Pokemon Kaitou Izumi

Chương 423

Đại hội ngày cuối cùng, trận chung kết, cả hai pokemon thứ sáu của hai tuyển thủ đều ra sân, thời khắc tân quán quân năm nay chuẩn bị được ra đời.

Mặt sân đã bị tàn phá khá nhiều, có nhiều chỗ bị lõm xuống, có nơi bị đóng thành băng, có nơi cháy xém, điều đó cho thấy được sự kịch liệt của trận đấu.

Cộng thêm biểu cảm và khí thế của hai tuyển thủ đứng bên dưới sân đấu, Kaitou và Mianthe đối với pokemon của mình ra lệnh.

“Lous cuối cùng đã ra sân rồi!” Shiratori nhìn thấy pokemon quen thuộc này của Kaitou mà thả lỏng thở phào.

“Pokemon tuyệt vời nhất của Kaitou ca” Alidon cũng vui vẻ không thôi.

Trận đấu này hầu như mọi người đều đã biết được trước kết quả, Floatzel không ngừng bỏ trốn khỏi Shadow Ball từ Lous.

Tuy nhiên mỗi khi nó dùng Aqua Jet bay đi, Lous luôn có thể biết trước được vị trí của đối thủ mà tấn công.

Shadow Ball chặn đầu của Floatzel tập kích, đối mặt với Quả cầu bóng đêm, sức công phá của Lous rất mạnh, Floatzel sau khi đâm vào chỉ có thể bị dội bật ngược ra đau đớn lăn xuống.

“Dùng Ice Beam!” Mianthe tiếp tục ra lệnh tấn công.

“Magical Leaf!” Kaitou cũng đáp trả lại ngay lập tức.

Đối với một pokemon hệ nước như Floatzel, chiêu thức hệ cỏ của Lous có sát thương gấp đôi lên con chồn biển.

Như một nhà nghệ sĩ chuyên nghiệp, hai cánh tay của Lous vung lên như đang chỉ đạo cả dàn hòa tấu.

Vô số chiếc lá xanh giống như có pháp thuật bay lượn trên bầu trời, tránh khỏi Ice Beam của Floatzel.

Đồng thời, Lous cũng lùi lại một bước, nhẹ nhàng, tránh khỏi đòn công của đối thủ.

“Cẩn thận phía sau!” Mianthe vội vàng nhắc nhở Floatzel.

Có điều chiêu thức Magical Leaf đã đuổi sát lấy phần lưng của con chồn biển, tập kích ở cả trước lẫn sau, đem Floatzel vây ở chính giữa.

Magical Leaf nhìn qua thì mềm mại, nhưng từng chiếc lá lại sắc bén cực kỳ, đó là sự tác động dưới siêu năng lực của Lous.

“Zellll….” Đau đớn kêu lên một tiếng, con chồn biển chật vật nằm xuống, đang tính đứng dậy tiếp tục tấn công.

Đột nhiên nó phát hiện đối thủ đã biến mất, Mianthe giống như vừa nhắc nhở gì đó, nhưng Floatzel không còn để ý thấy được.

Ý thức cuối cùng của Floatzel là hình ảnh Lous xuất hiện sau lưng của chính mình, hai cánh tay như hai thanh kiếm chém lên.

Là chiêu Night Slash!

“Floatzel!..” Mianthe lo lắng hô lên một tiếng, sau đấy vội vàng chạy tới.

Rõ ràng là vừa rồi Lous dùng kỹ năng dịch chuyển để xuất hiện đột ngột sau lưng Floatzel, sau đấy tấn công một cách nhẹ nhàng mà dứt khoát.

Kaitou cũng không ra mệnh lệnh nhiều, cậu chỉ ngồi ở vị trí của mình tập trung quan sát.

Nếu hỏi cậu, Lous có phải là pokemon mạnh nhất của Kaitou không, cậu sẽ trả lời là không.

Bởi vì Lous đẳng cấp thấp hơn Tyranitar, cũng không phải là Siêu thần thú giống Lucario, càng không thể so với một trong bộ ba XYZ - Yveltal.

Coi như có trở thành chung cực tiến hóa đi chăng nữa, Lous cũng chỉ có thể tồn tại hình thái này trong một khoảng thời gian rất ngắn.

Nhưng nếu hỏi Kaitou ai là pokemon mà cậu tin tưởng nhất, vậy thì đó chính là Lous!

“Kết thúc trận đấu thôi” Kaitou đối với Lous ở trên sân nói.

Mianthe đang đuổi tới chỗ Floatzel, con chồn biển lập tức kháng nghị kêu lên vài tiếng, như thể đang muốn nói, nó còn có thể chiến đấu được.

Floatzel thở dốc nhìn chằm chằm vào Lous, hai con pokemon ở hai trạng thái hoàn toàn đối lập.

Con chồn biển gần như là nỏ mạnh hết đà, còn Lous lại bình thản chưa hề đổ một giọt mồ hôi nào.

Kế tiếp, Floatzel dùng Aqua Jet xông lên tấn công, không lựa chọn bỏ trốn nữa.

“Thật kiên cường! Con pokemon nhỏ bé này!” Diantha nhịn không được thán phục, không trách Mianthe và Kaitou đều là các huấn luyện gia đi tới trận đấu sâu nhất.

Các pokemon của bọn trẻ đều kiên cường và có những điểm rất đặc biệt, dù cho đấy chỉ là những pokemon rất bình thường.

“Đúng vậy, có thể nói là ý chí sắt thép, không hề chịu thua!” Wikstrom cũng đồng ý.

Dù rằng mọi người đã biết được kết quả, nhưng cả ba người ban bình luận đều khen ngợi cho ý chí của Floatzel.

Drasna gật đầu không nói gì, nhưng bà lại mỉm cười rất vui vẻ, bởi vì tiếp đến, trận đầu này sẽ kết thúc.

Mianthe lo lắng nhìn Floatzel xông lên, tính nói gì đó, nhưng con Gallade ở trên sân đã hành động.

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

“Slash!” Kaitou phối hợp nói rõ kỹ năng này.

Từng nhát chém nhanh và trí mạng của Lous liên tục vung lên, đánh vào con chồn biển được bao phủ bởi Aqua Jet.

Hai con pokemon đi ngang qua nhau, Lous thoát khỏi trạng thái Mega tiến hóa, không hề ngoảnh mặt lại, tiến về chỗ của Kaitou.

Còn ở đằng sau, Floatzel lần nữa đau đớn gào lên một tiếng, lần này nó không còn sức để kêu to như trước.

Chỉ thấy con chồn biến rơi xuống, đập vào mặt đất lăn vài vòng, cuối cùng được Mianthe chạy tới ôm lấy.

“Không sao chứ?” Mianthe lo lắng hỏi, Floatzel không trả lời.

Nó đã quá mệt mỏi và đau đớn để có thể đáp trả được Mianthe, hai người im lặng trong một lúc, sau khi trọng tài tuyên bố kết quả.

Floatzel mới dần tỉnh táo lại, cơ thể run lên nhẹ nhàng, như đang tự trách bản thân.

“Floatzel mất đi năng lực chiến đấu, Gallade dành chiến thắng, và sáu pokemon của Mianthe tuyển thủ đều mất đi năng lực chiến đấu, như vậy người chiến thắng trận chung kết này chính là Kaitou tuyển thủ và Gallade!”

Một trận chiến cuối cùng cũng phải có hồi kết, và đây chính là kết quả cuối cùng của đại hội năm nay.

Khán giả nghe thấy âm thanh này liền vội vàng đứng dậy vỗ tay, chào đón một vị tân quán quân của đại hội năm nay ra đời.

Ba vị ban bình luận cũng đứng lên vỗ tay, nhóm của Shiratori liền cổ vũ cực kỳ nhiệt tình, băng rôn các thứ đem ra đầy đủ.

Ash và Serena cũng vỗ tay cho trận thắng của Kaitou.

“Thật không tệ đâu” Serena mỉm cười nhìn Ash nói.

“Ừm, đúng vậy, có lẽ sau này sẽ có một ngày, đối phương sẽ thách đấu ta” Ash gật đầu, sau đấy trả lời Serena.

“Thật vậy sao? Vậy thì đáng mong chờ đấy” Serena nói nhỏ, sau đấy cùng với nhóm Shiratori đứng dậy chúc mừng.

Bên phía của ba đứa trẻ Kei, Drafin, Dramie cũng hưng phấn đứng lên ghế.

“Thắng, thắng, anh hai chiến thắng!” Kei cảm xúc dâng trào nói.

Đôi mắt thằng bé lấp lánh nhìn xuống dưới, không chỉ Kei mà Drafin và Dramie cũng vậy, bọn họ bị quang cảnh lúc chiến thắng làm cho ngưỡng mộ.

Ánh hào quang này, một ngày nào đó bọn họ sẽ đạt tới, hơn nữa hơn nữa,vượt cao hơn cả hiện tại.

“Kaitou thắng rồi” Daze xúc động vỗ tay chúc mừng, không ngờ con trai mình mới năm đầu lữ hành đã làm được thành tích này.

“Thằng bé này thật là…” Hinoe cũng hưng phấn ôm lấy chồng mình, mọi người không để ý hình tượng vui mừng.

Không khí đại hội tràn ngập trong bầu không khí nhộn nhịp, chỉ có một vài người buồn rầu cho kết quả này.

Trong đó có Leona, anh ấy đứng dậy, đút hai tay vào túi quần, sau đấy trầm mặc rời đi, tới nơi chờ đợi khi Mianthe bước ra.

Ôm lấy Floatzel, Mianthe không ngừng an ủi lấy pokemon của mình, cô không còn là một đứa trẻ ngây ngô như năm đầu tiên, chỉ biết khóc lóc khi thua cuộc.

Đứng dậy, hít một hơi thật sâu, cảm giác thật nhiều tiếc nuối, lại một năm trôi qua, cô vẫn chưa dành được quán quân.

Thu hồi lại Floatzel, sau đấy bước về phía trước, bình ổn tâm trạng của bản thân và nói

“Trận đấu tuyệt lắm, Kaitou, một ngày nào đó, chúng ta sẽ thi đấu lại, được chứ?” Mianthe nói với một nụ cười tươi, đưa cánh tay ra.

“Ừm, chắc chắn rồi” Kaitou cũng đưa tay bắt lấy, hai người nhìn nhau vài giây, sau đấy tách ra.

Mianthe rời khỏi hội trường, còn Kaitou thì đang lắng nghe hệ thống thông báo nhiệm vụ chính tuyến hoàn thành
Bình Luận (0)
Comment