Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 307

Bình thường loại: “Trứng Pidgeot tổng cộng 168 quả; trứng Noctowl tổng cộng 69 quả; trứng Fearow tổng cộng 113; trứng Swellow tổng cộng 97 quả.”

Trung cấp loại: “ Trứng Gliscor 16 quả; trứng Braviary 6 quả; trứng Mandibuzz 9 quả; trứng Skarmory 4 quả; trứng Talonflame 5 quả; trứng Hawlucha 6 quả; trứng Swanna 7 quả.”

Cao cấp loại: “ Trứng Altaria 1 quả; trứng Charizard 2 quả.”

Quý hiếm loại: Chỉ là một con số 0 tròn trĩnh.

Với trí nhớ có thể nói là siêu phàm của mình hiện tại thì không khó để Lâm Phàm nhớ được tất cả các loại trứng mà mình đã thu đến tay. Thậm chí với tinh thần lực đã dò xét trước thì trong số trứng hắn lấy đến tay này đều không có một quả thuộc hỏng loại.

Lược lại trong đầu một lần thu hoạch sau khi dạo khắp hẻm núi. Tuy thu hoạch là rất lớn nhưng Lâm Phàm lại là không có mấy hài lòng. Lí do rất đơn giản, đó là nơi đây mặc dù rất nhiều hệ Flying Pokemon tụ tập nhưng chủ yếu đều là bình thường loại.

Điều đó kéo theo là thu hoạch của hắn cũng vì đó mà bị bình thường hóa đi. Vạn hạnh gặp được một đàn Altaria thì lại không phải đúng mùa sinh sản của chúng và phần lớn trứng đều đã nở ra.

Điều tương tự cũng là xảy ra với rất nhiều đàn Pokemon ở nơi đây và đặc biệt là mấy con quý hiểm chút Pokemon. Vạn hạnh chính là trong bầy Altaria kia vẫn còn một quả chưa nở của con đầu đàn bị Lâm Phàm bắt tới tay.

Đó cũng là tốt nhất một quả trứng trong đám trứng của Lâm Phàm thu được tính đến nay. Cùng với đó là tạm ổn thu hoạch, khi mà hắn gặp được một đàn nhỏ Charizard và đem hai con tiểu hỏa long còn đang nằm trong trứng ẵm đi.

Chỉ là với đám trứng này thì cung cấp cho bình thường nhà máy vận hành đã là đầy đủ, nhưng hắn lại là mới thành lập nhà máy ấp trứng loại này thì là không thể nào. Bởi như vậy làm sao thu hút được đông đảo người đến mua trứng và làm sao có thể tăng mạnh thanh danh cho nhà máy đâu.

Khi mà dạng này không có một quả quý hiếm trứng loại thì quảng cáo công tác sẽ gặp khó khăn và không thể làm cho người ta chú ý đến dạng này không khác gì cỡ nhỏ nhà máy.

Dù sao nguồn thu cũng không chỉ có bán trứng cho mấy trường tiểu học hay mấy đạo quá dạng này một nguồn mà phần lớn còn là đến từ những vị huấn luyện gia có tiền nhưng không có chỗ vung loại này đại gia.

Bởi bán đi số lượng lớn cho các liên minh cơ quan loại này mặc dù là số lượng lớn và lâu dài làm ăn nhưng giá cả lại là cố định. Còn bán cho dạng này có tiền người thì chỉ cần trứng là loại tốt và cực tốt Pokemon thì sẽ trở thành hàng vô giá đấy.

Mà ép giá cao với loại này tiền chỉ là một con số loại người thì luôn đem lại một nguồn thu đáng kể, thậm chí là hơn xa nguồn thu từ bình thường hoạt động kia nếu mặt hàng tốt luôn được cung ứng đầy đủ và hình thành được uy tín lớn sau.

Nhưng mà nghĩ đến quý hiếm mặt hàng một điểm này Lâm Phàm không khỏi thở dài mà nhìn lại hẻm núi đã loạn thành một bầy sau khi bị mình đi ngang qua kia. Vì nơi đây là không có dạng này mặt hàng.

Bình thường người mở nhà máy ấp trứng dạng này đều sẽ có chuẩn bị từ trước, nhất là dạng này nhóm đầu tiên hàng hóa.

Đặc biệt là quý hiếm trứng Pokemon ít nhất là phải có một quả để rồi lấy đó làm quảng cáo vật phẩm mà thu hút thêm một lượng lớn người có tiền đến tranh giành và ít nhất cũng là biết nhà máy của mình tồn tại và có dạng này thứ tốt mà chú ý.

Đây cũng là một trong những chiến lược kinh doanh hiệu quả nhất và luôn được mọi nhà kinh doanh áp dụng.

Nhưng đối với gần như là bắt đầu từ con số không Lâm Phàm mà nói thì dạng này bỏ tiền mua đến quý hiếm trứng làm ban đầu quảng cáo đầu tư là không thể. Tiền mua thông thường trứng còn không đủ lấy đâu ra tiền mua dạng này đắt đỏ đến cực điểm trứng.

Chính dạng này hắn mới phải lặn lội từ xa tới đây chứ nếu có lượng vốn đầy đủ hắn là đã ở nhà mà ngồi mát ăn bát vàng mà liên hệ lấy những đoàn khai thác trứng dạng này người để cho họ đem trứng Pokemon giao đến tận cửa cho hắn.

Đắng cay thay là tiền ít thì không thể hít thứ thơm để rồi giờ đây hắn chỉ có thể nghĩ cách khác để có đến một quả quý hiếm trứng làm trấn điếm chi vật cho đợt hàng đầu tiên dành cho ngày khai trương này.

Kì thật nếu hắn nguyện ý thì vấn đề này là giải quyết cực nhanh. Khi mà chỉ cần hắn ngỏ lời là giáo sư có thể dễ dàng mà liên hệ với mấy đại gia tộc kiếm cho hắn một quả thật tốt dạng này quý hiếm trứng Pokemon.



Nhưng hắn nhờ vả giáo sư là đã đủ nhiều và da mặt hắn dù dày đến đâu thì cũng không thể dày như da trâu trình độ mà không biết tự xấu hổ lấy.

Còn một cách khác đơn giản hơn rất nhiều đó là Lâm Phàm có thể dùng tiền của Lorelei cô nàng này đến mua cho mình một quả quý hiếm trứng. Đó hoàn toàn là dư thừa khi cô nàng này ngoài là một đại mĩ nữ ra thì còn là một đại phú bà đấy.

Và cô nàng này không muốn thấy hắn cực khổ mà đã sớm đưa ra dạng này chủ ý nhưng Lâm Phàm là không có chịu, bởi rất đơn giản khi dùng tiền của Lorelei như vậy thì một đại nam nhân hắn tâm lí là có chút mâu thuẫn

Dù cho vẫn biết cô nàng này là đã đem tất cả trao cho hắn thì tiền thứ vật ngoài thân này đối với nàng là không hề quan trọng. Nhưng với cương vị là trụ cột gia đình thì hắn là không có muốn nàng đến bao nuôi mình mà mình là sẽ đánh ra một phen sự nghiệp và nuôi nàng.

Hơn nữa hắn cũng đâu phải chỉ có một mình nàng đâu, còn một đám nữ nhân cũng đã bỏ tất cả để theo hắn và hắn cũng phải bao nuôi các nàng và có trách nhiệm với các nàng cả cuộc đời đấy.

“ Haizz được rồi xem ra cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp khác mà thôi..Cùng lắm thì lại gửi F.Dewgong của Lorelei đến ở lại nhà giáo sư một tuần là xong..”

Cũng chỉ có vấn đề này làm cho Lâm Phàm lo nghĩ mà sinh ra một chút nho nhỏ phiền muộn mà thôi còn đâu tất cả đều là vui vẻ tâm tình chiếm phần lớn. Có thể không vui sao khi mà chỗ này trứng đều là hàng miễn phí và hắn là không tốn quá nhiều công sức kiếm đến đấy.

Dạng này chỉ cần bán được một quả cũng là hắn lời tiền một quả, hai quả thì cũng là hắn lời hai quả có thể không vui sao? Hơn nữa hắn còn phát hiện mình siêu năng lực vận dụng được đề thăng lên một tầm cao mới sau một ngày này dưới áp lực cao làm việc.

Sức mạnh, khống chế lực, trói buộc, điều khiển,... Tất cả mọi mặt đều được để thăng lên rất nhiều.

Nếu trước kia hắn siêu năng lực chỉ có thể trói buộc những Pokemon có Chuẩn thiên vương sơ cấp cấp bậc thì hiện tại bình thường Chuẩn thiên vương cao cấp Pokemon đều có thể bị hắn trói buộc đến hành động khó khăn trình độ.

Kinh hỉ qua đi, nhìn sắc trời đã dần tối Lâm Phàm quyết định đường cũ phản hồi mà trở về bên Lorelei để cho cô nàng này khỏi lo lắng.

Flygon sự tình là đã giải quyết, tuy không đạt được như mong muốn kết quả nhưng Flygon cũng đã tìm được câu trả lời cho riêng mình. Tất cả tự biết là rất có thể bố mẹ nó đã không thoát khỏi Pokemon vận mệnh chung và không cách nào trở về nữa.

Cũng chỉ còn Salamence sự tình xong xuôi sau Lâm Phàm cũng chuẩn bị vào ngày mai lập tức rời đi nơi đây để đến mới vùng đất để làm phong phú thêm chủng loại mặt hàng cho đợt đầu tiên hàng hóa cũng như đánh vững thanh danh cho nhà máy của hắn về sau.

Vừa chạm chân xuống đất sau Lâm Phàm lập tức bị một vòng tay ôm lấy cứng ngắc, hắn cũng vui vẻ mà ôm lấy thân thể mềm mại hoàn mĩ của vị đại mĩ nữ này mà bắt đầu an ủi lấy.

Đang ở trong thời gian nhất mặn nồng và bị tình yêu hỏa diễm thiêu đến nóng hừng hực Lorelei ở đâu mà chịu được xa rời Lâm Phàm. Gần một ngày thời gian trong trạng thái xa cách đã đủ khiến cô nàng này nhớ Lâm Phàm đến không thể kiềm chế.

Có kinh nghiệm Lâm Phàm ở đâu không biết nữ nhân mình cảm thụ cho nên cả hai bắt đầu dính lại tiến hành thân mật là hành động tốt nhất để hắn có thể an ủi nữ nhân của mình đấy.

Sau khi xoa dịu đi lửa cháy hừng hực Lorelei và đưa cô nàng này vào trạng thái hư thoát thì Lâm Phàm mới yên tâm mà bắt tay vào công việc quen thuộc đó là nấu ăn để cả hai bổ sung năng lượng sau thời gian mệt mỏi.

Bổ sung năng lượng và đạt đến viên mãn trạng thái sau khi Lâm Phàm quyết định ngay trong đêm tiến xuống hang động dưới khe núi để hoàn thành cuối cùng công việc và sáng mai là có thể rời đi nơi đây.

Dù sao dưới đó cũng chẳng có gì nguy hiểm và Salamence cũng chỉ là về gặp lại mẹ mình báo thành công như hành động tảo mộ hàng năm của con người làm ra để tưởng nhớ về người đã khuất mà thôi.

Đường xuống hang động sâu dưới đáy hẻm núi kia vẫn là như trước đây như vậy tối đen một mảnh. Những cơn gió vẫn là rít gào thổi qua hẻm núi. Dạng này giò lớn về đem trước kia còn có tác dụng với Lâm Phàm nhưng hiện tại thì không.

Vẫn là đoạn đường nguy hiểm đó nhưng với hắn hiện tại hắn thực lực thì tất cả chẳng có gì nguy hiểm đáng nói để đến được hang động này.

Lâm Phàm mang theo Lorelei dọc theo thông đạo. Bên người hắn Salamence tự động mà phun ra một ngọn lửa đỏ trước mũi đem không gian thông đạo nơi đây chiếu sáng. Ngọn lửa kia có chút chập chờn như tâm tình đang không bình tĩnh của nó hiện tại vậy.

Để rồi khi thấy được nơi mà mẹ mình yên nghỉ sau tất cả tâm tư nhộn nhạo trong lòng nó kia dần dần bị phẫn nộ thay thế lấy. Lâm Phàm cũng là bị hình ảnh trước mắt kích thích mà ánh mắt bắt đầu trở nên nguy hiểm lên.

Bởi thời gian mới có 3 năm thời gian mà thôi và với thực lực của mẹ Salamence thì thân thể nó vốn dĩ phải là còn ở vào trạng thái hoàn hảo đấy. Chỉ là giờ đây Salamence thân thể đã sớm trở thành một bộ thây khô từ bao giờ và bắt đầu mục nát đi.

Không nghi ngờ chút nào Salamence sau khi chết đi, thân thể còn không có được ngủ yên mà còn bị kẻ khác dùng máu thịt làm thức ăn đến sử dụng. Tuy là không phải nhận lấy trà đạp nhưng dạng này còn khó chịu hơn.

Nhưng hắn còn chưa đi tìm kẻ gây ra chuyện này thì đối phương là đã tự xuất đầu lộ diện hơn nữa còn làm ra công kích Salamence và hắn hành động.

Trên trần hang động chỉ mới ngay tức thì, khi Lâm Phàm đám tiến vào nơi này hang động thì treo ngược trên trần hang động hai con Pokemon lập tức có cảm ứng và đã tỉnh lại sau giấc ngủ dài vào ban ngày của chúng.

Đúng thời điểm kiếm ăn vào ban đêm của chúng thì lại có con mồi đưa tới cửa. Hơn nữa còn là như vậy thơm ngon, béo bở con mồi như cái thứ máu tươi mĩ vị mà chúng đã từng được nếm qua từ cái xác phía dưới hang động kia như vậy.

Đã rất lâu rồi, kể từ hai năm trước thời gian chúng là chưa có nếm lại loại này mùi vị máu tươi mà thương nhớ lấy đâu.

Để rồi khi dưới chân chúng con kia Salamence chỉ có Thiên vương cao cấp cấp bậc thực lực của Lâm Phàm vì tức giận mà thả ra toàn bộ khí tức của nó một khắc này thì hai kẻ này không chút ngại ngùng mà làm ra công kích bất ngờ.

Vì rất đơn giản chúng mạnh hơn đối phương, hơn nữa còn là hai đánh một tình huống thì thông minh chúng biết mình là chắc thắng. Nhưng cẩn thạn tâm tư chúng vẫn là lựa chọn đánh lén để cho đối phương một kích trí mạng.

Một đôi tai lớn phát ra sóng siêu âm công kích trong bóng tối vô thanh vô tức mà bắn về phía Lâm Phàm đám người. Một bên khác thì con còn lại thả người xuống không trung, hòa thân thể mình vào bóng đen nơi đây cực tốc phóng về món khai vị của mình ngày hôm nay.

Nhưng rất tiếc đánh lén của chúng là không thành công khi mà chúng lộ ra địch ý một khắc này Lâm Phàm đã nhạy bén mà cảm ứng được.

Cảm ứng được là một chuyện, làm ra đón đỡ công kích lại là một chuyện khác khi mà đối phương là dùng sóng siêu âm vô hình công kích với tốc độ là cực nhanh đánh tới đấy.

Không kịp thả ra mình Pokemon Lâm Phàm chỉ kịp làm đó là như phản xạ có điều kiện như thế, màn sáng siêu năng lập tức hiện lên đem cả hắn và được hắn ôm eo ở sát bên hắn bao phủ vào trong đó.

Kĩ năng thứ nhất phát động chỉ sau ý nghĩ của Lâm Phàm hiện lên không an toàn cảm giác đem tất cả trùng kích lực từ sóng siêu âm công kích kia đánh vào trí não hắn và Lorelei cản lại ở bên ngoài thân thể.

Ở một bên còn lại thì đang phẫn nộ đến hai mắt lập tức trở nên đỏ ngầu Salamence ở đâu còn giữ được bình tĩnh mà để ý đến xung quanh nguy hiểm.

Lâm Phàm thì đang cực lực đau khổ chèo chống lấy công kích từ đối phương để bảo trì thần chí thanh tỉnh làm sao có thể phân tâm đi chỉ đạo nó. Và hiển nhiên Salamence tao ngộ đó là một kích đánh lén của đối phương đem nó hất bay đập vào vách hang động.

Ngọn lửa do nó tạo ra để duy trì ánh sáng trong hang động cũng theo đó mà biến mất và hang động lại chìm trong bóng tối. Tất cả như là thiên đường cho hai con có đôi tai to lớn Pokemon khi chúng là loại này không cần dùng ánh mắt đến chiến đấu Pokemon.

Nhưng cũng không chỉ có chúng không cần dùng ánh mắt đến chiến đấu mà Lâm Phàm cũng là một kẻ đã không cần đến ánh mắt để đi đường dạng này.

Vừa chèo chống lấy công kích của đối phương như những cơn sóng dữ chấn động vào màng nhĩ để hi vọng kích choáng mình bằng âm thanh Lâm Phàm vừa đem tinh thần lực của mình khuếch tán ra xung quanh để xem kẻ đến là ai.

Tất cả hình ảnh trong hang động lập tức như một bức hình đen trắng hiện lên trong Lâm Phàm đầu và hắn cuối cùng cũng biết kẻ công kích mình là ai. Trong đầu của hắn hiện lên hai chữ đó là….
Bình Luận (0)
Comment