Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng

Chương 164

"Cút đi! Nhà chúng tôi không chào đón cô!"

"Bà cho rằng tôi muốn đến đây à? Nếu không phải bà không chào hỏi đã đem con trai tôi đến đâu, bà cho rằng tôi thèm đến cái nhà họ Giang của bà chắc?"

Mẹ Giang thật sự bị tức đến điên rồi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Có phải đời trước bà ta đã làm rất nhiều việc thiếu đạo đức nên đời này mới gặp phải Đỗ Vãn Thu không.

"Đúng lúc tôi cũng không muốn cô chăm sóc thứ kéo chân sau, nhanh chóng đưa nó cút đi đi! Nếu như còn có chút lương tâm thì ly hôn với con trai tôi, tôi còn có thể tôn trọng cô một chút!"

"Ly hôn?"

Đỗ Vãn Thu bật cười chế nhạo: "Nếu như bà có thể trả cho tôi hai ngàn nhân dân tệ, đồng thời bồi thường cho tôi một khoản tiền, tôi thật sự có thể suy xét đến việc ly hôn với con trai bà."

Hai ngàn nhân dân tệ cũng không phải là số tiền nhỏ, cho dù nhà họ Giang có thể lấy ra được, mẹ Giang cũng không muốn cho Đỗ Vãn Thu toại nguyện.

"Hai ngàn! Sao cô không đi cướp đi!"

"Đây là các người đáng bị như vậy, lúc trước là các người ép tôi giao tiền ra, bây giờ lại muốn tôi ly hôn với anh ta, không định trả lại những thứ kia cho tôi à?"

Mẹ Giang bị tức đến đau đầu, lúc đó bọn họ còn đưa hai trăm nhân dân tệ tiền lễ hỏi.

Càng nghĩ càng mệt.

Hai trăm tệ cưới ai không cưới, lại đi cưới một kẻ mặt dày tim đen tối như vậy!

"Nếu không phải do cô không biết xấu hổ, một hai phải gả cho con trai tôi, sẽ đưa những người đó tới sao?"

"Cô đừng quên, công việc của cô cũng là do nhà họ Giang chúng tôi tiêu tiền mua cho cô, cô lấy mặt mũi ở đâu ra yêu cầu chúng tôi bồi thường?"

Đỗ Vãn Thu không quan tâm được nhiều như vậy, trong mắt cô ta, chính là người nhà họ Giang đã khiến cô ta mất một số tiền rất lớn.

Cô ta lấy đồ của mình về, có cái gì sai sao?

Bây giờ cô ta là vợ của Giang Xuyên, sắp xếp công việc cho cô ta không phải là việc nên làm sao?

Giang Xuyên đã làm chậm trễ thanh xuân tươi đẹp của cô ta, nếu thật sự đến nước phải ly hôn thì việc bồi thường cho cô ta cũng là chuyện theo lẽ đương nhiên!

Đỗ Vãn Thu cảm thấy bản thân không sai, thậm chí còn cảm thấy bản thân quá nhân từ.

Nếu đổi thành người khác, sớm đã khuyến khích Giang Xuyên đào rỗng của cải của cha mẹ anh ta rồi.

Nhìn mẹ Giang đầy trào phúng nói: "Nói đi nói lại vẫn là lỗi của con trai bà, nếu không giúp được gì cũng đừng giả vờ tốt bụng, hiện tại hại tôi không có thứ gì, muốn vứt bỏ tôi á, không dễ dàng vậy đâu."

Ôm con trai chuẩn bị chạy lấy người, nghĩ lại rồi bổ sung thêm một câu: "Ngày tháng sau này còn dài lắm, nếu như bà không muốn sống cuộc sống như vậy thì hãy làm theo những gì tôi nói, chỉ cần cho tôi đủ nhiều tiền, tâm trạng tôi tốt hơn, nói không chừng sẽ ly hôn với con trai bà."

Mẹ Giang ôm ngực: "Cô thật không biết xấu hổ!"

Mắng tới mắng lui vẫn chỉ có một câu này, Đỗ Vãn Thu nghe đến mức chai tai.

"Nhớ kỹ, là con trai của bà trêu chọc tôi trước, muốn mắng thì mắng anh ta, hoặc là tự mắng chính mình, ai bảo bà không dạy dỗ con trai mình đàng hoàng."

Người đã đi rồi, nhưng mẹ Giang vẫn chưa bình phục.

Nếu không phải thân thể vẫn còn tốt, thực sự có thể sẽ bị Đỗ Vãn Thu làm tức chết.

Mẹ Giang hận c.h.ế.t Đỗ Vãn Thu, cũng không nhìn xem bản thân cô ta mấy cân mấy ký, thế mà lại muốn nhiều tiền như vậy.

Tiếp tục nằm mơ đi!

Sau khi bình tĩnh lại, bà ta mới bắt đầu lo lắng khi con trai về nhà không nhìn thấy thứ kéo chân sau, liệu có muốn dọn về nhà ngang không?

Theo ý của mẹ Giang, còn không bằng nhân cơ hội này ném trả đứa bé cho Đỗ Vãn Thu.

Nhưng bà ta biết điều này là không thể.

Trong lòng không kìm được mà phát sầu, mẹ Giang không tài nào hiểu được, tại sao mình có thể sinh ra một đứa con bướng bỉnh như vậy.

Mặc kệ Đỗ Vãn Thu và thứ kéo chân sau kia, anh ta sẽ c.h.ế.t sao!

Bình Luận (0)
Comment