Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 305

Địa điểm để thu đến nhóm đầu tiên trứng Pokemon Lâm Phàm là đã có và được hắn định ra từ rất lâu trước đây. Đó là hẻm núi nơi mà hắn đã gặp Bagon kia, nơi mà có vô số Pokemon hệ Flying tụ tập và là nơi hắn đã gặp được nhiều trứng Pokemon nhất từ trước đến nay.

Hơn nữa đồ ở đó đều là hàng miễn phí, tội gì mà không đến đó thăm lại chốn xưa một phen đâu? Dù sao tiền hắn bỏ ra để đầu tư vào nhà máy ở hiện tại đang làm trong tài khoản của hắn những số không dần biến mất.

Tiền xây dựng thì không đáng là bao nhưng tiền hắn đầu tư vào trang thiết bị như lồng ấp trứng, máy soi kiểm định, kho lạnh, nhà ấp,... Lại tiêu tốn của hắn một balo đá quý tiền. Đặc biệt là dạng này lồng ấp hiện đại là siêu tốn tiền và hắn cũng chỉ dám đầu tư 100 chiếc.

Nhưng đó cũng không phải là bạch bỏ ra mà chỉ là chưa có thu hồi được vốn mà thôi. Khi mà dạng này lồng ấp là yêu cầu người muốn sở hữu là phải mua và Lâm Phàm đương nhiên là sẽ không như tên kia thổ hào mà đem món đồ đắt đỏ này cho không.

Sau khi đội thợ hoàn thành công việc trang hoàng nội thất cho nhà máy của mình cùng máy móc cũng đã được lắp đặt hoàn tất sau Lâm Phàm mới vào nơi đây để tham quan cơ ngơi của mình.

Nhà máy ấp trứng chia làm ba khu chính.

Khu thứ nhất đó là kho chứa, nơi cất giữ cùng phân loại trứng Pokemon mới được đưa đến và phía ngoài sân kho có một khu vực trống để cho xe chuyên chở có thể đi vào đến. Đây là nơi giao dịch chính của việc xuất và nhập trứng Pokemon của nhà máy.

Trong kho còn đặt một máy soi kiểm định để có thể nhờ đó mà biết được trứng Pokemon là đã hỏng hay chưa và Pokemon trong đó đang ở trong tình trạng khỏe mạnh hay ốm yếu, phát triển ra làm sao, có dị dạng không,...

Khu thứ hai là khu vực ấp trứng. Đó là nhà ấp trứng bình thường với các giá ấp trứng đặt san sát và những ống đựng trứng thông thường làm từ thủy tinh. Nơi đây lắp đặt hệ thống máy sưởi để đáp ứng được điều kiện nhiệt độ cần thiết cho trứng phát triển.

Giá ấp còn như một hệ thống máy đo đạc tự động giúp theo dõi và báo về máy theo dõi giúp người ta có thể biết được chính xác thời gian trứng nở để tiến hành xử lí theo đúng mong muốn. Chủ yếu là liên hệ người mua để tiến hành hợp lí giao dịch mà thôi.

Dạng này nhà ấp bình thường là chỉ có thể dành cho những dạng bình thường trứng Pokemon đến ấp. Còn cần điều kiện đặc biệt hoặc là trân quí loại trứng thì sẽ được đưa đến phòng ấp cao cấp riêng biệt

Phòng ấp trứng cao cấp, nơi mà đặt 100 lồng ấp cao cấp trên các giá ấp trống không. Còn rất nhiều giá chưa có lồng ấp nhưng vì kinh tế hạn hẹp nguyên nhân Lâm Phàm bước ban đầu chỉ có thể như thế.

Cuối cùng là sinh hoạt khu vực hay chính xác hơn là căn nhà đầu tiên thuộc về chính Lâm Phàm ở trên thế giới này nằm ở phía sau khu vực kho và nhà ấp được đặt song song ở phía trước kia.

Sau là hồ nước cùng rừng cây, xen vào đó là những bãi cỏ xanh mơn mởn mọc san sát nhau. Quang cảnh cũng có thể gọi là nên thơ hữu tình.

Nhìn tiện nghi đầy đủ căn nhà Lâm Phàm là gật đầu hài lòng. Dù sao cảm giác có nơi dừng chân thực sự và do chính tay mình gây dựng lên đều là tốt hơn việc ăn nhờ ở đậu hay ngủ bờ ngủ bụi cảm giác.

Lorelei tham quan xong cả căn nhà cũng là hiện lên hạnh phúc vẻ mặt khi mà đây là tổ ấm của nàng và Lâm Phàm là không thể nghi ngờ. Chỉ là vẫn có một điều làm Lorelei nghi hoặc mà phải hỏi rõ Lâm Phàm.

“ Chỉ có ta và ngươi làm sao phải xây lớn như vậy? Hơn nữa còn không chỉ có một phòng ngủ mà có tới tận năm phòng ngủ đâu?”

“ Ta là cũng muốn chỉ xây lên một phòng ngủ và sẽ cùng nhau giường lớn cùng ngủ à. Nhưng ngươi và mấy tỉ muội chưa gặp mặt của ngươi liệu sẽ nguyện ý cùng ta dạng này sao? Cho nên chỉ có thể xây năm phòng…”

Nghĩ là nghĩ vậy nhưng Lâm Phàm vẫn là chưa dám nói ra điều này và đương nhiên là phải làm ra hợp lí giải thích.

“ Ngươi là không nhớ giáo sư Oak nói là sẽ cử người đến nhà của chúng ta ở lại để làm ta trợ lí sao? Người ta lặn lội đường xa từ Kanto đến đây chẳng lẽ chúng ta là để cho họ thuê khách sạn ở lại mà toàn lực hỗ trợ chúng ta sao?

Hơn nữa còn là cấp dưới của giáo sư Oak, ta mà làm vậy còn ra thể thống gì? Cho nên chỉ có thể xây thêm vài căn phòng để phòng người đến làm khách và ở lại đây. Tất cả ta làm cũng là vì công việc vì tương lai suy nghĩ lấy đấy”

Ngồi ở sofa phòng khách ôm Lorelei vào lòng, Lâm Phàm là tận tình giải thích cho cô nàng này về việc nhà chỉ có hai người mà lại có tới năm căn phòng ngủ.



“ Vậy tại sao không xây thêm một dãy phòng cho họ ở lại đâu? Hơn nữa không chỉ có nhân viên của trung tâm nghiên cứu mà còn có nhân viên của nhà máy đâu? Ngươi là không tính thuê người sao?

Không chỉ có thế, ngươi là yên tâm để người lạ đến tổ ấm của chúng ta ở lại sao? Nam nhân đến ở lại ta là thứ nhất không đồng ý, bởi ta chỉ muốn một mình ngươi xuất hiện trong cuộc sống của ta.

Còn nếu ngươi dám đón nữ nhân về đây, ta là sẽ càng không đồng ý ngươi làm ra dạng này đấy.”

Một loạt câu hỏi của Lorelei làm cho Lâm Phàm á khẩu không nói được gì, đồng thời cũng cảm giác được ấm áp trong lòng khi mà tâm cô nàng này là như vậy nhỏ và trong đó chỉ chứa được một người là hắn.

Lâm Phàm âm thầm quyết định đợi qua một đoạn thời gian là sẽ thành thật mà nói với nàng, dù sao dấu diếm có ngày cũng sẽ lòi ra mà thôi. Còn hiện tại thì cứ để cho cô nàng này cảm nhận được tổ ấm hạnh phúc này là của riêng hai người đi.

“ Được rồi, là ta không chu toàn vẫn là Lorelei của ta nhất hiểu chuyện. Nhưng nhà cũng đã xây rồi, cũng không thể đổi. Chúng ta liền ở đây đi. Còn về ngươi khác đến chúng ta là không cho họ vào xem ai dám cả gan bước vào chúng ta tổ ấm.

Như vậy đã được chưa phu nhân? ” Nói đến cuối cùng Lâm Phàm là ghé sát vào tai của Lorelei mà thổi nhiệt khí đồng thời ngậm lấy để hấp dẫn chú ý lực của cô nàng thông minh này sang chuyện khác.

Quả nhiên dạng này Lâm Phàm trêu chọc thì sau bao nhiêu lần dùng đi nữa thì hiệu quả vẫn như lần đầu tiên. Lorelei thân thể lập tức nhũn và sự thông minh của nàng cũng bị đánh tan và bắt đầu hỗn loạn tưng bừng.

Một màn mừng tân gia đầy nóng bỏng của hai người cũng theo màn dạo đầu đó của Lâm Phàm mà bùng nổ ra. Cả nhà cảnh xuân tràn ngập…

……………………………

An cư sau khi Lâm Phàm bắt đầu lên đường để tiến hành bước thứ hai đó là lập nghiệp. Lúc này hắn đang ngồi trên con tàu mà khoảng ba năm trước đây đã đưa hắn từ thành phố không tên, gần thung lũng Forina theo Norman đến thành phố Petalburg này.

Để rồi lần này sau ba năm trở về nơi đó, Lâm Phàm trong đầu kí ức ùa về khiến cho hắn là có chút hoài niệm. Ôm trong ngực vừa lên tàu đã ngủ say Lorelei, Lâm Phàm là không ngừng tưởng tượng lấy khu rừng đó hiện giờ bộ dạng.

Bìa rừng quen thuộc nơi mà lần đầu tiên hắn chân chính hòa mình vào thế giới Pokemon này và đến với thành phố nhỏ không tên nơi đây.

Hít thở không khí mà cây cỏ nơi đây mang lại, hắn cảm thấy khoan khoái và gần gũi hơn như cái cảm giác mà sau thời gian dài xa quê trở về hít thở lại không khí ở quê hương như vậy.

Dạng này trong không khí mang theo mùi đất, mùi cây cỏ được những cơn gió nhè nhẹ thổi qua mang lại chui vào mũi, thấm đẫm trong cuống phổi làm tâm tình của người ta dù là vội vã đến đâu cũng dần thanh tịnh và bình yên đến lạ.

Nó như xua tan đi những xô bồ, hối hả của thành thị, của cuộc sống và mang lại sự thong thả, bình yên của đồng quê. Lâm Phàm cũng bị không khí này cảm nhiễm mà dắt tay Lorelei như đi dạo như thế mà đi tản bộ ở nơi đây.

Nơi bìa rừng này vẫn giống như trước kia như vậy, là nơi vui chơi cũng như tìm bắt Pokemon của đám trẻ con trong thành phố nhỏ này. Những đứa trẻ bắt được thì nhận được sự trầm trồ khen ngợi của đám bạn nhỏ của mình.

Những tên thất bại thì là thút thít lấy vì dường như đó là cơ hội duy nhất của chúng. Nhưng cũng không quá lâu khi mà còn có đám bạn nhỏ của mình bồi bạn ở bên cạnh.

Chỉ có mấy tên nhóc có chút nhếch nhác cùng bẩn thỉu do gia cảnh nguyên nhân mới không nhận được dạng này đãi ngộ và chỉ có thể khóc thầm cùng đau đớn trong lòng và dạng này mấy tên nhóc là không hề hiếm gặp trên thế giới này.

Nhưng hôm nay lại là một ngày cực kì may mắn đối với chúng, khi mà dạng này mấy đứa bé gặp được ân nhân của cuộc đời mình.

Khi mà chúng thất bại sau sẽ không còn là cô đơn và âm thầm chịu đựng mà có một vị đại ca ca sẽ không ngại bẩn mà xoa đầu chúng, đồng thời đưa cho chúng năm ba viên Poke Ball để có thể tiếp tục thực hiện mình mộng tưởng.

Đó không phải Lâm Phàm còn có thể là ai. Khi mà một đống lớn Poke Ball đối với hắn mà nói để đó cũng là không có tác dụng gì. Chi bằng đem chúng cho mấy tên nhóc này để giúp chúng hạnh phúc khi vốn đã khổ cực để rồi nhận lại là một chút vui vẻ trong tâm.

Nhìn thấy mấy tên nhóc này ánh mắt sùng bái cùng cảm động Lâm Phàm là không khỏi nhớ đến năm đó hắn gặp được tên nhóc bắt sâu đã gọi hắn một tiếng sư phụ kia. “ Đã 3 năm, tên nhóc đó cũng sắp 10 tuổi đi…Không biết hắn là trưởng thành hay chưa đâu.”

Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng Lâm Phàm cũng không có dừng lại nơi đây quá lâu chỉ để tìm kiếm tên nhóc đó, dù sao có duyên thì đã gặp lại và ở hắn xem ra lần này hắn và tên nhóc đó vô duyên gặp mặt…

Nơi đầu tiên Lâm Phàm đưa Lorelei đến không phải là hẻm núi kia mà là trở về bên hồ nước đã gắn bó với hắn mấy năm thời gian “tuổi thơ”. Đến đây sau Lâm Phàm thả ra một đám Pokemon để chúng cùng mình cảm thụ một chút nơi quen thuộc này.

Trong số đó còn có bị Lâm Phàm đem nhốt trong Luxury Ball vì cái tội làm cho hắn phiền muộn vì thần thái quá giống hắn Turtwig.

Tất cả Pokemon của hắn vừa ra đến sau thì mấy con Pokemon quen thuộc nơi đây lập tức đem đám còn lại Pokemon đi thăm thú nơi đây. Đặc biệt là Emboar lập tức hướng một phương hướng vọt đi, không cần nói cũng biết nó là về thăm đàn đấy.

Drageon và S.Seviper cũng là cùng nhau rời đi mà tìm mấy con Pokemon đã từng xem như là kẻ thù và giờ thành như là người quen cũ mà tâm sự lấy. Đặc biệt là S.Seviper khí thế hung hung mà đi tìm đàn kia Grovyle để tâm sự lấy.

Cũng có chuyện cần tâm sự đó là B.Gyarados, khi mà nó là vọt vào trong hồ nước và tìm đám Pokemon hệ Water trong hồ để báo hiệu cho chúng biết “Vương giả đã trở về”. Salamence cũng là hướng về phía ngọn núi kia nhìn lại vẻ mặt ưu sầu.

Nhưng Lâm Phàm đã thông tri nó ngày mai sẽ qua đó cho nên nó ngoài ưu sầu ra nó là cũng không gấp gáp. Flygon cũng là tương tự Salamence khi nó cũng muốn trở về nơi mà nó đã được sinh ra đó để tìm tung tích kẻ đã đem nó bỏ rơi.

Tyranitar cũng là dẫn theo Aggron tên này tiểu đệ mới của nó đi về phía hang động nơi nó đã được sinh ra kia như đưa bạn về nhà chơi bộ dạng.

Đến hai con cáo nhỏ ngày thường được thả ra là đứng trên vai hắn thì hiện tại cũng dắt nhau đi thám hiểm khu rừng mới lạ này.

Bên người Lâm Phàm cũng chỉ còn lại hắn cái đuôi nhỏ là kẻ chuyên phục chế hắn thần thái con này Turtwig. Cùng trong bóng đang ở ngủ say trạng thái Entei cùng với đó là không muốn ra khỏi bóng và không muốn ra ngoài Grumpig và Shiny Metang.

“ Mấy con Pokemon của ngươi chúng là có vẻ rất quen thuộc nơi đây” Lorelei thấy mấy con Pokemon của Lâm Phàm tự nhiên hành động trong khu rừng này như là nhà của chúng lập tức đưa ra nhận xét

“ Đúng vì hầu hết chúng đều là sinh ra ở nơi này đấy và ta cũng là đến từ nơi này. Dạng này còn có thể không quen thuộc sao?”

“ Ngươi sinh ra ở đây sao? Không phải là ở Petalburg nơi đó sao? Nơi này theo ta thấy cũng không hề có dấu hiệu của người sinh sống đấy”

“ Ta đến từ một nơi rất xa và bất ngờ đến được nơi đây, chính vì thế ta xem nơi này là quê hương của mình và cũng là nơi mà mình sinh ra. Còn về phần nơi nào thì ta là thật không thể nói cho ngươi vì nói ngươi là cũng không biết …”

Lâm Phàm không có ý nói Lorelei cũng là không có tra hỏi vì dù sao vấn đề này đối với nàng mà nói không có quan trọng bằng việc hắn có yêu nàng thật lòng hay không và có dấu nàng nuôi nữ nhân khác ở bên ngoài hay không.

“ Nếu trở về nơi đó ngươi là có hay không mang theo ta?” Đây là câu hỏi Lorelei dùng để kiểm chứng những điều trên.

“ Đương nhiên là có đấy, ta làm sao nỡ bỏ xuống ngươi đâu? Chỉ là nơi đó là không thể trở về, ít nhất hiện tại ta là chưa thấy được hi vọng nào cho việc có thể trở về nơi đó…Nhưng như vậy cũng tốt, bởi vì cuộc sống hiện tại của ta là thứ ta mong muốn đấy.

Nhất là có ngươi vưu vật này bồi tiếp bên cạnh ta...”

Cũng chính lúc này ở dưới chân Lâm Phàm con kia Turtwig là lộ ra dâm quang đầy mặt thần sắc và khu rừng này ngày hôm đó cũng là trở nên không yên bình khi mà nó là đón tiếp lấy một đám vương giả trở về...
Bình Luận (0)
Comment