Quan Khí​

Chương 1307

Nói chuyện với Lý Kiền Ý ở đây khá thoải mái, Thư Ý ngồi bên Vương Trạch Vinh trông giống như một con chim nhỏ đang nép vào bên người vậy.

Nhìn thấy bộ dạng của Thư Ý với Vương Trạch Vinh như vậy, tâm trạng của Lý Kiền Ý rất tốt.

Tình hình của Thư Ý thì Lý Kiền Ý hiểu rất rõ, cô gái này có quan hệ thân mật với Hà Hảo, có cô gái như vậy kết giao với Vương Trạch Vinh thì mình có thể thông qua Hà Hảo biết thêm nhiều hơn về Vương Trạch Vinh. Đây là chuyện tốt đối với mình.

Lúc này điều Lý Kiền Ý hi vọng nhất chính là tạo thành mối quan hệ liên minh thân thiết với Vương Trạch Vinh, bây giờ thấy ý nghĩ của mình đang dần trở thành hiện thực thì hắn cũng nhẹ nhõm hơn.

Lúc này tâm trạng của Vương Trạch Vinh cũng rất thoải mái, Lý Kiền Ý không thể đạt thành quan hệ như kiểu thông gia hay họ hàng gì nên định thông qua việc này để kéo gần quan hệ với mình. Việc này Vương Trạch Vinh cũng thấy rõ, từ lúc mình đến thì đã nằm trong mọi kế hoạch của Lý Kiền Ý, đầu tiên là đặt một đề bài trước mắt mình, rồi bộc lộ hoàn toàn cho mình. Dưới tình thế như vậy thì mình chỉ có hai con đường để lựa chọn, một chính là hợp tác cùng hắn, hai là trở thành đối thủ.

Đối với sự sắp đặt của Lý Kiền Ý thì lúc đầu Vương Trạch Vinh rất khó chịu, nhưng sau nghĩ lại thì hắn cũng ít nhiều có thể hiểu được. Lý Kiền Ý này chắc hẳn đã biết được tin tức tiến bộ của hắn từ chỗ tổng bí thư Lâm cho nên đối với bước phát triển tiếp theo hắn chẳng còn lo lắng gì nữa, bởi vì không lo lắng nên chắc chắn hắn sẽ nghĩ tới đám người Hạng Nam lui ra sau nhiệm kỳ mới. Suy nghĩ cẩn thận việc này, hắn đương nhiên không e ngại Hạng Nam, hiện tại mục đích của hắn chính là muốn xem mình có thật lòng đi theo hắn hay không, nếu như đi cùng đường thì sau khi hắn thăng cấp sẽ hình thành loại quan hệ đồng minh hùng mạnh, việc này đều có lợi đối với song phương.

Vừa lấy điếu thuốc ra hút vừa quan sát tình hình của Lý Kiền Ý, Vương Trạch Vinh cũng phát hiện ra một loại cường thế của Lý Kiền Ý.

Rốt cuộc Lý Kiền Ý này còn bao nhiêu con bài chưa lật?

Vương Trạch Vinh thầm suy đoán việc này.

Lại nhìn quan khí của Lý Kiền Ý, Vương Trạch Vinh biết dưới tình hình này thì chỉ có thể chấp nhận an bài của hắn.

Đương nhiên, tới giờ thì Vương Trạch Vinh rất hài lòng về cô gái Thư Ý này, không chỉ có tài nghệ mà thái độ của nàng đối với mình cũng không tệ, hơn nữa Thư Ý còn có vẻ đáng yêu bình dị. Một người như vậy thì Vương Trạch Vinh không hề bài xích.

- Trạch Vinh, sự phát triển phía Tây Nam hết sức trọng yếu tới sự phát triển của Trung Quốc, cậu ở Nam Điền là trung ương tín nhiệm cậu, sau này cần Bắc Kinh giúp đỡ thì cứ nói cho tôi biết. Năng lực đồng chí Tất Tường rất mạnh, sắp tới hắn cũng sẽ được giao trọng trách, lấy quan hệ của hai người thì tôi tin đồng chí ấy cũng sẽ ủng hộ các cậu.

Nghe nhắc tới Trương Tất Trường, Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Năng lực của bí thư Trương cực kỳ mạnh, công tác của chú ấy ở Bắc Kinh luôn theo sát Thành ủy.

Lý Kiền Ý gật đầu nói:

- Sắp tới Bắc Kinh sẽ có phát triển lớn, đến lúc đó hai địa phương chúng ta có thể hợp tác nhiều phương diện.

Hàn huyên một trận, Vương Trạch Vinh thấy Lý Kiền Ý liếc nhìn Hà Hảo khẽ gật đầu một cái, nét mặt Hà Hảo liền hiện lên vẻ thân thiết, lấy một chiếc chìa khóa từ trong túi ra, cười nói với Thư Ý:

- Tiểu Thư, từ lâu đã muốn tặng em một lễ vật, nhân ngày đại hỉ hôm nay chị tặng luôn. Đây là một biệt thự trong tiểu khu Thiên Triều, hôm nào tới đó đăng ký tên nhé.

Không ngờ Hà Hảo lại làm như vậy, Vương Trạch Vinh đầu tiên hơi sửng sốt nhưng sau đó thì minh bạch. Đây là Lý Kiền Ý lại xuất thủ lần nữa, vừa nãy là thăm dò, cũng là uy hiếp, giờ thấy đã thành công nên chọn dùng thủ đoạn hối lộ. Mặc dù chuyện này cũng không phải mình và Lý Kiền Ý thực hiện mà qua trung gian giữa hai cô gái này, nhưng thông qua việc này Lý Kiền Ý thể hiện một điều, đó là biệt thự này không nhận không được.

Nhìn thấy chỉ trong chớp mắt đã được tặng một căn biệt thự, trong lòng Thư Ý cực kỳ chấn động, nàng thực không ngờ lại có tình huống như vậy. Từ trước tới giờ tuy rằng quan hệ của mình với Hà Hảo không tồi, nhưng quan hệ vẫn không thể tới mức đưa tặng một căn biệt thự. Hôm nay thì hoàn toàn khác, Mình chỉ mới đáp ứng làm tình nhân của Vương Trạch Vinh mà đã lập tức được ngay một căn biệt thự rồi.

Nàng đương nhiên biết giá trị của căn biệt thự này, có được một căn biệt thự ở Bắc Kinh là điều mà nàng chưa từng nghĩ qua, giờ động tác có được thì nàng lại có cảm giác không biết làm thế nào cho phải.

Bởi vì không chắc chắn nên Thư Ý liếc nhìn về phía Vương Trạch Vinh như chờ đợi hắn quyết định.

Thư Ý cũng không biết rằng biểu tình này của nàng nhận được tán thưởng của Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh cũng không ngờ Lý Kiền Ý lại bạo tay như vậy, nói thật, tuy rằng Lý Kiền Ý có sản nghiệp riêng nhưng lập tức tặng một căn biệt thự thì số vốn bỏ ra cũng rất lớn.

Thấy ánh mắt của Thư Ý, Vương Trạch Vinh thầm gật đầu, cô gái đúng là biết kiềm chế tình cảm, đối diện với miếng bánh hấp dẫn như thế mà đầu óc cũng không bị quay cuồng, đây là việc hết sức tốt. Nếu lúc này Thư Ý tự mình tiếp nhận biệt thự thì dù là Vương Trạch Vinh hay Lý Kiền Ý thì chắc chắn sẽ có cái nhìn về nàng, giờ thì tốt rồi, nàng tỏ ý tất cả đều nghe theo Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua Lý Kiền Ý, lúc này hắn cũng đang mỉm cười.

Lý Kiền Ý cười nói:

- Tiểu Hảo và Tiểu Thư Thư Ý có quan hệ rất tốt, tin rằng với sự giúp đỡ của Tiểu Hảo thì Thư Ý sẽ có phát triển lớn.

Chìa khóa đặt trước mặt Thư Ý, ánh mắt Thư Ý lại hướng về phía Vương Trạch Vinh mà không hề nhìn cái chìa khó. Tuy rằng Thư Ý rất rất muốn nhìn cái chìa khóa đó nhưng sau nỗi kinh ngạc, là một người thông minh nên Thư Ý hiểu rõ thứ này sở dĩ có thể đến tay mình là do mình có quan hệ với Vương Trạch Vinh ngồi trước mặt, nếu không có Vương Trạch Vinh thì mình chẳng có gì hết.

Thông qua việc này, Thư Ý lại có thêm nhiều cảm ngộ về nhân sinh, giữa mình và Hà Hảo hiện giờ đã thành loại quan hệ ích lợi.

Hồi tưởng lại tình hình của bố mẹ mình, trong lòng Thư Ý cảm khái muôn vàn, bố mẹ mình coi như là một nhân viên công vụ, nhưng về quyền thế thì sao có thể so với hai người ngồi ở trước mặt mình được. Đối với người ta thì một căn biệt thự chỉ giống như một món đồ chơi mà thôi.

Lúc này ánh mắt Thư Ý khi nhìn về phía Vương Trạch Vinh tràn đầy nhu tình, trong lòng thầm nghĩ, đi theo người đàn ông này thì cuộc sống sau này của mình sẽ như thế nào?

Vương Trạch Vinh nhìn Lý Kiền Ý rồi nhìn sang Hà Hảo, khẽ gật đầu cười nói:

- Hai chị em các cô giúp đỡ nhau thì rất tốt, cứ nhận đi.

Dù là Vương Trạch Vinh hay Lý Kiền Ý thì đều không nói về trao đổi giữa hai người, tất cả đều mượn miệng của hai cô gái để phụ trợ.

Chuyện như vậy tất cả mọi người đều thấy rõ nhưng nói thì nói vậy chứ chẳng hề có liên quan gì tới bọn họ cả.

Hà Hảo cười nói với Thư Ý:

- Tiểu Thư, hôm nào chúng ta cùng đi làm thủ tục ghi tên nhé.

Nghe thấy Vương Trạch Vinh đã đồng ý cho mình tiếp nhận căn biệt thự, Thư Ý có cảm giác không thể tin được, cứ như vậy một căn biệt thự lại thành của mình.

Lòng thì muốn nhưng lại không dám, trên mặt nàng lộ ra biểu tình lo lắng.

Hà Hảo kéo tay Thư Ý nói:

- Không quấy rầy bọn họ nói chuyện nữa, chúng ta sang bên nói chuyện đi.

Hôm nay Lý Kiền Ý coi như là đã xuất ra đủ loại phương pháp, giờ thấy Vương Trạch Vinh tiếp thu cả Thư Ý lẫn biệt thự nên hắn cười như được mùa, nói:

- Vật ngoài thân mà thôi.

Vương Trạch Vinh cũng không có nói tiếp về chuyện này.

Đúng lúc này thì thư ký của Lý Kiền Ý cẩn thận đi vào và ghé tai khẽ nói vài câu.

Sau khi nghe xong, Lý Kiền Ý mỉm cười nói:

- Trạch Vinh, đồng chí Ngô Tán Lâm ở Nam Dương cũng tới rồi, chúng ta ra ngoài nghênh đón đi.

Ngô Tán Lâm!

Vương Trạch Vinh cũng bị chấn động một chút, hắn không ngờ được Ngô Tán Lâm lại cũng chạy tới đây.

Nhìn Lý Kiền Ý, Vương Trạch Vinh cảm thán trong lòng, chuyện trên quan trường không ai có thể nói rõ được, ngày hôm qua còn là đối thủ mà hôm nay đã có thể biến thành bằng hữu, vì sao hai người Lý Kiền Ý và Ngô Tán Lâm này lại muốn làm cùng nhau?

Nhanh chóng ngẫm nghĩ một chút nhưng trong nhất thời Vương Trạch Vinh cũng không nghĩ ra.

Từ việc Ngô Tán Lâm đến có thể biết, Lý Kiền Ý và Ngô Tán Lâm đã hẹn từ trước rồi, lần này cũng không hề tránh mình, như vậy thì chứng minh điều gì?

Hai ủy viên bộ chính trị, một bí thư tỉnh ủy, ở trong nước là một đại sự, mọi người cùng gặp nhau thì rốt cuộc sẽ xuất hiện chuyện gì?

- Ha ha, không ngờ bí thư Ngô cũng tới Bắc Kinh.

Vương Trạch Vinh cười nói.

- Đồng chí Tán Lâm tới Bắc Kinh cũng được vài ngày rồi, hôm nay tôi đặc biệt hẹn tới đây để mọi người cùng gặp mặt.

Tới Bắc Kinh vài ngày rồi?

Vương Trạch Vinh nghĩ tới chuyện Lô Ninh Quốc xảy ra vấn đề nên ít nhiều cũng đoán ra nguyên nhân Ngô Tán Lâm tới Bắc Kinh, chắc chắn không ngoài việc thấy được cơ hội lật đổ Lô Ninh Quốc nên tới tìm sự trợ giúp.

Nhìn về phía Hà Hảo, Lý Kiền Ý nói:

- Như này thì các em chọn nơi khác đi chơi đi.

Hà Hảo mỉm cười nói:

- Vâng, em với Tiểu Thư đi xông hơi.

Nói xong liền kéo Thư Ý đi ra ngoài.

Tuy rằng bị Hà Hảo kéo đi nhưng Thư Ý lại vẫn quay đầu lại nhìn Vương Trạch Vinh, khi thấy Vương Trạch Vinh khẽ gật đầu thì nàng mới vui vẻ theo Hà Hảo ra ngoài.

Sự có mặt của Ngô Tán Lâm khiến cho Vương Trạch Vinh cảm thấy hai người này đã tạo thành liên minh, giờ nghĩ tới bản thân thì xem ra ba bên đã đạt thành một loại hợp tác rồi.

Cũng không biết quan khí của Ngô Tán Lâm này như nào, Vương Trạch Vinh thật muốn nhìn xem quan khí của Ngô Tán Lâm một chút.
Bình Luận (0)
Comment