Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 282

Trong thành, Bá Đao ánh mắt trở nên âm trầm, trong mắt cũng thoáng hiện vẻ ngưng trọng cùng vô lực, bọn họ đã dốc hết tất cả lực lượng, nhưng không ai ngờ tới, Dị Giáo vì ngày hôm nay, lại chuẩn bị nhiều hậu chiêu như vậy...

Có điều Bá Đao dù sao cũng không phải phàm nhân, lúc này kìm chế tâm tình trong lòng, tiếng quát trầm thấp giống như sấm rền vang vọng trong bắc hoang:

"Tất cả mọi người nghe lệnh, tập hợp tại Huyết Nguyệt Thành, trấn giết ma thần này, hắn chuẩn bị thoát khốn, chính là thời điểm suy yếu nhất"

Bên ngoài sương mù đỏ cách không xa, Tất cả cường giả còn sống sót theo lão đến đây vốn đang có chút thất thố vì ma thần hiện thế, nghe được tiếng quát này, cũng chợt giật mình tỉnh lại, sau đó liếc mắt nhìn nhau, chợt cắn răng một cái, mênh mông pháp lực từ trong cơ thể toàn bộ giận dữ phát ra, mạnh mẽ lao vọt đi.

Từ trong các cổ tịch, thậm chí là một số truyền miệng, bọn họ đã hiểu rõ ma thần này rốt cục kinh khủng tới mức nào, cho nên hôm nay bất luận thế nào cũng không thể để cho hắn bình yên thoát đi, nếu không đợi tới lúc hắn khôi phục như năm xưa, đối với Đại Hoang mà nói, chắc chắn là một hồi tai ương hủy diệt.

“uỳnh uỳnh!”

Cùng với việc tất cả cường giả bên ngoài đang hướng Huyết Nguyệt Thành lao đi, chỉ thấy trên bầu trời của huyết Nguyệt thành xuất hiện mấy bóng đen, trên người bọn họ có vô số đạo ánh sáng cổ xưa đan xen, cuối cùng dần dần ngưng kết thành từng quả pháp ấn cực kỳ cổ xưa, chậm rãi xoay tròn trên không với đủ loại màu sắc, tản ra uy năng thần bí khó lường.

Bên trong Ma Thần Kén tảng mát ra hắc khí tràn ngập thiên địa, hình thành một đạo ma ảnh sừng sững giữa Thiên địa, đạo ma ảnh cực lớn ngẩng đầu nhìn lên, trong cặp mắt kia tựa như hàm chứa tột đỉnh hung ác thế gian, hắn nhìn mấy đạo thân ảnh trên bầu trời, phát ra tiếng rít chói tai:

"Khặc khặc, Hoả Thần cùng các thần khác đã sớm vẫn lạc, các ngươi cho rằng bằng một tòa đại trận bọn họ để lại là có thể ngăn ta sống lại? Thật là nằm mơ giữa ban ngày"

Trong tiếng ma âm, đạo ma ảnh kia đột nhiên phóng lên cao, hắc khí quanh thân điên cuồng bốc lên, tản ra sức mạnh kinh khủng, cho dù là cường giả cấp bậc như Bá Đao, chỉ thoáng bị cuốn vào thôi, sợ rằng cũng sẽ bị mạt sát trong chớp mắt.

"Ngăn hắn lại!"

Đám người trên thiên không rống giận gầm thét!

Trên bầu trời, từng pháp ấn cổ xưa bị dẫn động, đè ép xuống, trực tiếp xuyên phá không gian, xuất hiện xung quanh thân ảnh ma thần đang hướng lên trên xuất thủ.

"Cút cho ta!"

Nhìn thấy những pháp ấn cổ xưa này đè ép tới, đạo thân ảnh ma thần kia cũng phát ra tiếng quát lớn, đồng thời hắc khí cuồn cuộn tuôn ra, thứ hắc khí được tăng cấp mấy lần đủ để dễ dàng mạt sát bất cứ cường giả nào kia đánh về phía pháp ấn.

“ong ong!”

Từng đạo pháp ấn cổ xưa xuất hiện quanh ma ảnh phát ra từng đạo ánh sáng chói lóa, từng đạo ánh sáng tạo thành một màn hào quang hình cầu, vừa lúc bao lấy thân ảnh ma thần vào trong.

“xì xèo!”

Hắc khí cuốn tới, va chạm cùng màn hào quang, nhưng lại phát ra tiếng xì xèo tựa như dung nhan thả trên nền tuyết, nhanh chóng tiêu tán.

Đám người Bá Đao, Nhất Thành thấy uy lực của pháp tấn, nhất thời tinh thần đại chấn một chút, không biết họ là ai nhưng xem ra thủ đoạn này có tác dụng không nhỏ với ma thần ảnh kia.

Trong ánh mắt ma ảnh kia chợt có hàn quang xẹt qua, thanh âm lạnh lẽo vang lên:

"Mặc dù hiện giờ là lúc bản thân ta chưa hoàn toàn xuất thế vẫn còn là giai đoạn suy yếu nhất, nhưng mượn một chút pháp ấn trận này mà cũng muốn giữ chân ta sao?"

"Diệt thế Hắc Quang!"

Một tiếng gầm thét vang vọng thiên địa, chỉ thấy đạo ma ảnh kia há to miệng, liền có một đạo hắc quang cuồn cuộn bắn ra, đạo hắc quang kia khoảng trăm trượng, khi nó vừa xuất hiện, thiên địa như bị xé rách, pháp lực giữa thiên địa chen chúc chạy trốn, tựa như gặp thiên địch.

“Phụp phụp”

Gần Trăm trượng ma quang bắn ra, trực tiếp đánh lên màn hào quang phía trên, hai bên va chạm tạo ra thành âm kỳ quái, hắc quang kia tản ra dao động kỳ dị, không gian lập tức vỡ vụn, thậm chí dưới hắc quang, ngay cả thời gian cũng có cảm giác trở nên trì trệ khó thể cảm nhận.

Ngược lại, từng đạo pháp ấn cổ xưa không ngừng phát ra linh quang, gia cố cho màn hào quang được chúng tạo thành, cố gắng duy trì không bị đánh vỡ.

Có điều, sức hủy diệt ẩn chứa bên trong hắc quang quá mức kinh khủng, hai bên và chạm vào nhau chưa đến hai mươi hơi thở, màn hào quang được tạo ra từ từng cái pháp ấn bắt đầu ảm đạm, mà trên từng đạo pháp ấn bắt đầu xuất hiện những vết nứt rất nhỏ.

"Hôm nay cho dù là Hỏa Thần còn sống, cũng đừng hòng ngăn cản ta hiện thế!".

“Ầm Ầm”

Ma Thần ảnh ngửa đầu thét dài, ma uy cái thế, đạo hắc quang kia càng đại thịnh, lóe lên một cái đánh thẳng vào màng hào Quang, cứng rắn ngạnh chướng xuyên thủng màn hào quang to lớn kia.

Hắc quang phía trước mở đường, ma ảnh vạn trượng của ma thần theo phía sau, kèm theo là ma thần kén xông thẳng chân trời, bắn mạnh về phía thiên không.

Bên trên thiên không, một màn ánh sáng mỏng do mấy thân ảnh trên không hình thành bao phủ ra nhằm ngăn chặn Ma Thần Kén, đây là lớp phòng ngự cuối cùng của bọn họ, mà lúc này, những người còn sống trong Huyết Nguyệt Thành sắc mặt đều xanh mét nhìn đạo ma ảnh và Ma Thần Kén đang lao thẳng lên trời kia, không hiểu vì sao bọn họ đều cảm thấy nếu Mà Thần Kén vượt qua màn ánh sáng kia, vậy ma thần này thật sự một lần nữa hiện thế rồi.

"Nhất định phải ngăn Ma Thần Kén lại, nếu không một khi ma thần thoát khốn, sợ rằng không còn ai có thể chế ngự hắn nữa!".

Bá Đao ánh mắt quyết liệt, nói lớn.

"Haha, thần của ta hiện thế, làm sao có thể để bọn ngươi quấy rầy? ngoan ngoãn đứng sang một bên đợi xem!".

Vậy mà trong lúc Bá Đao sắp ra tay liều mạng, có tiếng cười lớn truyền tới, chỉ thấy Dị Thiên ánh mắt âm lãnh nhìn Bá Đao, bàn tay vung lên, một cánh cổng màu đen xuất hiện sau lưng hắn, bên trong đi ra mấy đạo thân ảnh từ trên xuống dưới đều là một màu đen.
Bình Luận (0)
Comment