Pokemon Kaitou Izumi

Chương 446

Một buổi chiều tối nổi cơn trời mưa, thời tiết như vậy sẽ không thoải mái đối với các pokemon, cũng không dễ dàng đối với các thành viên tham gia buổi huấn luyện lần này.

Tầm nhìn bị hạn chế, thời tiết ẩm ướt khó chịu, cùng với khả năng phát huy của các pokemon sẽ bị ảnh hưởng bởi nước mưa.

Rất nhiều nhân tố tác động vào trong sự chỉ huy lần này, tốt nhất là nên trở về lựa chọn một chỗ an toàn để tránh đi.

Đang ngồi ăn quả berry điền đầy bụng, Kaitou đột nhiêng nghe thấy một hồi chuông vang lên!

Renggggg!!!!

Sau đấy ở trên trời lập tức có một ngọn lửa thổi phừng phực phóng tới, một người mặc áo choàng khoác kín người cưỡi trên Dragonite đang phóng nhanh ở trên trời.

Mục tiêu là khu vực phát ra tiếng chuông, mặc dù không ai nói gì, cũng không có ai thông báo gì.

Nhưng mà mọi người đều biết, trong số mười bốn người bọn họ, đã có kẻ đầu tiên bị loại!

Điều này cũng không quá bất ngờ, còn có khá nhiều trẻ con chưa trưởng thành ở trong nhóm bọn họ, một chút ngông cuồng và sốc nổi sẽ khiến đám trẻ ăn đủ thiệt thòi.

Một nơi khác, lãnh địa của loài Salamence, có bốn con Salamence đang đuổi theo một đứa trẻ, nếu Kaitou có ở đây liền sẽ phát hiện, thằng bé này chính là người mà Kaitou cảm thấy gần bằng tuổi mình nhất.

Draska đang chạy chật vật bỏ trốn đám Salamence đuổi theo phía sau.

“Khốn nạn, Charizard, mau sử dụng Fire Blast chặn lại bọn họ” Draska vội vàng đối với pokemon của mình kêu.

Con rồng lửa lập tức nghe theo mệnh lệnh của Draska, nhưng thời tiết trời mưa đã hạn chế rất nhiều kỹ năng của Charizard.

Không có Mega Stone, thực lực của Charizard không quá mạnh, lại còn bị nhiều con Salamence đuổi như vậy, thật dễ hiểu khi Draska phải chạy trốn chật vật.

Draska bây giờ chỉ còn lại Charizard với một con Toxicroak, bốn con pokemon còn lại đều đã mất đi năng lực chiến đấu.

Đứa nhỏ khi đi vào lãnh địa của Salamence, không cẩn thận bị quần thể Bagon phát hiện, sau đấy Shelgon rống lên một hồi long ngâm.

Tiếp đến mọi thứ liền dễ hiểu, đoàn thể Salamence lập tức bay tới vây kích Draska, có thể từ trong một đống pokemon như vậy bỏ trốn, Draska vẫn khá tài giỏi.

Nếu không phải trời mưa cản trở, có lẽ Draska đã thực sự thành công bỏ trốn, có điều niềm tin duy nhất của Draska còn lại chính là Charizard, mà trong thời tiết trời mưa, thực lực của con rồng lửa phải giảm đi một nửa.

Nhìn thấy Toxicroak sắp bị đánh ngất, xung quanh mấy con Bagon và Shelgon không ngừng bu lại, Draska thật sự rất hoảng.

“Ta phải làm sao? Phải làm sao? Charizard, ngươi còn chiến đấu được không....”

Cậu có thể buộc cuộc ngay tại đây, nhưng cơ hội huấn luyện này sẽ lập tức biến mất, mới là ngày đầu tiên thôi, Draska còn chưa muốn phải nhận lấy thất bại.

Có điều khi cậu ngước mặt lên nhìn Charizard, con rồng lửa bị một chiêu Steel Wing đập trúng, sau đấy có một khối Dragon Pulse phóng thẳng xuống.

Lần này thật sự là nguy hiểm, mục tiêu của con Salamence trên kia đổi thành Draska!

RỐNGGGGG!!!

Charizard kêu lên đau đớn, vào thời khắc trước khi Dragon Pulse đập vào người Draska, Charizard đã bất chấp bị thương nhào tới.

Cản lại đòn tấn công nguy hiểm đối với Draska, nhìn thấy thân hình vững chải của Charizard, pokemon luôn bảo vệ chính mình đau đớn quỵ xuống.

Draska thật sự là bối rối cực kỳ, cậu rất muốn khóc vì sự ngu ngốc của mình, đã không còn thời gian cho cậu lựa chọn.

Bấm lấy hồi chuông, âm thanh vang lên, sau đấy một ngọn lửa khổng lồ thổi tới, kèm theo âm thanh của một con Dragonite quen thuộc cảnh cáo quần thể Salamence dừng lại.

Người xuất hiện chính là Draskiv, ông ấy phụ trách kéo lấy các thành viên tham gia huấn luyện rời khỏi.

Nhìn xuống Draska và Charizard kiệt sức bên dưới, vỗ vào lưng của Dragonite để con rồng mập đáp xuống mặt đất.

Đối với đứa trẻ đang rưng rừng muốn khóc ông định nói gì đó, Draska đã vội vàng nói trước

“Làm ơn, chữa trị cho Charizard, nó...” Draska có vẻ rất hoảng loạn.

Tâm trí của một đứa trẻ mười hai tuổi còn chưa thành thục, ở trong hoàn cảnh khủng bố như vậy, Draskiv không đành lòng trách móc thằng bé.

“Đi thôi” Thờ dài một hơi, kêu Draska thu hồi lại Toxicroak và Charizard, sau đấy Draskiv liền mang theo đứa nhỏ rời khỏi khu rừng.

Đồng thời ở nhiều nơi khác, tất cả các thành viên đều trở nên cẩn thận hơn một chút, có một vài người còn đang quan sát, chưa ra tay, cho nên vẫn an toàn.

Kento đang cẩn thận nhìn tới khu vực lãnh thổ của Dragonite.

Trong khi đó Hazura và Dranae lại chạm trán với nhau, dù sao lãnh thổ chỉ có chín cái trên đất liền, mà tới tận mười bốn thành viên tham gia... không, là mười ba.

Tất nhiên là sẽ có trường hợp phải đụng độ nhau, luật là không cho hợp tác, nhưng gây một ít cản trở vẫn là có thể.

Cũng may là hai người không định quấy rỗi tới người còn lại, chỉ hi vọng là sau này khi thu phục pokemon, không xảy ra mâu thuẫn nào đi?

Nếu thật sự xảy ra mâu thuẫn, như vậy thì phải thi đấu pokemon để quyết định quyền sở hữu!

Một ngày mưa là một ngày rất dài, rất nhiều đang cẩn thận quan sát, chờ đợi cơ hội thích hợp nhất mới ra tay.

Bọn họ không biết, đứa trẻ nhỏ tuổi nhất, Kaitou Izumi đã dẫn đầu và kiếm trước hai điểm tích lũy một cách dễ dàng.

“Lous, mục tiêu tiếp theo của chúng ta là khu vực bên dưới con hồ, Tyranitar sẽ gặp một vài hạn chế, Lucario cũng không thoải mái hoạt động, kế tiếp phải phiền phức ngươi nhiều hơn một chút rồi” Kaitou nói ra mục tiêu của mình.

“Khu vực con hồ? Là loài pokemon nào?” Lous nghi hoặc hỏi.

“Chúng ta chưa thăm dò khu vực con hồ, tuy nhiên tốt nhất là Slowbro và Slowking, đối với hệ tâm linh pokemon, chúng ta mới có lợi thế nhiều hơn, với cả nếu là Slowbro, bọn nó cũng không quá thường xuyên tụ thành đàn”

“Tất nhiên là không thể loại trừ các loài pokemon khác, nhưng cần phải hết sức cẩn thận, Flygon tuy mang hệ rồng, nhưng nó chỉ là một loài pokemon bình thường, không phải chuẩn thần, không nên lơ là” Kaitou tổng kết thành tích hôm nay.

Các pokemon của Kaitou chiến đấu rất tốt, nhưng một phần cũng là vì thực lực của Flygon chưa phải quá mạnh.

Nằm trong phạm vi khống chế của Tyranitar và bị Lucario cùng Lous vây chặt, nếu không thì thật sự rất khó bắt lấy bọn chúng.

Đám pokemon hoang dã ở đây quả nhiên là thành tinh hết rồi, không giống bên ngoài, độ khó của đám pokemon để thu phục tăng lên rất cao.

Nói trắng ra, mười ba người tham gia buổi huấn luyện chính là con nai tơ, mà các pokemon bên trong khu rừng này mới là đám cáo già đã quen thuộc đường đi nước bước của bọn họ.

“Tốt” Lous gật đầu, sau đấy nhắm mắt nghỉ ngơi, chờ đợi trời mưa chấm dứt.
Bình Luận (0)
Comment