Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 448

“ Á...a...hưm...”

Dù đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý, nhưng một kiếm này Lâm Phàm từ từ đâm ra sau, Valerie vẫn là cảm giác được đau đớn cực hạn, khiến cho cô nàng dù đã đè thấp thanh âm, nhưng vẫn phải bật thốt lên một tiếng, khi nàng biến thành chân chính nữ nhân.

Âm thanh đến bất chợt và to rõ trong đêm khiến cho một vài người chưa quen thuộc với thanh âm này chợt tỉnh giấc.

Nhưng sau đó lại không có bất kỳ tiếng động lạ nào khác phát ra khiến cho những đôi mắt mơ màng kia lại một lần nữa nhắm lại, chìm sâu vào giấc ngủ.

Chỉ là thanh âm này người khác nghe không rõ, nhưng Linnea là nghe vô cùng rõ ràng, vì phòng của nàng ở ngay sát vách với phòng của Valerie. Hơn nữa âm thanh còn đặc biệt quen thuộc, khi đó chính là thanh âm mà Valerie phát ra.

Nghe được thanh âm này, Linnea là không cách nào ngủ được tiếp. Bởi vì cô nàng này bắt đầu lo lắng, sợ rằng Valerie gặp điều gì đó không mong muốn.

Càng nghĩ càng gấp, đặc biệt là trong bóng đêm tĩnh mịch càng khiến cho cảm xúc tiêu cực trong con người dâng cao. Cuối cùng sau một hồi đắn đo, Linnea cũng xuống giường, rón rén đi qua phòng của Valerie xem xét tình hình.

Không mở cửa thì thôi, mở cửa một khắc này Linnea liền kinh ngạc đến ngây người, đứng ngây như phỗng nhìn quang cảnh trong phòng.

Chỉ thấy qua khe cửa hẹp, Valerie là thật đang bị người ta đè lên, nhưng cũng không có như trong tưởng tượng của Linnea là Valerie gặp điều bất trắc.

Trái lại Valerie đang có được thứ nàng muốn bấy lâu, đó là Lâm Phàm nằm trên từ từ âu yếm lấy nàng.

Trong phòng, sau một thời gian thích nghi, cuối cùng Valerie cũng đã hoàn toàn thích ứng với cảm giác khoảng trống trong cơ thể nàng bị nhét đến chật cứng.

Sở hữu một đường hầm kỳ diệu như bao nữ nhân khác cho phép nàng tiêu thụ được những gì đã lấp đầy thân thể nàng kia, trời ban cho thánh thủy cũng liên tục trào ra giúp cho đau đớn dần dần được thay thế bởi khoái cảm.

Bạn tình ánh mắt một lần nữa mê ly và lim dim, hai tay cào cấu lưng của hắn cũng bắt đầu buông lỏng, thay vào đó là trượt xuống, ôm lấy eo hắn, nhẹ nhàng thúc đẩy cầu hoan. Lâm Phàm cũng theo đó mà nhẹ nhàng chuyển động...

Trong phòng nhỏ cũng theo đó dần dần truyền đến những thanh âm ư ử rên rỉ thỏa mãn phát ra từ cuống họng của Valerie.

Mặc dù Valerie đã cố gắng đè thấp thanh âm, nhưng những âm thanh này cũng không thể dấu diếm được Linnea vẫn đang ở ngoài cửa theo dõi tất cả trong phòng...

Thậm chí thời gian trôi qua sau, theo dõi trong phòng một lần lại một lần cao trào chiến đấu, Linnea hai tay đã tự động làm ra công việc của chúng một cách tự nhiên.

Mỗi tay che một miệng, một trên một dưới, nàng đứng đó dùng ánh mắt mê ly mà nhìn Lâm Phàm và Valerie hoan ái một màn.

Có điều vì là lần đầu tiên trải nghiệm làm nữ nhân đêm đầu mùi vị, Valerie chiến đấu lực phải nói là cực kém. Chỉ sau một hồi nhận lấy trùng kích, nàng đã như bị rút hết xương, mềm nhũn vô lực mà nằm úp xuống giường.

Đồng thời mở miệng cầu xin Lâm Phàm ngừng chiến!

Chưa qua một lần leo đến đỉnh phong Lâm Phàm, nhìn Valerie thảm trạng, hắn cũng không nỡ tiếp tục dày vò nàng. Có điều hỏa diễm trong hắn chính đang hừng hực thiêu đốt, không dày vò nàng vậy hắn chính là đang dày vò chết bản thân rồi.

Đang lúc Lâm Phàm cảm thấy khó xử, thì đột nhiên cửa phòng được mở ra sau đó rất nhanh đóng chặt lại.



Một thân hình uyển chuyển e thẹn đi đến trước giường, nhìn ngổn ngang chiến trường sau nàng liền cúi đầu xuống không dám nhìn nhiều.

Chỉ là cơ thể nàng thật sự khó chịu, hơn nữa Valerie hiện tại đều đã “thảm” thành như vậy cầu xin, nhìn ở một bên khuôn mặt thanh tú Lâm Phàm còn đang nhìn mình với ánh mắt nóng rực, nghĩ đến đây nàng liền đánh bạo nói với Valerie.

“ Tiểu thư... liền để ta giúp ngươi... giảm bớt một phần gánh nặng đi... dù sao ta cũng sẽ vĩnh viễn theo hầu bên người tiểu thư... cho nên đêm nay liền để ta thành làm ấm giường nha đầu của tướng công của ngươi đi...”

Nói xong Linnea đơn bạc áo ngủ tự động tuột xuống đất, lộ ra trước mặt Lâm Phàm là một thân thể trắng hồng, rực rỡ dưới ánh đèn ngủ.

Thậm chí nội khố đã sớm không còn có bóng dáng của chúng ở trên người nàng và tư mật nơi đều đã ướt nhẹp, tỏa ra lòe lòe ánh sáng phản chiếu trước ánh đèn ngủ mờ ảo.

Nhìn đến đây Lâm Phàm lập tức rõ ràng, cô nàng này không phải vừa mới đến mà đã sớm ở cửa xem trộm hắn và Valerie thân mật một hồi. Có điều lời nói của Linnea lúc này lại hấp dẫn sự chú ý của Lâm Phàm hơn là thân thể của nàng.

“ Không ngờ xã hội văn minh này thế mà vẫn còn tồn tại thay tiểu thư làm ấm giường dạng này khái niệm. Hơn nữa Valerie và Linnea thế mà không chỉ là sư đồ, mà còn là tiểu thư cùng thị nữ quan hệ... Quả thật là quá bất ngờ...”

Nhưng mà nghĩ kỹ lại Lâm Phàm cũng thấy điều này là bình thường. Bởi vì tiểu thư và công tử ở thế giới này không phải là không có. Ví dụ như James thành viên của đội hỏa tiễn vậy, hắn không phải cũng là công tử sao?

Mà đã có dạng này thân phận tầng thứ, thì đương nhiên sẽ có người hầu, nô tỳ và thị nữ giai cấp này. Cho nên việc Valerie có cô nàng cực phẩm thị nữ luôn đi theo bên người này cũng là điều hết sức bình thường.

Chỉ là cô nàng này cực phẩm thị nữ thế mà mạnh dạn đến mức tiến đến chủ động xin làm ấm giường thì cũng thật là hiếm có...

“ Được rồi ta đồng ý... Mau thế ta giúp Lâm Phàm vui vẻ đi.. . Ta thật sự chịu hết nổi rồi!” Như bắt được cọng cỏ cứu mạng trong đêm tân hôn, Valerie ngay lập tức đáp ứng Linnea thỉnh cầu, thậm chí nàng thanh âm như đang hướng về Linnea phát ra cầu cứu thì đúng hơn.

Sau đó cô nàng này sợ Lâm Phàm không nguyện ý Linnea vì nàng thân phận, cho nên lập tức quay qua nói với hắn.

“ Lâm Phàm ngươi cũng đừng chê bai nàng làm thị nữ thân phận có được không? Liền để nàng đến thay ta một hồi... Đợi ta khôi phục rồi liền lại chiều lòng hầu hạ ngươi...”

Có điều Valerie rất nhanh im bặt mà dừng, bởi nàng biết Lâm Phàm là thật không có khinh thị Linnea ý tứ, hơn nữa nhìn hắn còn đang rất vui vẻ đâu.

Trực tiếp nhảy xuống giường, ôm lên vị này đã toàn bộ tháo xuống nhưng còn đang ngại ngùng tiểu thị nữ. Lâm Phàm nhẹ nhàng đặt nàng kề bên Valerie.

Tất cả khởi động một màn Linnea đều đã tự mình làm tốt, hơn nữa Lâm Phàm trong người đã khô nóng đến lợi hại...

Không chút khách khí hắn áp chặt thân thể của mình lên người của Linnea, tuy mạnh mẽ nhưng không thô bạo, từ từ cúi xuống, đầu tiên là chiếm nàng môi mềm, vừa là mở ra khúc nhạc dạo, vừa là để nàng bớt căng thẳng.

Sau đó mới từ từ tiến tới, xâm nhập nơi ruộng hoang cần được khai phá của Linnea mà bắt đầu khởi động. Khi đầu đã xuôi thì Lâm Phàm lập tức vận sức để cho đuôi cũng theo đó mà lọt.

Cả thân hình xù xì to lớn của đầu nộ long cũng theo đó mà tiến nhập nơi hang động mới lạ, với cửa hang vẫn còn đang bịt kín một tầng vách ngăn, phải để hắn tự thân vận sức mở ra, lần thứ hai liên tiếp trong đêm nay.

Cảm giác bị trùm kín, ấm nóng và liên tục co bóp đến thít chặt khiến cho Lâm Phàm không khỏi hừ mạnh một hơi sảng khoái.

Còn Linnea thì vừa đau đớn vừa thỏa mãn khiến nàng bật thốt lên trong nghẹn ngào vui sướng. Sau đó như bao nữ nhân khác, nàng không chút e thẹn nữa mà chủ động quấn chặt lấy người nam nhân đầu tiên và có lẽ cũng là duy nhất của cuộc đời mình này...

Môi mềm lần nữa bị chiếm đoạt, Linnea lần này chủ động há to miệng nghênh đón. Đau đớn qua đi nàng chủ động nhúc nhích eo thon để tạo đà ma sát, tìm kiếm mãnh liệt hơn khoái cảm.

Đối với mỹ nhân và quan trọng là đã trở thành nữ nhân của hắn, Lâm Phàm luôn yêu chiều hết mực. Thấy Linnea ngứa ngáy khó chịu, hắn ngay lập tức bắt đầu giúp nàng nạo ngứa từ tận sâu trong cơ thể.

Dạng này từ từ mà vào tận gốc ra tận ngọn cảm giác khiến cho Linnea thân thể run lên bần bật liên hồi, khi mỗi lần như vậy nàng thân thể lại như bị truyền đến một dòng điện huyền bí chạy khắp toàn thân khiến Linnea tê cứng.

Chỉ sau vài lần như vậy Linnea đã không kìm hãm được suối nguồn, khiến cho nước từ trong người nàng cứ như thế mà tự nhiên chảy ra, hòa vào xử nữ lạc hồng, thấm đẫm xuống ga giường.

Ở một bên Valerie dù là vô lực nằm đó nhưng cũng không phải là nàng không thể nghe nhìn. Trái lại nàng nhìn rõ tất cả mọi động tác của Lâm Phàm điều chỉnh cho Linnea, nghe rõ âm thanh của Linnea từ trong cổ họng vui sướng mà phát ra.

Điều này khiến cho thân thể của nàng dần dần ngứa ngáy khó nhịn, để rồi khi khôi phục một chút chiến lực sau, nàng lại một lần nữa bò qua, độc chiếm Lâm Phàm trước ánh mắt không biết làm sao của Linnea, khi nàng khoái cảm vẫn còn dang dở.

Còn Lâm Phàm thì việc "nhất long hí song phượng" đối với hắn đã là quá quen thuộc. Ôm lên cả hai nữ, một bên để cho Valerie trước tiên độc chiếm tiểu đệ. Còn hắn thì thế Linnea giải quyết buồn tủi trong lúc này bằng đôi bàn tay ma thuật của mình...

Cứ như thế một lần lại một lần luân phiên thay đổi, khiến cho trận này đại chiến kết thúc lúc đã là trời tờ mờ sáng thời gian.

Ôm trong ngực hai bên hai nữ đã vì mệt lả mà thiếp đi, Lâm Phàm cũng là thỏa mãn vô cùng, mang theo mỉm cười vẻ mặt, mặc kệ sự đời trong lúc này, hắn chìm sâu vào giấc ngủ.

........

“ Tiểu thư ngươi thật không có giận ta chứ?”

“ Người đều ngủ như vậy thơm ngọt trong lòng hắn, hơn nữa hắn cũng tỏ ra thích ngươi như vậy, ngươi nói ta còn có thể giận ngươi sao? Ta sợ khi ta giận ngươi rồi, hắn sẽ là kẻ đầu tiên không cho ta tiếp tục giận ngươi đâu...”

Vừa nói Valerie vừa âu yếm mà sờ nắn khuôn mặt của nam nhân nàng, đang kề sát bên nàng gần trong gang tấc này.

Linnea mặc dù không có bồi dưỡng tình cảm giai đoạn, nhưng hiện tại đều đã là người của Lâm Phàm, hơn nữa với thân phận của nàng, tuy không nói nhưng nàng đã một lòng hướng về Lâm Phàm.

Không chỉ là Valerie nguyên do, mà nàng cũng là thật thích hắn người nam nhân ưu tú này và hắn còn là nam nhân của nàng.

Nghĩ đến đây Linnea nhè nhẹ vặn vẹo thân thể, rúc sâu hơn vào vòng tay ấm áp của Lâm Phàm, hưởng thụ cảm giác an toàn và ngọt ngào khó có được ở hiện tại...

____________

“ Tất cả đã chuẩn bị xong sao? Hừ hừ... Mỏm đá tinh khiết, Lâm Phàm! Ta sẽ đem tất cả những gì ngươi cướp đoạt từ tay ta, hơn nữa còn hại ta đoạn thời gian này phải trốn chạy như chó nhà có tang, gấp trăm gấp ngàn lần trả lại cho người...”

Đang vui vẻ bên mấy nữ, Lâm Phàm vẫn chưa ý thức được rằng một mối nguy hiểm đang hướng về mỏm đá tinh khiết của hắn mà tiến tới!!
Bình Luận (0)
Comment