Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 577

Xoẹt xoẹt... vụt... đoàng!

Vừa có ý định chạm vào Lâm Phàm, đệ tam lập tức cảm giác nguy cơ tràn ngập và bị dọa lui nhanh về phía sau.

Vị trí đệ tam vừa đứng bị một đạo nhỏ bé màu đen lôi điện bổ xuống, không có bụi đất tung bay, có chỉ là tịch diệt một hố đen nhỏ, không còn sót lại dù chỉ là một ít bụi đất.

Điều này làm đệ tam hiện lên kinh dị vẻ mặt.

Đây không phải là biểu hiện của công kích yếu không nhấc lên nổi bụi đất. Đây là biểu hiện của công kích kia quá mạnh, mạnh đến đáng sợ.

Nếu thật bị bổ trúng, dù không chết hắn cũng phải bị lột một lớp da.

" Đây là sức mạnh ẩn dấu trong lôi thần kiếm sao?... Không! Không phải! Vốn dĩ Lôi Thần kiếm đệ nhị sử dụng cũng không phải dạng này bộ dạng."

" Hơn nữa ban đầu tử lôi mới là lôi thần kiếm sức mạnh... Như vậy hiện tại hắc sắc lôi điện là thứ gì? Sức mạnh còn kinh khủng hơn lúc trước vậy..."

Nhìn thanh Lôi Thần kiếm vẫn được nắm chặt trong tay Lâm Phàm, đang tỏa ra lập lòe màu đen lôi điện uy hiếp những kẻ đến gần kia, đệ tam suy nghĩ có chút hỗn loạn.

Đệ tam nghĩ, nghĩ mãi mà không ra thứ gì. Hắn liền không nghĩ nữa, chỉ cảm thấy càng ngày càng xem không thấu đệ tử của mình rồi. Có điều chỉ cần tên đệ tử này không làm hại làng, vậy thì mạnh đến đâu hắn cũng không quản.

...

No đủ cây siêu năng lại bắt đầu như thường hoạt động. Đem tinh thần lực hấp thu, rồi trả về cho Lâm Phàm niệm lực năng lượng.

Đến đây đầu óc của Lâm Phàm mới dần dần khôi phục sự cân bằng.

Quá trình này đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh.

Lâm Phàm thì không biết điều đó. Tỉnh lại, mở ra mông lung ánh mắt, nhìn quanh, nhận thấy được mình đang nằm bẹp trên đất, còn đệ tam thì giương mắt ếch đứng ở đó nhìn, Lâm Phàm bất mãn lầu bầu.

" Lão đầu, ngươi làm sư phụ làm quá không xứng chức. Đệ tử đều bị thương đến nằm bẹp trên đất mà không hỗ trợ đỡ ta lên."

Đệ tam coi như không nghe được lời này, chỉ chỉ Lâm Phàm kiếm, ý bảo ngươi đi mà hỏi nó.

Lúc này Lâm Phàm mới chú ý tới thanh Lôi Thần Kiếm trên tay mình.

Khi nhìn đến hắc sắc lôi điện ẩn hiện trên thân kiếm, Lâm Phàm vẻ mặt có chút quái dị.

" Làm sao là hắc lôi, không phải tử lôi sao?... không đúng, tử lôi đã bị Gyarados nuốt mất, không lẽ..."

Trong đầu Lâm Phàm vang lên một tiếng gầm im ắng, khẳng định suy nghĩ của hắn.

Black Gyarados là tu hú chiếm tổ chim khách, không những đem lôi linh ẩn chứa trong Lôi Thần kiếm thôn phệ sạch sẽ, nó còn lấy đây làm nơi tích trữ và phóng thích năng lượng lôi điện của mình, đến để Lâm Phàm sử dụng.

Kiếm bị hắc sắc lôi điện gột rửa bộ dạng cũng có chút biến hóa.

Lưỡi kiếm vẫn vậy chỉ là nhan sắc trở nên tối đen hơn, chuôi kiếm thì từ trắng sáng biến thành đen bóng nhan sắc.

Vành kiếm bị nung hòa tan và chảy rơi, khiến cho lưỡi kiếm và chuôi kiếm nối liền một thể.

Biến hóa lớn nhất là thông qua nó, Lâm Phàm có thể cảm nhận được sức mạnh lôi điện của Black Gyarados.

Cảm giác quen thuộc trở về, thực lực hồi phục trở lại, một thanh kiếm ưng ý cũng đến tay, tam đại việc vui khiến Lâm Phàm sảng khoái ngửa mặt lên trời cười lớn.

" Hahaha... ta đã trở lại và lợi hại hơn xưa!"

Đệ tam một mặt mộng bức nhìn như hóa điên Lâm Phàm. Câu này nghĩa thì hắn hiểu, nhưng hàm ý trong đó hắn không hiểu.

Lâm Phàm cũng không muốn để hắn hiểu, phát tiết xong trong lòng vui sướng, Lâm Phàm lập tức tiến đến, đẩy vai đệ tam.

" Đi thôi lão đầu, chúng ta đi ăn mì, hôm nay ta mời, bao ngươi ăn no."

" Có chuyện gì vui sao?"

" Thực lực tăng mạnh có tính hay không chuyện vui!"

" Dựa vào nó sao?"

" Không lẽ là dựa vào ngươi?... Đi thôi đi thôi, đừng nói nhảm nhiều như vậy. Chúc mừng xong ta còn phải về nhà đây."

Sau khi cùng đệ tam ăn tối, Lâm Phàm lấy đi một bao kiếm vừa với Lôi Thần kiếm từ chỗ đệ tam, đeo nó lên lưng, rồi hắn mới hài lòng trở về.

Ngày hôm sau!

Có kiếm mới, Lâm Phàm lập tức tìm Shisui ra ngoài luyện kiếm.

Keng... keng...keng... xoẹt...

Lưỡi kiếm va chạm vào nhau liên tục vang lên ở một bãi đất trống trong khu rừng.

Hai bóng đen liên tục giao thoa là nguyên nhân tạo ra tất cả.

Khôi phục quang minh, cùng Lâm Phàm chiến đấu, Shisui mới biết được độ khủng bố của đối phương.

Trong khi bản thân hắn đã mở ra tam câu ngọc Sharingan mới bắt kịp đối phương tốc độ, thì Lâm Phàm, chỉ đơn thuần dựa vào mắt thường đã có thể bắt kịp hắn tốc độ.

Kỳ thật không phải, Lâm Phàm mắt là không có bất kỳ biến hóa, nhưng hắn đã phải tập trung một nửa tâm thần vào hai mắt, để có thể nhìn chậm chuyển động của Shisui mới bắt kịp Shisui thân ảnh.

Đồng thời cùng Lâm Phàm so kiếm, Shisui mới biết được chữ "NHANH" trong kiếm thuật chân thực bộ dạng là như thế nào.

Chỉ một chữ nhanh thôi đã đủ để đánh gãy và phá vỡ rất nhiều chiêu thức. Thậm chí là đoạt mệnh đối thủ chỉ trong một nốt nhạc.

Nói đến kiếm thuật của Lâm Phàm, chỉ có thể nói rằng hắn đã không uổng phí thời gian trước kia luyện tập.

" Thuấn thân!"

Kiếm thuật bại cục đã định, Shisui lập tức đổi phương thức giao đấu.

Nhẫn thuật!

Hàng loạt phân thân được tạo ra, từ mọi hướng vây công Lâm Phàm. Còn bản thể của Shisui đã sớm biến mất.

Biết chiêu thuấn thân của Shisui lợi hại, bị vây công, Lâm Phàm lập tức mở ra tinh thần lực. Với ba trăm sáu mươi độ tầm nhìn, ứng đối từng đợt công kích đánh tới.

Chíu chíu chíu... liên tục có phân thân của Shisui ngã xuống, biến mất trước mũi kiếm của Lâm Phàm.

Đúng lúc này sau lưng hắn lần nữa vang lên thanh âm của Shisui.

" Hỏa Độn: Phụng Tiên Hỏa!"

Rất nhiều quả cầu lửa, kích thước nhỏ hơn hào hỏa cầu, nhưng tốc độ nhanh hơn nhiều, bắn tới Lâm Phàm từ sau lưng.

Lâm Phàm đầu cũng không cần quay lại, bấm nhẹ tay vào thân kiếm, hắc sắc lôi điện tuôn ra từ thân kiếm, bắn về phía sau.

Lôi hỏa gặp nhau, hỏa lập tức tịch diệt, bị đánh tan giữa không trung. Còn dư sức, lôi điện tiếp tục hướng vị trí của Shisui bắn tới.

Thấy vậy Shisui lập tức thuấn thân né tránh.

Đoàng... cái cây lớn phía sau Shisui thì không thể né được, nó bị bá đạo lôi điện bắn trúng, một mảnh lớn gốc cây lập tức bị nổ thành tro bụi, gốc không chắc, thân cây to lập tức ầm ầm đổ xuống.

Nhưng cũng không vì thế mà chiến đấu dừng lại.

" Hỏa độn: Thuật hào long hỏa!"

Không tin hỏa diễm yếu hơn vô danh lôi điện nhiều như vậy, Shisui lần nữa thi triển một môn cao cấp hơn hỏa thuật.

Há mồm thổi ra một cái đầu hỏa long. Đầu rồng mọc ra răng nanh sắc nhọn, hỏa diễm hừng hực thiêu đốt.

Lâm Phàm gặp cảnh này, liền câu thông Black Gyarados, để nó hỗ trợ điều khiển lôi điện sức mạnh, đồng thời cực tốc tích xúc thật nhiều lôi điện trên thân kiếm, sau đó chém ra một kiếm.

Một đạo thô to hắc sắc lôi điện từ đó bắn ra, lôi điện cũng hình thành đầu rồng bộ dạng, nhưng là dữ tợn hơn nhiều so với đầu kia hỏa long. Chém ra lôi long càng giống như một đầu ma long bộ dạng.

Mở ra miệng rộng chứa đầy răng nhọn, lôi long gặm cắn về phía hỏa long.

Lần này hỏa long cũng không thua triệt để như trước, ít nhất dù bị cắn nát, nhưng mượn nhờ nổ tung năng lượng, nó cũng kéo theo lôi long cùng mình đồng quy vu tận.

Có điều hỏa diễm vẫn là sớm bị tận diệt, còn nổ tung hắc sắc lôi điện thì hướng bốn phía tàn phá. Bổ trúng đất đai và cây cối ở xung quanh, khiến nơi này cảnh vật trở nên nham nhở.

Đang thưởng thức một màn trước mặt, Lâm Phàm đột nhiên cảm nhận được một luồng tinh thần lực xâm nhập vào phạm vi tinh thần lực của hắn.

Nó hướng thẳng đến vị trí hai mắt của Lâm Phàm.

Không cần đoán, Lâm Phàm biết chắc chắn đây là Shisui thi triển ảo thuật công kích chính mình.

Trước kia hắn là không cảm nhận được rõ ràng như vậy, nhưng từ hôm qua bắt đầu, khi cây siêu năng trở lại, hắn liền làm được rồi.

< Magic Coat > quanh thân hiện lên một màn sáng niệm lực. Tinh thần hay chính là nhãn thuật công kích của Shisui bắn đến lập tức bị cản lại.

Quá trình này nhanh không nói rõ thành lời.

Nhưng khi thấy Lâm Phàm ánh mắt bị hồng quang bao phủ, đồng thời quanh thân hiện lên hồng quang, thì Shisui biết ảo thuật công kích thất bại.

Trăm nghe không bằng một thấy, tận mắt nhìn Lâm Phàm sử dụng dạng này "nhãn thuật", Shisui dừng lại công kích, hiếu kỳ hỏi.

" Lâm Phàm, đó là dạng gì nhãn thuật! Ta chưa gặp bao giờ, tại sao có chút giống Susanoo đâu?"

Thử kiếm mục đích đã hoàn thành, chiến đấu nữa cũng không còn ý nghĩa, Lâm Phàm liền thu kiếm, đồng thời trả lời Shisui.

" Đó không phải là susanoo, ngươi hiểu đó là một loại kỹ năng của ta, hay một loại huyết kế giới hạn là được."

Một lồng ánh sáng mà thôi, vậy mà cũng để Shisui liên tưởng tới susanoo được, hay thật!

" Ngươi rất mạnh, đúng như Itachi nói như vậy... Chỉ là không biết Itachi hắn hiện tại sao rồi?"

Nhắc đến Itachi, Shisui có chút lặng đi.

Uchiha gia tộc đã sớm diệt, Shisui cũng đã sớm biết. Tộc nhân cũng chỉ còn vài người như vậy. Nhắc đến chỉ còn biết thở dài.

Lâm Phàm tiến đến, vỗ vỗ vai Shisui an ủi.

" Yên tâm! Hắn chắc chắn vẫn ổn. Dù sao bên kia cũng có người của chúng ta... Thay vì quan tâm hắn, hay là nên quan tâm làm thế nào để tăng lên thực lực, đối diện với tương lai đi."

" Nhấn giới đã yên bình thời gian quá lâu, đây là tốt nhưng cũng là không tốt. Bởi các làng đã khôi phục lực lượng, ý đồ xấu hẳn là sẽ theo đó mà nảy sinh..."

Dẫn dắt sự chú ý của Shisui sang hòa bình thế giới quả nhiên là hữu hiệu. Thay vì suy nghĩ lung tung, Shisui ánh mắt lập tức sắc bén trở lại.

Hắn không muốn thấy thêm nữa quá nhiều nỗi đau...
Bình Luận (0)
Comment