Quan Đạo Vô Cương

Chương 322

- Lúc Chủ nhiệm Khúc đi, đã ủy thác toàn quyền lại cho Ủy viên thường vụ Lục bám sát xử lý vụ án này. Ủy viên thường vụ Lục, đây là Chính ủy Đan.
Ba Tử Đạt giới thiệu xong, thản nhiên lui về sau một bước rồi đẩy Lục Vi Dân lên.
- Xin chào Chính ủy Đan, tôi là Lục Vi Dân.
Hắn tiến lên một bước bắt tay Đan Hùng Nghĩa. Bắt đầu từ bây giờ hắn chính thức tiến vào biên giới va chạm của hai vòng tròn như ẩn như hiện biến đổi liên tục của huyện Song Phong.
- Ủy viên thường vụ Lục, xin chào, hoan nghênh anh đến phòng Công an chúng tôi chỉ đạo công tác.
Đan Hùng Nghĩa cũng kịp thời phản ứng lại. Hai ngày trước có nghe thông gia nói có một vị Ủy viên thường vụ Huyện ủy rất trẻ tuổi mới đến huyện. Hắn trước kia là thư kí của Bí thư Hạ, cũng là Trưởng phòng Tổng hợp Văn phòng Địa ủy, nhưng y cũng không để ý nhiều lắm.
Thư kí của Bí thư Địa ủy xuống đây, khẳng định là chờ đợi thăng chức, nhưng thông gia sau đó nói đây không phải như vậy, mà là thực sự xuống địa phương nhậm chức. Tất cả các quan hệ đều chuyển sang đến huyện, hộ khẩu cũng đã chuyển qua, nói cách khác xem như là người của Song Phong, khiến y có chút hứng thú. Nhưng thông gia lại nói Lương Quốc Uy gạt vị Ủy viên thường vụ mới này sang một bên, không sắp xếp công tác. Xem ra vị Uy viên thường vụ mới này không được thuận mắt rồi.

Không ngờ hôm này lại gặp mặt thế này. Ba Tử Đạt còn nói là hắn chịu sự ủy thác của Khúc Nguyên Cao ở lại phòng để xử lý vụ án của Chu Minh Khuê. Một tên nhãi ranh như vậy mà cũng dám nói đến chuyện xử lý vụ án này sao? Đan Hùng Nghĩa cảm thấy có chút buồn cười? Hắn thì có thể xử lý cái gì? Làm án là nghiệp vụ của phòng công an, đến lượt hắn khoa chân múa tay sao? Hắn đến tư cách nói chen vào cũng không có.
- Ha ha, Chính ủy Đan, chỉ đạo công việc thì tôi không dám, tôi cũng chỉ là không có trâu bắt chó đi cày. Chủ nhiệm Khúc đã đi Vĩnh Tế, vốn là tôi và ông ấy chịu sự ủy thác của Bí thư Lương đến đế xử lý vụ án của Chu Minh Khuê. Nhưng chuyện bên Vĩnh Tế cũng nguy cấp, cho nên Chủ nhiệm Khúc đã ủy thác hoàn toàn quyền cho tôi hỏi vụ án này. Tôi vừa mới đến Song Phong cũng còn chưa tình hình ở đây. Nhưng Chính ủy Đan cũng biết Chu Minh Khuê là Bí thư Quận ủy có thâm niên của huyện chúng ta, tầm ảnh hưởng không nhỏ. Chuyện này nhất định sẽ khiến xã hội chú ý không ít, cho nên huyện cũng khá là coi trọng, yêu cầu nắm bắt tình hình bất cứ lúc nào, xin Chính ủy Đan hiểu cho.
Lục Vi Dân nói khá là khách khí, nhưng trong lời nói lại thể hiện đủ sức nặng. Không phải Lục mỗ tôi muốn làm gì, Lục mỗ tôi cũng là mới tới, nhưng tôi đã hỏi, thì là đại diện cho Huyện ủy, có tình hình gì muốn giấu là không được.
- Ủy viên thường vụ Lục nói quá lời rồi, có điều vụ án này còn đang trong giai đoạn điều tra ban đầu, e rằng có một số tình hình vẫn cần phải thẩm tra kỹ hơn một chút, tình hình cụ thể hiện nay e rằng vẫn chưa nói được gì.
Ánh mắt của Đan Hùng Nghĩa cuồn cuộn, đón ánh mắt của Lục Vi Dân, nói rất thản nhiên.
- Vậy thì Chính ủy Đan chắc có thể báo cáo tình hình trước mắt đang nắm được đi.
Lục Vi Dân thấy đối phương ngạo mạn như vậy cũng không khách sáo nữa, thái độ của hắn cũng cứng rắn, mạnh mẽ hơn:

- Huyện ủy rất chú ý đến chuyện này, yêu cầu phải nắm tiến triển bất cứ lúc nào. Chịu sự ủy thác của Bí thư Lương và Chủ nhiệm Khúc, tôi cũng cần nắm bắt được tình hình các phương diện bất cứ lúc nào, bao gồm thông qua đương sự trực tiếp tìm hiểu tình hình.
Đan Hùng Nghĩa ngẩn người ra, y thật không ngờ đối phương lại có thái độ cứng rắn, mạnh mẽ như vậy, không chú ý tí nào đến sự lãnh đạm và từ chối của mình.
- Ủy viên thường vụ Lục, tôi nghĩ có thể anh đã hiểu lầm rồi. Ý của tôi là chuyện bây giờ còn chưa rõ ràng, tình hình vụ án nắm giữ được cũng không chuẩn xác, chúng tôi còn phải thẩm tra phân tích tiếp. Khi các điều kiện hoàn thiện phòng Công an nhất định sẽ báo cáo tình hình vụ án với Huyện ủy.
Đan Hùng Nghĩa cũng không lùi bước chút nào. Căn cứ vào tình hình nắm được trước mắt, khả năng quả phụ Tùy cố tình giết người là rất lớn. Mà trên đường khi Đường Quân và quả phụ Tùy nói chuyện, bà ta cũng để lộ ra mối căm giận tột cùng với Chu Minh Khuê, cũng có khả năng liên quan đến việc Chu Minh Khuê cưỡng hiếp người đàn bà này. Hơn nữa có khả năng y cũng có ác ý với cô con gái của quả phụ Tùy, thế mới khiến quả phụ Tùy nảy sinh ý muốn giết người.
Nếu đã như vậy, vấn đề của Chu Minh Khuê không chỉ đơn giản là quan hệ nam nữ nữa, mà chính là kẻ khả nghi phạm tội. Một kẻ vô lại ức hiếp người khác như vậy sao có thể đường hoàng đề bạt làm Bí thư Quận ủy? Chu Minh Khuê còn có vấn đề khác tương tự hay không, tìm thấy khe hở này, có lẽ sẽ làm bại lộ cả một hố đen lớn. Làm Huyện ủy nên nhận trách nhiệm như thế nào đây?
Trước khi trở về, thông gia đã gọi điện thoại cho mình, khi mình trả lời điện thoại, thông gia nói cần phải đào sâu điều tra căn nguyên vụ án, tìm ra nguyên nhân chính xác khiến Chu Minh Khuê tử vong. Đương nhiên là Đan Hùng Nghĩa hiểu thâm ý trong đó, quan hệ Chu Minh Khuê và Lương Quốc Uy trong huyện không ai không biết, điều này có lẽ chính là một quả bom tấn.
- Hoàn thiện cũng được, không hoàn thiện cũng được, tôi vừa nói rồi, tôi cần nắm giữ tình hình tiến triển của vụ án bất cứ lúc nào. Hoàn thiện thì báo cáo hoàn thiện, không hoàn thiện thì báo cáo không hoàn thiện. Hãy nhớ Chính ủy Đan, phải là bất cứ lúc nào!

Lúc Vi Dân có chút nóng, Đan Hùng Nghĩa này rất có thành kiến với mình, căn bản là không nể mặt mình. Một khi đã như vậy thì cũng đừng trách đây không khách khí.
- Chính ủy Đan, mong anh hiểu cho, không phải Lục mỗ tôi muốn kiếm chuyện cho vui, mà Lục mỗ đến Song Phong chưa được mấy ngày, không biết ai, cũng không muốn trêu chọc ai. Nhưng Bí thư Lương đã giao việc này cho tôi, cũng dặn dò rõ ràng Chủ nhiệm Khúc và Trưởng phòng Bào, vậy thì Lục mỗ có quyền được hỏi, hơn nữa phải hỏi đến cùng.
Không khí đột nhiên trở nên căng thẳng. Ba Tử Đạt không ngờ Lục Vi Dân còn trẻ người mà dám đột nhiên trở mặt, không chút khách sáo với Chính ủy Đan, ngay lúc đó y cứ trố mắt lên nhìn không biết nên nói gì.
Mấy vị cảnh sát khác đi từ trong phòng làm việc ra chưa nghe Ba Tử Đạt giới thiệu, lại thấy cảnh tượng này sờ sờ trước mắt, cũng không biết tên nhóc trông có vẻ mới tham gia công tác này là ai mà dám lớn tiếng làm càn với Chính ủy Đan như vậy.
Đan Hùng Nghĩa cũng thật không ngờ tên Ủy viên thường vụ mới đến này mà dám trở mặt nhanh như vậy. Theo bản năng y có phần coi đối phương là nhân vật trợ thủ truyền lời cho Lương Quốc Uy và Khúc Nguyên Cao nên trong lời nói cũng vốn là không khách sáo. Nào ngờ hắn dám chơi bài ngửa, không chút nể mặt mình, nhất là khi có những cảnh sát nhân dân ở đây, điều này khiến cho y nổi giận.
- Rất xin lỗi, phóng Công an phá án có quy tắc phá án của phòng Công an, đây là chức trách mà pháp luật giao cho cơ quan công an trinh sát, chí ít nói Ủy viên thường vụ Lục muốn nắm tình hình, tôi vẫn là câu nói kia. Điều kiện thích hợp thì đương nhiên có thể, điều kiện chưa thích hợp... vậy chỉ có thể xin chờ!
Đan Hùng Nghĩa cũng không phải là kẻ vừa. Tuy nhà thông gia của mình có nói Ủy viên thường vụ mới đến này không thật hợp với Lương Quốc Uy, thế nhưng thế trận đối phương bày ra trước mắt này lại khiến y có chút cảnh giác. Nắm hết thảy mọi thứ trong tay mới là ổn thỏa nhất... y không thể dễ dàng thỏa hiệp.
- Ơ, Chính ủy Đan, tôi có chút không rõ, chẳng lẽ phòng Công an này là một vương quốc độc lập, hoặc cũng có thể nói là bộ phận Hình sự độc chiếm thiên hạ? Huyện ủy lại không thể hỏi đến công việc của phòng Công an, vậy phòng Công an Huyện ủy còn có Đảng ủy hay không? Có còn do Đảng ủy lãnh đạo hay không?

Lục Vi Dân cũng thấy mình xem như gặp phải một tên giảo hoạt, hắn cũng không muốn đối đầu với đối phương... Nhưng đây là quả pháo thứ nhất từ khi mình đến Song Phong, cũng là thời khắc quan trọng để xây dựng hình ảnh bản thân, thậm chí có thể nói liên quan đến việc sau này mình có thể đứng vững ở huyện Song Phong này hay không, lúc này đến trời cũng không chặn đường được.
- Phó phòng Ba, mời anh thuật lại nguyên văn lời Chủ nhiệm Khúc và Trưởng phòng Bào dặn dò trước khi đi. Nói với Chính ủy Đan của các anh, thái độ của Huyện ủy với chuyện này. Nếu như Chính ủy Đan không tin.. thì có thể lập tức gọi điện thoại để xác minh. Nếu như Chính ủy Đan vẫn cảm thấy Lục mỗ tôi không có tư cách hỏi trực tiếp đến vụ án này, thì tôi cũng nghi ngờ Đan Hùng Nghĩ anh có tư cách tiếp tục đảm nhận chức Phó bí thư Đảng ủy, Chính ủy phòng Công an huyện này hay không!
Lời nói như sóng sau đè sóng trước, dữ dội như nước thủy triều đập vào mặt… gần như ép cho Đan Hùng Nghĩa không thể thở nổi.
Những cảnh sát nhân dân xung quanh phòng làm việc bị cảnh trước mắt làm cho chấn động lặng ngắt như tờ, gồm cả Ba Tử Đạt.
- Đan Hùng Nghĩa không có tư cách làm Phó bí thư Đảng ủy, Chính ủy của phòng Công an này không phải người nào đó có thể định đoạt, mà là tổ chức định đoạt!
Đan Hùng Nghĩa cảm thấy hôm nay mình đối thoại với tên Ủy viên thường vụ mới tới ra chiêu không theo trình tự nào này thực là một thất sách lớn.

Bình Luận (0)
Comment