Quán Ăn Đêm Kỳ Lạ

Chương 100

Tạ Nhất bị đả kích, nháy mắt có chút muốn ngất xỉu. Hàn Trường Thứ lại là dùng một loại ánh mắt sùng bái nhìn Thương Khâu, cảm giác xúc động muốn cùng Thương Khâu thảo luận làm thế nào mới có thể "năng xuất" như thế.

Vui mừng nhất cũng không phải là Thương Khâu, mà là bé Trứng Vàng. Nó ngồi ở trong lòng Tạ Nhất, kêu.

"Hì hì.... Em trai...... em trai!"

Còn vỗ vỗ bụng Tạ Nhất.

Tạ Nhất:

"......"

Còn chưa có sinh ra đâu, vậy mà Trứng Vàng đã biết là em trai!

Những người đánh lén không dám tiến vào, ở bên ngoài một hồi sau đó liền bỏ đi. Thương Khâu lệnh người sửa sang lại thiết bị, một lần nữa hạ trại.

Thực nhanh có binh lính tới bẩm báo thiết bị mang đến dùng tìm kiếm NPC giống Tạ Nhất hỏng rồi. Vốn sắp tìm xong, nhưng hiện tại thiết bị hư hại, cần sửa chữa, sau đó phải cần thêm thời gian dò tìm khu W không người.

Tạ Nhất vừa nghe, nói:

"Cho nên những người đó mục đích kỳ thật không phải Tạ Nhị, mà là hủy hoại thiết bị của chúng ta, khiến chúng ta không có biện pháp tìm NPC kia?"

Thương Khâu nhíu nhíu mày, nói:

"Xem ra đích xác như thế. Chúng ta nếu chỉ dựa vào thiết bị sẽ bị bọn họ lợi dụng sơ hở."

Tạ Nhất cảm thán nói:

"Công nghệ cao quả nhiên không đáng tin cậy."

Tất Bắc nhàn nhạt nói:

"Không đáng tin cậy chính là Hàn Trường Thứ."

Hắn nói như vậy, mọi người đều quay đầu nhìn Hàn Trường Thứ. Hàn Trường Thứ đang chơi cùng Trứng Vàng. Nhìn ra được, Hàn Trường Thứ tựa hồ đặc biệt yêu thích trẻ con. HunhHn786 Trứng Vàng ngồi ở trong lòng Tạ Nhất, bị Hàn Trường Thứ chọc cười thiếu chút nữa chảy nước miếng.

Hàn Trường Thứ đột nhiên cảm giác được ba ánh mắt oán giận, tức khắc da đầu có chút tê dại......

Hàn Trường Thứ vội vàng cười làm lành nói:

"Như vậy đi, chúng ta sửa đổi một chút, sáng mai dùng nhân lực dò tìm khu W không người."

Thương Khâu chỉ là nhàn nhạt cười một tiếng, nói:

"Anh biết khu W không người rộng bao nhiêu không?"

Hàn Trường Thứ:

"......"

Thương Khâu lại nói:

"Anh biết khu W không người có bao nhiêu đầm lầy cùng sa mạc không? Đương nhiên, còn có rừng rậm nguyên thủy."

Hàn Trường Thứ:

"......"

Thương Khâu lần thứ ba mở miệng, hỏi:

"Anh biết khu W không người có bao nhiêu quái thú ăn thịt không?"

Hàn Trường Thứ:

"......"

Rất... rất muốn khóc......

Nếu không dựa vào thiết bị khoa học kỹ thuật tìm kiếm, dùng sức người tìm tòi cơ hồ là không có khả năng làm được. Bởi vì khu W không người này phi thường lớn, cho dù huy động quân đội cả đế quốc cũng khó khăn. Diện tích lớn lượng công việc nhiều, đồng thời khu W không người hoàn cảnh ác liệt, đầm lầy sa mạc có thể lấy mạng người bất cứ lúc nào. Nơi này còn có rất nhiều dã thú ăn thịt phi thường hung mãnh.

Tìm kiếm bằng máy móc là nhanh chóng hữu hiệu nhất. Hiện tại máy móc hư hao, cần thời gian sửa chữa, khả năng không tốn nhiều thời gian, trước hừng đông liền có thể sửa xong. Sau khi sửa chữa xong tiếp tục rà soát, ngày mai liền có thể ra kết quả.

Sợ là sợ những người đó lại tới quấy rối, cho nên bọn họ phải có chuẩn bị.

Thương Khâu nhàn nhạt nói:

"Sau hừng đông, chúng ta phân công hành động, có thể đi tìm một chút."

Mọi người đều gật gật đầu, hiện tại cũng chỉ có thể như thế. Hàn Trường Thứ vẻ mặt vô tội nhìn bọn họ, nghĩ thầm.

Cùng lời mình vừa rồi nói rất giống, không khác nhau a. Các người vì cái gì phụ họa Thương Khâu, lại không nghe tôi?

Trứng Vàng ngồi ở một bên, nhìn Hàn Trường Thứ "vô tội" cười khanh khách. Hàn Trường Thứ tựa hồ thành công chọc cười Trứng Vàng.

Lập tức trời liền sáng, mọi người cũng không tâm tình đi ngủ, chỉ sợ những người đó lại sẽ xông tới quấy rối. Tạ Nhất nhìn nhìn bốn phía là một mảnh rừng rậm. Nơi này thời tiết biến đổi thất thường, thời điểm trước hừng đông đặc biệt lạnh. Tạ Nhất liền lấy chút nhánh cây đốt một đống lửa.

Ở nơi này là thế giới công nghệ cao, lửa cơ hồ không có, giống như cũng không cần lửa, bởi vì không an toàn.

Mọi người ngồi vây quanh đống lửa. Mặt trời từ đường chân trời chậm rãi nhô lên. Trong chốc lát mọi người đều phải phân công nhau đi tìm kiếm NPC giống Tạ Nhất. May mắn hệ thống trò chơi có thanh công cụ để bọn họ có thể trao đổi bất cứ lúc nào.

Tạ Nhất ngồi dưới đất, nhìn nhìn đồng hồ, mở ra túi trữ đồ vật của mình, thế nhưng tìm được một ít thứ. Đương nhiên đều là loại màu xám, biểu hiện cấp thấp có thể trực tiếp vứt bỏ, bán cho cửa hàng không bao nhiêu tiền. Bất quá đối với Tạ Nhất, mấy thứ này thật sự tốt. Bởi vì đều là nguyên liệu nấu ăn, hơn nữa là nguyên liệu nấu ăn bình thường.

Tỷ như các loại thịt cấp thấp: thịt gà, thịt bò, thịt lộc. Một sọt rau dại rất kém cỏi, kỳ thật là rau xà lách. Một rổ có khả năng là nấm độc, kỳ thật là nấm hương, vân vân......

Tạ Nhất nhìn mấy thứ này, tức khắc cảm thấy đều là mỹ vị nhân gian. Tạ Nhất nhanh đem nguyên liệu nấu ăn từ túi trữ đồ vật lấy ra, sau đó gọi người chuẩn bị nồi cùng bếp nấu.

Mọi người cũng không biết vương hậu muốn làm gì, chỉ có Thương Khâu minh bạch, Tạ Nhất khẳng định là phải làm cơm.

Tạ Nhất lại nhìn nhìn gia vị. Không có quá nhiều gia vị, chỉ là muối, đường linh tinh, thế nhưng có củ tỏi đã đủ làm Tạ Nhất vui mừng. Tạ Nhất tính toán làm món nướng BBQ thịt cùng nấm, món rau xào, như vậy đồ ăn không ít. Cuối cùng còn làm canh gà rau dại, thời tiết lạnh uống một chén canh cũng là không tồi.

Tạ Nhất động tác thực nhanh nhẹn. Mọi người nhìn thấy vương hậu thế nhưng làm việc nặng sợ tới mức một ít người hầu thiếu chút nữa kêu lên.

Một Omega thế nhưng làm việc nặng. Nếu Omega làm việc nặng, vậy Beta còn có ích lợi gì?

Người hầu chạy đến ngăn cản, bất quá bị Tạ Nhất cự tuyệt. Bởi vì Tạ Nhất cảm thấy nếu mình nói muốn ăn cái gì, những người hầu khẳng định sẽ làm ra món xa hoa như thịt thủy thú linh tinh...

Tạ Nhất đem thịt ra ướp muối, bảo đảm trong chốc lát thời điểm nướng thơm nức bốn phía, hơn nữa mùi vị đậm đà. Sau đó Tạ Nhất lại đem rau rửa sạch sẽ đặt ở một bên.

Thời điểm Tạ Nhất chuẩn bị xiêng thịt nướng BBQ, Trứng Vàng không thành thật. Trứng Vàng lấy một lá xà lách, đem lá xà lách trực tiếp để ở đỉnh đầu, sau đó hướng về phía Tạ Nhất, nói:

"Ma ma! Ma ma......"

Tạ Nhất:

"......"

Trứng Vàng tựa hồ đang xác nhận mũ mới của mình như vậy đẹp hay không, hứng thú bừng bừng nhìn Tạ Nhất kêu ma ma.

Trứng Vàng kêu trong chốc lát, phát hiện ma ma không trả lời, vì thế đành phải quay đầu đi nhìn ba ba. Thương Khâu lại đem Trứng Vàng ôm vào trong ngực, cười nói:

"Đặc biệt đáng yêu."

Tạ Nhất:

"......"

Đầu đội lá cải có thể đáng yêu, Thương Khâu quả thực là che lại lương tâm nói dối a!

Bất quá Trứng Vàng bị Thương Khâu chọc cười, đội lá cải dùng sức lắc lư đầu nhỏ, thoạt nhìn chơi đặc biệt vui.

Đừng nhìn Thương Khâu một bộ muốn sống chớ lại gần, ngày thường thập phần lãnh đạm, nhưng đối với con trai lại săn sóc ôn nhu, vẫn luôn chơi cùng Trứng Vàng.

Tạ Nhất đem thịt đã ướp tốt đặt ở trên lửa. Mùi hương thực mau tỏa ra. Mùi thịt nướng bốc lên, còn có âm thanh "xèo xèo". Mở ở trên khối thịt không ngừng ứa ra, vừa nhìn quả thực hấp dẫn người muốn ăn. Đặc biệt là Tạ Nhất đã lâu cũng chưa ăn qua món ăn bình thường.

Tuy rằng chỉ có muối đường cùng tỏi, nhưng Tạ Nhất tay nghề không tồi, hai loại gia vị dựa theo tỉ lệ thích hợp. Hơn nữa món nướng độc đáo ở chỗ bên ngoài vàng giòn, bên trong mềm mại, thơm nức bốn phía.

Tạ Nhất đem một khối thịt gà nướng xong đầu tiên lấy ra. Thịt gà dễ ăn nhất. Lấy thịt ra xong, Tạ Nhất bỏ vào chén nhỏ, giao cho Thương Khâu.

Thương Khâu ôm Trứng Vàng, dùng dao cắt nhỏ thịt gà nướng đút cho Trứng Vàng ăn. Bất quá cắt nhỏ cái gì đó hình như không cần. Đừng thấy Trứng Vàng mới sinh ra không lâu, nhưng răng đã sắc bén, ăn thịt cũng không đáng ngại chút nào.

Mới bắt đầu Thương Khâu còn cắt nhỏ, đút từng chút cho Trứng Vàng. Bất quá sau đó Trứng Vàng ăn rất cao hứng, tự mình ôm một khối thịt to, trực tiếp hướng trong miệng cắn ăn ngon lành.

Đừng nhìn thịt gà này chất lượng không phải loại ngon nhất, bọn họ nơi này cũng thiếu nguyên liệu nấu ăn, nhưng qua bàn tay chế biến của Tạ Nhất, mọi người đều không cảm thấy "thô cứng" mà đặc biệt mới mẻ. Mùi hương thịt gà nướng nguyên thuỷ, mọi người đều trố mắt nhìn tiểu vương tử ăn gà nướng thịt, ăn thật hạnh phúc.

Bên cạnh rất nhiều cặp mắt thèm thuồng. Nước miếng Hàn Trường Thứ chảy xuống. Tạ Nhất cảm thấy hắn có kỹ năng đặc thù, đó chính là dùng nước miếng tưới diệt lửa.

Khối thịt nướng thứ hai cũng ra lò, là thịt ba chỉ nướng kinh điển. Một khối thịt heo với thịt và mỡ xen lẫn, lớp bên ngoài vàng giòn thơm tho, nước mỡ chảy ra bao phủ một lớp sáng lấp lánh. Thịt nướng BBQ đặc biệt thơm mê người, kích thích vị giác.

Thịt nạc mềm, thịt mỡ thơm. Trình độ nướng thịt của Tạ Nhất tuyệt đối không phải thổi phồng. Thời điểm ăn lại thêm chút muối, phải gọi là giữ nguyên vị ngọt của thịt.

Tạ Nhất đem thịt ba chỉ nướng đưa cho Hàn Trường Thứ nước miếng thành sông, vì sợ hắn thật sự tưới tắt đống lửa. Hàn Trường Thứ nhanh tay nhận thịt nướng qua. Bất quá nhìn Tất Bắc bên cạnh, hắn lại đem thịt nướng cắt thành khối nhỏ, như hiến vật quý ân cần đút cho Tất Bắc.

Tất Bắc đã lĩnh giáo qua tay nghề của Tạ Nhất. Tạ Nhất làm đồ ăn đặc biệt có lực hấp dẫn. Bởi vậy hắn cũng liền xem nhẹ Hàn Trường Thứ một bộ sói xám.

Mọi người đều ăn ngon. Tạ Nhất còn làm thịt bò nướng. Ngoài thịt bò nướng còn chia ra một ít xào cùng rau và tỏi. Thịt gà xé nhỏ bỏ vào trong nồi cùng nấm và lá cải nấu một nồi canh.

Bốn phía một chút trở nên thơm ngào ngạt. Mọi người đều ở tán thưởng vương hậu khéo tay, quả thực quá lợi hại.

Thật sự khó có thể tưởng tượng đó là việc một Omega yếu ớt làm được. Quá lợi hại!

Tạ Nhất nghe mọi người khen ngợi, tuy rằng cảm thấy lời đó có điểm không hợp khẩu vị......

Trứng Vàng ăn tận hứng. Thương Khâu trước cho nó ăn một khối gà nướng, sau đó là thịt ba chỉ, sau đó là thịt bò, còn có thịt lộc. Tạ Nhất còn nướng nấm hương vân vân... Cuối cùng Trứng Vàng còn uống một chén lớn canh.

"Ợ"

Ăn no liền có chút mệt rã rời, đây có thể là sự giống nhau của trẻ con. Trứng Vàng ăn no liền lệch qua một bên chuẩn bị ngủ. Thương Khâu đắp chăn cho nó. Doanh địa còn chưa có sửa chữa xong, Trứng chỉ có thể ngủ ở trên đệm nhỏ.

Trứng thực mau liền ngủ rồi. Cái miệng nhỏ thổi bong bóng, vẻ mặt thực thỏa mãn tiến vào mộng đẹp.

Thương Khâu dỗ xong con trai ngủ, lúc này mới đi ăn. Mọi người đều ăn, Tạ Nhất còn đang nướng, Thương Khâu đi qua, nói:

"Có mệt hay không?"

Tạ Nhất nói:

"Không có việc gì, chỉ là nướng thịt mà thôi có cái gì mệt. Còn không có nhiều việc như ở quán ăn đêm đâu."

Tạ Nhất vừa muốn đĩnh đạc nói khi mình vừa mới tiếp nhận quán ăn đêm khuya, vừa đi làm vừa trông cửa hàng, đó mới kêu mệt. Bất quá Thương Khâu đã mở miệng nói:

"Nhưng hiện tại em đang mang thai."

Tạ Nhất:

"......"

Thương Khâu yêu tinh đáng chết!

Tạ Nhất trong lòng phi thường bi tráng, bất quá an ủi chính mình là trò chơi cũng sẽ không rớt miếng thịt nào, thôi không giết Thương Khâu, sát nhân là phạm pháp.

Nhưng nghĩ lại.... trong trò chơi giết Thương Khâu lại không phạm pháp!

Hàn Trường Thứ đang ân cần dâng thịt nướng cho Tất Bắc, liền nghe được hệ thống thông báo.

Thật sự khiến người ta quá căm phẫn, bạn tốt Thương Khâu của ngài bị Tạ Nhất tàn nhẫn sát hại. Mau mau vì hắn báo thù a!

Hàn Trường Thứ:

"......"

Hàn Trường Thứ quay đầu nhìn.

Tình huống gì thế này? Mẹ mấy trẻ chém ba của chúng!

Không chỉ là chém đơn giản như vậy, Tạ Nhất chém xong còn cần cù chăm chỉ nhặt những mảnh thi thể quốc vương nằm trên mặt đất cứu chữa. Ai bảo Tạ Nhất là pháp sư, có thể cho mạng sống.

Bên này hai người chơi trò tình thú "chém người", bên kia ăn ngon lành.

Tạ Nhất cứu sống Thương Khâu xong, chạy đi xem thịt ba chỉ nướng. Kết quả thịt ba chỉ không còn. Tạ Nhất có chút bất đắc dĩ, liền đi đến trước mặt Hàn Trường Thứ, nói:

"Thịt ba chỉ đâu, không phải là bị anh cầm đi chứ?"

Hàn Trường Thứ nhanh giơ tay lên, nói:

"Báo cáo, khi các người ve vãn đánh yêu, tôi cũng cùng bà xã cũng ve vãn đánh yêu. Tuyệt đối không có ăn vụng... A!"

Hắn nói còn chưa nói xong, cũng đã bị Tất Bắc ra tay chém một cái.

Hệ thống:

Thật sự khiến người ta quá căm phẫn, bạn tốt Hàn Trường Thứ của ngài bị Tất Bắc tàn nhẫn sát hại, mau mau vì hắn báo thù a!

Tất Bắc chém người xong, thong thả ung dung vỗ vỗ tay, sau đó tiếp tục ăn thịt ba chỉ nướng.

Bạn tốt Hàn Trường Thứ:

"......"

Tạ Nhất có chút buồn bực.

Nếu không phải Hàn Trường Thứ lấy thịt ba chỉ đi, còn có thể là ai?

Liền ở ngay lúc này, đột nhiên có binh lính chạy tới, nói:

"Báo cáo!! Quốc vương bệ hạ, trong doanh địa bị mất rất nhiều vật tư!"

Thương Khâu nhíu nhíu mày, Tạ Nhất nói:

"Những người đó sẽ không phải là âm hồn bất tán trở lại lấy đồ chứ?"

Thương Khâu nói binh lính đợi lệnh, tìm kiếm trong rừng cây xem có phải có nhân vật khả nghi hay không. Kết quả cũng không có phát hiện nhân vật khả nghi. Tạ Nhất cùng Thương Khâu đi nhìn một vòng, thời điểm trở về phát hiện nồi đun nước cũng không thấy.

Có ăn trộm lẫn vào quân doanh. Trộm đi thịt nướng cùng vật tư, hiện tại cả nồi đun nước cũng không buông tha!

Nhưng mà người này xuất hiện lặng yên không một tiếng động. Nhiều người như vậy canh gác thế nhưng nói tiến vào liền tiến vào, nói rời đi liền rời đi, có điểm làm người ta không thể tưởng tượng HunhHn786.

Trứng Vàng dụi mắt bò ra khỏi đệm.

"A a"

Tạ Nhất cúi đầu nhìn, thế nhưng là dấu chân chim, bất quá có điểm lớn. Tạ Nhất có chút kinh ngạc nhìn cái dấu chân.

Chẳng lẽ trộm là chim?

Bọn họ mất không ít vật tư, nơi này hoàn cảnh ác liệt, vật tư mất đi có thể truyền tin về Tư Lam đế quốc đưa lại đây, có điều tốn thời gian. Nếu lại mất liền rất phiền lòng, Tạ Nhất muốn nghĩ biện pháp dẫn "ăn trộm" ra mới được.

Đồ ăn đã ăn sạch, thịt nướng đã không còn, nồi đun nước cũng mất. Tạ Nhất lục lọi túi trữ đồ vật, muốn nhìn xem còn cái gì có thể dùng nguyên liệu nấu ăn tạo mùi hương dẫn ăn trộm ra hay không.

Tạ Nhất tìm một hồi, cuối cùng tìm ra một "cục đất dơ bẩn". Nhìn kỹ cục đất căn bản chính là một củ khoai lang vỏ đỏ! Đích xác củ khoai lang đỏ này có đất bao bên ngoài nhìn có chút dơ hề hề.

Tạ Nhất đem khoai lang ra rửa sạch, sau đó đặt ở trên lửa nướng. Khoai lang nướng không có gì ghê gớm, nhưng trong thế giới này mọi người khẳng định cũng chưa ăn qua.

Hơn nữa mọi người đều biết, ngày mùa đông mà thấy bên đường có gian hàng rong bán khoai nướng đều bị mê hoặc. Ấm áp dễ chịu, còn phiêu tán mùi thơm ngọt. Trong gió lạnh mùi thơm ngọt của khoai nướng quả thực chính là hấp dẫn trí mạng.

Tuy rằng hiện tại không phải mùa đông, nhưng là ở khu W không người, thời tiết hỉ nộ vô thường, hiện tại cũng không sai biệt lắm.

Tạ Nhất lập tức đem khoai lang đặt ở trên vĩ nướng BBQ, kết quả ăn trộm còn chưa có dẫn lại đây, Thương Khâu liền không chịu nổi. Bởi vì khoai lang đỏ ngọt a, hơn nữa củ khoai lang đỏ này thoạt nhìn hàm lượng đường đặc biệt cao. Ruột củ khoai lang đỏ này có màu vàng cam vừa mềm vừa thơm.

Thương Khâu thích ăn đồ ngọt, ngửi được mùi khoai lang nướng thơm ngọt, đặc biệt muốn ăn. Tạ Nhất cuối cùng không có cách nào, đành phải bẻ cho hắn một miếng ăn trước đỡ thèm. Sau đó xác định mùi khoai nướng đã đủ thu hút, tất cả mọi người đều trốn đi, chuẩn bị bắt ăn trộm.

Mọi người đều núp, Hàn Trường Thứ có chút không xác định nói:

"Chỉ là một củ khoai lang nướng thôi a, lại còn là loại ngọt gắt cổ, các người xác định ăn trộm sẽ cắn câu sao?"

Hàn Trường Thứ không thích đồ ngọt, cho nên hắn đối với khoai lang nướng thơm ngọt này tựa hồ không quá tin tưởng.

Bất quá ở ngay lúc này, Trứng Vàng đột nhiên đem ngón tay nhỏ đặt ở bên miệng, chu môi phát ra âm thanh.

"Suỵt"

Giống như nhắc nhở mọi người im lặng.

Liền ở ngay lúc này, thình lình nghe một tiếng động lớn. Hiện tại trời đã sáng, mặt trời đã lên, nhưng mà tiếng động vang lên, bầu trời đột nhiên lại tối sầm xuống. Tạ Nhất ngẩng đầu thấy là con quạ đen rất lớn.

Khi phi thuyền của bọn họ bị mộc á thủy thú tấn công, chính là con quạ đen to lớn này bay tới đem con á thủy thú kia đi. Cho nên con quạ đen to lớn này cũng coi như là ân nhân cứu mọi người một lần.

Con quạ đen thật lớn từ không trung lao xuống dưới, hướng về phía một thứ phi thường nhỏ bé so với nó... khoai lang nướng.

Hàn Trường Thứ đè thấp giọng nói:

"Nó lớn như vậy, đủ ăn sao? Phần khoai lang đỏ còn lại này trám kẽ răng có lẽ còn thiếu?"

Thương Khâu nhàn nhạt nói:

"Quạ đen không có hàm răng."

Hàn Trường Thứ:

"......"

Con quạ đen thật lớn từ trên trời lao xuống dưới, thoạt nhìn thật đáng sợ. Một đôi mắt đen bóng lấp lánh có vẻ hung ác. Mọi người ở đây cho rằng con quạ đen lao xuống sẽ tạo ra một cái hố to.

Quạ đen vừa rơi xuống đất, khói đen tỏa ra mù mịt. Khói màu đen chậm rãi tan đi, hiện ra một hình người hình. Quạ đen biến mất, thay thế là một dáng người nhỏ nhắn. Xem bóng dáng như một thiếu nữ. Mái tóc đen dài rối tung buông xuống trên làn da trắng nõn. Theo động tác xoay người lại lấy khoai lang nướng, mái tóc dài như thác nước trên sống lưng chảy xuống, hình ảnh thật là ái muội vô hạn.

Hàn Trường Thứ kinh ngạc thấp giọng nói:

"Là mỹ nữ?!"

Hắn mới vừa nói xong, liền nhìn thấy Tất Bắc nhàn nhạt nhìn hắn một cái. Hàn Trường Thứ vội vàng ho khan một tiếng, sửa miệng nói:

"Quá xấu, thật quá gầy."

Hàn Trường Thứ nói xong, Trứng Vàng liền cho hắn một ánh mắt khinh thường, trong miệng bi bô nói:

"Sanh đẹp! Sanh đẹp!"

Hàn Trường Thứ cười nói:

"Ai u, con nhà các người không bình thường nha, mới sinh ra chưa cai sữa đã biết chọc....."

Hàn Trường Thứ nói còn chưa xong, liền nhìn thấy mỹ nữ duỗi tay lấy khoai lang khỏi lửa. Nhưng bởi vì quá nóng, khoai lang liền rơi xuống đất. Khoai lang "nhanh như chớp" lăn đi, vừa lúc hướng đến chỗ bọn họ bên này. Mỹ nữ vội vàng đuổi theo khoai lang, ngồi xổm xuống nhặt khoai trên mặt đất lên. Trong nháy mắt, mọi người liền thấy được mặt mỹ nữ.

Cái gì mà mỹ nữ, tuyệt đối là con trai!

Cam đoan con trai không giả, bởi vì mọi người đều nhìn thấy "chim nhỏ". Tuổi ước chừng mười bảy mười tám, thoạt nhìn còn có một ít ngây ngô. Dáng người gầy ốm, đặc biệt eo rất nhỏ như dương liễu thướt tha, gió thổi qua cũng sẽ gãy đứt. Làn trắng bạch đối lập hoàn toàn cùng màu đen tuyền của nguyên hình.

Người trẻ tuổi mặt thật sự nhỏ như bàn tay, cằm có chút nhọn. Hai má có thịt, tựa hồ có chút phúng phính của trẻ con, cũng không phải giống mặt xà tinh, mà thật sự đáng yêu. Mắt to, lông mi thật dài giống như một búp bê.

Quạ Đen biến thành hình người, ngồi xổm trên mặt đất nhặt khoai lang nướng, sau đó nhanh chóng cho vào trong miệng ăn ngon lành.

Ngay lúc này, Trứng Vàng đã đánh đòn phủ đầu, trong nháy mắt biến thành bộ dạng trưởng thành.

Hệ thống thông báo:

Con ngài đã tiến vào trạng thái chiến đấu.

Tạ Nhất hoảng sợ, hệ thống còn chưa có nói xong, Trứng Vàng đã xông ra ngoài.

"A!"

Quạ Đen kêu sợ hãi một tiếng, tựa hồ bị người đột nhiên lao tới làm hoảng sợ. Hắn nhanh chóng lui về phía sau, muốn chạy trốn, nhưng tốc độ của Trứng Vàng phi thường mau, quả thực là sét đánh không kịp bưng tai, đột nhiên lao ra đi.

"Bộp!!!"

Trứng Vàng trực tiếp xô ngã Quạ Đen trên mặt đất.

Tạ Nhất:

"..."

Tạ Nhất cảm thấy hiện tại miệng mình khẳng định có thể nhét một cái trứng gà. Không, là hai cái. Bởi vì Trứng Vàng trước đó là mặc quần áo trẻ con, đột nhiên biến hình thành thành niên, quần áo nháy mắt bị xé rách. Cho nên hiện tại Trứng Vàng là trần truồng.

Vì thế hình ảnh trước mắt có chút hạn chế, không thích hợp thiếu nhi xem. Nhưng mà trong bọn họ, thiếu nhi duy nhất là chủ nhân hình ảnh.

Trứng Vàng biến hình không quần áo, Quạ Đen hình người cũng không có quần áo. Trứng Vàng đột nhiên lao ra xô ngã Quạ Đen nằm trên mặt đất, đôi tay chống hai bên sườn tai, đem người vòng lên.

Tạ Nhất tức khắc muốn che đôi mắt.

Vì cái gì con của mình vừa mới sinh ra liền gợi cảm như vậy. Quả thực gợi cảm không chịu nổi, đúng là bản sao di truyền của Thương Khâu!

Tạ Nhất muốn chạy nhanh qua, kết quả còn chưa có kịp đi, liền nhìn thấy con mình cười tủm tỉm cúi đầu nhìn chằm chằm Quạ Đen. Bởi vì khuôn mặt giống Thương Khâu hơn 90%, khi cười rộ lên quả thực tà mị cuồng quyến. Ngay sau đó với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai Trứng Vàng cúi đầu, trực tiếp hôn một cái lên môi Quạ Đen.

Quạ Đen hình người giống mỹ nữ, môi cũng là là mềm mềm giống kẹo bông gòn. Bị Trứng Vàng hôn một cái, hắn còn mê mang mở to hai mắt, căn bản không biết đã xảy ra sự tình gì.

Rốt cuộc nhìn không được, Tạ Nhất muốn chạy nhanh đến đem đứa con nhà mình chơi lưu manh kéo ra.

Hệ thống thông báo:

Con ngài năng lượng tiêu hao hết, đã từ chiến đấu chuyển thành bán manh.

Tạ Nhất:

"......"

"Hắc xì!"

Trứng Vàng quả nhiên xì hơi, từ bộ dạng đè Quạ Đen đột nhiên liền xì hơi biến thành bé con, nằm bẹp trên ngực Quạ Đen. Quả nhiên là trạng thái bán manh. Vì thế nó hướng về phía Quạ Đen mỉm cười ngọt ngào, miệng bi bô nói:

"Bay...... Sanh đẹp! Sanh đẹp! Hôn!"

Trứng Vàng nói, lại ở trên má Quạ Đen gặm một cái, thiếu chút nữa còn chảy xuống nước miếng. Quạ Đen ngây ra căn bản không có phản kháng, trực tiếp bị "bắt lấy".

Tạ Nhất chạy nhanh đến dùng áo khoác bao bọc Trứng Vàng, sau đó răng dạy.

"Phải mặc quần áo biết không? Không thể tùy tiện biến lớn."

Trứng Vàng vẻ mặt thuần khiết nhìn Tạ Nhất, trong miệng bi bô.

"Lớn! Biến lớn! Trứng Vàng lớn! Biến lớn!"

Tạ Nhất:

"......"

Bọn họ chẳng lẽ thảo luận vấn đề xấu hổ như vậy?

Quạ Đen căn bản không nghĩ tới mình bị người bắt lấy, lập tức hô to.

"Buông ra! Tôi là thần bảo hộ nơi này! Các người đã làm thần bảo hộ tức giận. Tôi sẽ...... Tôi sẽ nguyền rủa các ngươi!"

Tạ Nhất nhướng mày, nói:

"Thần bảo hộ vì cái gì trộm đồ ăn?"

Quạ Đen tựa hồ bị Tạ Nhất nói một câu có chút nghẹn lời, mở to hai mắt nhìn, mấp máy môi, lẩm bẩm nói:

"Ai... Ai bảo đồ ăn quá ngon chứ, so với mộc á thủy thú còn ăn ngon hơn."

Tạ Nhất nghĩ đến đem con sứa xúc tua so sánh cùng các loại thịt nướng của mình làm, cảm giác quả thực tay nghệ bị vũ nhục.

Tạ Nhất nói:

"Chúng tôi không muốn làm khó cậu, chỉ là muốn cậu trả lại vật tư cho chúng tôi."

Quạ Đen nói:

"Trả thì trả, dù sao cũng không có gì ăn ngon."

Bất quá Quạ Đen đã đem những cái đó bỏ vào bảo khố.

Tạ Nhất nheo mắt, nói:

"Bảo khố?"

Quạ Đen thực tự hào nói:

"Anh thật ngốc, mỗi ác long đều có bảo khố nha! Tôi cũng có bảo khố của mình."

Tạ Nhất nói:

"Cậu...... là ác long sao?"

Quạ Đen nói:

"Đương nhiên, tôi là ác long tà ác nhất nơi này!"

Hàn Trường Thứ thấp giọng nói:

"Xong rồi, con quạ đen này sợ là ngốc, cả mình là chủng loại gì cũng không biết."

Quạ Đen lỗ tai đặc biệt nhanh nhạy, lập tức nhìn về phía Hàn Trường Thứ, nói:

"Anh nói cái gì, tôi chính là ác long! Tôi tự mình rõ ràng nhất! Tôi là ác long thần bảo hộ nơi này!"

Tạ Nhất có điểm đau đầu, xoa xoa đầu.

Sợ là thần bảo hộ cũng là chính hắn tự phong. Đứa nhỏ này có bệnh hoang tưởng!

Quạ Đen đem vị trí bảo khố nói cho Tạ Nhất, để Tạ Nhất dẫn người đi dọn vật tư. Trách không được tới vô ảnh đi vô tung, bởi vì nguyên hình đặc biệt khổng lồ, một móng vuốt là có thể đem đi rất nhiều vật tư, vỗ cánh là có thể bay rất xa, đương nhiên nháy mắt đã không thấy tăm hơi.

Tạ Nhất tìm một bộ quần áo cho Quạ Đen. Quạ Đen thực ghét bỏ nói:

"Tôi không thích mấy thứ quần áo kỳ quái, sẽ làm hư cánh chim tuyệt đẹp của tôi."

Tạ Nhất:

"......"

Trứng Vàng ngồi ở trong lòng Thương Khâu, vỗ tay nói:

"Không! Không mặc! Không mặc! Sanh đẹp!"

Nghe Trứng Vàng nói, Quạ Đen tức khắc cảm thấy phía sau lưng có chút lạnh, vẫn là chạy nhanh đem quần áo quấn chặt. Tuy rằng sẽ hư cánh chim, nhưng ớn lạnh lại là một chuyện khác. Đứa bé kia nhìn chằm chằm hắn từ đầu tới đuôi khiến hắn cảm thấy ớn lạnh nói không nên lời.

Quạ Đen ngồi dưới đất, nói:

"Nè, tôi sẽ không chạy trốn, tôi nói giữ lời, trả vật tư, còn sẽ cho các người vật tư. Có thể cho tôi ăn hết thứ ngọt ngào kia hay không?"

Tạ Nhất theo phương hướng hắn chỉ quay đầu nhìn, thấy là khoai lang nướng. Khoai lang nướng bị bẻ ăn một phần, một phần rơi trên mặt đất. Quạ Đen xem ra là thích ăn khoai lang nướng, cho nên muốn đem phần còn lại ăn hết. Tạ Nhất thấy hắn đáng thương hề hề, khoai lang cũng chưa ăn qua, vừa định đáp ứng, kết quả Thương Khâu liền nhàn nhạt nói:

"Không thể."

Quạ Đen tức khắc kinh ngạc nói:

"Vì sao!?"

Thương Khâu lại là nhàn nhạt nói:

"Bởi vì phần này là của tôi."

Tạ Nhất:

"......"

Một mẩu khoai lang nướng dẫn đến huyết án!

Thương Khâu thong thả ung dung nhặt khoai lên, sau đó lột bỏ lớp ngoài bị dơ. Ngồi ở trong lòng hắn là Trứng Vàng cũng "a a" hai tiếng. Thương Khâu tuy rằng thích ăn đồ ngọt, nhưng cũng rất thương yêu con trai, hắn đem khoai lang nướng "yêu thích" phân cho Trứng Vàng một phần.

Quạ Đen nhìn thấy Thương Khâu cùng Trứng Vàng ăn khoai lang, vành mắt đỏ lên, thế nhưng muốn khóc.

Muốn khóc! Vì khoai lang nướng!

Tạ Nhất nhanh nói:

"Đừng khóc, đừng khóc! Còn có khác có thể ăn!"

Tạ Nhất quả thực cảm thấy muốn mạng người. Quạ Đen thoạt nhìn là đứa trẻ đáng thương. Thương Khâu chính là "đứa trẻ quậy phá". Còn Trứng Vàng là Hỗn Thế Ma Vương. Tạ Nhất cảm giác mình là giáo viên mẫu giáo lớp lá 5 tuổi.

Không, là bảo mẫu nhà trẻ 3 tuổi!

Tạ Nhất lại mở ra túi trữ đồ vật. Không có tìm thấy khoai lang, mà thấy được một ít khoai tây. Khoai tây cũng không phải là ngọt, bất quá không làm khó được Tạ Nhất.

Tạ Nhất tìm thấy khoai tây, lại tìm được một ít bơ, hơn nữa có đường. Lập tức đem khoai tây luộc chín, nghiền nát. Đun nóng bơ cùng đường.

Mùi bơ thơm tràn ngập ở trong không khí, hơn nữa đường vị ngọt, trong không khí tức khắc trở tràn ngập mùi thơm ngọt. Khi Tạ Nhất khuấy khoai tây nghiền, liền cảm giác được vô số ánh mắt nhìn mình: Trứng Vàng, Quạ Đen, đương nhiên còn có Thương Khâu thích ăn đồ ngọt. Ba người đều nhìn chính mình, Tạ Nhất đột nhiên cảm thấy một chút khoai tây tựa hồ cũng không đủ ăn......

May mắn Hàn Trường Thứ cùng Tất Bắc đối với đồ ngọt không cảm thấy hứng thú.

Tạ Nhất cuối cùng đem khoai tây nghiền chia làm ba phần, sau đó giao cho Thương Khâu, Trứng Vàng cùng Quạ Đen. Ba người rốt cuộc không đánh nhau, Quạ Đen cũng không khóc, vui vui vẻ vẻ ăn khoai tây nghiền. Quạ Đen mở to hai mắt, nói:

"Ăn quá ngon! Đây là cái gì?! Tôi chưa từng ăn qua món ngon thế này."

Tạ Nhất nghĩ thầm.

Đứa bé đáng thương, cả khoai tây cũng chưa ăn qua, thật tội nghiệp!

Trứng Vàng lần đầu tiên ăn khoai tây nghiền. Kỳ thật Thương Khâu cũng là lần đầu tiên ăn khoai tây nghiền, thực mau liền ăn xong rồi. Hai người không hổ là cha con, ăn xong liền nhìn chằm chằm chén của Quạ Đen.

Quạ Đen thiếu chút nữa sặc khoai tây. Tạ Nhất vội vàng nói với Thương Khâu cùng Trứng Vàng:

"Một người một phần, ăn xong rồi cũng đừng nhìn."

Trứng Vàng kháng nghị, đáng thương hề hề chớp mắt to nhìn Tạ Nhất. Tạ Nhất tức khắc thấy có tội. Không chỉ là Trứng Vàng bán manh, Thương Khâu thế nhưng cũng "bán manh". Một gương soái ca, đôi mắt hơi hẹp dài thoáng một thoạt nhìn buồn bã. Tạ Nhất thiếu chút nữa điên rồi.

Chỉ là khoai tây nghiền mà thôi!

Quạ Đen rốt cuộc bảo vệ thành công phần khoai tây của mình, nhanh chóng ăn xong, chưa đã thèm còn liếm ngón tay. Hắn vừa rồi là dùng tay lấy khoai tây nghiền ăn, hiện tại ngón tay cũng có hương vị ngọt của đường vị béo của bơ. Liếm ngón tay cũng trở nên ngon ngọt.

Quạ Đen không chú ý, Trứng Vàng đã bò lại gần, sau đó học bộ dáng Quạ Đen ngậm ngón tay. Quạ Đen bị ngậm ngón tay sợ tới mức thiếu chút nữa hô lên.

Tạ Nhất chạy lại đem con ôm trở về.

Quạ Đen bởi vì ăn tận hứng, liền nói:

"Tôi nghe nói các người đang tìm người? Chỗ này tôi rất quen thuộc, nếu lại cho tôi ăn, tôi có thể trợ giúp các người tìm người."

Tạ Nhất vừa nghe, kinh ngạc nói:

"Cậu rất quen thuộc khu W không người?"

Quạ Đen tự hào vỗ ngực phát ra âm thanh bộp bộp. Tạ Nhất hoài nghi.

Xương sườn có bị rớt hay không?!

Quạ Đen nói:

"Tôi chính là thần bảo hộ nơi này. Ác long tàn bạo nhất khu W không người. Người ở chỗ này tôi đều biết, các người muốn tìm ai, hỏi tôi là được!"

Tạ Nhất quá kinh hỉ.

Như vậy thì tốt rồi, không cần thiết bị mà có thể tìm ra NPC offline.

Tạ Nhất lập tức nói:

"Chúng tôi muốn tìm người giống tôi như đúc, hơn nữa gọi là Tạ Nhất. Nơi này có người như vậy không?"

Quạ Đen vừa nghe, lập tức nói:

"Tôi đã nói sao mà quen mặt như thế. Anh tên Tạ Nhất? Đúng là có!"

Tạ Nhất cao hứng nói:

"Thật tốt quá, chúng ta hiện tại liền đi tìm!"

Quạ Đen ngồi không nhúc nhích, nói:

"Hiện tại đi tìm? Muốn tìm người nào trước?"

Hắn vừa nói như vậy, Tạ Nhất có điểm ngốc.

"Hả... người nào? Chẳng lẽ có rất nhiều người giống tôi, hơn nữa đều gọi là Tạ Nhất sao?"

Quạ Đen vẫy vẫy tay, nói:

"Không nhiều lắm, khu W không người chỉ có 99 người."

Tạ Nhất:

"......"

Đầu Tạ Nhất thiếu chút nữa nổ, quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Hàn Trường Thứ. Hàn Trường Thứ lập tức nói:

"Không liên quan tôi nha, hệ thống tự mình tạo ra NPC. Có thể bởi vì người mẫu không đủ nhiều, thế nên có nhiều NPC giống nhau......"

Không chỉ là Tạ Nhất, Thương Khâu cùng Tất Bắc ánh mắt cũng đủ giết chết Hàn Trường Thứ, hơn nữa là chết 200 lần.

Quạ Đen nói:

"Cho nên các người muốn bắt đầu từ nơi nào trước?"

Tạ Nhất:

"......"

Thật là bị hỏi kẹt!

Vì thế Tạ Nhất quyết định phân chia hành động. Nhóm 1: Tạ Nhất, Thương Khâu cùng Trứng Vàng mang theo Quạ Đen, nhóm 2: là hai người còn lại cầm tọa độ Quạ Đen đưa cho. Mọi người chia ra đi tìm NPC Tạ Nhất có nút thoát khẩn cấp, nếu tìm được NPC Tạ Nhất thật sự, liền gọi cho những người khác. Bởi vì những kẻ quấy rối cũng đang tìm NPC Tạ Nhất có nút thoát khẩn cấp, cho nên bọn họ hành động rất khẩn trương.

Thương Khâu hiện tại là ông bố bỉm sữa ôm con trai, đi theo Tạ Nhất cùng Quạ Đen. Mọi người quần áo đơn giản đi về phía.

Tạ Nhất phát hiện trong túi trữ vật có cây mía, liền đem cây mía coi như là quà khen thưởng giao cho Quạ Đen.

Quạ Đen vừa đi vừa gặm cây mía, ăn ngon lành. Thương Khâu không thích ăn mía, tuy rằng là ngọt nhưng quá nhiều xơ, hơn nữa đôi khi còn sẽ cào lợi, nhai xong phải nhổ ra. Thật sự phiền toái, Thương Khâu chán ghét việc phiền toái.

Tạ Nhất đi, đột nhiên nghĩ tới đã quên nói cho Quạ Đen là ăn mía nhai xong phải nhổ ra, bằng không sẽ bị nghẹn chết. Kết quả Tạ Nhất quay đầu thấy Quạ Đen ăn mía không nhổ ra, nhai "kẽo kẹt kẽo kẹt kẽo kẹt kẽo kẹt", sau đó duỗi cổ nuốt xuống. Quạ Đen lau miệng, còn cảm thán nói:

"Cái này kêu là gì, thật là có nhai nha!"

Tạ Nhất:

"...... cây mía."

Tạ Nhất có chút lo lắng nói:

"Cậu... cổ họng không có việc gì chứ?"

Quạ Đen vẻ mặt mê mang, nói:

"Cổ họng? Làm sao chứ? Không có việc gì a."

Mọi người hướng về phía tọa độ Quạ Đen cho, vừa đi vừa trao đổi cùng Hàn Trường Thứ và Tất Bắc.

Bạn tốt Tạ Nhất:

Các ngươi tìm được rồi sao?

Bạn tốt Tất Bắc:

Còn chưa, nơi này là sa mạc, rất khó tiến lên.

Bạn tốt Tạ Nhất:

May mắn chúng tôi bên này là thảo nguyên.

Bạn tốt Hàn Trường Thứ:

Mẹ nó một miệng cát, may mắn sắp tới.

Bạn tốt Hàn Trường Thứ:

Các người thì sao?

Bạn tốt Thương Khâu:

Tới rồi.

Tạ Nhất ngẩng đầu thấy quả nhiên sắp tới rồi. Quạ Đen nói:

"Mau xem, mau xem, trên sườn đồi kia."

Thảo nguyên có cái đồi không cao lắm, có người đứng ở nơi đó, bởi vì cách khá xa, thấy không rõ mặt. Quạ Đen còn nói:

"Đi mau, chính là hắn!"

Mọi người chạy nhanh về phía trước, đến gần thấy quả nhiên là "Tạ Nhất".

NPC giống Tạ Nhất như đúc, lẳng lặng đứng ở tại chỗ, nhìn phương xa, vẻ mặt nôn nóng, biểu tình giống như... bạch liên hoa.

Tạ Nhất đã bất chấp "chính mình" biểu tình có bao nhiêu bạch liên hoa, nhanh hỏi:

"Cậu là NPC mang nút thoát khẩn cấp sao?"

Tạ Nhất hỏi, NPC lại râu ông nọ cắm cằm bà kia nói:

"Thật đáng buồn nga. Chồng của tôi, Thương Khâu đột nhiên sinh bệnh. Tôi muốn làm cái gì đó, nhưng chân tay vụng về, cái gì cũng làm không được, hái nấm cũng té bị thương đầu gối. Đầu gối bị thương, tôi không thể lại đi hái nấm. Người tốt, các người có thể giúp tôi hái nấm ở thảo nguyên không?"

Hệ thống thông báo:

Nhiệm vụ phụ: trợ giúp Tạ Nhất hái nấm nấu canh cho chồng Tạ Nhất ăn.

Tạ Nhất:

"......"

Đừng nói quá có được không!!!

Chồng cái quỷ gì? Vì sao nói mình chân tay vụng về? Ở thảo nguyên sao hái nấm? Không hái trân châu đi!?

Tạ Nhất bất đắc dĩ mắt trợn trắng, nói:

"Chúng tôi là tới tìm NPC thoát khẩn cấp, xin hỏi cậu có giữ nút thoát khẩn cấp hay không?"

NPC vẻ mặt ưu thương nhìn Tạ Nhất, chờ Tạ Nhất hỏi xong, thở dài một hơi, nói:

"Thật đáng buồn nga. Chồng của tôi, Thương Khâu đột nhiên sinh bệnh. Tôi muốn làm cái gì đó, nhưng chân tay vụng về, cái gì cũng làm không được, hái nấm cũng té bị thương đầu gối. Đầu gối bị thương, tôi không thể lại đi hái nấm. Người tốt, các người có thể giúp tôi hái nấm ở thảo nguyên không?"

Tạ Nhất:

"......"

Vì sao lặp lại!?

Hệ thống nhắc nhở:

Nhận nhiệm vụ hái nấm hay cần nhắc lại nhiệm vụ một lần nữa? ( Nhắc lại một lần nữa tiến độ sẽ bị đổi thành cưỡng chế)

Tạ Nhất sắp điên rồi. Vô luận là ai cùng NPC Tạ Nhất này nói chuyện cũng chỉ nghe những lời như vậy.

Chỉ có hai lựa chọn tiếp nhiệm vụ hoặc là không tiếp nhiệm vụ. Đây là NPC nhiệm vụ. Nhưng vấn đề là Tạ Nhất không dám khẳng định NPC này có phải NPC hệ thống che giấu. Vạn nhất có che giấu, bọn họ nếu không làm nhiệm vụ, chẳng phải là liền bỏ lỡ?

Tạ Nhất đành phải căng da đầu tiếp nhiệm vụ, sau đó mang theo mọi người đi hái nấm.

Bạn tốt Tạ Nhất:

Hàn Trường Thứ!! Xem anh làm chuyện tốt gì! Chúng tôi ở đây hái nấm. Tôi còn tưởng rằng về tới Tân Thủ Thôn!

Bạn tốt Hàn Trường Thứ:

Các người cũng đang làm nhiệm vụ?

Bạn tốt Tạ Nhất:

Đúng vậy! Các người cũng gặp NPC nhiệm vụ?

Bạn tốt Tất Bắc:

Không làm nhiệm vụ sẽ không nói những lời khác.

Bạn tốt Hàn Trường Thứ:

Các người may mắn rồi, nhiệm vụ chỉ là hái nấm. Nhiệm vụ của chúng tôi là thu dọn phân thập tư ca đế á thú!

Bạn tốt Hàn Trường Thứ:

Phân đó!!!

Bạn tốt Thương Khâu:

Chúc mừng!

Bạn tốt Hàn Trường Thứ:

"..."

Mấy người Tạ Nhất hái nấm, chỉ có Quạ Đen chơi đặc biệt vui vẻ. Bởi vì hắn chưa từng hái nấm, cảm thấy hái nấm đặc biệt mới mẻ. Thực mau bọn họ liền về tới bên cạnh NPC. NPC cười nói:

"Thật cám ơn các người, như vậy tôi liền có thể nấu canh nấm cho chồng mình ăn. Tuy rằng tôi chân tay vụng về, nhưng chồng tôi uống canh nấm tôi nấu nhất định sẽ thật vui, phải không?"

Tạ Nhất đem nhiệm vụ giao, nhận một ít khen thưởng, lại muốn hỏi, NPC cũng chỉ biết nói:

"Tôi thật sự yêu chồng tôi, chúng tôi là trời sinh một đôi!"

Thương Khâu cười cười, nói:

"Anh cảm thấy cũng đúng."

Tạ Nhất:

"......"

Hiển nhiên NPC này cũng không phải NPC bọn họ muốn tìm, vì thế mọi người lại bắt đầu đi theo Quạ Đen tiếp tục tìm Tạ Nhất NPC khác. Tổng cộng là 99......

Quạ Đen cảm thấy rất thú vị. Tạ Nhất nhận mệnh đi theo về phía trước.

Trứng Vàng lớn lên thực mau, chỉ qua một ngày thế nhưng đã biết chạy nhảy. Tuy rằng chạy có chút lung lay, nhưng muốn đuổi cũng khó kịp. Đặc biệt là khi đi xuống dốc đồi, Tạ Nhất cảm thấy con trai nhà mình có khả năng sẽ lăn long lóc xuống......

Phụ cận có một Tạ Nhất NPC, rất gần. Bọn họ thực mau liền tới chỗ kế tiếp. Tạ Nhất cho rằng bọn họ là may mắn, rốt cuộc chỉ là hái nấm. Thực mau, Tạ Nhất liền phải thu dọn bài tiết của phi hành thú chưa nghe nói qua.

Quạ Đen còn là vẻ mặt ghét bỏ, nói:

"Cái loại phi hành thú này ghê tởm nhất, bọn chúng thích ăn phân, phân thúi muốn chết."

Thương Khâu có thói ở sạch, tất nhiên sẽ không làm loại chuyện này. Tạ Nhất tuyệt vọng, nghĩ thầm.

Nếu mình có thể từ trong trò chơi đi ra ngoài, nhất định phải tẩn cho Hàn Trường Thứ không đáng tin cậy một trận.

Mọi người đi một ngày, tìm được mười mấy Tạ Nhất. Bên kia Hàn Trường Thứ cùng Tất Bắc cũng tìm được mười mấy Tạ Nhất, nhưng đều là NPC nhiệm vụ, cũng không có tìm được NPC mang nút thoát khẩn cấp.

Mấy người Tạ Nhất mệt đến không chịu được. Làm một ngày nhiệm vụ, duy nhất may mắn chính là Thương Khâu, cấp bậc tăng cao, từ cấp 8 lên tới cấp 38, tổng cộng tăng lên 30 cấp cũng là không dễ dàng.

Bọn họ tìm chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi. Tạ Nhất lục lọi túi trữ vật, từ bên trong tìm ra một ít bột mì, liền chuẩn bị làm bánh bột ngô nướng.

Chỉ là bánh bột ngô nướng bình thường, bên trong thêm chút muối, cũng không có cái gì đặc thù, nhưng Quạ Đen đặc biệt thích ăn, nói:

"Ngô ăn ngon thật. Ngô ăn ngon! So với mộc á thủy thú ăn ngon hơn nhiều! Ăn ngon, ăn ngon!"
Bình Luận (0)
Comment