Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 282

Thành phố Castelia City, đêm tối ở thành phố cảng hiện đại bậc nhất Unova địa khu này với những tòa nhà cao chọc trời xa hoa tráng lệ, những cây cầu, những chiếc du thuyền hiện đại bậc nhất đều là mở đèn sáng choang tiếp đón du khách.

Cũng cùng với đó là dòng người tấp nập ở mọi nơi khiến cho nơi đây dù là đã vào buổi tối nhưng lại không khác gì ban ngày thời gian, thậm chí bước vào thời gian nhàn rỗi này mọi người còn là đi chơi nhiều hơn.

Những cuộc so đấu Pokemon trên võ đài, những tụ điểm ăn chơi, những khu vui chơi giải trí,... Cũng là vào thời điểm này trong này mà đua nhau mở cửa hấp dẫn mọi người. Điều đó khiến cho thành phố hiện đại này là càng nhộn nhịp hơn khi đêm về.

Trung tâm Pokemon của thành phố Castelia City. Trong căng tin khu vực đang có ba nữ nhân ngồi nói chuyện phiếm lấy. Ở bên là mấy con nhỏ Pokemon của họ đang mĩ tư tư mà thưởng thức lấy đồ ăn cao cấp của nơi này.

Ba nữ nhân không phải là Winona, Joy, May nhóm ba người còn có thể là ai. Lúc này mấy nữ là đang ngồi đó mà bàn luận lấy mấy chuyện trên trời dưới đất.

Chủ yếu chủ đề vẫn là việc Winona giành được huy hiệu Insect của đạo quán hệ Bug Pokemon của thành phố này do Burgh quán chủ cầm đầu.

Trận chiến này Winona vẫn là dễ dàng mà thắng được khi chiếm cứ hoàn toàn lấy ưu thế của hệ Flying Pokemon trước hệ Bug Pokemon của tên kia quán chủ đạo quán cấp một tồn tại. Đây đã là huy hiệu thứ ba mà Winona lấy được trong khoảng thời gian này.

Trước đó đi qua thành phố Nacrece Winona là cũng đã đem huy hiệu Basic của đạo quán hệ Normal do Lenora vì này trung niên với làn da đen sì nữ nhân làm chủ. Chính vì dạng này mà ba nữ là mở bữa tiệc nhỏ vào tối này để làm ra ăn mừng.

“ Winona tỷ ngươi là đã có được ba tấm huy hiệu còn ta mới chỉ có được hay huy hiệu biểu diễn vẫn còn kém ngươi một cái đâu” Nói đến số lượng huy hiệu vấn đề này May là nhô lên miệng làm ra không thỏa mãn bộ dạng.

“ Đó là trong quãng thời gian này chúng ta đi qua những thành phố kia cũng là chỉ gặp được hai thành phố có tổ chức qua dạng này Pokemon Contest mà thôi.

Nếu như là ngươi có thể gặp được nhiều hơn mà nói ta tin tưởng lấy ngươi thực lực là dễ dàng thu được quán quân chức vị mà giành lấy huy hiệu biểu diễn đi.” Joy và Winona đối vấn đề này là cũng chung suy nghĩ và Winona vẫn là người đưa ra nhận xét của mình.

Quả thật là như vậy, lấy May trình độ biểu diễn Pokemon và đội hình hiện tại mà nàng sở hữu thì vô định dạng này cuộc thi nhỏ Pokemon Contest tổ chức thường xuyên tại mấy thành phố là điều dễ dàng.

Nghĩ đến điểm này May cũng là vui vẻ mà ngẩng lên cao hơn đầu nhỏ “ Đó là đương nhiên, Lâm Phàm vì ta mà chuẩn bị nhiều như vậy Pokemon thật tốt, ta nếu là đến dạng này cuộc thi còn không thể giành lấy hạng nhất không phải là phụ lòng hắn sao?”

“ Đó cũng là của ngươi bản thân nỗ lực, ngươi nói cứ như tất cả đều là Lâm Phàm cho ngươi tựa như. Quả thật ngươi là yêu hắn yêu đến quên đi tất cả trình độ à” Joy ở một bên nhìn May biểu hiện cũng là mở lời trêu chọc.

“ Ngươi còn nói ta, ai là vào buổi đêm ngủ mơ thường nói mớ mà cứ Lâm Phàm Lâm Phàm gọi loạn đầu… Còn cái gì “Lâm Phàm màu đến yêu yêu một chút ta” dạng này từ ngữ là đều ngươi nói ra đó. Ngươi còn nói ta…”

May dạng này lời nói khiến cho Joy mặt lập tức biến thành đỏ bừng bừng trạng thái. Đã không phải một lần May lấy ra dạng này vui đùa mà trêu lấy nàng từ sau lần đó ngủ chung May nghe được nàng nói mớ mà gọi tên hắn trong đêm.

Chỉ là dù bao nhiêu lần đi nữa thì da mặt mỏng Joy vẫn là không thể nào thích nghi với dạng này trêu chọc và lần nào cũng thế dạng này làm nàng ngượng ngùng không thôi. Ở một bên Winona là cũng cảm thấy dạng này vấn đề làm mình có chút nhột cho nên lập tức chen lời đổi chủ đề.

“ Không biết tên đáng ghét đó là bao giờ mới trở về... Hắn là có hay không đã biết đến mình là đã được giáo sư Oak đưa lên làm thạc sĩ nghiên cứu gia đâu?”

Dạng này vấn đề lập tức thu hút lại sự chú ý của May và Joy. Chỉ là mọi người quan tâm vấn đề đó là Lâm Phàm bao giờ trở về mà không phải là Lâm Phàm được giáo sư Oak thông qua mấy nữ báo đến tin tức là đã đưa hắn lên làm thạc sĩ nghiên cứu gia vấn đề.

“ Nhưng hình như chúng ta rời đi Hoenn địa khu là cũng không có thông báo qua cho Lâm Phàm đấy. Có hay không hắn đã trở về và không thấy chúng ta mà đang lo lắng chạy khắp Hoenn địa khu để tìm chúng ta?”

Thiện lương Joy trong đầu luôn là như vậy đơn thuần không thể nào sinh ra một ý nghĩ xấu nào cho Lâm Phàm tới, thậm chí phần lớn đều là quan tâm lo lắng cho Lâm Phàm và nghĩ đến hắn có hay không chịu khổ vấn đề.

Còn May cô nàng tinh quái này thì lại khác, ở với Lâm Phàm lâu như vậy May là biết rõ bộ mặt thật của Lâm Phàm, liếc một chút Winona May là đưa ra nhận xét chắc như đinh đóng cột.

“ Ta nghĩ hắn là chưa hề có trở về đi, bởi vì nếu trở về hắn là đã sớm cùng ta đánh qua liên lạc vì dù sao ta cầm lấy đó là Poke Dex hắn là rất dễ dàng liên lạc với chúng ta nếu muốn đấy.



Qua lâu như vậy rời đi thời gian vẫn chưa có một cuộc điện thoại nào gọi về hỏi thăm, ta là đang nghĩ đến tên này thoát li chúng ta quản lí có phải hay không lại đem vị mĩ nữ tỷ tỷ nào đó bắt đến phương tâm.

Và hiện giờ rất có thể là đang vùi mình vào mật ngọt mà cùng vị mĩ nữ tỷ tỷ đó làm ra thân mật, thân mật hành động đâu… Đừng hoài nghi tên đó tán gái bản sự, Winona tỷ tỷ là minh chứng sống không phải sao?

Vừa tiếp xúc với hắn không bao lâu Winona tỷ tỷ cũng là bị hắn đem phương tâm nắm chặt lấy và không thể rời đi hắn dù chỉ một giây đấy”

Nghe May cô em này phân tích tường tận như vậy về Lâm Phàm, ở một bên hai vị được xem là tỷ tỷ và bị tình yêu mù quáng che đậy hai mắt Winona và Joy cũng là bắt đầu suy ngẫm về Lâm Phàm.

Càng nghĩ hai người là càng cảm thấy điều này có khả năng, sau đó không khỏi mà cùng thốt lên bốn chữ “TÊN ĐÁNG GHÉT NÀY...”.

……………………………..

“Hắt xì” Đang ngấu nghiến mà đớp lấy Lorelei mỏ nhỏ, với chiếc lưỡi đang có xâm lược tính cực cao mà nhào vào trong miệng của Lorelei “tìm kiếm bạn chơi”. Lâm Phàm là không thể không đem hai chiếc lưỡi đang quấn quít lấy nhau kia tách ra vì cơn hắt hơi kéo đến.

Đang khúc cao trào Lorelei đột nhiên bị đề tỉnh bởi hành động dừng lại đột ngột cùng với tiếng hắt xì của Lâm Phàm. Lorelei hướng ánh mắt dù đã mở ra nhưng vẫn còn là tràn ngập đều là mê ly quang mang ở bên trong mà nhìn về Lâm Phàm.

Lúc này Lorelei chỉ cảm thấy thân thể mình là thật nóng, thật nóng. Tất cả Lorelei muốn lúc này đó là ép sát thân thể của mình vào người Lâm Phàm để giảm đi sự nóng nực đã bị hắn khơi gợi, trêu chọc ra này.

Hai tay của Lorelei đang quấn chặt lấy Lâm Phàm cổ không rời, cùng với đó là nửa trên thân thể đã bị Lâm Phàm lột quang nàng, nhưng cô nàng cũng không một chút ngại ngùng mà cùng hắn thân mật, ôm chặt lấy hắn.

Đồng thời hai chân là cũng đưa lên quấn chặt lấy Lâm Phàm eo lớn của Lorelei là minh chứng cho tất cả.

Chỉ là tất cả cảm xúc đang là tốt đẹp và vi diệu như vậy đột nhiên bị Lâm Phàm đánh gãy, nó khiến cho Lorelei là có chút bực bội trong người, cùng không có chút thích ứng. Bởi vì nàng cảm thấy trong lòng thật là trống trải, nhất là khi miệng cả hai tách nhau ra.

Như một đứa trẻ bị đoạt mất đồ chơi yêu thích tựa như Lorelei theo phản xạ mà nhoài người lên, miệng của Lorelei là lại một lần nữa tìm đến Lâm Phàm miệng đòi hỏi lấy bạn chơi của nó.

Đang mải suy nghĩ về nguyên nhân dẫn đến cái này “hắt hơi”, Lâm Phàm không kịp chuẩn bị gì đã bị Lorelei nhoài lên tập kích lấy. Vừa tách ra “đôi bạn nhỏ” nhờ có sự chủ động của Lorelei mà lần nữa được gặp lại và lại bắt đầu quấn quít lấy nhau.

Chỉ là địa điểm vui chơi của chúng lần này lại là trong miệng Lâm Phàm mà thôi. Và thế chủ động lại là nằm trong tay Lorelei cô nàng này, khi mà Lâm Phàm còn là đang trong trạng thái bất ngờ khi không nghĩ đến mình là sẽ bị Lorelei tập kích lấy.

Vốn mang theo trêu đùa tâm tư Lâm Phàm là đang tiến hành đùa bỡn lấy Lorelei cô nàng này. Nhưng đột nhiên bị đảo khách thành chủ và Lâm Phàm lại thành kẻ để cho Lorelei giải tỏa và trêu đùa lấy tựa như khiến hắn lại không cảm thấy hứng thú.

Hơn nữa sự tình đột nhiên tiến triển quá nhanh như dạng này làm Lâm Phàm có chút không thích. Cho nên hắn chỉ là hời hợt mà đáp lại Lorelei cuồng nhiệt, thậm chí hai tay hắn cũng không còn trêu chọc Lorelei mà chỉ đơn giản là đem nàng ôm lấy.

Cuồng nhiệt nhưng nhận lại là sự hờ hững, nhạy cảm Lorelei lập tức cảm nhận được được điều này. Từ từ thu lại lưỡi nhỏ Lorelei cũng không cảm nhận được Lâm Phàm làm ra giữ lại mình động tác, Lorelei dứt khoát tách ra Lâm Phàm mà u oán nhìn thẳng lấy hắn.

Đáp lại Lorelei ánh mắt u oán là Lâm Phàm nhìn nàng mà cười khổ đồng thời đưa tay lên vuốt ve nhè nhẹ lấy mặt nàng hỏi “ Ngươi là không sợ dạng này hành động sau ta là sẽ thật đem ngươi “ăn” đi sao?”

Trên mặt truyền đến Lâm Phàm ôn nhu vuốt ve cùng với hắn nhẹ nhàng pha chút cưng chiều mà hỏi lấy mình khiến cho nội tâm của Lorelei là dịu mát đi rất nhiều. Thật sâu nhìn Lâm Phàm ánh mắt Lorelei nghĩ nghĩ đột nhiên là làm ra nhè nhẹ lắc đầu cử động.

Xong sau Lorelei hai mắt là lại lim dim lấy sau đó đem má kề sát bàn tay to lớn thô rát của Lâm Phàm mà rụi nhẹ đầu vào đấy thân cận hưởng thụ lấy hắn ôn nhu vuốt ve, âu yếm cử động.

Con gái đúng là kì quái, ban đầu là cảm nhận được hắn mang theo trêu đùa mình tâm tư thì là ra sức mà vùng vẫy, kháng cự lấy. Nhưng khi hắn trêu chọc qua đi và làm ra thân mật hành động rồi thì lại là cuồng nhiệt đáp lại, thậm chí còn có phần chủ động.

Rồi đến cuối cùng thì là cảm nhận được hắn âu yếm sau thì lại là làm ra mặc hắn bài bố và cho hắn toàn quyền xử lí mình mà không sao cả bộ dạng. Chỉ là dạng này Lorelei làm ra hành động lại khiến Lâm Phàm cười khổ càng nồng đậm hơn.

Lâm Phàm là vừa rơi vào trạng thái “vui quá hóa buồn” thì Lorelei lại là như vậy chủ động khiến hắn không biết làm sao cho tốt, “bỏ thì thương mà vương thì tội”.

Hắn hôm nay là thật không nhấc lên nổi dạng này hứng thú và cũng không muốn là trong tình trạng cảm xúc không tốt của mình mà chiếm lấy Lorelei. Đó không phải là hoàn mĩ nhất cách làm mà hắn muốn đấy. Cho nên Lâm Phàm là quyết định hôm nay dừng ở đây.

Dùng hai tay giữ nhẹ lấy đầu của Lorelei Lâm Phàm cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên cô nàng này chán. Sau đó hắn dùng tay tách nhẹ ra Lorelei chân nhỏ rồi rời đi trên người nàng mà ngả người nằm nghiêng qua bên cạnh cô nàng này.

Theo Lâm Phàm động tác Lorelei cũng vì thế mà chuyển sang tư thế nằm nghiêng, nhưng vì những gì mình mong đợi không có tiến đến mà thay vào đó chỉ là một cái hôn nhẹ lên trán. Điều này khiến Lorelei là thật hụt hẫng.

Ánh mắt lim dim chờ đợi kia của cô nàng lần nữa mở ra u oán mà nhìn lấy Lâm Phàm, thậm chí dưới ánh đèn trên đỉnh đầu Lâm Phàm còn là thấy được nó đang bắt đầu trở nên long lanh hơn.

Lâm Phàm thì là không có làm ra thêm giải thích mà vừa nằm xuống hắn không có cùng Lorelei ánh mắt đối diện mà lập tức vòng tay qua đem cô nàng này ôm vào trong lòng. Hai trái tim chỉ cách nhau một lớp da thịt của cả hai lại lần nữa được gần kề nhau.

Cảm nhận được Lâm Phàm ôm ấp cùng gối đầu lên tay hắn, hơn nữa sau lưng còn là được Lâm Phàm nhè nhẹ xoa lấy như làm ra an ủi Lorelei mới là nguôi ngoai phần nào. Vòng tay của Lorelei trên cổ Lâm Phàm cũng vì thế mà siết chặt hơn.

Tất cả lại chìm vào sự im lặng vốn có của buổi đêm trong rừng, còn lại chỉ là tiếng tim đập bình bịch gần kề của hai người, cùng tiếng thở từ gấp gáp dần dần trở lại đều đều như bình thường của Lorelei.

“ Ta không đủ hấp dẫn đối với ngươi sao?” Đột nhiên thanh âm của Lorelei vang lên phá vỡ đi không gian đang yên tĩnh này.

Tâm tình khôi phục như thường Lâm Phàm là thoải mái mà trả lời lấy Lorelei “ Không phải ngươi đối với ta là thật có sức hấp dẫn, nếu không ta là cũng đã không cứu ngươi một mạng. Chỉ là ta còn cần xác định một số thứ cho chắc chắn mà thôi.”

“ Là tình cảm của ta dành cho ngươi sao?” Lorelei cũng đã là hai mươi năm tuổi thành thục nữ nhân, những thứ này đơn giản là nàng cũng có thể dễ dàng mà nhận ra lấy qua giọng nói của Lâm Phàm dù chưa có trải qua tình yêu trai gái dạng này.

Thấy Lâm Phàm im lặng không nói mà chỉ là dừng lại động tác rồi đem nàng ôm nhẹ vào lòng xem như là thừa nhận đáp án này, Lorelei là lập tức buông ra hai tay vẫn còn đang lấy cổ hắn, sau đó là vòng tay qua đấm bình bịch lấy lưng Lâm Phàm.

“ Tên đáng ghét, … tên bại hoại… băng trong lòng ta gây dựng bao nhiêu năm nay sớm đã bị ngươi hòa tan hết vậy mà ngươi… vậy mà ngươi còn dám có dạng này suy nghĩ. Ta là đánh chết ngươi tên bại hoại làm hại ta này tốt...”

Có một số thứ không cần nói đến quá rõ ràng nhưng là người trong cuộc cũng là tự hiểu ngầm lấy với nhau. Lâm Phàm và Lorelei sau thời gian dài này ở chung cũng đã trở thành như vậy.

Nghe được những lời như tiểu nữ nhân hờn dỗi người yêu, cùng hành động mà Lorelei làm ra không khỏi khiến Lâm Phàm mỉm cười. “ Ngươi đánh chết ta rồi thì lấy ai là người cho ngươi xoa nắn, xoa nắn một chút đâu?”

Khôi phục như thường Lâm Phàm là lại bắt đầu nổi lên chơi đùa tâm tư mà thò tay nhè nhẹ bóp lấy tảng thịt lớn đang đè nén trước ngực hắn kia buông câu trêu đùa Lorelei.

“ Đánh chết ngươi tên này bại hoại tốt, dù sao không có ngươi trong đời là so với có là càng tốt hơn... hưm...” Thấy Lorelei vừa phát ra oán trách thanh âm lại phát ra kiều ngâm Lâm Phàm là lập tức mà dừng lại bàn tay lớn của mình động tác.

Nữ nhân nếm qua tư vị của tình yêu là như lưu huỳnh như thế cực kì dễ bùng cháy. Thấy Lâm Phàm lại là dừng giữa chừng Lorelei là không vui mà nhìn hắn. Chỉ là trêu đùa về trêu đùa Lâm Phàm là thật không muốn tiến thêm một bước.

Ít nhất hôm nay không là không. “ Được rồi đừng dạng này nhìn lấy ta, cũng đừng nghĩ mình không hấp dẫn dạng này ý nghĩ. Tất cả đều do ta, hôm nay ta là thật không muốn tiến xa hơn cho nên ngoan ngủ đi, mai còn phải lên đường đâu.”

Nói Lâm Phàm là nhè nhẹ hôn lên môi của Lorelei rất nhanh liền tách ra, rồi hắn mặc cho Lorelei không vui hay có vui sau hành động này mà đem nàng ôm vào lòng và nhắm mắt lại ép mình tiến vào mộng đẹp.

Mặc cho Lorelei ở trong lòng hắn mấy lần nói ra “Ta khó chịu” ba chữ Lâm Phàm cũng là làm ngơ con như không nghe được và đã ngủ say. Sau thời gian dài không đạt được mục đích Lorelei, dù cho là nhỏ nhất mục đích và cơn buồn ngủ cũng ập đến.

Điều này khiến cho Lorelei không thể không mang theo hậm hực tâm tình mà chìm vào giấc ngủ….Tất cả là sẽ qua đi, khi ngày mai tiến đến, sau một giấc ngủ dài.
Bình Luận (0)
Comment