Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 112

Bạch Du mím môi, hít một hơi thật sâu và nói: "Mình muốn đi đảo Quỳnh Châu, không biết ông nội cậu có cách nào giúp mình qua đó không?"

 

Vào thời điểm này, việc đi lại rất bất tiện, cần phải có đủ loại giấy tờ, giới thiệu, giấy tờ xác nhận nơi làm việc, có những giấy tờ này mới có thể mua vé tàu và ở khách sạn nếu không thì sẽ không đi được đâu.

Đặc biệt là cô sẽ đến căn cứ hải quân, đó không phải là nơi mà bất kỳ ai cũng có thể đến, vì vậy cô buộc phải nhờ sự giúp đỡ của Lâm Hướng Tuyết.

Lâm Hướng Tuyết nhồm nhồm hai má, nhìn cô với vẻ kỳ lạ: "Đi đảo Quỳnh Châu? Cậu đi đảo Quỳnh Châu làm gì?"

Mặt Bạch Du đỏ bừng, như được nhuộm son: "Mình... Đã quyết định sẽ chọn ai rồi, chỉ là trước khi đưa ra quyết định cuối cùng, mình muốn đích thân hỏi ý kiến anh ấy."

Lâm Hướng Tuyết sững sờ, suýt nghẹn vì bánh rán, sau khi vất vả nuốt bánh rán xuống, cô ta kích động hai gò má còn đỏ hơn cả Bạch Du: "Trời ạ, ý của cậu là cậu muốn lựa chọn người trước đó chưa... Ưm ưm…"

Những lời sau đó không thành lời, chỉ còn lại tiếng nức nở.

Hóa ra là Bạch Du đã che miệng cô ấy lại, cô không muốn chuyện chưa làm gì đã ầm ĩ đến cả cơ quan biết.

Câu nói "Lời nói dối hơn d.a.o găm" đúng là áp dụng được ở mọi hoàn cảnh.

Miệng Lâm Hướng Tuyết bị che lại không nói được gì, chỉ có thể dùng ánh mắt ra sức biểu thị mình sẽ không nói lung tung, Bạch Du mới buông tay ra.

Miệng Lâm Hướng Tuyết được giải phóng nhưng sự phấn khích không hề giảm bớt, cô ấy học theo Bạch Du thấp giọng hỏi: "Cậu thực sự quyết định rồi ư? Cậu thực sự muốn chọn anh trai của vị hôn phu cũ?"

Bạch Du nhìn vẻ mặt còn kích động hơn cả mình của cô, luôn cảm thấy cô ấy có vẻ hóng chuyện nhưng vẫn gật đầu: "Cậu nghĩ xem, dù sao cũng phải lập gia đình, vậy tại sao không chọn người tốt nhất, mà lại đi chọn từ đám người lằng nhằng kia."

Cô không nói Giang Vũ và những người khác là "quả táo hỏng", cô nói về Giang Khải.

Lâm Hướng Tuyết gật đầu lia lịa: "Đúng vậy, trước đây mình đã nói với cậu như vậy rồi mà nhưng lúc đó cậu nhất quyết không chịu hiểu, giờ thì tốt rồi, cậu đã hiểu ra!

Bỗng nhiên mình nghĩ ra, hai người các cậu đều đẹp trai xinh gái như vậy, sau này con cái của các cậu chắc chắn sẽ rất xinh đẹp!"

"..."

Chuyện tám chữ còn chưa đâu vào đâu, mà cô ấy đã nghĩ đến việc con cái có đẹp hay không rồi.

Môi Bạch Du giật giật, một lần nữa hỏi: "Chuyện mình vừa nói, cậu có thể làm được không?"

Lúc này Lâm Hướng Tuyết mới nhớ ra chuyện vừa rồi muốn nhờ cô ấy giúp đỡ, suy nghĩ một lát rồi nói: "Chuyện này mình không thể trả lời cậu ngay được, mình phải về hỏi ông nội mới biết."

Bạch Du gật đầu: "Ừm, vậy phiền cậu rồi."

Lâm Hướng Tuyết vẫn còn hơi bối rối: "Cậu nhất định phải đích thân chạy đến hỏi ư? Chẳng lẽ không thể viết thư hoặc gọi điện thoại hỏi anh ấy à?"

TBC

Bạch Du không thể nói cho cô biết chuyện kiếp trước Giang Lâm vì người phụ nữ khác mà không chịu kết hôn, chỉ đành lấp lửng: "Mình biết mình từng yêu đương với em trai anh ấy nên mình muốn gặp trực tiếp để hỏi ý kiến anh ấy, xem phản ứng của anh ấy thế nào."

Tuy Lâm Hướng Tuyết thấy hơi phiền phức nhưng nghĩ đến hoàn cảnh của cô cũng thể hiện sự hiểu biết: "Mình sẽ hỏi ông nội, có tin gì mình sẽ báo cho cậu ngay."

Sau giờ tan sở, Bạch Du không về nhà ngay mà đi đến bưu điện.

Ban đầu cô định gửi điện tín cho Giang Lâm để báo cho anh biết về việc cô sẽ đến đảo Quỳnh Châu nhưng khi chưa đến bưu điện, cô đã thay đổi ý định.

Với tính cách của Giang Lâm, nếu anh biết cô sẽ đi đảo Quỳnh Châu một mình, anh sẽ không bao giờ đồng ý.

Nhưng đã đến đây rồi, không nói gì có vẻ như hơi phí.

Vậy nên nói gì đây nhỉ? Nên nói cảm ơn anh đã gửi vải nếp và đặc sản?

Bình Luận (0)
Comment