Cơ giáp cấp S chủ yếu chỉ có những thành viên quan trọng trong hoàng thất cùng các lãnh tướng Quân bộ mới có tư cách sử dụng, bởi vậy bên trong tự nhiên được bố trí vô cùng xa hoa, thân thể Bạch Vũ khi mở rộng hoàn toàn dài đến hơn trăm mét, khoang điều khiển của nó vô cùng rộng rãi, ngoại trừ đài điều khiển ra, còn có phòng ngủ độc lập dành cho chủ nhân để nghỉ ngơi, quy cách phòng ngủ thậm chí có thể sánh ngang với phòng khách sạn.
Bất quá, phòng ngủ bên trong cơ giáp của Caesar không có xa xỉ như vậy, hắn coi trọng nhất là thoải mái cùng thuận tiện, không gian phòng ngủ được trang bị đầy đủ tiện nghi, bố trí vô cùng đơn giản sạch sẽ.
Bên trong phòng rộng rãi có đặt một chiếc giường trải nệm trắng tinh mềm mại, Caesar đem Lâm Viễn đặt lên đó, Lâm Viễn giống như đang kinh hoảng lập tức gắt gao ôm lấy cổ hắn, miệng không ngừng gọi baba.
Caesar sửng sốt một chút.
Lâm Viễn…. Có lẽ là đem hắn trở thành baba trong trí nhớ? Cho nên mới gắt gao ôm hắn không buông?
Khụ khụ, tuy rằng đối với thân phận baba này cảm thấy rất mâu thuẫn, bất quá, Lâm Viễn gắt gao ôm hắn như vậy, vẫn là khiến Caesar vừa xót xa vừa mềm lòng. Thấy bộ dạng Lâm Viễn sắc mặt tái nhợt, cảm giác trái tim trướng trướng ê ẩm khiến Caesar lập tức xem nhẹ xưng hô “baba” không được tự nhiên kia, động tác ôn nhu ôm lấy Lâm Viễn.
“Đừng sợ…. Không có việc gì….”
Như là trấn an động vật nhỏ đang hoảng sợ, Caesar vươn ra ngón tay thon dài, không ngừng vuốt ve sống lưng Lâm Viễn.
Tựa hồ cảm giác được một loại khí tức ấm áp, Lâm Viễn đem mặt vùi sâu vào trong lòng Caesar, thân thể vẫn còn hơi hơi phát run, mồ hôi trên trán không ngừng chảy ra, cánh tay lại cố chấp gắt gao ôm lấy Caesar không buông.
Caesar không khỏi siết chặt tay, một bên ôm eo cậu, một bên lại kiên nhẫn nhẹ nhàng lấy ngón tay xoa lưng cậu, giống như đang vuốt lông cho sủng vật, không ngừng mà trấn an cậu.
“Tôi ở chỗ này, sẽ không bỏ lại cậu….”
“Hảo….. Đừng khổ sở…..”
Thanh âm Caesar ôn nhu như nước, tựa hồ đang nhẹ giọng dỗ dành tiểu tình nhân giận dỗi của mình.
Bạch Vũ. “………”
Thật là buồn nôn quá đi chủ nhân! Hiện giờ là thời đại xã hội công nghệ cao a chủ nhân! Gặp phải tình huống này chỉ cần tiêm cho cậu ta một liều thuốc an thần là được!
Thật sự không cần ngươi chính mình động thủ liên tục trấn an cậu ta như vậy a!
Đáng tiếc Bạch Vũ đang bị cưỡng chế im lặng nên không dám lên tiếng, chỉ có thể nghi hoặc mà hiếu kỳ nhìn hai người trong phòng ngủ đang ôm lấy nhau.
Cậu ấy không phải ngoại nhân?
Chẳng lẽ là… nội nhân trong truyền thuyết?
Nghĩ đến đây, Bạch Vũ quá hưng phấn liền lập tức quên đi mệnh lệnh im lặng, biến hóa ra một tiểu vũ mao (vũ mao: lông vũ) màu trắng tiến vào bên trong phòng ngủ.
“Chủ nhân! Ngươi vừa nói cậu ấy không phải ngoại nhân đúng không? Ta hiều rồi, cậu ấy nhất định là vương tử phi mà ngươi xem trọng! Vương tử phi bộ dạng thật là đẹp mắt a! Ánh mắt thực xinh đẹp, mũi cũng rất khả ái, ta thích nhất là mái tóc đen thuần kia….”
Caesar không kiên nhẫn liếc mắt nhìn nó.
“Câm miệng, không cần đánh thức cậu ấy.”
Lâm Viễn thật vất vả mới bình tĩnh trở lại mà ngủ, kết quả Bạch Vũ dong dong dài dài này lại chạy tới. Caesar thật hối hận lúc trước đã đem nó giao cho Brian đi nghiên cứu nguyên lý chế tạo cơ giáp cấp S, đợi đến nửa tháng Bạch Vũ cùng Brian trở về liền biến thành như vậy!
Độc tố tinh thần từ Brian do xem quá nhiều tiểu thuyết tình yêu cẩu huyết đã sắp làm ô nhiễm toàn diện Bạch Vũ rồi….
“Ta đã biết.” Chủ nhân vừa hung dữ, Bạch Vũ lập tức thu hồi thanh âm, trực tiếp dùng liên kết tinh thần bắt đầu cùng Caesar trao đổi, “Chủ nhân ngươi xác định muốn chọn cậu ấy làm vương tử phi sao? Cậu ấy hình như là Beta a? Thành viên hoàng thất bắt buộc phải kết hôn cùng với Omega để đảm bảo duy trì huyết thống tinh thuần! Ngươi thật sự yêu phải một Beta sao? Ngươi thực có dũng khí a!”
Caesar: “…….”
Bạch sắc vũ mao hiếu kỳ ở trong không trung bay tới bay lui.
“Chẳng lẽ ngươi muốn vì cậu ấy mà từ bỏ thân phận người thừa kế vương vị sao, sau đó mang theo cậu ấy bỏ trốn?”
Caesar: “………..”
Bạch Vũ hưng phấn mà nói.
“Ta biết rồi, ngươi nhất định là đã tính toán tốt rồi, muốn cùng cậu ấy ẩn cư ở một nơi non xanh nước biếc, trải qua cuộc sống hạnh phúc của hai người có đúng không? Ta biết mà! Đấy mới chính là chân ái của nhân loại! Yên tâm đi, ta sẽ liều chết mang theo hai người bay đi, gánh vác trách nhiệm vinh quang tránh né đuổi giết của bệ hạ! Ta nhất định sẽ ủng hộ ngươi, hơn nữa vĩnh viễn là bạn của ngươi, ta sẽ tận lực chiếu cố thật tốt đến các ngươi, nhìn hài tử của các ngươi trưởng thành…..”
Caesar lạnh lùng quét mắt nhìn nó, sau đó trực tiếp ấn xuống nút cưỡng chế tắt nguồn.
Bạch Vũ: “………….”
Một khắc bị cưỡng ép đóng lại đầu mối trí năng kia, Bạch Vũ không nhịn được nghĩ: quả nhiên, người nói thật luôn luôn bị trừng phạt! Nói toạc ra tâm tư của chủ nhân, liền bị tắt máy, chủ nhân nhất định là đang thẹn thùng!
Mà giờ phút này, suy nghĩ của Caesar lại là – Brian khẳng định là thời điểm xem phim tình yêu cẩu huyết đã mang theo cơ giáp cùng xem!
Suy nghĩ trong đầu mối trí năng của Bạch Vũ toàn mấy thứ đâu đâu! Tất cả đều là những tình tiết cẩu huyết ba xu các loại! Làm chủ nhân như hắn cảm thấy thực mất mặt….. May là Lâm Viễn đang ngủ, không có nghe được mấy lời vô sỉ đó.
Quay đầu liếc mắt nhìn Lâm Viễn đang dựa vào trong lòng mình, liền phát hiện biểu tình trên mặt cậu rất bất an, lông mày gắt gao nhăn lại, có lẽ đang lâm vào giấc mộng đáng sợ.
Caesar cởi áo khoác cùng giày của cậu, đem cậu ôm lên nằm an ổn trên giường, sửa lại mái tóc hỗn độn của cậu, thuận tay kéo chăn đắp cho cậu.
Xoay người đi lấy máy trị liệu trong phòng ngủ, lấy đến kiểm tra thân thể Lâm Viễn một chút, phát hiện thân thể cậu không có vấn đề gì lớn, ngược lại là đường sóng não vẫn dao động bất thường, có lẽ, tinh thần cậu lúc này đang ở trạng thái cực kỳ kém, hẳn là bởi vì vừa rồi bị cưỡng chế tiếp nhận ký ức của Chu Tước, làm cho ký ức của cậu xuất hiện hỗn loạn.
Caesar lấy đến một ống thuốc an thần, kéo tay Lâm Viễn, từ tĩnh mạch đem thuốc tiêm vào.
Lâm Viễn được tiêm vào thuốc an thần dần dần trở nên an tĩnh, dao động tinh thần trong đại não cũng dần dần có xu hướng ổn định trở lại, rốt cuộc, sau mười giây tiến vào giấc ngủ say, các trị số trên máy trị liệu đều khôi phục về mức bình thường.
Caesar cuối cùng cũng yên lòng.
May là tinh thần Lâm Viễn đủ kiên cường, dưới tình huống ký ức hỗn loạn vẫn cố gắng buộc mình chống đỡ, bằng không, hiện tại nói không chừng Lâm Viễn đã biến thành người điên bị mất đi khống chế! Loại tra tấn trên tinh thần này so với hành hạ thân thể còn đáng sợ hơn gấp trăm lần!
Nghĩ đến đây, đáy lòng Caesar đột nhiên đau xót, nhìn thiếu niên sắc mặt tái nhợt ngủ trên giường, hắn đột nhiên sinh ra một loại ý tưởng mạnh mẽ, muốn hảo hảo bảo hộ cậu, không bao giờ để cho cậu phải chịu bất cứ thương tổn nào nữa!
Khi Alpha gặp được người mà mình yêu thương, sinh ra đầu tiên chính là loại ý muốn bảo hộ cường liệt này! Sau đó mới là dục vọng chinh phục cùng độc chiếm! Chất dẫn dụ trong cơ thể Alpha đột nhiên bắt đầu dao động kịch liệt, đây là điềm báo trước Alpha đang động tình!
“…..” Caesar lập tức buông lỏng tay Lâm Viễn, sắc mặt cứng ngắc xoay người đi ra khỏi khoang điều khiển.
Tạm thời áp chế suy nghĩ hỗn loạn, Caesar ra ngoài khoang điều khiển, nhìn đến Chu Tước được Bạch Vũ đặt ngang xuống đất.
Bạch Vũ tuy rằng có chút lảm nhảm dong dài, nhưng là một cơ giáp trí năng cấp S, làm việc ngược lại rất đúng mực, nó vừa rồi thời điểm hạ xuống đã lựa chọn một mảnh thảo nguyên lớn hoang tàn vắng vẻ, vùng thảo nguyên này còn chưa được khai phá, xung quanh không có bất cứ hệ thống theo dõi nào, tạm thời không cần lo lắng có người truy đuổi đến đây.
Caesar đi đến trước mặt Chu Tước, nhíu mày hỏi.
“Chu Tước, nói cho ta biết, ngươi hôm nay vì sao lại bỏ trốn?”
Chu Tước bảo trì trầm mặc, hiển nhiên nó cũng không để tâm đến người này.
Caesar dừng một chút, lấy ra thẻ bạch kim của mình cho Chu Tước nhìn, thấp giọng nói.
“Ngươi hẳn là có thể đoán được thân phận của ta? Cơ giáp hôm nay ta điều khiển tên là Bạch Vũ, nó với ngươi giống nhau đều là do Aston tiên sinh chế tạo, nguyên lý chế tạo của các ngươi tương tự nhau, cho nên nó có thể dễ dàng xâm nhập vào đầu mối trí năng của ngươi.”
Chu Tước trầm mặc trong chốc lát, mới hỏi.
“Ngươi là…. Tứ hoàng tử?”
Caesar gật gật đầu, thanh âm từ tốn.
“Chu Tước, ta đối với ngươi không hề có ác ý. Năng lượng của ngươi đã hao hết, căn bản trốn không thoát, người trong bảo tàng đang ở xung quanh đây đuổi bắt ngươi, nếu ngươi không muốn tiếp tục trở về bị nhốt trong bảo tàng, tốt nhất hãy nói cho ta đầu đuôi sự việc, có lẽ ta có thể giúp ngươi nghĩ biện pháp.”
Đồng tử màu đỏ của Chu Tước nhẹ nhàng lóe lên, một lúc sau, mới mói.
“Ta không muốn bị nhốt ở chỗ đó giống như tù nhân. Mấy năm nay, ta vẫn chờ cơ hội để chạy trốn. Thế nhưng, bọn họ lúc trước thời điểm đem ta cầm tù đã dỡ bỏ năng nguyên trên người ta, không có năng lượng, cơ giáp không thể làm ra bất kỳ động tác nào.”
“Thật may năm đó lúc Aston tiên sinh chế tạo ta, ở trên người ta đã trang bị hệ thống chuyển hóa quang năng, ta có thể đem quang năng chuyển hóa thánh năng lượng, bí mật này chỉ có Aston tiên sinh cùng với chủ nhân ta biết được. Mấy năm nay, ta mỗi ngày đều lợi dụng thời gian vài phút bọn họ đến thị sát mà tích góp quang năng, đến khi tích đủ năng lượng, ta có thể tìm cơ hội để bỏ trốn….”
Chu Tước dừng một chút.
“Không biết chủ nhân thế nào rồi, ta rất muốn đi tìm người.”
Caesar nghi hoặc nói.
“Chủ nhân? Ngươi là nói tướng quân Lăng Vũ?”
Chu Tước nói. “Đúng vậy, ngươi biết ngài sao?”
Caesar trở nên trầm mặc.
Về việc của tướng quân Lăng Vũ, hắn đại khái cũng chỉ biết chút ít, tướng quân Lăng Vũ của quân đoàn Ám Dạ tiêm vào thuốc ức chế chất dẫn dụ Omega, bị Quân bộ khai trừ quân tịch, phán quyết giam lỏng chung thân, sau lại không biết vì sao điều khiển cơ giáp trốn thoát khỏi thiên hà Cepheus, kết quả gặp phải bão cát vũ trụ, bị chôn vùi trong đống phế tích.
Chuyện này đã qua mười chín năm rồi, Quân bộ giải tán quân đoàn Ám Dạ, phong tỏa toàn bộ tin tức về việc này, những năm gần đây cũng không còn ai nhắc tới cái tên Lăng Vũ này nữa.
Caesar sở dĩ biết chuyện này, là vì trước đây hắn từng đến nhà nguyên soái Rawson, trong lúc vô tình phát hiện một ngôi mộ sau hoa viên trong nhà nguyên soái, trên bia mộ kia có khắc “Thiếu tướng quân đoàn Ám Dạ đế quốc, Lăng Vũ chi mộ”, Caesar vô cùng nghi hoặc – vì sao lại đem bia mộ dựng trong nhà, mà không phải là mộ viên chuyên an táng những liệt sĩ của Quân bộ?
Sau khi trở lại vương cung, Caesar liền quấn theo mẫu thân hỏi về việc này, vương hậu Anna xuất phát từ bất đắc dĩ, nhỏ giọng nói cho hắn nguyên do, hơn nữa còn cảnh cáo hắn không được nhắc đến với bất kỳ ai.
Caesar biết đầu đuôi câu chuyện, không khỏi tiếc hận thay cho vị tướng quân Lăng Vũ tài năng kia, Caesar thậm chí có cảm giác, những người ở tòa án quân sự đó thật không biết phân biệt phải trái, cư nhiên vì Lăng Vũ tướng quân là Omega liền trực tiếp khai trừ quân tịch của ngài.
Đương nhiên, khi đó hắn mới mười tuổi, thân là vương tử nên bắt buộc phải thận trọng từ lời nói đến hành động, ý tưởng đó hắn chỉ có thể vụng trộm đặt ở trong lòng.
Đối với Caesar mà nói, những việc mà tướng quân Lăng Vũ trải qua đã thực sự tác động sâu sắc đến hắn.
Không nghĩ tới, hôm nay hắn cư nhiên lại ở chỗ này, chính mắt gặp được cơ giáp chuyên chức của Lăng Vũ tướng quân trong truyền thuyết – Chu Tước!
Caesar trầm mặc một lát, mới nói.
“Ngươi muốn đi tìm chủ nhân của ngươi? Ngươi không biết ông ấy đã qua đời sao?”
Chu Tước ngẩn người. “Ngài ấy….. qua đời?”
Caesar gật đầu nói.
“Ông ấy năm đó bị tòa án quân sự phán quyết giam lỏng chung thân, sau lại điều khiển cơ giáp trốn khỏi thiên hà Cepheus, táng thân tại bên trong đống phế tích, đã được mười chín năm.”
“………”
Mười chín năm? Chính mình cư nhiên lại bị cầm tù lâu như vậy…..
Chu Tước trầm mặc một lát, như là rất khổ sở, đem đầu rũ xuống.
Cơ giáp tuy rằng là loại máy móc chế tác từ kim loại, nhưng đầu mối trí năng của bọn nó lại rất cao cấp, nhất là hệ thống trí năng của cơ giáp cấp S, cơ hồ là phỏng theo hệ thần kinh của con người để chế tạo ra. Chủ nhân cùng cơ giáp ở chung lâu ngày, có cảm tình cũng thực bình thường. Chu Tước đột nhiên biết được tin chủ nhân qua đời, hẳn là cũng sẽ rất khổ sở đi?
Caesar không biết nên an ủi nó như thế nào, đành phải trầm mặc.
Mà giờ phút này, Chu Tước lại suy nghĩ về một việc khác — ấn theo thời gian mà nói, chủ nhân năm đó vừa tách ra khỏi nó liền bị Quân bộ bắt, nếu ngài thật sự qua đời giống như lời nói của thiếu niên trước mặt, như vậy, hài tử ngày hôm nay là làm sao?
Trong trí nhớ của hài tử này vì sao lại có bóng dáng tướng quân Lăng Vũ?!
Ở tận sâu trong ký ức của cậu ấy, tướng quân Lăng Vũ vẫn gọi cậu là con trai! Nói cách khác, chủ nhân rất có khả năng vẫn chưa chết, thậm chí còn sinh ra hài tử này?
Về phần chủ nhân đi nơi nào, đứa nhỏ này vì sao lại đến đây….
Bí ẩn này chỉ có thể sau khi tiếp cận cậu rồi chậm rãi cởi bỏ.
Sau một lát, Chu Tước mới nhẹ giọng nói.
“Hài tử hôm nay điều khiển ta, cậu ấy là bạn học của ngươi đúng không? Ta nguyện ý trở thành cơ giáp của cậu ấy, nhận cậu ấy là chủ nhân, ngươi có biện pháp gì giúp ta không?”
Caesar kinh ngạc nói.
“Ngươi muốn nhận Lâm Viễn làm chủ nhân? Cậu ấy với ngươi độ phối hợp là bao nhiêu?”
Chu Tước thực bình tĩnh đáp.
“100%. Hơn nữa, trải qua va chạm tinh thần vừa nãy, nếu lần sau phối hợp tinh thần, thậm chí có khả năng vượt qua 100%.”
Caesar: “……….”
Bất đồng với chênh lệch về thể năng trời sinh của Alpha, Beta, Omega, năng lực tinh thần hoàn toàn khác nhau với từng người, giá trị phạm vi tinh thần lớn nhỏ là do gen trời sinh cùng với huấn luyện cường hóa tinh thần quyết định, có rất nhiều Alpha tuy rằng thân cường thể tráng, nhưng phương diện tinh thần lại không cao hơn Beta, thậm chí là cả nhóm Omega có gen ưu tú.
— Phạm vi tinh thần của Lâm Viễn cư nhiên cao như vậy?!
Chu Tước là cơ giáp cấp S, hơn nữa là cơ giáp cấp S có được gần ba mươi năm ký ức, chính là cơ giáp dù chiến sĩ có bằng chứng nhận loại ưu cũng không dám mạo hiểm đi điều khiển nó, Lâm Viễn cư nhiên lại có thể cùng nó đạt tới độ phối hợp 100%?
Caesar tâm tình phức tạp nghĩ: Trên người Lâm Viễn đến cùng là có bao nhiêu bí mật khiến cho người ta phải ngạc nhiên nữa?
Tỷ như ba giây quật ngã một Alpha? Tỷ như liên tục lộn một trăm vòng cũng không choáng váng té ngã? Hiện tại đến cơ giáp cấp S cũng nhận cậu làm chủ nhân? Trách không được có người vụng trộm nói Lâm Viễn là Beta tiểu quái thú. Ba chữ “tiểu quái thú” này thật đúng là không oan cho cậu!
Caesar thở sâu bình tĩnh trở lại, nhìn Chu Tước trước mặt, bình tĩnh nói.
“Chu Tước, ngươi nên biết, cơ giáp cấp S được quản chế rất nghiêm khắc, cho dù ngươi muốn một lần nữa nhận Lâm Viễn làm chủ nhân, cũng phải được hiệp hội phê duyệt cùng với nghị viện Quân bộ ký tên đồng ý, Quân bộ không có khả năng để cho một học viên sở hữu cơ giáp cấp S.”
Chu Tước nói.
“Ta biết. Cho nên, ta muốn để ngươi giúp ta, đem thiết bị phần cứng của ta giáng xuống cấp C.”
Caesar giật mình. “Giáng cấp?”
“Đúng vậy.” Chu Tước nói, “Ta nguyện ý chủ động giáng đến cấp C. Cơ giáp phổ thông cấp C, không cần trải qua thẩm tra của hiệp hội và nghị viện Quân bộ, đem ta giáng xuống cấp C rồi cấp cho Lâm Viễn, sẽ không có ai hoài nghi.”
Caesar: “…..”
Thiết bị phần cứng của cơ giáp đã được định hình từ lúc chế tạo, thăng cấp tăng thêm phần cứng đã là rất phiền toán, giáng cấp dỡ bỏ phần cứng lại càng phiền toái hơn, trong quá trình tháo dỡ linh kiện nếu không cẩn thận tạo thành hư tổn, rất có khả năng sẽ trực tiếp hủy diệt cơ giáp.
Chưa từng có bất cứ một cơ giáp nào nguyện ý chủ động giáng cấp.
Không nghĩ tới Chu Tước vì trốn thoát khỏi bảo tàng, cư nhiên nguyện ý giáng xuống cấp C, có thể thấy nó bị nhốt nhiều năm như vậy có bao nhiêu thống khổ.
Tháo dỡ để giáng cấp tuy rằng độ rủi ro cao, bất quá…. may mà có tên Brian từ nhỏ đã đem cơ giáp trở thành đồ chơi, biện pháp này ngược lại có thể thử một lần.
Caesar nghĩ nghĩ, rốt cuộc đáp ứng.
“Được rồi, nếu ngươi thật sự muốn nhận Lâm Viễn làm chủ nhân, ta có biện pháp có thể giúp ngươi.”
Cơ giáp cấp S không thể trực tiếp đưa cho Lâm Viễn, đem Chu Tước hạ đến cấp C rồi tặng Lâm Viễn là một lựa chọn không tồi. Mấu chốt hơn là, đầu mối trí năng của Chu Tước là cấp S, vài thiết bị phần cứng kia tạm thời dỡ xuống, về sau lúc cần có thể nghĩ biện pháp lắp trở về. Cái này tương đương với cơ giáp có chỉ số thông minh cấp S ẩn trong thể xác cấp C.
Lâm Viễn nhất định sẽ thực vui vẻ! Có thể có được một cơ giáp có đầu mối trí năng cấp S, cậu ấy có lẽ trong mơ đều sẽ cười đi?
Nghĩ đến ánh mắt đen láy của Lâm Viễn tràn đầy biểu tình vui sướng, Caesar liền cảm giác…. trong lòng ấm áp, khẩn trương muốn giúp người kia đạt thành tâm nguyện. (bản chất thê nô =.=”)
Caesar liếc nhìn Chu Tước, mỉm cười nói.
“Cứ như vậy đi, chúng ta cùng nhau diễn kịch.” Caesar cầm ra một công tắc không gian,
“Đến đây, Chu Tước, vào công tắc không gian, ta mang ngươi đi.”
“Cảm ơn.” Chu Tước thực nghe lời lập tức thu vào trong công tắc không gian.
Mang theo Chu Tước trở lại phòng ngủ, Lâm Viễn vẫn đang ngủ say.
Bởi vì được tiêm thuốc an thần mà thiếu niên ngủ vô cùng an ổn, lông mi dài mà dày trên mi mắt in xuống một vòng sáng mờ, đôi môi bị cắn bật máu khôi phục huyết sắc hơi hơi sưng đỏ lên, thoạt nhìn đặc biệt chọc người ta đau lòng.
Caesar ngồi ở bên giường, vươn tay, nhẹ nhàng sờ sờ tóc Lâm Viễn.
Sợi tóc màu đen lướt qua, cái loại cảm giác mềm mại này tựa hồ lan đến tận trong lòng.
Trong không gian yên lặng, chỉ còn lại tiếng tim đập cùng âm thanh hô hấp của đối phương.
Tần suất tim đập dần dần nhanh hơn, nhìn đôi môi bị cậu cắn đến sưng lên, thậm chí còn sinh ra một loại…. xúc động muốn hôn xuống.
Hỏng….
Cái miệng quạ đen suốt ngày lải nhải của Bạch Vũ hình như đã nói trúng rồi!
Chẳng lẽ chính mình…. thật sự đối với thiếu niên Beta giống như tiểu quái thú này động tâm?
Hết chương 23.
YanYan: Bạch Vũ a a a a a ~ >///////////////
Chương trướcChương tiếp
Bách Luyện Thành Thần - Chuyện về một kẻ tôi luyện bản thân liên tục cho đến khi đạt tới đỉnh cao nhất của toàn bộ thể giới này
Võ Luyện Đỉnh Phong - Sống trong nghịch cảnh, phát triển trong tuyệt địa, bất khuất không bỏ cuộc, mới có thể phá vỡ được cực đạo của võ thuật!
Lạc vào thế giới người thú nơi nam nhân đẹp như Khổng tước còn nữ lại xấu không nỡ nhìn, cô gái lập nên hậu cung mỹ nam, cuộc đời chạm đỉnh!
Đấu Phá Thương Khung - Một thiên tài tu luyện trong phút chốc thành phế vật, từ phế vật từng bước khẳng định lại chính mình!
Báo lỗi chương Bình luận
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.