Pokemon Kaitou Izumi

Chương 427

Ôm lấy cúp chiến thắng, Kaitou chậm rãi đi trở về với bạn bè, cảm giác này thật mới lạ, và thật nhiều cảm xúc đang không ngừng dâng trào.

Những lời chúc mừng đều đã trở quen thuộc, khoảnh khắc tối hôm nay, có lẽ rất lâu về sau, Kaitou cũng khó mà quên được.

Khi mọi người tách nhau ra, trở về nơi nghỉ ngơi, vẫn có không ít người liên lạc với nhau qua group chat.

Một đêm này thật sự rất dài, cho đến khi Kaitou cảm thấy buồn ngủ, trong lúc vô thức ngủ gật, Lous liền im lặng đứng dậy đắp mền cho cậu.

Kaitou nhoẻn miệng cười, có lẽ cậu đang mơ về một giấc mộng đẹp.

Bầu trơi đã hoàn toàn tối đen, chỉ còn một ít ánh sáng lẻ loi của mặt trăng và các vì tinh tú phía xa xa

….

Thời gian một đêm trôi qua rất nhanh, sáng ngày hôm sau, có không ít người bắt đầu lục đục di chuyển.

Các chuyến xe và máy bay được vận hành liên tục.

Bất quá vì đã hẹn trước liên hoan vào hôm qua, nhóm bạn của Kaitou còn chưa có rời đi, ba mẹ và Kei đều ở lại, chỉ tiếc là Dramie và Drafin cùng ba mẹ của đứa nhỏ phải rời đi trước.

Korrina có công việc của một đạo quán huấn luyện gia, làm em gái của Korrina, Sillina sau này cũng phải hỗ trợ không ít trong công việc của Korrina.

Hai người đành phải nói lời xin lỗi vắng mặt trong buổi liên hoan hôm nay.

Tuy nhiên đến chiều tối, buổi tiệc liên hoan được tổ chức tại trong nhà ăn của một khách sạn, rất nhiều người quen của Kaitou đến chơi.

Bao gồm cả Alain với tiến sĩ Sycamore, hai người tới chào hỏi Kaitou

“Làm không tệ đâu, quán quân liên minh năm nay” Sycamore cười khích lệ đưa tay vỗ lên vai của Kaitou.

“Buổi tiệc có vẻ đông đúc nhỉ?” Alain nhìn ngó xung quanh rồi nói, thái độ tương đối quen thuộc.

“Vâng, cảm ơn tiến sĩ, còn có Alain ca vì đã tới đây” Kaitou thoải mái gật đầu trả đầu.

Thái đội đối với Alain và Sycamore thả lỏng rất nhiều, không có quá nhiều gò bó như lần đầu gặp mặt.

Buổi tiệc này tất nhiên không phải do Kaitou bỏ tiền ra chi trả, với vai trò là bậc trưởng bối, hơn nữa là dân làm ăn, Kaitou Daze hoàn toàn không tiếc tiền vung ra để chúc mừng cho con trai mình.

Kei và nhóm của Heiji nói chuyện rất rôm rả, nghe nói bọn họ dự định trở về Trainer’s School một thời gian.

“Thế nào, Kei, có muốn đi lữ hành với tụi này không?” Suji ngỏ lời mời, đối với đứa em trai của Kaitou vươn tay.

“Được chứ?” Kei hoàn toàn hưng phấn, hai mắt tỏa sáng hỏi ngược lại.

“Tất nhiên rồi” Hanna mỉm cười gật đầu, ấn tượng của cô về đứa trẻ này thật sự rất tốt.

“Nếu như gia đình của em đồng ý nữa nhé” Heiji tương đối khách quan nói, bất quá nếu Kei tham gia vào nhóm anh cũng rất hoan nghênh.

Ba người Cadette, Camile và Denis thì đang thảo luận về việc rèn luyện tại Battle Chateau, Denis sẽ rời khỏi nhóm để tiếp tục công việc của nhà chăm sóc pokemon.

Nói chung là mỗi người đều có một dự định mới cho tương lai, chờ đến khi đợt Đại hội tiếp theo diễn ra.

“Yo, Kaitou, ăn cái này đi, ngon lắm” Shiratori cầm lấy một dĩa bánh đi tới chỗ của Kaitou cười nói.

“Shiratori,… ừm, cảm ơn” Kaitou tiếp nhận dĩa bánh, là vị chocolate, nếm một miếng rồi đánh giá hương vị.

Âm nhạc vang lên du dương trong khắp nơi căn phòng, buổi tiệc diễn ra trong không khí vui tươi tất nhiên là không thiếu các màn trình diễn.

Katherine nhà trình diễn liền trước tiên thể hiện một màn khiêu vũ, cô gái nhỏ Erina cũng thành thạo hơn trong việc phối hợp với Vivillon.

Tên ngốc Alidon thì đứng lên tấu hài, Kaitou đột nhiên đối với Shiratori hỏi.

“Tối nay ngươi phải lên máy bay sao?”

“…Ah, ừm, đúng rồi” Shiratori im lặng một chút, cắn thêm một miếng bánh, sau đấy trả lời.

Hai người sau đấy im lặng nhìn trình diễn, ngày đầu tiên mà bọn họ gặp mặt Kaitou mới chỉ thu phục được đạo quán Santalune, còn Shiratori mới bước chân tới địa khu Kalos.

Khi đấy Kaitou mới chỉ có ba cái pokemon, coi như là Lous cũng còn chưa trưởng thành làm Gallade.

Đôi khi cậu cảm giác thời gian trôi qua thật chậm, đôi lúc lại cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh.

Mới đây thôi mà phải nói tạm biệt một lần nữa, mặc dù sau đấy sẽ còn gặp lại, nhưng chắc chắn sẽ có một chút tiếc nuối.

“Ta phải lên trình diễn rồi” Shiratori đột nhiên bước lên phía trước, quay lại nói.

“Lần này sẽ cho ngươi thấy, năng lực điều phối viên của ta” Shiratori bật cười nói, không đợi Kaitou trả lời liền đi về phía trước.

Đứng ở đằng sau theo dõi, Kaitou hơi gật đầu.

Tới tầm tám giờ tối, buổi tiệc liên hoan kết thúc, mọi người rời đi, Shiratori đi sớm hơn một chút vì vé máy bay.

Alidon và một vài người cũng đi theo để tiễn Shiratori, thành ra vào phút cuối cả nhóm lại xuất hiện ở sân bay.

Chờ đợi tới phút cuối cùng, khi nhìn thấy máy bay thực sự cất cánh, Kaitou mới cùng với Lous trở về.

Sáng hôm sau, mọi người cũng lần lượt nói lời tạm biệt và rời đi, Kei đã xin phép ba mẹ để đi theo nhóm Heiji trở về Trainer’s School

Quay đầu lại, nhìn thấy ba mẹ đang chờ đợi, như là lúc cậu còn chưa đi lữ hành, bọn họ mỉm cười vươn tay nói

“Về thôi, Kaitou” Hinoe hiền lành cười nói

“Vâng, về thôi” Kaitou gật đầu, đi theo hai người.

Ba người đi cùng với nhau, trở lại căn nhà nhỏ ấm cúng, nơi mà gia đình họ vẫn luôn chung sống.

Đây có lẽ là lần đầu tiên Lous nhìn thấy nhà của Kaitou, các pokemon cũng hưng phấn đi tìm hiểu xung quanh.

Bọn nó biết là cần phải ở đây một thời gian.

Ngày đầu tiên sau khi trở lại, chỉ còn có cậu và ba mẹ, cảm giác vẫn không quá quen thuộc, dù rằng đây là nơi cậu đã ở nhiều năm.

Không có bạn bè, không có thi đấu pokemon, nhưng Kaitou cũng không có lơ là huấn luyện.

Đưa tay đặt lên cái lồng ấp trứng, đối với đứa nhỏ chuẩn bị ra đời, Kaitou thì thầm nói

“Mau mau ra nhé, chúng ta đều đang chờ đợi ngươi”

Quả trứng Happiny lập tức rung rung lên như đang đáp lời, nó có vẻ cũng đang rất kích động và hào hứng, muốn sớm được ra đời.

Cuộc lữ hành năm nay của Kaitou đã kết thúc, kế tiếp, cần phải định ra một mục tiêu mới.

Đầu tiên là cuộc thi đấu giao hữu với Drasna bà nội một tháng sau, tiếp đến là đi thử thách huấn luyện trong gia tộc Dra-.

Cuối cùng là đi khiêu chiến The Battle Frontier ở Hoenn địa khu, quan sát các pokemon mới, các nghề nghiệp huấn luyện mới.

Ôm lấy lồng ấp trứng, Kaitou nhìn ra bên ngoài sân, nơi mà Lous đang chỉ huy cho đám pokemon không ngừng miệt mài luyện tập.

Hơi hơi buồn ngủ, dựa vào ghế sofa nhắm mắt lại, không biết từ khi nào Kaitou đã ngủ.

Ngày tháng yên bình khi trở về thật sự là dễ chịu.
Bình Luận (0)
Comment