Pokemon Du Ký

Chương 119

Ánh nắng ấm áp chiếu lên khuôn mặt. Thân hình còn đang nằm rạp trên mặt đất. Cơ thể có vẻ như đã dần dần khôi phục lại. Black mở choàng đôi mắt. Cảnh vật xung quanh vẫn còn hơi mơ hồ.

Chớp chớp mí mắt. Mọi thứ dần trở nên rõ ràng hơn.

- Thầy đã tỉnh rồi?

Giọng nói trong trẻo, thanh thoát mang chút hơi ấm quan tâm vang lên bên tai. Cậu đưa mắt nhìn sang. Khuôn mặt trắng với đôi má hồng ánh vào trong mắt cậu. Thân hình cô gái quanh quẩn trong màn sương mù mông lung.

- Ừ. Thầy tỉnh rồi. Em không sao chứ?

- Vừa rồi là chuyện gì xảy ra?

Black theo bản năng vừa nhìn về phía đối phương vừa đặt câu hỏi.

Tiếng nói vừa dứt, một bóng đen đột nhiên từ sau lưng cô bé nhảy ra, lao về phía cậu.

- A…!!!

- Đây là…???

Giật mình tỉnh lại, Black lúc này mới nhận rõ diện mục của đối phương. Bóng đen vừa toát ra là một con Gasty. Sương mù bao phủ cô bé vừa rồi cũng chính là hơi sương của nó. Chẹp. Khả năng vừa tỉnh dậy còn có chút mơ hồ nên vừa rồi không kịp nhận ra.

- Pi pi không được nghịch ngợm!

Mei giọng nghiêm túc cảnh cáo Gasty. Nghe nữ chủ nhân nói như vậy, Gasty cụp mắt, mặt buồn rầu, ủ rũ bay trở về. Hình ảnh cảm tưởng giống như trẻ nhỏ bị gia trưởng quát mắng khi làm sai sự. Nhìn thấy thế, Black cảm giác đầu óc mình có chút mê muội. Đây là náo cáo nào với cái nào vừa ra. Khi nào thì pokemon ma dễ dàng huấn luyện như vậy.

Nói tới pokemon ở thế giới này có rất nhiều loài. Và lẽ tất nhiên trong số đó sẽ có những loài không chỉ rất khó thu phục mà còn rất khó huấn luyện. Đám pokemon hệ ghost (ma), Psychic (tâm linh), Dragon (rồng) có thể nói là tiêu biểu. Tình hình trước mắt rõ ràng Gasty không phải pokemon của Mei. Thế quái nào trông nó còn ngoan hơn cả Eevee mình mới thu phục nhỉ? Hàng trăm câu hỏi không có lời giải. Có điều Black vẫn quyết đoán vứt nó ra khỏi sau đầu mà tranh thủ xử lý tình huống trước mắt cái đã. Thời gian không còn nhiều.

- Thầy ngất đi bao lâu rồi?

Black lên tiếng cắt ngang quy trình giáo dục pokemon của bé gái.

- Mới được một lúc thôi ạ!

- Đều là do Pi pi gây ra. Có điều nó cũng không phải cố ý đâu ạ. Chỉ vì nơi này đám pokemon đều bị nó trêu cợt dẫn tới lâu rồi không có ai mắc bẫy nữa khiến cho sức mạnh của nó suy giảm nhiều.

- Vừa rồi em đã răn dạy nó rồi.

Mei nghiêm túc đáp lời.

- Ồ. Em thu phục nó rồi à? Vừa nãy em làm sao thu phục được nó vậy?

Black ngạc nhiên hỏi lại. Vừa rồi không có pokemon giúp sức, không có pokeball để thu phục, cũng không có huy hiệu gym để mà điều khiển. Thật không nghĩ ra cô bé có thể thu phục được Gasty kiểu gì. Nếu dễ dàng như vậy Black cũng không cần phải trộm giấu pokeball mang vào đây.

- Này… cái này…

Mei ấp úng không đáp. Thấy vậy Black xua xua tay.

- Nếu không tiện nói thì thôi. Này cũng không phải chuyện quan trọng. Chúng ta cần nhanh chóng quay trở về chỗ đoàn tham quan thì tốt hơn.

- Vâng. Để em dẫn đường cho. Gasty biết đường rời khỏi chỗ này.

- Vậy cũng tốt.

Black vừa trả lời vừa nhân tiện thu Eevee trở lại pokeball. Lúc này cũng không cần thiết sự giúp đỡ của nó. Cứ như vậy, hai người nhanh chân xuyên qua rừng cây bụi cỏ tiến về địa điểm họ rời đi.



Thời gian trôi qua nhanh, chuyến tham quan dần về hồi kết. Đoàn người di chuyển trở lại khu nhà ban quản lý. Trong lúc này việc Black và Mei đi lạc mất một quãng thời gian cũng không gây nên nhiều sự chú ý. Một phần vì lúc đó mọi người mải theo dõi trận chiến pokemon hấp dẫn, mặt khác dù sao Black cũng đã là giáo viên. Tuy có chút ảnh hưởng nhưng không coi như không có mấy vấn đề. Thời gian buổi chiều ngày du lịch đầu tiên cứ như vậy kết thúc một cách mỹ mãn. Đoàn người trở lại nhà khách du lịch dùng cơm tối. Đêm nay tất cả mọi người còn có thể đăng ký đi dạo chợ đêm tại Fuchsia. Không khí vẫn rất náo nhiệt.



Ban đêm…

Bởi nguyên nhân đoàn du lịch lần này ngoại trừ Black và bác tài xế còn lại đều là nữ giới, buổi đi dạo chợ đêm sợ rằng tỷ lệ cao sẽ biến thành buổi đi dạo phố của các cô nàng. Black mới sẽ không một mình chơi vơi trong nữ nhi quốc như vậy. Cậu ngay từ sớm đánh tiếng với cô Rosa buổi tối mình có công việc khác. Cũng bởi vậy khi các cô gái hí hửng đi dạo chợ đêm thì Black riêng mình rời đi.

Nói tới bởi vì thành phố Fuchsia là nơi cổng vào duy nhất của khu bảo tồn Safari Zone. Hằng năm có một số lượng lớn pokemon được đưa về đây cũng như được chuyển ra ngoài. Số lượng lớn pokemon đa dạng về loài cũng như số lượng khiến nơi đây trở thành thiên đường cho đám người chăn nuôi pokemon.

Khác với huấn luyện viên pokemon mục tiêu chủ yếu là nâng cao sức chiến đấu của pokemon, năng lực ứng đối của bản thân để tham gia tranh tài trong các giải thi đấu. Các nhà chăn nuôi pokemon chủ yếu nghiên cứu cách chăm sóc pokemon làm sao cho hiệu quả, từ khẩu phần ăn, thời lượng huấn luyện, hệ thống xoa bóp hồi phục… v v. Hầu như mọi vấn đề có thể ảnh hưởng liên quan sức khỏe cũng như năng lực của pokemon đều được bọn họ nghiên cứu, so sánh phân tích thành kinh nghiệm lưu giữ lại. Ừm, so với huấn luyện viên pokemon có lẽ họ chỉ thiếu phần quan tâm tới năng lực, kinh nghiệm chiến đấu của bản thân họ mà thôi.

Black đi dạo trên đường phố. Thời điểm này cũng không phải ngày lễ ngày tết gì, một buổi tối bình thường như bao ngày. Trên đường vẫn có thẻ bắt gặp nhưng cửa hàng tạp hóa, cửa hàng ăn, khách sạn, khu vui chơi, cửa hàng thời trang, cửa hàng đồ điện… v v. Thậm chí xuất hiện cả những cửa hàng bán đồ ăn vặt trên đường. Những xâu thịt nướng, mì phở nóng hổi thơm phúc, hàng nước chè, trà đá ven đường. Nếu như không phải thỉnh thoảng xuất hiện hình bóng những con pokemon, có lẽ Black sẽ nghĩ tới mình vẫn đang sinh sống ở trên địa cầu.

Trời đêm nay thật nhiều sao.



Đi mãi đi mãi, cuối cùng cậu cũng tới nơi cần đến. Đây là một cửa hàng nhỏ không mấy nổi bật trên khu phố. Ít nhất là so với nhữung chiếc biểu hiệu băng rôn đèn đường sáng lấp lánh xung quanh. Black nghĩ như vậy khi bước chân tiến vào quán.

- Leng kèn… leng keng…

Tiếng chuông gió treo trên cửa làm đánh động không gian nhờ đó thông báo có người tiến vào. Cửa hiệu không người. Có lẽ bởi nguyên nhân trời đã về đêm chăng. Black bình tĩnh tâm thần đánh giá nơi đây. Ánh vào mắt cậu là hai dãy kệ đựng đồ dài ở giữa. Bên trên kệ đặt nhiều loại bình bình lọ lọ máy móc mới lạ. Khuất phía xa là lối cầu thang lên trên lầu. Bên trái là dãy xô pha dành cho khách ngồi chờ nghỉ ngơi. Bên phải thiết kế giống như quầy tiếp tân với nhiều ngăn tủ chứa đồ. Một chiếc máy khá lớn được kê trên mặt bàn. Nhìn lướt qua một hồi, Black quay lưng đóng cửa lại. Nhiệt độ trong phòng trở nên ấm hẳn.



Trời về đêm, khu nhà khách…

- Lộc cộc… lộc cộc…

- Đến rồi đây ạ!

- Cảm ơn chị.

Đưa mắt nhìn người dẫn đường rời đi, Black tiến lên mở cửa. Lúc này cậu đã trở về khu nhà khách nghỉ lại đêm nay. Nghe nhân viên nơi quầy tiếp tân nói các cô gái cũng vừa mới đi dạo phố về. Lúc này đã tầm 10 giờ đêm, Black hiện tại chuẩn bị hưởng thụ một chút tắm suối nước nóng xem nó như thế nào. Bởi lẽ đoàn du lịch thuê trọn gói nhà nghỉ, nam giới lại chỉ có một mình Black bởi vậy cậu cũng chỉ đành nhờ người dẫn đường. Đoán chừng cả khu tắm tập thể giành cho nam giới giờ chỉ có mình cậu.

Cửa mở ra, sương mờ tràn ngập. Cảm giác ấm áp phủ lên thân thể. Black cởi chiếc áo ngủ rộng bên ngoài, thân thể tiến vào trong làn nước. Thật thoải mái!

- Tốt lắm. Cả đám xuất hiện đi!

Theo âm thanh cậu phát ra, từ chiếc áo ngủ lóe lên ánh sáng, đám pokemon xuất hiện tại trên bờ. Pikachu, Rattata, Magikarp, Ponyta, Exeggutor, Exeggcute, Pidgeotto và cuối cùng là mới thu phục Eevee. Cả bọn giờ bắt đầu ồn ào thích ứng hoàn cảnh mới.

- Tất cả trật tự một chút!

Black nghiêm nghị ra lệnh. Nghe vậy, đám pokemon mới nhỏ tiếng lại.

Thật ra khu tắm suối nước nóng vốn là không cho phép đám pokemon xuất hiện. Có điều ai bảo nơi này chỉ có một mình Black sử dụng thôi đâu. Chính vì lý do đó cậu chàng mới lén đem pokemon tới cho cả lũ hưởng thụ một chút. Tất nhiên để tránh phiền phức thì đám pokemon cũng cần yên tĩnh mới được.



Đang khi Black ngâm mình trong làn nước ấm, tâm thần đê mê bay lượn, âm thanh ồn ào bên cách vách làm cậu tỉnh lại. Nhếch tai chăm chú lắng nghe. Có vẻ đây là tiếng động nô đùa của đám học sinh.

À phải rồi. Nhớ không lầm thì khu nhà tắm bị ngăn ra làm hai. Một bên dành chon nam giới, bên kia dành cho nữ giới. Vách ngăn ở giữa là một bức tường bằng gỗ.

Một vài ý nghĩ kì lạ nổi lên trong đầu.

Bình thường nhà khách hiếm khi xuất hiện tình cảnh bên nam giới lại chỉ có một người. Hơn nữa…



Thời gian trôi đi, từng giây từng phút dài tựa như thế kỷ.

Thiên thần và ác quỷ đánh nhau long trời lở đất.

Thánh chiến bùng nổ. Chân lý chỉ giành cho người chiến thắng.

Chính nghĩa không phải khi nào cũng giành được chiến thắng. Và dĩ nhiên đêm nay là lúc các ác ma lên ngôi.

Black biết nghe theo ác ma là không đúng. Có điều đôi lúc càng ngăn cấm thì lại càng dụ hoặc tâm thần. Trị lũ lụt chỉ ngăn thôi là không được. Muốn thành công là còn cần phải khơi thông. Nghĩ như vậy Black tủi thay cho thân phận của mình. Thanh niên hơn hai mươi giờ lại nhịn trong cái thân thể tuổi mười một. Địa ngục cũng chỉ đến thế mà thôi.

Và rồi trong lòng đã có quyết định. Black thân hình lặng lẽ du động bơi đến vị trí của Rattata. Im ắng như chết choc, dường như một tiếng độg thôi cũng có thể làm kẻ khác phát giác hành vi của mình.

Ôm Rattata trong tay, bỏ qua cái nhìn nghi hoặc của cô nàng, Black lại thật nhẹ nhàng bơi về phía vách ngăn chính giữa.



Thời gian lại chầm chậm trôi qua.

Tiếng động bên kia vẫn thỉnh thoảng vang lên. Cũng dễ hiểu thôi, dù cho phát ra âm thanh không lớn nhưng số lượng người nhiều cũng dễ trở nên ồn ào. Có điều âm thanh càng ngày càng ít. Thời gian không đợi ta. Black trong lòng cấp bách.

- Rattata dùng Bite (cắn phá).

- Ừm, nhẹ nhàng chút!

Cũng may đồng lõa của cậu không mấy hiểu tác dụng hành vi hiểm ác của mình. Một cái động nhỏ được tạo ra theo thời gian.

A lê hấp! Hạnh phúc của anh là đây!

Công thành danh toại. Black qua cầu rút ván, ném bay Rattata đi. Đón lấy là ánh mắt căm giận của đối phương. Tất nhiên là cậu phớt lờ đi không them để ý đến nó. Đôi mắt xa xăm giờ nhìn chăm chăm qua khe hở. Đây mới là việc quan trọng lúc này.

Kết thúc chương 119.
Bình Luận (0)
Comment