Quan Khí​

Chương 1165

Vương Trạch Vinh đúng là rất tức giận vì hành vi của Tiền Minh Phú. Hắn nhịn đến độ mà đối phương nghĩ là dễ chèn ép, không ngừng gây chuyện. Lần này Vương Trạch Vinh đã nói trước với Tư Mã Hoàng nên không hề khách khí nữa. Tuy không xử Tiền Minh Phú nhưng Bàng Trường Huy thì không thể tha.

Các thường vụ hôm nay có thể thấy rõ Vương Trạch Vinh muốn hạ quyết tâm động người Tiền hệ, mấy thường vụ Tỉnh ủy không liên quan đều ngồi đó uống trà, hút thuốc. Người Vương Hệ nghe thấy tiếng còi xung phong liền không ngừng nhằm vào Bàng Trường Huy.

Chính ủy Quân khu Lê Chí Hải nghiêm túc nói:

- Tôi thấy hội nghị hôm nay rất tốt. Chúng ta là Đảng viên, là cán bộ cấp tỉnh, lầm bất cứ việc gì đều phải so sánh với các chính sách, pháp luật. Nếu như chúng ta không tổ chức không kỷ luật thì các đồng chí bên dưới học theo thì Nam Điền sẽ loạn. Sai không sợ, sợ là các đồng chí chúng ta không dám sửa chữa. Vừa nãy các đồng chí lên tiếng, tôi rất đồng ý. Đầu tiên Ban Tổ chức cán bộ điều chỉnh liên quan đến quản lý cán bộ cấp tỉnh, đây không phải việc nhỏ. Do Phó bí thư Tất chủ trì là đúng. Phó bí thư Tất có nhiều năm công tác tổ chức, dù sao đồng chí Bàng Trường Huy vừa tiếp nhận công tác tổ chức, tôi cho rằng đồng chí Bàng Trường Huy còn chưa quen thuộc tình hình Nam Điền, đầu tiên học tập rồi tham gia mới đúng. Nếu Ban Tổ chức cán bộ cũng xảy ra chuyện, vậy Ủy ban nhân dân tỉnh đưa ra yêu cầu các thành phố thành lập tổ phối hợp nhất định phải sửa đổi, phải tiến hành dưới sự lãnh đạo của Tỉnh ủy. Thực ra ở việc này Tỉnh ủy đã có cơ cấu, chỉ cần đưa vào là được. Làm như vậy là lãng phí tài nguyên.

Trưởng ban Tuyên giáo Dương Hoa Cường nói:

- Chính ủy Lê nói đúng. Bây giờ cả nước đều cắt giảm cơ cấu. Tỉnh ủy đã có cơ quan trao đổi cán bộ thì không cần làm ra một cơ quan nữa. Như vậy là đi ngược lại yêu cầu cắt giảm cơ cấu của Trung ương.

Bí thư đảng ủy Sở công an Tô Tắc Đào cũng nói:

- Bởi vì Ban Tổ chức cán bộ xảy ra chuyện nên khiến tư tưởng cán bộ toàn tỉnh có dao động, không lợi cho ổn định. Tôi đề nghị Tỉnh ủy phải tiến hành giáo dục tư tưởng cán bộ.

Y bây giờ coi như theo chiều gió đứng về phía Vương Trạch Vinh.

Nghe mọi người phê bình, Bàng Trường Huy vội vàng nhìn Tiền Minh Phú cầu cứu. Tất cả đều do Tiền Minh Phú làm ra. Tình hình bây giờ là như vậy Tiền Minh Phú không có lực lượng phản lại, y rất lo lắng.

Phó chủ tịch tỉnh Hà Quế Hỉ không thể làm gì khác hơn là đứng ra nói chuyện:

- Trưởng ban Bành là Trưởng ban tổ chức cán bộ nên điều chỉnh cán bộ trong nội bộ không thể bàn cãi. Nếu nói đây là làm loạn thì không đúng. Tôi thấy chỉ là công tác sai lầm mà thôi.

Ninh An Quý rất không đồng ý, nghiêm túc nói:

- Chúng ta vừa học điều lệ xong, lần này Nam Điền trao đổi cán bộ với Sơn Thành, tất cả mọi người đều biết trao đổi cán bộ là vì bồi dưỡng một nhóm lớn cán bộ xuất sắc, cũng nên tiến hành khảo sát cán bộ thật nghiêm túc về nhiều phương diện, đây là việc Tỉnh ủy phải thực hiện. Đến lúc nào biến thành công tác bên chính quyền. Tôi muốn hỏi đồng chí Bàng Trường Huy làm như vậy có phù hợp không?

Càng nhiều người nhằm thẳng vào Bàng Trường Huy. Đây chính là không thể làm ngã Bàng Trường Huy quyết không bỏ qua.

Tiền Minh Phú biết mình không thể không nói:

- Cách làm của đồng chí Bàng Trường Huy là do tôi yêu cầu. Việc này sẽ do tôi chịu trách nhiệm.

Nếu Tiền Minh Phú đã nhảy ra nhận, mọi người liền ngậm miệng. Mất lòng Bàng Trường Huy thì không sao, mất lòng Tiền Minh Phú thì còn phải e ngại Tư Mã Hoàng.

Thấy mọi người nhìn mình, Vương Trạch Vinh dụi thuốc vào gạt tàn. Hắn nghiêm túc nói:

- Vừa nãy nghe mọi người phát biểu, tôi có cảm nhận rất sâu sắc. Một nơi phát triển thì cần chính là đội ngũ cán bộ có tố chất cao. Công tác tổ chức của chúng ta theo sự phát triển của Nam Điền thì càng lúc càng quan trọng. Là Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, biết rõ việc làm của mình vi phạm kỷ luật Đảng mà vẫn làm, tôi rất đau lòng. Đầu tiên là do tôi – Bí thư tỉnh ủy không quản tốt cán bộ. Tôi sẽ tự mình kiểm điểm với Tổng bí thư.

Vương Trạch Vinh nhìn thẳng vào Bàng Trường Huy, thở dài một tiếng rồi nói:

- Đồng chí Bàng Trường Huy vừa đến Nam Điền, nóng lòng công tác thì mọi người hiểu. Nhưng không thể vì vậy mà vứt nguyên tắc tổ chức, vứt kỷ luật tổ chức sang bên. Cách làm này mà mở rộng thì sẽ là tổn thất quá lớn đối với Đảng ta. Tôi đề nghị đồng chí Bàng Trường Huy tạm nghỉ một chút, nghiên cứu công tác Nam Điền rồi tiếp nhận công tác. Việc này tôi sẽ báo cáo với Trung ương.

Vương Trạch Vinh nhìn Tiền Minh Phú rồi nói:

- Lão Tiền, anh là đồng chí tham gia công tác nhiều năm, nếu lấy công tác quản lý cán bộ từ Ban Tổ chức cán bộ sang bên chính quyền, anh bảo tôi nói anh như thế nào, bảo tôi báo cáo với Ủy viên trưởng như thế nào?

Thấy mặt Tiền Minh Phú lúc xanh lúc trắng, Vương Trạch Vinh nhìn các thường vụ mà nói:

- Đương nhiên hôm nay không phải Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, chỉ là hội nghị học tập. Đây chỉ là ý kiến cá nhân tôi, mai sẽ triệu tập Hội nghị thường ủy để thảo luận việc này. Mọi người thấy sao?

Tất Trí Vân thấy việc này coi như đã quyết định nên khá hả giận. Y nhìn Bàng Trường Huy và thầm nghĩ đấu với Vương Trạch Vinh mà không nghĩ xem năng lực của bản thân đến đâu. Hôm nay phải đánh chết mới thôi. Tất Trí Vân nghiêm túc nói:

- Các đồng chí, tôi đưa ra ý kiến sau. Hôm nay các thường vụ đến đông đủ, tôi thấy không cần để mai mới triệu tập họp. Dù sao học đã xong, có nên tổ chức Hội nghị thường ủy nghiên cứu vấn đề này?

Các thường vụ đã nhìn ra dù là hôm nay hay ngày mai đều như nhau. Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật ĐIền Kim Bình nói:

- Tôi đồng ý.

Mọi người đều tỏ vẻ đồng ý.

Thấy hầu hết mọi người đồng ý, Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:

- Chúng ta cần thể hiện rõ quan niệm tập thể. Nếu đa số các đồng chí đồng ý việc tổ chức Hội nghị thường ủy ngay, tôi tôn trọng ý kiến mọi người.

Cả hội nghị diễn ra nghiêm túc, có mấy loại quyết định. Một là lập tức sửa sai, do Tất Trí Vân chủ trì công tác này. Hai do đồng chí Bàng Trường Huy phạm sai lầm nghiêm trọng nên do Tỉnh ủy báo cáo với Trung ương. Đồng thời Bàng Trường Huy tạm thời không chủ trì công tác Ban Tổ chức cán bộ. Ba bởi vì hành vi sai lầm nên các đồng chí tham gia trao đổi cán bộ sẽ do Ban Tổ chức cán bộ khảo sát một lần nữa, các đồng chí đủ tư cách mới tiến hành đưa vào trao đổi cán bộ. Bốn, do Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy đưa ra một phương án tiến hành triển khai học tập kỷ luật Đảng trong toàn tỉnh.

Trong hội nghị Vương Trạch Vinh gần như không nói. Nhưng nhìn hắn ngồi đó mà các thường vụ đều cảm thấy sợ. Tiền Minh Phú làm nhiều ngày như vậy mà Vương Trạch Vinh tổ chức một hội nghị là giải quyết xong. Bây giờ Bàng Trường Huy là thân tín của Tiền Minh Phú còn bị gạt sang bên.

Lại nhìn Tiền Minh Phú, mặc dù trong hội nghị có nói vài câu nhưng không thể đấu lại Vương Trạch Vinh. Người này năng lực là như thế nào thì mọi người biết. Đi theo Tiền Minh Phú nhất định không có tiền đồ.

Hội nghị kết thúc, Vương Trạch Vinh vào văn phòng mình. Hắn bây giờ cần báo cáo nội dung với Tư Mã Hoàng.

Gọi cho Tư Mã Hoàng, Vương Trạch Vinh nói:

- Ủy viên trưởng, tôi muốn báo cáo công việc Nam Điền với ngài.

Tư Mã Hoàng đang chờ xem tình hình Nam Điền. Nhận được điện của Vương Trạch Vinh, ông thở dài một tiếng. Vương Trạch Vinh coi như cho ông mặt mũi, luôn báo cáo công việc với ông. Ông không cần nghĩ cũng biết Tiền Minh Phú đã bại trận.

Nghe Vương Trạch Vinh báo cáo tình hình hội nghị, đặc biệt nghe đến quyết định của Hội nghị thường ủy, Tư Mã Hoàng đúng là không biết nói gì. Vương Trạch Vinh làm việc này đầu tiên là lấy ý kiến tập thể, sau đó là có lý. Ở việc này Tiền Minh Phú quá sơ sót. Thứ ba là chuyện quan trọng nhất là Tiền Minh Phú không dính vào, cũng không yêu cầu Tiền Minh Phú kiểm điểm.

- Tôi biết, tôi nói rồi, công tác Nam Điền là của Tỉnh ủy Nam Điền.

Tư Mã Hoàng nói xong liền dập máy.

Tư Mã Hoàng ngồi đó rồi chờ điện thoại Tiền Minh Phú gọi tới báo cáo. Nhưng chờ một lúc không thấy có điện thoại, Tư Mã Hoàng lẩm bẩm một tiếng:

- Gặp một Bí thư tỉnh ủy bá đạo như vậy, Minh Phú căn bản không thể đối phó. Dùng Vương Trạch Vinh để rèn luyện nó có khi cũng tốt.

Vương Trạch Vinh gọi xong liền suy nghĩ được mất của việc này. Hôm nay hắn thể hiện quá mạnh, trong quan trường bình thường không nên dùng biện pháp quá rõ ràng. Nhưng chỉ có như vậy mới làm đám người kia sợ.
Bình Luận (0)
Comment