Quả Đào Trong Tâm

Chương 12


Nhan An An không có biểu tình gì quá lớn, bởi cô căn bản là nghe không hiểu.Triệu Hinh Nhiên ở một bên đắc ý mà cười nói: “ Giáo sư tư diễn thuyết, không phải người nào nghe cũng hiểu.”
Nhan An An nghe thấy lời này có chút bực bội, không vui trả lời một câu:
“ Hmmm”
Lãnh đạm cực kỳ.
Triệu Hinh Nhiên đương nhiên bất mãn với thái độ của cô, “Cô giá nhỏ, tôi nhắc nhở cô, đừng nên ôm những tâm tư không nên có.

Giáo sư Tư có ánh mắt rất cao, không phải cái dạng phụ nữ cũng lọt vào mắt giáo sư Tư, mà còn ở bên cạnh anh mà nói chuyện phiếm cùng nhau.

Tôi khuyên cô, vẫn nên chết tâm sớm đi, miễn tự rước lấy nhục cho bản thân”
Nhan An An lại “ Nga” thêm một tiếng, nhớ lại lần trước cô ta cũng cùng Tả Nhiên nói chuyện, cũng có vẻ mặt như này “ Toàn thế giới chỉ có ta xứng đôi với Tư Hành” này của Triệu Hinh Nhiên, cũng không nói gì.

Bởi vì, Nhan An An thái độ quá lạnh lùng, Triệu Hinh Nhiên vài lần trào phúng đều cảm giác đấm vào đám mây vậy, loại này cô ta dùng hết sức lực để đánh, nhưng một chút hiệu quả đều không có, khiến cô ta đặc biệt khó chịu.
Trên đài diễn thuyết kết thúc, đến phiên các học giả đặt ra câu hỏi.

Đối mặt trực tiếp để làm khó dễ cùng thỉnh giáo, Tư Hành trước sau, ở trên mặt đều giữ vững sự bình tĩnh, cùng khéo léo,phong độ đĩnh đạc mà nói.
Nhan An An liếc đến bên cạnh Triệu Hinh Nhiên, tựa như thấy một cái người phụ nữ ngu ngốc đang mê muội.
Cô đột nhiên có chút đau lòng cho Tư Hành, bị loại phụ nữ như vậy thích cũng rất đáng thương.
Chờ cô quay đầu lại, vừa vặn cùng người đàn ông trên khán đài liếc mắt một cái.
Loại cảm giác này giống như trước kia đi học, trên bục giảng giáo sư đang giảng bài, học sinh ngồi dưới mở tiệc thế nhưng lại bị bắt được.

Nhan An An ngay lập tức ngồi thẳng, nghiêm túc nghe anh nói.
Phía dưới lại một lần nổi lên tiếng sấm khi vỗ tay, diễn thuyết kết thúc.
Tư Hành từ trên đài vừa bước xuống, Triệu Hinh Nhiên lập tức đứng dậy, hướng phía sau đài mà đi tới.
Nhan An An bất động thanh sắc mà ngồi ở chỗ kia, không bao lâu, Tư Hành liền đi về hướng cô, phía sau còn mang nhiều thêm một cái đuối.
“ Giáo sư Tư, đợi lát có tiệc tối, chúng ta cùng nhau ngồi chung?” Triệu Hinh Nhiên ở phía sau anh mở miệng nói, bước chân rõ ràng có chút theo không kịp.
“ Tôi không tham gia tiệc tối”, Tư Hành ngữ khi lạnh lùng.
“Vì cái gì? Hôm nay anh chính là vai chính, như thế nào có thể không tham gia được?”
Tư Hành không để ý đến, Triệu Hinh Nhiên còn đang nói:” Giáo sư Tư, đây chính là một cơ hội tốt, có thể làm quen được không ít người đâu, nói không chừng về sau còn có cơ hội hợp tác.”
Nhan An An thật sự chướng mắt, cô lại một lần nữa tán đồng ý kiến của Tả Nhiên cái người phụ nữ này thật nhiều chuyện.
Triệu Hinh Nhiên người phụ nữ này, là thực sự một chút đều không muốn nhìn thấy.
Tư Hành chỉ còn cách vài bước, không chờ bọn họ lại đây, cô đứng dậy đi đến bên người Tư Hành, cố ý mềm mại, nhẹ giọng nói: “ Em đói bụng”
Triệu Hinh Nhiên vẻ mặt kinh ngạc nhìn cô, nếu không phải có Tư Hành ở đây, Nhan An An cảm thấy cô ta sẽ không quan tâm đến hình tượng của bản thân mà giáo huấn cô.
Tuy rằng chính cô cũng cảm giác hơi lố, tuy nhiên cô tự nói chính mình trên pháp luật làm nũng với lão công cũng không phải là vấn đề gì.
So với Triệu Hinh Nhiên đang khó hiểu cùng phẫn nộ, Tư Hành biểu hiện thản nhiên hơn nhiều, thậm chí còn có chút hứng thú mà nhìn cô.
Bị ánh mắt nóng rực nhìn qua nhìn lại, Nhan An An bất giác mà quay đầu đi.
Triệu Hinh Nhiên xác định chắc chắn cho răng Tư Hành là sẽ không phản ứng lại co, kết quả Tư Hành vòng qua Triệu Hinh Nhiên đi đến bên cạnh cô, xin lỗi nói: “ Lần sau sẽ không làm em chờ lâu như vậy”
Phía sau Triệu Hinh Nhiên: “???”

Tiếp theo, Nhan An An coi như Triệu Hinh Nhiên như không khí, chủ động chỉnh sửa lại cà vạt cho Tư Hành sau ôm lấy cánh tay anh, Tư Hành đầu tiên khựng lại một chút, nhưng nhìn thấy ánh mắt cảnh cảo của tiểu nha đầu, liền ngoan ngoãn mà phối hợp.
Triệu Hinh Nhiên lại một lần nữa lâm vào trạng thái nghi hoặc: “???”
Lại hung hăng ở phía sau mà dậm chân vài cái.
Giày cao gót dẫm lên mặt đất, vang lên tinh tế.

Mà rung động.
Nhan An An lôi kéo Tư Hành, vừa mới ra ngoài, tay nhỏ lập tức buông cánh tay đang ôm của Tư Hành ra, hào phóng mà nói.
“ Không cần cảm ơn”
Tư Hành nhìn cô một cái, cong cong môi: “ Cảm ơn em? Vì cái gì?”
Nhan An AN khinh bỉ nhìn anh một cái, thầm nghĩ người này như thế nào vậy.
“ Tôi vừa giúp anh giải quyết một cái đại phiền phức, không nên cảm ơn tôi?”
Tư Hành hỏi lại: “ Kia chẳng lẽ không phải, em làm vợ, thấy chồng bị phụ nữ khác làm phiền mà phản ứng như vậy đều hết sức hợp lí ư”
Tư Hành thấy cô giận dỗi, chủ động yếu thế.
“ Được, không phải nói đói bụng sao, tôi biết có nhà hàng ngon, mang em đi ăn cơm.”
Nhan An AN như thế nào lại có cảm giác không đúng, hôm nay không phải cô mời anh ăn cơm sao?
Như thế nào lại biến thành anh mang cô đi ăn?

Trên xe, Tư Hành vài lần đầu lại xem cô.
Nhan An An không nhịn xuống được, hỏi anh: “ Trên người tôi có dính cái gì sao?”
Tư Hành: “ Không có”
Nhan An An: “ Vậy anh vẫn luôn nhìn tôi làm cái gì?”
Tư Hành: “ Buổi tối nay trang phục rất đẹp, cố ý trở về đổi?”
Nhan An An: “...”
Tuy răng thật là cô cố ý trở về đôi, nghĩ đến tham gia lễ hội giao lưu, chính mình cũng nên ăn mặc sang trọng một chút, nhưng là từ trong miệng Tư Hành nói ra, cô nghe cũng cảm thấy nơi nào đó kỳ quái.
Một lát sau, Nhan An An không biết nghĩ đến cái gì hỏi anh.
“ Các anh hôm nay còn có tiệc tối sao?”
Tư Hành bình tĩnh nói: “ Ừ, bên phía trường học sắp xếp”
Nhan An An nghi hoặc hỏi anh: “ Vậy anh vì cái gì...?”
Tư Hành thập phần tự nhiên nhìn cô nói một cái, “ Bồi em”..

Bình Luận (0)
Comment