Quân Hôn Kéo Dài: Cố Thiếu, Sủng Thê Vô Độ

Chương 396

Hoắc Vi Vũ nói xong, nước mắt chảy ra.

Quyết định này, làm cô rất áy náy với Lâm Thừa Ân, mẹ của anh và ba của anh.

Bọn họ cho cô tiền, lo lắng cho cô, quan tâm cô, bảo hộ cô, hình ảnh cưng chiều vẫn còn nhớ trong đầu, rõ mồn một trước mắt.

Tình cảm của cô đã bị lệch về một phía.

Bời vì cô biết, nếu như Cố Cảo Đình thất bại, cũng như Thượng trung tá nói, chim khôn biết chọn cây mà đậu, cái thế giới này thuộc về người mạnh, những thuộc hạ của anh có thể tùy thời rời đi, thù địch bao vây tứ phía.

Mà không có thuộc hạ, tương đương với cánh bị gãy.

Anh sẽ ngã xuống từ trên cao, ngã rất đau.

Có khả năng, cả đời sẽ không đứng dậy được.

Anh vì một câu nói của cô, bất chấp tất cả.

Nếu như cô không ở bên cạnh anh, vậy anh cũng thật đáng thương.

Cố Cảo Đình, không nên bị như vậy.

Mà cô gả cho anh, cả nhà Thừa Ân sẽ bị Mai tướng quân chèn ép, chỉ sợ thời gian đó cũng không mấy dễ chịu.

Cô không nên chỉ lo cho bản thân mình, không nên kéo cả nhà Thừa Ân vào địa ngục.

Chỉ hy vọng, Cố Cảo Đình nhất định phải thắng! Như vậy, mọi chuyện có thể giải quyết dễ dàng.

Sau khi Cố Cảo Đình đi, Hoắc Vi Vũ không ngủ được.

Muốn ngủ, nhưng ngủ phải luôn luôn cảnh giác, vô cùng khó chịu.

Lại buồn ngủ, con mắt lại, não thanh tỉnh hoàn toàn không có dấu hiệu buồn ngủ.

Nửa đêm, cô xoát website, xoát Microblogging.

Nếu bên kia Cố Cảo Đình hành động, chắc sẽ gây nên động tĩnh lớn.

Nhưng mà trên Internet ngoại trừ tin tức ngôi sao vượt quá giới hạn, ngôi sao phẫu thuật thẩm mỹ, ngôi sao xuất sắc, giống như, vẫn rất gió êm sóng lặng.

Cô đi tới tiệm thuốc hai mươi tư giờ, mua thuốc ngủ, uống thuốc, mới ngủ được.

Ngủ một giấc, khi tỉnh lại mới tám giờ.

Chuyện đầu tiên làm cũng là lên Internet, xem tin tức mới nhất.

Vẫn là không có gì quan trọng.

Cô rời giường, đánh răng, rửa mặt.

Đã hơn mười ngày không đi làm, chắc cũng sắp bị đuổi việc rồi.

Mà, cô cũng muốn làm chút việc, phân tán tinh lực, không đến mức để cho mình sụp đổ.

Hoắc Vi Vũ ngồi trên xe buýt.

Vừa đến văn phòng, Tần Vi quan sát Hoắc Vi Vũ, nói:

"Ngụy tổng nói cô bị tai nạn xe, về sau có chút di chứng, lại nhập viện rồi, hiện tại chắc tốt hơn rồi phải không, nhưng sắc mặt của cô cũng rất kém cỏi."

"Tốt hơn chút rồi, cảm ơn." Hoắc Vi Vũ đi đến bàn làm việc của mình, ngồi xuống, bật máy tính lên.

"Cô biết không, thời gian cô không có ở đây, công ty phát sinh rất nhiều chuyện, còn nhớ Hoắc Thuần không? Vừa nhìn liền biết là phẫu thuật quá đà rồi." Tần Vi bát quái nói.

"Ừm." Hoắc Vi Vũ trả lời qua loa.

Cô không có tâm tư đi quản chuyện của người khác, mở Tencent(*) lên, nhìn chằm chằm tin tức quan trọng ở trên đó.

"Cái kia, cũng không biết Hoắc Thuần dùng biện pháp gì, tôi nghe nói Ngụy tổng vì cô ta mà loại hết các diễn viên khác, hiện tại cô ta đã thành nữ chính của phim Nữ Nhất Hào, cô nói xem, rất thần kỳ phải không. Cũng không biết vị đại nhân nào chống lưng cho cô ta nữa."

"À." Hoắc Vi Vũ lên tiếng, cơ bản không quan tâm, tắt giao diện.

Tin tức vẫn như cũ.

Cô rất lo lắng, muốn gọi cho Cố Cảo Đình, nhưng lại sợ anh đang làm chuyện quan trọng.

Điện thoại di động vang lên.

Hoắc Vi Vũ vội cầm lấy.

Không phải Cố Cảo Đình, mà là một dãy số xa lạ.

Trong lòng Hoắc Vi Vũ ảm đạm xuống.

"Ơ, hình nền của cô thật dữ nha, sao làm được vậy? Tôi cũng muốn làm một cái." Tần Vi âm dương quái khí trêu chọc nói.

"Cô đi photoshop là được rồi." Hoắc Vi Vũ nói, nghe điện thoại.

"Tôi nói, cô cũng rất to gan, dám thầm mến Cố Cảo Đình." Tần Vi trêu chọc nói.

Trong điện thoại truyền đến tiếng cười khẽ của Cố Cảo Đình:

"Thì ra cô thầm mến tôi à?"

(*)Tencent Holdings Limited là một công ty cổ phần đầu tư Trung Quốc với các công ty con cung cấp dịch vụ truyền thông, giải trí, Internet và dịch vụ giá trị gia tăng điện thoại di động, và hoạt động các dịch vụ quảng cáo trực tuyến tại Trung Quốc.
Bình Luận (0)
Comment