Quan Khí​

Chương 1296

Trịnh Kiến Lâm mặc dù rất khó chịu nhưng vẫn phải chịu đựng mà nghe Ngụy Quý Tài giới thiệu phương án phát triển xã Cảnh Mục Thương.

Mọi người cũng chưa từng nghiêm túc nghe một phương án như vậy. Phương án Ma Nhân Lễ đưa ra đúng là rất được, nếu như làm tốt thì đúng là có thể làm cho xã Cảnh Mục Thương thoát nghèo. Phương án chia thành từng giai đoạn làm như thế nào, số liệu cũng tính toán cụ thể.

Nghe xong phương án, mọi người lại hiểu phương án này có chỉ thị của Bí thư Vương thì biết nếu mà phản đối chỉ tự chuốc họa vào thân. Vì thế rất nhanh phương án được thông qua. Hơn nữa do Ngụy Quý Tài đề nghị khi xã Cảnh Mục Thương áp dụng phương án sẽ do Ma Nhân Lễ thực hiện.

Trịnh Kiến Lâm lúc này đã thấy tình hình đã rất nguy hiểm đối với mình.

Sao bây giờ?

Trịnh Kiến Lâm chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gặp phải chuyện này.

Sau khi kết thúc hội nghị, Trịnh Kiến Lâm cùng Chu Trung Hòa vào văn phòng của mình.

Hai người nhìn nhau, Chu Trung Hòa nói:

- Bí thư Trịnh, tình hình rất không ổn.

Hai người tuy thầm đấu nhau nhưng khi cùng xuất hiện vấn đề thì bọn họ vẫn ủng hộ nhau.

- Tôi đã cho thư ký đi điều tra xem Bí thư Vương có đến trại Trát Ngõa không? Bây giờ bởi vì trại Trát Ngõa quá xa nên chưa thể làm rõ. Nhưng có một điều chắc chắn là Ma Nhân Lễ đã cùng Hà Bân đến trại Trát Ngõa, cũng có thể khi bọn họ tới trại Trát Ngõa thì gặp phải Bí thư Vương đến đây kiểm tra. Ngụy Quý Tài và Hà Tranh mượn hai người này mà tạo quan hệ với Bí thư Vương. Đương nhiên cụ thể thì chưa rõ.

Trịnh Kiến Lâm lúc nãy đã nhân cơ hội vào Wc mà sai thư ký đi tra xét một chút. Phải nói y tính toán rất chuẩn, thoáng cái đã phân tích rõ tình hình.

Chu Trung Hòa thở dài nói:

- Cụ thể là như thế nào đã không còn quan trường, Ngụy Quý Tài rõ ràng đã có quan hệ với Bí thư Vương.

Hai người đều lo lắng nên muốn có người nói chuyện để nói phân tích của mình ra.

Nói xong lời này, hai người lại thấy không phải đồng minh nên nói vậy là không ổn. Chu Trung Hòa cười nói:

- Bí thư Trịnh thấy sao về vấn đề tham ô tiền trợ cấp?

- Điểm xuất phát của huyện cũng là vì làm tốt công việc. Lại nói chỉ là dùng tạm, chúng ta cũng không đưa vào túi mình mà.

Chu Trung Hòa gật đầu rồi thở dài nói:

- Hy vọng cấp trên có thể nghĩ như vậy.

Tuy nói thế nhưng Chu Trung Hòa không tin mấy. Huyện dùng nhiều tiền trợ cấp như vậy mà xây dựng, muốn nói không có vấn đề thì ai tin cơ chứ? Hai người nói chuyện một lúc và không có biện pháp gì, biết cứ như vậy là không được. Bọn họ cùng lên xe mà lên thành phố.

Chỗ Ngụy Quý Tài lại khác hẳn, không ngừng có người đến văn phòng của hắn báo cáo công việc.

Ngụy Quý Tài cũng là người thông minh, thấy nhiều người như vậy y biết bây giờ chưa đến lúc đắc ý. Mượn thế là một chuyện nhưng bây giờ phải xem thái độ của Thị ủy.

Ngay khi Trịnh Kiến Lâm và Chu Trung Hòa lên thành phố, Ngụy Quý Tài và Hà Tranh cũng tự mình tới xã Cảnh Mục Thương tự mình chỉ đạo công việc, huyện trở nên yên tĩnh.

Năm ngày sau, Ngụy Quý Tài nhận được điện từ văn phòng Thị ủy gọi tới yêu cầu hắn lập tức lên Thị ủy. Bí thư thị ủy Lý Quang Thái muốn gặp hắn.

Lý Quang Thái nhìn Ngụy Quý Tài và đang suy nghĩ.

Y cũng nghe thấy một chút chuyện ở huyện Ngưu Lan, biết Ngụy Quý Tài đã liên hệ trực tiếp với Bí thư tỉnh ủy Vương về công tác thoát nghèo. Nghĩ tới đây Lý Quang Thái liền thầm nghĩ Ngụy Quý Tài đúng là biết tạo thế.

Lý Quang Thái có thể lên làm Bí thư thị ủy thì sao không nhìn ra Ngụy Quý Tài đang tự tạo thế cho mình.

Hôm nay gọi Ngụy Quý Tài tới, mục đích của Lý Quang Thái là muốn xem có nên sử dụng Ngụy Quý Tài hay không?

Sau khi đến Thành phố Lâm Mang, Lý Quang Thái đương nhiên cũng cần người ở các huyện. Y lập tức chú ý đến Ngụy Quý Tài.

- Đồng chí Ngụy Quý Tài, nghe nói anh vừa từ xã Cảnh Mục Thương về?

Sau khi Ngụy Quý Tài ngồi xuống, Lý Quang Thái hỏi.

Ngụy Quý Tài vừa vào cửa thì thấy Lý Quang Thái nhìn mình, hắn có chút giật mình và biết chuyện mình làm không giấu được Bí thư thị ủy. Lý Quang Thái đã sớm nghĩ và biết không hy vọng có thể giấu được Bí thư thị ủy. Hắn đánh cuộc chính là mình coi như dán nhãn Vương Hệ, chỉ cần biểu hiện tốt thì tin rằng Bí thư thị ủy là người Vương Hệ cũng cần mình.

- Bí thư, xã Cảnh Mục Thương là nơi nghèo nhất thành phố, đây là điểm mà Bí thư tỉnh ủy Vương xác định giúp đỡ. Nếu không thể thay đổi hình ảnh của xã, thì dù là đối với huyện hay đối với Bí thư Vương đều không tốt. Lần trước Huyện ủy đã thông qua phương án thoát nghèo của xã Cảnh Mục Thương. Tôi lo việc này không được áp dụng triệt để nên mấy hôm nay đều đến xã Cảnh Mục Thương kiểm tra.

Khi nói chuyện Ngụy Quý Tài lộ rõ vẻ cung kính với Lý Quang Thái.

- Ừ, tôi cũng nghe một chút về phương án phát triển xã Cảnh Mục Thương của các anh. Anh nói đúng, xã Cảnh Mục Thương là nơi nghèo bậc nhất tỉnh, Bí thư tỉnh ủy Vương rất chú trọng. Anh có thể chú tâm với việc này là rất tốt. Anh nói cho tôi về phương án cụ thể.

Ngụy Quý Tài biết cơ hội tới nên rất cẩn thận nói rõ phương án.

Nghe xong Ngụy Quý Tài nói, Lý Quang Thái gật đầu nói:

- Tôi nghe nói trong việc này đồng chí Phó chủ tịch huyện Hà Tranh cũng bỏ nhiều công sức?

- Đúng thế, đồng chí Hà Tranh rất quan tâm đến việc này, đưa ra nhiều đề nghị, đây là do mọi người cùng cố gắng.

Vào lúc này Ngụy Quý Tài không thể nào tranh hết công về mình.

Nhìn Ngụy Quý Tài, Lý Quang Thái thầm khen tên này xem ra không phải người muốn một mình chiếm thành tích.

- Tôi cảm thấy tính khả thi của phương án này rất cao. Nếu làm như vậy thì mục tiêu của thành phố hoàn toàn có thể thành công. Các anh yên tâm, phải biết rằng Bí thư tỉnh ủy Vương sau khi đến xã Cảnh Mục Thương thì đã rất không hài lòng với công tác huyện các anh.

- Xin Bí thư Lý yên tâm, lần này chúng tôi sẽ làm tốt công việc, huyện sẽ toàn lực ủng hộ nên tin rằng rất nhanh sẽ có hiệu quả.

- Phương án của huyện các anh có thể nhân rộng, nếu nhân rộng ra toàn huyện thì anh nghĩ hiệu quả sẽ như thế nào?

Ngụy Quý Tài nghiêm túc nói:

- Phương án này là nhằm cho riêng xã Cảnh Mục Thương. Tôi cho rằng nếu áp dụng trong toàn huyện thì cứ theo phương án này là không được. Mỗi xã có tình hình khác nhau, khi làm phương án thoát nghèo thì tôi cho rằng phải phân tích cụ thể, dựa theo đặc điểm địa phương mà đưa ra phương án.

Lý Quang Thái nghe Ngụy Quý Tài nói như vậy thì rất hài lòng:

- Đồng chí Ngụy Quý Tài, anh nói rất đúng. Sau khi về anh phải tự hỏi ở góc độ toàn huyện, huyện thoát nghèo là việc lớn, nhất định phải đưa ra phương án triệt để như ở xã Cảnh Mục Thương.

Thành công.

Ngụy Quý Tài rất kích động, hắn biết mình đã thành công.

Ngày thứ ba khi Ngụy Quý Tài gặp Bí thư thị ủy Lý Quang Thái, người của Ủy ban kỷ luật Thị ủy đã tới dẫn Bí thư huyện ủy Trịnh Kiến Lâm cùng chủ tịch huyện Chu Trung Hòa, một số quan chức trong huyện cũng được mang đi.

Sau đó Thị ủy đưa ra quyết định bổ nhiệm Ngụy Quý Tài làm Bí thư huyện ủy, Hà Tranh làm Chủ tịch huyện. Còn làm mọi người không ngờ đó là Ma Nhân Lễ được đề bạt làm Phó chủ tịch huyện, thành phố đưa ra yêu cầu Ma Nhân Lễ phụ trách công tác của xã Cảnh Mục Thương.

Tất cả đều là phá cách đề bạt, đây là điều chưa từng xảy ra ở thành phố, huyện.

Thấy tình hình như vậy, mọi người đều thầm than thở Ngụy Quý Tài biết mượn thế. Chuyện vốn không có gì thần bí, chỉ là Bí thư tỉnh ủy Vương Trạch Vinh đến xã Cảnh Mục Thương, nhưng Ngụy Quý Tài đã thông qua việc này dán mình vào trong.

Nhận được quyết định bổ nhiệm, Ngụy Quý Tài cười thầm trong lòng. Y thầm nghĩ người không có nhãn không đáng sợ, đáng sợ là mình không tự biết dán nhãn cho mình. Bây giờ dù là ai cũng biết mình là người Vương Hệ.
Bình Luận (0)
Comment