Pokemon Kaitou Izumi

Chương 520

Đi tới bãi đất trống bên ngoài, Ancil hưng phấn làm ra một loạt động tác bệnh trung nhị, thậm chí còn hét lên một tiếng “GYAAAA!!!”

“Ra sân chiến đấu đi nào, chiến hữu tuyệt vời độc nhất vô nhị của ta, Torchic!”

Ném lấy quả pokeball trong tay, lập tức một con gà lửa nhỏ bé ngây ngốc xuất hiện, tương phản với màn la hét khí thế của Ancil, Kaitou thậm chí suýt nhịn không được cười.

Bất quá chiếu cố lấy tâm linh của thằng bé, Kaitou và Birch tiến sĩ liền lập tức nhịn lại, cả mặt nín đến đỏ bừng.

Kaitou không có thu hồi Treecko trở về bên trong pokeball, con thằn lằn cỏ đơn giản từ bên vai của Kaitou nhảy xuống.

Sau đấy khuôn mặt đầy khiêu khích nhìn về phía Torchic, đáng kinh ngoắc ngón giữa lên trêu chọc gà lửa.

“Aaaaa… Torchic, không thể thua đối phương!” Ancil thật sự nổi giận với hành động của Treecko, cậu định sẽ cho con thằn lằn cỏ biết được sự lợi hại của cậu và Torchic mạnh thế nào

Nhìn hai bên tràn đầy khí thế, Kaitou cười khổ, Birch tiến sĩ thì vỗ tay hai cái, để cho Ancil và Kaitou tập trung, sau đấy nói

“Được rồi, luật lệ đơn giản như sau, mỗi người được phép dùng một pokemon, không cần đánh tới mức mất đi năng lực thi đấu, tới nơi là dừng được rồi!”

Luật lệ sau khi nói xong, Ancil và Kaitou đều gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ.

“Như vậy, trận đấu bắt đầu!” Birch tiến sĩ vừa dứt lời, Ancil liền dẫn đầu kêu to

“Torchic, sử dụng Flamethrower!”

Ancil vừa mới chiến đấu liền kêu lên kỹ năng Phun lửa, điều này làm cho Kaitou giật mình, con gà lửa kia thật sự có thể dùng kỹ năng này sao?

Nhìn qua bộ dáng ngốc nghếch của con gà lửa, nghe xong mệnh lệnh của Ancil còn đang ngơ ngác nghiêng đầu tự hỏi Flamethrower là chiêu gì, Kaitou thật sự không biết nên phản ứng thế nào.

“…Treecko, Pound” Kaitou đơn giản kêu một tiếng.

Lập tức con thằn lằn lửa lao tới, Torchic hoảng sợ bỏ chạy, nhưng làm sao chạy khỏi một pokemon nhanh nhẹn như Treecko?

Kết quả cuối cùng liền bị cái đuôi của Treecko quật bay một đoạn xa, chật vật rơi xuống mặt đất.

“A…ủa…. Torchic.. không biết dùng… Flamethrower sao?” Ancil bối rối tự hỏi, nhưng giọng nói hồn nhiên của thằng nhóc tương đối to, mọi người đều nghe rõ.

Birch tiến sĩ vốn còn đang nghi hoặc, bây giờ thật sự biết rõ chuyện gì đang diễn ra.

Có vẻ như Ancil chọn lấy Torchic, nhưng thằng bé cũng không có dùng pokedex để xem xem Torchic của mình có thể dùng được chiêu gì.

Dựa theo thông tin công bố trên mạng thì Torchic đúng là có thể học được Flamethrower, tuy nhiên đấy là những con Torchic có thiên phú cực cao.

Không phải bất cứ một con gà lửa nào đều học được hết tất cả kỹ năng được liệt kê ra, trong trường hợp này, Torchic của Ancil liền không biết Flamethrower.

“… Ancil, phải không? Nhóc có thể dùng pokedex để kiểm tra xem Torchic của mình biết dùng những chiêu gì đấy” Kaitou thiện ý nhắc nhở.

Nhưng điều đó chỉ là cho Ancil cảm thấy xấu hổ đỏ hết mặt, cúi đầu vội vàng dùng pokedex đưa lên.

Treecko cũng rất hiểu chuyện, nó cũng không tính đánh một con pokemon không có lực hoàn thủ.

Vậy nên sau khi chờ đợi xong Ancil kiểm tra hết thông tin của Torchic, thằng bé mới cẩn thận đọc ra tên các chiêu thức mà Torchic biết

“Torchic, sử dụng Ember”

“Né ra, Treecko”

Ngay sau khi Ancil vừa nói xong mệnh lệnh, sau đấy vài giây, Kaitou mới nói với Treecko, con thằn lằn cỏ lập tức nghe lời.

Hơi cúi người một chút, lăn mình ra xa, Ember liền đánh hụt khỏi người Treecko, thay vào đó, thằn lằn cỏ thuận cơ hội áp sát rất gần gà lửa.

Cái đuôi lần nữa sáng lên, Kaitou mỉm cười nói “Pound”

Lập tức, Torchic bị Treecko đập bay lên trời lần nữa, Ancil vội vàng tìm kiếm tuyệt chiêu khác của Torchic

Không thể để Torchic liên tục bị đánh bại như vậy được, lướt lướt xuống dưới, Ancil vội nói

“A, là chiêu này, Torchic, dùng Peck!”

Bị đánh văng ra xa, Torchic lần nữa đứng người dậy, xông thẳng với phía của Treecko, vừa lao tới vừa nhắm mắt lại.

Con gà lửa chỉ biết húc đầu xông thẳng tới, cái mỏ của nó dài lên một chút, phát ra ánh sáng màu trắng thuần.

Có điều đợi cho đến khi Torchic kịp thời lao tới Treecko, thằn lằn cỏ của cậu dư dả thời gian để xử lý đối phương rồi.

“Energy Ball” Kaitou cũng đang muốn kiểm tra xem Treecko luyện tập các kỹ năng như thế nào rồi.

Điều đáng ngạc nhiên là dù Treecko vẫn còn đang ở hình thái đầu tiên, nhưng Energy Ball đánh ra lại rất mạnh.

Lực ngưng tụ của Treecko thật sự khá cao, nhưng thiếu đi khả năng khống chế tinh xảo, có vẻ ở phương diện này không có ai huấn luyện cho Treecko.

Nhưng xét ở một pokemon như vậy, Treecko thể hiện ra đầy đủ thiên phú của mình.

Quả cầu năng lượng đập vào mặt của Torchic, đem còn lửa lần nữa thổi bay, Birch tiến sĩ nhanh chóng tuyên bố kết thúc trận đấu

“Được rồi, dừng ở đây thôi, Treecko dành chiến thắng, Torchic cũng rất xuất sắc rồi”

Ancil lo lắng chạy lại gần quan tâm Torchic, tuy mới là ngày đầu tiên quen biết, nhưng hành động của Ancil hiển nhiên thu được hảo cảm của gà lửa.

Treecko đối với một trận đấu thiếu tính khiêu chiến như vậy cũng chẳng vui mừng gì, nhưng nó rất thích cách Kaitou ra mệnh lệnh cho nó, đơn giản, dứt khoát, hơn nữa đúng trọng tâm.

Con thằn lằn cỏ càng ngày càng khẳng định thực lực của Kaitou, trong khi đấy, Ancil thì ủ rũ đối với Birch tiến sĩ nói

“Tiến sĩ, có phải con quá yếu đuối không?”

Câu hỏi này làm cho Birch tiến sĩ hơi khó trả lời, đúng là Ancil yếu thật, nhưng thằng bé mới bắt đầu lữ hành, đối mặt với người từng giành quán quân đại hội liên minh như Kaitou… thật đúng là nhược kê.

“Cái này sao, nhóc cũng không cần suy nghĩ nhiều, đối thủ của nhóc rất mạnh, Kaitou là người đã từng dành quán quân đại hội liên minh, là người đã có nhiều kinh nghiệm du hành rồi, không phải một người mới có thể đánh bại dễ dàng được đâu” Birch nâng lên độ cao của Kaitou.

Điều này làm cho Ancil bớt cảm thấy mình vô dụng lại.

Có điều khi vừa nghe là quán quân đại hội liên minh thường niên, Ancil liền kinh ngạc nhìn sang.

Anh bạn này có vẻ lớn hơn cậu bốn năm tuổi gì đó, vậy mà đã chiến thắng đại hội liên minh thường niên rồi sao?

Thật ghê gớm, ở trong thị trấn bọn họ, có những huấn luyện gia tầm mười bảy mười tám tuổi vẫn chưa từng thắng qua một lần đại hội nào.

“Tuyệt thật, Kaitou… ca? Anh thật sự lợi hại như vậy sao?” Ancil thay đổi thái độ chóng mặt chạy lại gần hâm mộ nói.

“…Haha, thực lực của anh cũng được” Kaitou ôm lấy Treecko, đối với ánh mắt tỏa sáng Ancil cậu hơi ngại ngùng trả lời, bị dạng này hâm mộ điên cuồng hỏi, Kaitou có chút xấu hổ.

“Đại hội liên minh là giải đấu như thế nào… có lớn thật lớn như vậy không?” Ancil hưng phấn hỏi, vừa nói vừa làm động tác khoa trương.

Kaitou xét thời trời đã tối, cũng không định rời đi ngay hôm nay, cho nên cậu từng câu một giải thích cho Ancil, nghỉ ngơi tại viện nghiên cứu một ngày, làm quen với bản đồ mới trong pokedex, sau đấy mới lần nữa khởi hành.

Ancil hóa thân thành fan hâm mộ nhiệt liệt với Kaitou, thậm chí muốn đi lữ hành với cậu, vấn đề là lộ trình của Ancil khác với Kaitou, cậu còn phải đi tới Rustboro thành phố gặp em trai mình.

Vậy nên Kaitou và Ancil cũng chỉ tâm sự một hôm, sang hôm sau, mỗi người một lộ trình rời đi.

Kaitou lần nữa bắt xe đi tới Petalburg thành phố, sau đấy lại từ Petalburg đi tới Rustboro thành phố.

Cậu không cần giống như những ngày đầu tiên, ở dã ngoại luyện tập pokemon, cho nên đi đường rất nhanh.

Chẳng mấy chốc, Kaitou đã xuất hiện ở thành phố mà em trai cậu đang chờ đợi để khiêu chiến đạo quán Rustboro
Bình Luận (0)
Comment