Quan Khí​

Chương 1551

Nhắc đến vấn đề văn hóa, Bí thư Trịnh khá đồng ý với quan điểm của Vương Trạch Vinh.

- Đúng thế, diễn viên Trung Quốc lại đi nhập tịch nước khác còn gì để nói nữa? Người như vậy còn gì là yêu nước.

Bí thư Trịnh trầm giọng nói.

Bí thư Trịnh đã sớm không quen với việc này, y cũng phản cảm với giới giải trí.

Vương Trạch Vinh không tiếp tục ở điểm này nữa. Trong chín lãnh đạo trung tâm tự nhiên có lãnh đạo phụ trách ý thức, hình thái. Vấn đề không phải xuất hiện ngày một ngày hai, bây giờ bộ máy mới thành lập, trách nhiệm cũng không phải do lãnh đạo hiện tại phụ trách. Vương Trạch Vinh chỉ là một Ủy viên Bộ Chính trị, chuyện này hắn chỉ nên nói tới đây.

Thấy Bí thư Trịnh nghe lời của mình, Vương Trạch Vinh cũng vui vẻ.

- Bí thư Trịnh, Hải Đông sau đây sẽ tiến hành thí điểm ở việc này. Tôi có một ý tưởng chỉ cần là người Trung Quốc gia nhập quốc tịch nước ngoài thì Hải Đông sẽ không chào đón bọn họ tham gia bất cứ hành động nào ở Hải Đông.

Vương Trạch Vinh nói.

Bí thư Trịnh ngẩng đầu nhìn hắn rồi cười nói:

- Trạch Vinh, việc này có thể sẽ bị nhiều người phản đối đó.

- Bí thư Trịnh, tôi cho rằng cũng cần phải có người đi đầu.

Vương Trạch Vinh sao không biết năng lực của người trong giới văn hóa, cái khác kém nhưng viết bài lại rất giỏi và lợi hại. Nếu làm như vậy nhất định sẽ đắc tội người mảng văn hóa. Nhưng Vương Trạch Vinh càng thêm hiểu rõ sức ảnh hưởng của đám người đó với dân chúng bình thường. Cứ tiếp tục như vậy sẽ ảnh hưởng tới tinh thần của quần chúng nhân dân.

Thấy Vương Trạch Vinh không hề băn khoăn, Bí thư Trịnh không khỏi thầm than Vương Trạch Vinh là người rất quyết đoán.

Lại nhìn Vương Trạch Vinh, Bí thư Trịnh có thể nhận ra Vương Trạch Vinh đầy chính khí.

Nhìn Bí thư Trịnh, Vương Trạch Vinh nói:

- Đương nhiên tôi cũng chỉ là nói với ngài mà thôi, còn khi làm việc sẽ không rõ ràng như vậy. Chỉ là muốn cho mọi người biết có quy định ngầm như vậy mà thôi.

Vương Trạch Vinh nói là như vậy, nhưng hắn biết khi áp dụng vào thực tế thì cần thủ đoạn.

Bí thư Trịnh cười ha hả nói:

- Hay cho cái quy định ngầm, có thể thử một chút.

Vương Trạch Vinh cũng cười nói:

- Quy định ngầm nếu dùng chính xác cũng có tác dụng nhất định.

Vương Trạch Vinh thấy Bí thư Trịnh chấp nhận suy nghĩ của mình liền thầm nghĩ nếu để mình làm việc này thì xem đám người diễn viên gia nhập nước ngoài có mất thị trường Trung Quốc hyaa không.



- Bí thư Trịnh, gần đây quốc gia bởi vì chất lượng công trình khiến dẫn tới nhiều vấn đề, dân chúng cũng không ngừng kêu gọi chống tham nhũng. Hải Đông sau đây dự định sẽ dồn sức vào công việc này.

Nghe Vương Trạch Vinh nói tới việc tăng cường công tác chống hủ bại ở Hải Đông, Bí thư Trịnh đồng ý nói:

- Đây là chuyện lớn của Đảng, phải không ngừng tiến hành. Chỉ có thể giơ cao ngọn cờ chống hủ bại thì sự nghiệp của Đảng cộng sản mới có hy vọng.

- Hải Đông tồn tại vài đoàn thể lợi ích khiến cho nhiều lĩnh vực bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Nguy hại của các đoàn thể này càng lúc càng lớn.

Bí thư Trịnh gật đầu. Loại quần thể lợi ích này thì đám người Bí thư Trịnh đương nhiên biết. Nhưng do lực lượng của những quần thể lợi ích này quá lớn nên mọi người cố tránh không động vào nó mà thôi.

Thấy Vương Trạch Vinh nhắc tới việc này, Bí thư Trịnh nhìn Vương Trạch Vinh một chút và phán đoán ý đồ của Vương Trạch Vinh. Nói thật Vương Trạch Vinh sao không phải là người phát ngôn của một quần thể lợi ích, hắn nói như vậy là có nghĩa gì?

Vương Trạch Vinh cũng hiểu ý của Bí thư Trịnh nên nói:

- Bí thư Trịnhy, bố của Hàm Yên bảo tôi hỏi ý kiến của Trung ương với Bộ Giao thông.

Ai cũng biết Hồ Húc Đông là người của Hạng Nam. Mặc dù Hạng Nam đã lui nhưng sức ảnh hưởng ở Trung ương vẫn còn quá lớn. Nghe Vương Trạch Vinh hỏi chuyện Bộ Giao thông, Bí thư Trịnh biết Vương Trạch Vinh có thể đại biểu Hạng Nam hỏi mình. Ở chuyện này Trung ương đã có chỉ thị. Nhưng Bộ Giao thông nhất là bên đường sắt liên quan tới quần thể lợi ích quá lớn, bây giờ Hạng Nam thông qua Vương Trạch Vinh chính là muốn hiểu ý của mình.

Vương Trạch Vinh cũng là mang theo ý của Hạng Nam. Xem ra Hồ Húc Đông gặp áp lực lớn ở Bộ Giao thông. Hạng Nam không muốn mất Bộ Giao thông, muốn ra tay nhưng lại sợ lực lượng không đủ.

Bí thư Trịnh thực ra sớm muốn dọn dẹp Bộ Giao thông nhưng do mới lên chức nên nhiều nơi vẫn chưa thể khống chế. Hơn nữa bây giờ chủ động ra tay thì lực lượng của Bí thư Trịnh cũng chưa chắc đã xử lý xong. Làm Tổng bí thư, Bí thư Trịnh cân nhắc nhiều nhất là sự phát triển của Trung Quốc. Nếu như một quốc gia bị một thế lực nắm trong tay sẽ bất lơi cho sự phát triển. Bây giờ Hạng Nam và Vương Trạch Vinh đứng ra làm việc này sẽ là việc tốt với Bí thư Trịnh. Bí thư Trịnh không có lý gì không ủng hộ.

Vương Trạch Vinh hỏi tới việc này chính là cơ hội. Có Hạng hệ và Vương Hệ gia nhập có lẽ sẽ dọn sạch được bầu trời Bộ Giao thông.

Suy nghĩ một chút, Bí thư Trịnh nghĩ nhiều đến ý của Hạng Nam. Hạng Nam có dính sâu vào vấn đề bên Bộ Giao thông không? Ở việc này Bí thư Trịnh cũng có suy nghĩ của mình. Đừng có mà dọn một thế lực rồi để thế lực lớn hơn nữa khống chế Bộ Giao thông trong tay.

Vương Trạch Vinh không khó để nhận biết suy nghĩ của Bí thư Trịnh:

- Đồng chí Hồ Húc Đông vừa mới nhận chức Bộ trưởng Bộ Giao thông, là đồng chí đáng tin cậy. Sự phát triển của Bộ Giao thông chính là phản ánh sự phát triển của Trung Quốc chúng ta. Tôi cho rằng quốc gia cần thay đổi tình hình hiện nay, một Bộ Giao thông mở rộng mới có lợi cho sự phát triển của Trung Quốc.

Đây là Vương Trạch Vinh tỏ vẻ Hạng hệ quyết không độc chiếm Bộ Giao thông.

- Trạch Vinh, chuyện Bộ Giao thông cũng đã đến lúc chỉnh đốn. Dù là dính tới ai thì chỉ cần ảnh hưởng tới sự nghiệp của chúng ta thì nhất định phải kiên quyết xử lý.

Bí thư Trịnh nghe vậy liền tỏ thái độ ngay lập tức.

Vương Trạch Vinh hôm nay đến chính là muốn tìm hiểu ý của Bí thư Trịnh. Nghe Bí thư Trịnh nói như vậy, Vương Trạch Vinh biết nên làm như thế nào.

Bí thư Trịnh biết Hồ Húc Đông người Hạng hệ mà tỏ thái độ này chứng tỏ sẽ ủng hộ Hạng hệ nhằm vào Bộ Giao thông.

Vương Trạch Vinh thấy đây là điều rất bình thường. Dù là Hạng Nam hay hắn nếu như hành động ở Bộ Giao thông sẽ đắc tội người khác, điều này Bí thư Trịnh cũng mong thấy.

Vương Trạch Vinh cũng không suy nghĩ quá nhiều ý đồ của Bí thư Trịnh. Hắn cần Bí thư Trịnh tỏ thái độ là đủ. Vương Trạch Vinh và Hạng Nam đều lo nếu Bộ Giao thông tự chỉnh đốn mà Trung ương lại dao động. Bây giờ trao đổi với Bí thư Trịnh và có hành động, như vậy mọi người cùng có cơ hội.

Đối với chuyện ở Bộ Giao thông, Vương Trạch Vinh đã suy nghĩ kỹ đây là chuyện liên quan tới quốc kế dân sinh, dù đắc tội quần thể lợi ích cũng không sao. Đến vị trí này của hắn thì phải làm việc vì dân chúng. Nhét Bộ Giao thông vào trong phạm vi quyền lực của mình là đúng, nhưng Vương Trạch Vinh cũng không ăn tham.

Kết quả hôm nay làm Bí thư Trịnh rất hài lòng.

Nói chuyện xong, Vương Trạch Vinh bắt đầu suy nghĩ dùng lực lượng nào để động tới Bộ Giao thông, việc này chỉ có thể thành công. Nếu thành công thì uy tín của hắn ở trong Đảng sẽ tăng nhiều.

Ra khỏi văn phòng Bí thư Trịnh, Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ ngoài Bí thư Trịnh thì hắn bên Bí thư Lâm cũng rất quan trọng, cần phải được Bí thư Lâm ủng hộ mới được.

Đừng nhìn Bí thư Lâm đã lui nhưng sức ảnh hưởng ở Trung Quốc là rất lớn. Vương Trạch Vinh lo chuyện ở Bộ Giao thông sẽ ảnh hưởng tới Bí thư Lâm nên cần phải tìm hiểu trước.

Vương Trạch Vinh vừa vặn gặp được Hoa Thái Tường.

Hoa Thái Tường nhất định là đến nói chuyện với Bí thư Trịnh.

Thấy Hoa Thái Tường tới, Vương Trạch Vinh vội vàng cung kính nói:

- Phó chủ tịch.

Vương Trạch Vinh mặc dù cũng biết Hoa Thái Tường khó chịu với mình nhưng lễ phép khiến hắn phải chào.

Hoa Thái Tường cũng có chút ngạc nhiên khi gặp Vương Trạch Vinh. Y mỉm cười bắt tay Vương Trạch Vinh mà nói:

- Đồng chí Trạch Vinh đến báo cáo công việc với Bí thư Trịnh?

- Ừ, tôi vừa báo cáo công tác xây dựng tinh thần văn minh của Thành phố Hải Đông. Tôi cũng đang chuẩn bị đến xin ý kiến của Phó chủ tịch.

Vương Trạch Vinh cũng rất giỏi khống chế tâm trạng của mình mà cười nói.

Hoa Thái Tường cười ha hả nói:

- Được, tôi vào nói với Bí thư Trịnh một chuyện, cậu đến văn phòng tôi ngồi chờ.

- Tôi đi trước một chút.

Vương Trạch Vinh vui vẻ nói.
Bình Luận (0)
Comment