Quan Khí​

Chương 1189

Chu Thế Khánh và Vương Trạch Vinh sau khi đạt thành thỏa thuận hợp tác, Chu Thế Khánh lần này coi như hài lòng mà về. Tuy Tiền Minh Phú không còn nhưng có thể nói chuyện với Vương Trạch Vinh thì sẽ tốt hơn nhiều.

Vương Trạch Vinh đương nhiên cũng biết Chu Thế Khánh nghĩ gì, chính là muốn lợi dụng hắn mà thắng trong việc tranh giành với đối thủ. Đối với việc này Vương Trạch Vinh cũng có quyết định của mình. Nếu có thể giữ khoảng cách với mấy người đó thì sẽ có lợi cho sự phát triển của Nam Điền.

Sau khi Chu Thế Khánh đi, Tiền Minh Phú cũng xin nghỉ phép lên Bắc Kinh chữa trị. Y cuối cùng vẫn không thể phản đối ý kiến của Tư Mã Tú. Thấy Vương Trạch Vinh đến tiễn, Tiền Minh Phú lộ rõ vẻ không muốn đi.

Vương Trạch Vinh đương nhiên nhìn ra vẻ mặt nhờ giúp của Tiền Minh Phú. Nhìn Tư Mã Tú ngang ngược quen, Vương Trạch Vinh không nói gì mà chỉ bắt tay Tiền Minh Phú:

- Lão Tiền, phải yên tâm chữa thương, chuyện bên chính quyền thì tôi sẽ bảo mọi người kịp thời báo cáo với anh.

Tiền Minh Phú thầm than ngồi cùng xe mà Vương Trạch Vinh này không sao, mình lại như vậy. Y lần đầu tiên thầm than dù từ phương diện nào mình cũng không bằng Vương Trạch Vinh.

Tiễn Tiền Minh Phú, Vương Trạch Vinh cần làm là chuẩn bị cho việc Tổng bí thư đến các nước Đông Nam Á. Hắn nhận được thông báo Tổng bí thư đến Nam Điền đầu tiên, ngài muốn tự xem tình hình Nam Điền.

Vương Trạch Vinh lập tức bổ trí công việc, các Thường vụ tỉnh ủy càng thêm khẩn trương. Đừng nhìn Tổng bí thư chỉ đến có vài ngày, chẳng may xảy ra chuyện gì thì mất chức ngay.

Dù có tâm trạng nào thì tất cả cán bộ Nam Điền đều chăm chú thực hiện công tác tiếp đón.

Lần này ngoài Tổng bí thư đi còn có Chủ nhiệm Văn phòng Trung ương Trần Hoa Kỳ, phó Thủ tướng Hạng Nam và phó Thủ tướng Chu Trạch Cương cùng đi.

Đứng ở sân bay, Vương Trạch Vinh nhìn Tổng bí thư từ trên đi xuống, chỉ thấy Tổng bí thư nhìn xung quanh rồi mới hài lòng đi xuống.

Xuống máy bay thấy Vương Trạch Vinh đứng đầu tiên, Tổng bí thư đưa tay ra và cười nói:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh vất vả rồi.

Vương Trạch Vinh không tỏ thái độ lấy lòng quá vì hắn biết Tổng bí thư không thích như vậy.

Quả nhiên thấy thái độ này của Vương Trạch Vinh, Tổng bí thư cười nói:

- Tôi thấy sân bay đã hơi cũ.

Vương Trạch Vinh nói:

- Lần này được sự ủng hộ của Trung ương, sân bay mới của Nam Điền đang được xây dựng, tin rằng đó sẽ là một sân bay tươi đẹp.

Thấy Vương Trạch Vinh tự tin như vậy, Tổng bí thư biết việc xây dựng sân bay mới. Đây là Trung ương và Nam Điền cùng xây dựng sân bay quốc tế khổng lồ, đến lúc đó đây sẽ là tâm điểm bay đến các nơi trên thế giới.

Vương Trạch Vinh giới thiệu, Tổng bí thư bắt tay các Thường vụ tỉnh ủy đến đón.

Hạng Nam vẫn cười cười đi phía sau, thấy Vương Trạch Vinh như vậy thì ông rất vui vẻ.

Phó Thủ tướng Chu Trạch Cương đứng phía sau Hạng Nam mà cười nói:

- Trạch Vinh rất được.

Hạng Nam cười nói:

- Người trẻ tuổi thì phải rèn luyện nhiều mới được.

Khi xe lăn bánh, Tổng bí thư nói với Vương Trạch Vinh:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh vào xe tôi.

Vương Trạch Vinh vào xe, Tổng bí thư nhìn bên ngoài mà nói:

- Theo quan sát thì Nam Điền vẫn còn lạc hậu nhiều, áp lực của các đồng chí rất lớn, trọng trách rất nặng.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:

- Mặc dù các phương diện của Nam Điền phát triển chậm nhưng Tỉnh ủy Nam Điền tin rằng sẽ làm tốt công tác.

Vừa nói hắn liền giới thiệu qua quy hoạch của Nam Điền với Tổng bí thư.

Tổng bí thư một bên nghe một bên gật đầu và khá hài lòng với quy hoạch xây dựng của Tỉnh ủy Nam Điền.

- Tiền Minh Phú về Bắc Kinh chữa bệnh?

Tổng bí thư hỏi.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:

- Đồng chí Tiền Minh Phú là đồng chí rất có năng lực, mặc dù bị thương nhưng vẫn kiên trì muốn ở lại Nam Điền phụ trách công tác.

Vương Trạch Vinh lúc này đang nói giúp Tiền Minh Phú, Tổng bí thư nhìn hắn và khẽ gật đầu.

Nói thật nếu Vương Trạch Vinh nói xấu Tiền Minh Phú thì có lẽ Tổng bí thư cũng đồng ý. Nhưng Vương Trạch Vinh không những không nói xấu mà còn khen Tiền Minh Phú, Tổng bí thư có thể từ trên mặt Vương Trạch Vinh thấy đây là thật. Điều này nói rõ Vương Trạch Vinh là người biết đoàn kết.

Tổng bí thư lại hỏi một chút tình hình công tác Nam Điền, lúc này xe đã đến trụ sở Tỉnh ủy.

Một lần nữa nhìn các Lãnh đạo trung ương từ trên xe xuống, Vương Trạch Vinh nhìn phó Thủ tướng Chu Trạch Cương trẻ hơn Hạng Nam.

Không nhìn còn đỡ, vừa nhìn Vương Trạch Vinh có chút giật mình. Quan khí của Chu Trạch Cương vốn yếu hơn Hạng Nam một chút, không biết sao bây giờ lại có vẻ tăng lên, có xu thế thêm một tán ô.

Lại so sánh với quan khí của Hạng Nam, Vương Trạch Vinh phát hiện quan khí của ông không hề thay đổi.

Chẳng lẽ nói Chu Trạch Cương có thể tiến thêm?

Nếu như vậy thì y chính là Thủ tướng.

Vương Trạch Vinh liền lưu ý đến việc này.

Sau khi bố trí xong cho các Lãnh đạo trung ương nghỉ ngơi, Vương Trạch Vinh còn cố ý đến phòng Chu Trạch Cương hỏi xem có hài lòng không.

Vương Trạch Vinh vào hỏi Chu Trạch Cương:

- Phó Thủ tướng Chu có hài lòng với bố trí của Nam Điền không?

Đến cấp bậc nhất định thì sẽ không thể gọi tăng một bậc như bên dưới. Ví dụ như Phó Thủ tướng thì phải gọi y như vậy, nếu gọi đối phương là Thủ tướng thì đối phương sẽ coi anh có ý đồ, muốn hại mình.

Vương Trạch Vinh đã nghe Hạng Nam nói đến việc này. Đúng là nếu không phải như vậy thì Vương Trạch Vinh có thể gọi Phó Thủ tướng thành Thủ tướng.

Hạng Nam từng nói với Vương Trạch Vinh, đừng nhìn Thủ tướng và Phó Thủ tướng chỉ cách nhau một bước, nhưng bước này rất xa. Nếu chưa thành Thủ tướng mà thích người ta coi là Thủ tướng, vậy sẽ mát điểm trong mắt Lãnh đạo trung ương.

Nghe Vương Trạch Vinh hỏi, Chu Trạch Cương rất hài lòng nói:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh, bố trí của Nam Điền rất tốt. Đừng để ý tôi, anh phải lo tốt cho Tổng bí thư.

- Sao có thể như vậy, các ngài đều là Lãnh đạo trung ương, Tỉnh ủy Nam Điền chúng tôi không thể chậm trễ một ai.

Chu Trạch Cương cười ha hả nói:

- Tôi sớm biết anh có năng lực nắm giữ công tác, không ngờ công tác phục vụ cũng tốt như vậy.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Chỉ cần lãnh đạo hài lòng là tốt.

Bố trí xong cho mọi người, Vương Trạch Vinh mới đến phòng Hạng Nam.

Vương Trạch Vinh ngồi xuống trước mặt Hạng Nam rồi nói:

- Bố, sao bố đột nhiên đến vậy?

Theo Vương Trạch Vinh biết thì lần này không có Hạng Nam đi cùng.

- Lần này Tổng bí thư đến viếng thăm các nước Đông Nam Á, còn muốn tổ chức hội nghị với lãnh đạo các nước. Hội nghị lần này rất quan trọng vì thế Trung ương đưa thêm bố vào.

- Danh sách không phải sớm quyết định sao bố?

Vương Trạch Vinh biết ở cấp bậc như Hạng Nam thì lịch trình có từ sớm.

Hạng Nam nói:

- Lịch không phải không thể thay đổi, bây giờ thực tế do một số nước phát triển muốn tiến vào Đông Nam Á nên chúng ta cũng phải chú trọng.

Việc này đương nhiên không phải điều Vương Trạch Vinh muốn nói chuyện.

Nói chuyện một chút, Vương Trạch Vinh hỏi:

- Bố, còn một năm nữa sẽ Đại hội, không biết Trung ương có tin tức gì không?

Hạng Nam đương nhiên biết điều mà Vương Trạch Vinh hỏi, ông nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:

- Trung ương đã sớm có bố trí.

Vương Trạch Vinh gật đầu và biết Trung ương đã sớm tiến hành bồi dưỡng người kế nhiệm và có quyết định từ một hai năm trước.

- Bố, con thấy Phó Thủ tướng Chu có thể tiến thêm bước nữa.

Vương Trạch Vinh thử thăm dò.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Hạng Nam nhíu mày rồi lắc đầu nói:

- Đừng đoán linh tinh, Đảng có kỷ luật. Chẳng qua Chu Trạch Cương nếu không có bất ngờ sẽ tiếp tục làm Phó Thủ tướng.

Vương Trạch Vinh nghe thấy thế thì biết Trung ương đã chọn người khác làm Thủ tướng, không phải Chu Trạch Cương.

Nghĩ đến Chu Trạch Cương có thể tiến bộ, Vương Trạch Vinh hỏi Hạng Nam:

- Hạng gia và Chu Trạch Cương có điểm nào mâu thuẫn không bố?

Hạng Nam biết điểm mà Vương Trạch Vinh lo lắng, ông cười nói:

- Quan hệ giữa bố và Chu Trạch Cương khá được, Uông Nhật Thần cũng không có mâu thuẫn với y.

Thấy Vương Trạch Vinh có vẻ yên tâm, Hạng Nam rất khó hiểu nói:

- Con có phải nghe được tin gì không?

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Bố biết đó, sắp đại hội nên rất nhiều người phân tích. Cũng có người phân tích nói Chu Trạch Cương có thể tiến thêm.

Hạng Nam cười nói:

- Đừng vì phân tích của bọn họ mà ảnh hưởng tới công tác.

- Con thấy Chu Trạch Cương rất được.

Hạng Nam cũng gật đầu nói:

- Suy nghĩ của con đúng, rất nhiều việc phải bố trí. Chu Trạch Cương không có bất ngờ sẽ là Phó Thủ tướng tiếp. Như vậy đi, nhân đợt này bố giới thiệu hai người. Chu Trạch Cươngcũng nói với bố về tình hình của con.

Vương Trạch Vinh mừng thầm, quan hệ với Chu Trạch Cương bây giờ là quá tốt.
Bình Luận (0)
Comment