Ngày trở về tuyết đầu mùa đã tan, trời xanh mây trắng.
Kính Vương u sầu dẫn Vương phi và hai bé con tiễn đến tận cổng thành.
"Vương gia và phu nhân đừng tiễn nữa." Đường Ngọc nói thay chủ nhân mình, "Hôm nay có nắng nhưng vẫn còn lạnh lắm, hai vị tiểu điện hạ không chịu nổi đâu ạ."
"Về đi về đi." Vĩnh Vương cũng phất tay áo, "Đừng có đưa tiễn mười tám dặm nữa, có phải đang đóng kịch đâu."
"Hôm nay ngươi đi nên bản vương vui vẻ không so đo với ngươi." Kính Vương nói kháy, "Lần sau gặp lại ngươi đừng cô đơn một mình nữa, tuổi lớn thế này mà vẫn chưa sinh con, ta thấy sau này Vương phi của ngươi cũng lẻ loi bơ vơ thôi......Ui."
Kính Vương bị Vương phi trừng mắt liếc thì vội vã ngậm miệng để Vương phi phát huy.
"Vương gia đi thong thả, hy vọng lần sau chúng ta gặp mặt có thể uống rượu mừng của Vương gia!"