hai đã có một đám người hâm mộ vì bọn họ ở phía sau trợ lực cùng tung hô do những biểu hiện xuất sắc cùng thực lực siêu việt của mình.

“ Ta nghĩ Lâm Phàm sẽ là người chiến thắng à dù sao hắn còn một con Pokemon chưa xuất chiến đấu. Rất có thể đó mới là át chủ bài của hắn có thể đánh bại Infernape à.”

“ Ngươi đừng có mơ mộng nữa nếu nói như vậy Tobias còn những ba con Pokemon chưa ra sân đấu đâu và rất có thể trong đó còn át chủ bài của hắn còn mạnh hơn con kia Infernape à”

“ Không thể nào đâu. Ngươi không thấy được sao Lâm Phàm tiến vào vòng chung kết đánh bại đối thủ mà không có một con pokemon nào mất năng lực chiến đấu còn Tobias lại có 2 con Pokemon bị đối thủ đánh bại. Đây cũng là chênh lệch à”

Đó là vấn đề mà nam nhân quan tâm còn về phần nữ nhân thì lại có suy nghĩ hoàn toàn khác.

“ Lâm Phàm thật soái khí bộ dạng à. Nếu ta có được nam nhân như vậy ưu ái thì tốt rồi.” Một cô gái có thân hình giống muội mập chia sẻ.

“ Hắn còn trẻ như vậy đã có thực lực thật mạnh như vậy đợi sau này hắn trưởng thành chắc chắn sẽ là quát tháo một phương đại nhân vật. Hơn nữa bên cạnh hắn cũng có rất nhiều cô gái xinh đẹp à ai sẽ thèm để ý đến ngươi đâu…”

“ Đúng vậy, đúng vậy có để ý cũng phải là như hoa như ngọc giống ta một dạng à”....

Những câu chuyện phiếm dạng này có thể bắt gặp được ở mọi nơi trong thành phố Ever Grande này.

Và cũng không chỉ có người lớn mới là Fan hâm mộ của Tobias và Lâm Phàm đến cả trẻ con lúc này cũng đã bị hình ảnh của hai bọn họ ảnh hưởng và trở thành fan nhí của Lâm Phàm và Tobias.

Lúc này đây trong một ngõ nhỏ đang được chọn làm sân đấu của hai đứa trẻ bọn chúng chỉ có 7, 8 tuổi bộ dạng nhưng đã sở hữu một con Pokemon cho riêng mình. Nhìn qua trang phục cũng biết được là con cha cháu ông, cầm tờ A4 tồn tại.

Vây quanh chúng đang là rất nhiều đứa trẻ nhỏ khác dùng ánh mắt hâm một mà theo dõi cuộc chiến đấu này bởi vì chúng không có Pokemon. Và những cuộc so đấu Pokemon dù cho là rất nhỏ bé này đều là niềm mong đợi đối với chúng vì chúng có thể được tận mắt chứng kiến những con Pokemon dù là nhỏ yếu chiến đấu với nhau.

Bọn trẻ phân ra hai bên đại diện cho hai phe phái rất rõ ràng.

Một phe ủng hộ đó là một cậu nhóc sử dụng một con Tepig dạng hình thái thứ nhất của Emboar. Và đương nhiên nó đại diện cho Lâm Phàm với hình ảnh sánh vai mà đứng cùng Emboar trên màn hình lớn lúc này.

Một bên đứng đối diện đó là một cậu bé học Tobias một dạng với áo choàng trùm kín thân thể và một con nho nhỏ Shuppet đang phiêu phù trước mặt hắn đại diện cho Tobias và Darkrai mà chiến.

Hai phe thế lực nhỏ đang hầm hừ nhìn nhau chuẩn bị đối chiến.

“ Ta nói Lâm Phàm đại ca nhất định sẽ giành chiến thắng và trở thành quán quân của giải đấu lần này”

“ Không có cửa đâu Tobias thúc thúc mới là lợi hại nhất”

“ Lâm Phàm đại ca..”

“ Tobias thúc thúc…” …

Cuối cùng sau khi cãi mệt mà không có kết quả hai phe cánh bắt đầu nổ ra chiến đấu

“ Tepig sử dụng Ember cho hắn thấy ai mới là mạnh nhất”

“ Ta mới không sợ đâu Shuppet Scary Face hù chết nó”

Sau đó mấy đốm lửa nhỏ đực Tepig phun ra tấn công về phía Shuppet còn Shuppet thì trừng lớn hai mắt của mình không có chút nào đáng sợ mà là lộ ra đáng yêu bộ dạng. Hai con Pokemon sơ sinh kì làm ra công kích không phân thắng bại.

Hỏa hoa của Tepig chỉ giúp cho hai mắt trừng lớn của Shuppret càng thêm long lanh và như tô điểm cho nó trong một màn biểu diễn pokemon như vậy.

Người đi đường đi qua nhìn thấy cảnh này hai con Pokemon “chiến đấu” còn tưởng rằng chúng đang giúp nhau tập luyện chuẩn bị để sẵn sàng trở thành một nhà biểu diễn Pokemon đâu.



“ Haizz một đám nam nhân làm nhà huấn luyện Pokemon không chịu lại sớm tất cả đều muốn đi theo con đường biểu diễn. Quả thật thế giới càng ngày càng loạn à”

“ Ha ha ngươi quá yếu làm sao có thể đấu lại ta đâu. Ember của ngươi đối với Shuppet của ta vô dụng”

“ Ngươi nghĩ Scary Face của ngươi đối với Tepig của ta có tác dụng sao?”

Hai con Pokemon hoàn toàn không phân được thắng bại và thế là hai tiểu chủ nhân của chúng đành phải thay chúng ra sân phân định thắng bại chỉ để chứng minh thần tượng của mình là mạnh hơn sau một hồi khẩu chiến.

Lâm Phàm không biết rằng lúc này đây tuy rằng chưa vô địch nhưng hắn cũng đã kéo được một đám fan hâm mộ nho nhỏ cho mình nhờ những trận chiến đẹp mắt và thực lực cũng cực kì cường đại của hắn.

Dù có biết chắc hắn cũng không quan tâm bởi vì giờ đây hắn đang mải suy nghĩ về một vấn đề mà chưa có lời giải và nó cũng bị cắt đứt khi ba nữ xuất hiện.

“ Lâm Phàm ngươi nghe tin gì sao? Ngày mai sẽ được nghỉ một ngày để cho ngươi và Tobias chuẩn bị để bước vào trận chung kết đâu.” Vừa về đến phòng Winona lập tức làm ra thông báo.

“ Đúng vậy à vậy là ngươi có hẳn hơn một ngày thời gian để nghỉ ngơi đâu?” Joy cũng khoa trương phụ họa nhấn mạnh thời gian hơn một ngày nghỉ ngơi của Lâm Phàm.

“ Chúng ta có thể đi shopping có được hay không? Ta không còn gì để mặc. Hơn nữa ta còn phải mua đồ cho Pokemon của mình để mặc cổ vũ cho ngươi trong trận chung kết sắp tới.” May cũng đưa ra gợi ý lên kế hoạch cho ngày nghỉ của Lâm Phàm.

Nhưng ý kiến của May được Lâm Phàm trực tiếp bỏ qua bởi vì hắn thấy được ánh mắt đang hấp háy ra hiệu của Winona và Joy. Không cần nói gì hắn cũng biết được ý định của bọn họ sẽ định dùng ngày nghỉ của hắn để làm gì.

Lâm Phàm theo bản năng lập tức đánh cái rùng mình. Đang ở độ tuổi thèm khát như lang như hổ một dạng hai nữ nhân quả thật là đáng sợ. Hôm qua vừa ép khô hắn Winona hôm nay đã có ý định lừa hắn thêm lần nữa.

Thêm vào đó còn là sau gần một tháng xa cách đang phá lệ khát vọng Joy. Lâm Phàm không dám tưởng tượng đến cảnh hai nữ thay phiên hành hạ mình.

Dù cho người ta có câu không mèo nào chê mỡ nhưng ăn nhiều mỡ quá mèo cũng sẽ ngán à.

“ Không tốt nếu để cho hai nữ nhân này dằn vặt chắc chắn ta sẽ sống không toàn thây. Nhất định phải trốn đêm nay không thể ở trong phòng chờ chết. Cứ theo đà này ta sẽ sớm bị các nàng dìm chết trong tiên cảnh, vì bảo toàn lực lượng cần rời đi căn cứ à.”

Và thế là đêm hôm đó Winona và Joy thay phiên tìm đến phòng của Lâm Phàm nhưng tất cả đều xám xịt mà rời đi vì hắn đã sớm trốn. Còn trốn đi đâu thì đương nhiên là nơi an toàn nhất với hắn ở thời điểm hiện tại đó là phòng May.

Buổi sáng tinh thần khoan khoái sau một đêm ôm mĩ nhân nhi ngủ ngon Lâm Phàm rời đi phòng May và trở về phòng của mình. Vừa mở cửa Lâm Phàm liền thấy được Winona và Joy đang khoanh tay trước ngực trừng mắt nhìn hắn.

“ Đêm qua ngươi đi đâu cả đêm?” Hai người gần như là đồng thanh nói sau đó kinh ngạc mà nhìn nhau.

“ Chẳng nhẽ ta nói với các ngươi vì sức khỏe của tiểu Lâm Phàm đêm qua ta đem theo nó đi trốn…” Nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng Lâm Phàm không dám nói à.

Nhỡ đâu sau này tiểu Lâm Phàm bị hai nữ cấm cửa đó mới là khóc không ra nước mắt, đến lúc đó chẳng lẽ lại để nó làm bạn với đôi bàn tay.

“ Đêm qua May nói sợ phải ngủ một mình vì vậy ta đành phải qua hống nàng giúp nàng ngủ ngon à. Không ngờ vì mệt quá thế là ngủ quên.” Lâm Phàm nghĩa chính ngôn từ nói sau đó nhìn biểu hiện của hai nữ.

Hai nữ biết hắn không có ra ngoài làm bậy hơn nữa cũng là sau một trận chiến đấu buổi chiều mệt mỏi vì vậy cũng không nghi ngờ chút nào mà tin lí do Lâm Phàm đưa ra.

“ Lần sau ra ngoài phải nói với chúng ta hại chúng ta lo lắng cho ngươi cả đêm đâu.” Joy cẩn thận mà dặn dò Lâm Phàm còn Lâm Phàm thì miệng đầy đáp ứng mà gật đầu biểu thị đã biết rõ lỗi lầm cùng tấm lòng của hai nữ.

Sau đó hai nữ ngáp ngắn ngáp dài bộ dạng mà thoải mái trèo lên giường hắn ngủ bù cho tối hôm qua. Lâm Phàm thì chuồn đi gọi May để cùng đi ăn sáng và mua sắm mấy món đồ cho mấy con Pokemon nhỏ như đã nói hôm qua.

Lâm Phàm cũng không quên mua cho Winona và Joy một suất đồ ăn sáng để khi hai nữ dậy sau ăn vì sáng không ăn là không tốt.

“ Oa ngươi xem Lâm Phàm thật là nhiều hình ảnh của ngươi à. Ngươi nhìn Emboar cũng rất bá khí khi đứng cạnh ngươi đâu.” May đã lâu không cùng Lâm Phàm dạo phố cô bé lộ ra rất hưng phấn bộ dạng.

Đông ngó một tí, tây ngó một tí khi nhìn thấy hình Lâm Phàm cô bé lại làm ra cảm thán liên tiếp không thôi. Nhìn May vui vẻ Lâm Phàm cũng vui vẻ mà thực hiện dạo phố.

Tâm tình đang thoải mái hắn đột nhiên thấy được phía xa hình ảnh của Emboar. Nhưng không phải là bá khí đứng cạnh hắn mà là hình ảnh lúc nó ra sân đấu bộ dạng.

Vừa nhìn đến đây mặt Lâm Phàm lập tức héo sau đó kéo tay May lập tức chuyển hướng sang một hướng hoàn toàn khác. Hình ảnh đó của Emboar Lâm Phàm thật sự là không muốn gặp lại chút nào à.

“ Ngươi đi đâu à? Đồ dành cho Pokemon biểu diễn ở trung tâm bên kia mới có bán à.” Nói xong May chỉ về tòa nhà dán tấm hình của Emboar mà Lâm Phàm vừa nhìn thấy kia.

“ Không phải chứ? Trùng hợp như vậy sao?... Chúng ta đến cửa hàng khác có được hay không?” Lâm Phàm thật sự không muốn đến đó à.

“ Ở đó mới có tất cả những thứ ta cần. Ngươi sợ gì chứ? Sợ nhìn thấy tấm hình kia của Emboar sao? Kì thật ta thấy nó cũng rất đẹp à hơn nữa Emboar cũng rất giống Combusken tạo hình đâu, thần thái cũng rất tốt… chỉ có thể nói là Perfect”

Sau đó May cho tấm hình kia của Emboar một ngón tay cái lấy đó làm khen thưởng. Lâm Phàm trong đầu đã lộ ra vô lực “ Thần thái có thể biến xấu thành đẹp dạng như vậy sao?”

Lâm Phàm kết thúc một ngày của mình rất “ nhẹ nhàng” chỉ bằng việc đi dạo phố và mua đồ. Vốn sẽ chỉ là nửa ngày nhưng khi hắn thuyết phục được May ra về thì cũng là lúc hắn gặp được tiến về phía hắn Joy và Winona.

Thế là công việc làm khổ sai của hắn được x3 sát thương khi 3 nữ cùng hội tụ chung một chỗ. Đến tận buổi tối khi Lâm Phàm đã gần kiệt sức ba nữ mới chịu rời đi những cửa hàng trong tiếc nuối và tiến thẳng về phía căn phòng thân yêu.

Vừa về đến phòng Lâm Phàm lập tức buông xuôi tất cả hắn cần bây giờ chỉ có thể là ngủ vì quá mệt mỏi. Đi dạo phố cùng nữ nhân luôn là công việc tốn nhiều sức lực thứ hai của nam nhân khi ở bên họ à. Còn số một không nói ai cũng biết…

Có thể là do biết được Lâm Phàm ngày mai sẽ tham gia vào trận đấu quan trọng nên Winona và Joy cũng không có làm phiền mà chỉ để yên cho hắn ngủ một giấc ngủ yên bình. Thậm chí hắn còn cảm giác được đầu mình được hai đôi bàn tay nhẹ nhàng thay phiên xoa bóp đâu.

Một đêm an bình trôi qua rất nhanh.

Buổi sáng ngày thi đấu cuối cùng của giải đấu liên minh tổ chức tại địa khu Hoenn và cũng là thời điểm được mong đợi nhất trong cả giải đấu, thời điểm mà diễn ra trận chung kết giữa hai tuyển thủ mạnh nhất giải đấu lần này Tobias và Lâm Phàm.

Cả hai được đánh giá là ngang tài ngang sức nên chiến đấu của họ làm cho tất cả mọi người đều háo hức chờ mong vì tất cả đều là một ẩn số đối với mọi người và đối với những thứ thần bí thì càng thu hút được sự chú ý nhiều hơn.

Lúc này khán đài đã sớm chật kín toàn người là người. Các màn hình lớn đang phát lại những trận đấu từ vòng đầu cho tới giờ của hai tuyển thủ sắp tham gia thi đấu để khán giả khắp nơi có thể nhìn lại chặng đường mà họ đã đi qua.

Các máy quay và phóng viên cũng đang bắt đầu làm việc để tường thuật trực tiếp trận đấu này phát đi mọi nơi trên thế giới cho mọi người cùng thưởng thức trận đấu của giải đấu lớn nhất khu vực do liên minh tổ chức này.

Ở trong một phòng thí nghiệm thuộc Kanto địa khu lúc này giáo sư Oak cùng đồng nghiệp đang ngồi trước màn hình ti vi để theo dõi trận chung kết mà hai đối thủ được cho là kì phùng địch thủ này.

Nghe xong phần giới thiệu về Lâm Phàm giáo sư Oak không khỏi làm ra cảm thán “ Không ngờ ngươi trưởng thành tốc độ nhanh đến vậy à Lâm Phàm. Thật sự là ta không có nhìn lầm người à.”

Thành phố Petalburg, trong đạo quán Balance lúc này đang có một đám người ngồi trước màn hình lớn của máy chiếu ở trong phòng để theo dõi trận đấu giữa Lâm Phàm và Tobias. Không khí ở đây nhộn nhịp không thua gì ngoài sân đấu.

Các học viên hưng phấn hú hét cổ vũ và một trăm phần trăm người ở đây đều là cổ vũ cho Lâm Phàm mà đến vì tất cả mọi người đều biết Lâm Phàm là thành phố Petalburg người và cũng là đạo quán Balance người.

Vì vậy tất cả mọi người ở đây đều mong Lâm Phàm có thể chiến thắng đem lại vinh quang về cho thành phố của mình cho đạo quán của mình.

“ Thằng nhóc này tốc độ phát triển quả thật quá kinh khủng à ta còn tưởng rằng thời gian này ta đã tiến bộ khủng khiếp và có thể áp chế nó một hai đâu nhưng xem nó thực lực thì người bị áp chế vẫn là ta à.”

Đang nhìn đến trên màn ảnh chiếu lại cảnh Lâm Phàm và Tyson chiến đấu cùng cách mà Lâm Phàm áp chế hoàn toàn Tyson Norman không khỏi phát ra cảm thán.

“ Cũng may thằng nhóc này bị May bắt tới tay và thành ta con rể chính vì thế hắn cũng chỉ có thể mãi mãi nhìn lên ta tồn tại mà cung cung kính kính gọi một tiếng cha vợ hai tiếng cũng cha vợ à ha haha” Nghĩ đến việc vui Norman cười lớn.

Học trò của Norman thấy hắn cười cũng cười theo phụ họa khiến cho không khí trở lên thập phần vui vẻ.

“ Ồ Lâm Phàm cũng là người của Hoenn địa khu à? Hơn nữa còn là đệ tử của Thiên vương Norman chẳng trách hắn mạnh như vậy.” Đây là câu nói thường xuyên có thể nghe thấy được ở thành phố Petalpurg này của người dân khi biết Lâm Phàm thân phận từ đạo quán Balance.

Ở một thành phố nhỏ nào đó nơi đây mọi người đều phải đổ dồn về phía màn hình lớn duy nhất ở phía quảng trường để theo dõi trận chung kết được tường thuật trực tiếp này.

Lúc này lần trong đám người có một cậu bé tầm 8, 9 tuổi bộ dạng trên đầu đang đậu một con Butterfree chăm chú mà nhìn về phía màn hình lớn nơi Lâm Phàm đang đứng đối diện với Tobias chuẩn bị bước vào chiến đấu.

Nhìn đến đây cậu bé nắm chặt nắm đấm trong miệng lẩm bẩm “ Sư phụ nhất định sẽ giành chiến thắng.”

Trên khán đài lúc này, chỗ khu vực dành riêng cho người thân của tuyển thủ thuộc hàng ghế “vip” ở phía gần sân đấu nhất lúc này Pokemon của May với trang phục lộng lẫy đang đứng trước mọi thay Lâm Phàm cổ vũ. Mấy nữ cũng liên tục “ Lâm Phàm cố lên” mà hô.

Còn ở bên kia ngoài Tobias ra không còn một ai khác cho hắn cổ vũ ở hàng ghế dành cho người thân của hắn.

Sau khi giới thiệu xong luật thi đấu cũng là lúc thời gian để bắt đầu trận chung kết của giải đấu cũng đã tới, cả Lâm Phàm và Tobias đều cùng lúc tung ra sân pokemon của mình biểu thị chiến đấu bắt đầu.

Và đúng lúc này tất cả mọi người trong đầu đều đồng loạt hiện lên một suy nghĩ

“ Cuối cùng cũng chịu bắt đầu trận chung kết”...Tobe Continued
Bình Luận (0)
Comment