Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng

Chương 236

Công việc của Hứa Mục Chu thật sự rất bận rộn, mỗi ngày đều đi sớm về trễ, cuối cùng Tiêu Thanh Như vẫn phải tự mình đến đội sản xuất để mua trứng gà.

Tiêu Thanh Như đã đi đến đội sản xuất rất nhiều lần, sợ quấy rầy đến lớp học của Tống Viện nên cô không đến trường học trước, mà tự mình đi đến từng nhà hỏi thăm đồng hương liệu họ có tình nguyện đổi trứng gà cho cô không.

Tiêu Thanh Như có tiền cũng có phiếu, rất dễ dàng đổi được năm mươi quả trứng gà.

Nếu không phải vì đi xe đạp bất tiện, cô còn muốn lấy thêm nhiều hơn nữa cơ.

Chính sự đã xong xuôi, lúc này mới đi đến trường học giao đồ ăn cho Tống Viện.

Khi đến cổng trường học đụng mặt Du Vãn.

Tiêu Thanh Như có trí nhớ tốt, chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra cô ta.

Nếu Tần Bắc và Tống Viện đang hẹn hò với nhau, nghĩ hẳn đã cắt đứt sạch sẽ với người này rồi.

Nếu không dựa theo tính tình của Tống Viện, cô ấy tuyệt đối sẽ không cho phép người đàn ông của mình và người khác "dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng".

Cảm nhận được địch ý từ trong mắt đối phương, Tiêu Thanh Như để bụng thêm mấy phần.

Chạy xe đạp, đang chuẩn bị chạy vòng qua Du Vãn, đối phương đột nhiên tiến lên phía trước hai bước, chặn giữa đường.

Tiêu Thanh Như phản ứng kịp thời, vội phanh nắm chặt thắng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Xe đạp lắc lư một hồi, khó khăn lắm mới dừng lại trước vị trí cách Du Vãn nửa bước.

Du Vãn cũng không cảm thấy mình làm sai điều gì, nâng cằm nói: "Tôi có chuyện muốn nói với cô."

Tiêu Thanh Như lạnh nhạt liếc cô ta một cái, cô kiểm tra trứng gà đầu tiên.

May mắn cô đã lót đồ ở trong rổ, nếu không có khi đã vỡ nát hết.

Du Vãn cười nhạo một tiếng, trong mắt tràn đầy trào phúng, mấy quả trứng gà cũng đáng để cô phải căng thẳng như vậy.

Thật không có tiền đồ!

Xung quanh không có ai, tiếng cười nhạo này cũng trở nên đặc biệt chói tai.

Tiêu Thanh Như hít sâu hai hơi, tự nói với bản thân không được phạm sai lầm, lúc này mới kiềm chế được cơn tức giận cuồn cuộn dâng trào.

"Vị đồng chí này, đi đường thì nên đem theo hai mắt, nếu còn có lần sau, tôi không chắc chắn mình dừng xe kịp, đến lúc đó tính vào trách nhiệm của cô hay trách nhiệm của tôi?"

Sắc mặt Du Vãn thay đổi: "Cô đang mắng tôi không có mắt nhìn đường sao?"

Tiêu Thanh Như liếc Du Vãn, ý tứ trong mắt không cần nói cũng biết.

Du Vãn muốn mắng chửi người, nhưng không muốn rơi xuống hạ phong ở trước mặt "tình địch", chỉ có thể hậm hực nhịn xuống.

"Cô có biết, Tần Bắc vẫn luôn nhớ thương cô không?"

Tiêu Thanh Như không biết làm sao người này lại đưa ra kết luận, nhưng cuối cùng cũng biết địch ý của đối phương từ đâu mà đến.

Cô đương nhiên không thể nói ra chuyện của Tống Viện và Tần Bắc, hỏi: "Cô muốn nói cái gì?"

"Cô đã kết hôn, tại sao còn muốn bám lấy Tần Bắc? Cô làm như vậy là không đúng, nếu như bị người khác phát hiện tại người đừng hòng có quả ngọt mà ăn."

Khóe miệng Tiêu Thanh Như giật giật, cũng không biết đầu óc của người này phát triển thế nào, thế mà lại có thể ảo tưởng ra nhiều thứ như vậy.

"Vị đồng chí này, nói chuyện làm việc cần phải chú trọng chứng cứ, cô nói tôi bám lấy Tần Bắc, làm phiền cô đưa ra bằng chứng, nếu không cô đang bôi nhọ tôi, tôi hoàn toàn có thể kiện cáo cô."

Tiêu Thanh Như nói quá mức thản nhiên, thế cho nên Du Vãn cũng có chút nghi ngờ có phải mình đã hiểu lầm cô rồi không.

Bằng không làm sao cô không cảm thấy chột dạ một chút nào?

Nhưng chỉ cần tưởng tượng đến bộ dạng Tần Bắc nhớ mãi không quên được người này, Du Vãn liền cảm thấy cô chỉ đang làm bộ làm tịch.

Nếu không phải cô cho Tần Bắc tín hiệu ở phương diện kia, làm sao Tần Bắc sẽ luẩn quẩn trong lòng như thế, treo cổ trên người một người như vậy?

Giữ tâm lý bình tĩnh lại, thấp giọng nói: "Tôi cảnh cáo cô sau này tránh xa Tần Bắc ra, nếu không tôi sẽ không để yên cho cô đâu."

Tiêu Thanh Như cười: "Xin hỏi cô có tư cách gì để tới cảnh cáo tôi? Người theo đuổi Tần Bắc? Theo tôi được biết, anh ấy hẳn không thích cô."

Du Vãn buồn bực nói: "Mặc kệ dùng thân phận gì, dù sao vẫn có tư cách hơn một người đã kết hôn như cô!"

Đối với những người càn quấy, từ trước đến nay Tiêu Thanh Như chưa bao giờ có kiên nhẫn.

Nhưng đang yên đang lành bị mắng một trận oan, còn bị người ta buộc tội vô cớ, cứ bỏ qua như vậy lại cảm thấy uất nghẹn.

Nghĩ thầm, lẽ ra lúc ra cửa nên thay bộ quần áo khác.

Lúc này, học sinh tốp năm tốp ba đi ra khỏi cổng, nhìn dáng vẻ hình như tan học.

Tiêu Thanh Như nhìn thấy Tống Viện.

"Đồng chí Du, cô đứng chặn bạn của tôi làm gì?"

Như bao che cho con, Tống Viện nhanh chóng bước tới bên cạnh Tiêu Thanh Như, che chắn người ở phía sau.

Thấy hai người bọn họ đứng chung một chỗ, Du Vãn mới nhớ tới, khi vừa xuống nông thôn có nghe người ta nói gia thế của Tống Viện rất lớn.

Lại kết hợp với cách ăn mặc của Tiêu Thanh Như, đột nhiên liền hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Hơn nữa hai người bọn họ còn là bạn bè...

Có lẽ, người có quan hệ với Tần Bắc chính là Tống Viện!

Bình Luận (0)
Comment