Quan Khí​

Chương 1697

Vương Trạch Vinh hơi đưa tay sờ sờ ngực Hà Hảo đã làm cô ngã vào lòng hắn.

Do đều uống khá nhiều nên cả Hà Hảo, Thư Ý đều mất đi sự ngượng ngùng, hơn nữa trong lòng cũng sớm nghĩ đến chuyện này nhiều lần nên đâu muốn bỏ qua cơ hội này.

Hà Hảo nhân lúc ngã vào lòng Vương Trạch Vinh thì tay liền cố ý co tay Vương Trạch Vinh đặt vào bên dưới mình.

Do Hà Hảo dẫn đường nên tay Vương Trạch Vinh lập tức đến được nơi cần đến.

Hắn khẽ vuốt ve vài cái đã khiến Hà Hảo rên lên.

Vương Trạch Vinh không uống say, vừa nãy cũng chỉ là do hai cô khiêu khích nên mới có hành động như vậy, chứ thực ra hắn vẫn có thể khống chế được bản thân mình trước phụ nữ.

Đặc biệt chuyện hôm nay nghe Bí thư Lâm nói làm hắn giờ vẫn còn hơi sợ.

Vừa nghĩ tới Bí thư Lâm, đầu óc Vương Trạch Vinh tỉnh táo lên rất nhiều. Hắn nhìn quanh phòng rồi thầm tự trách mình sao có thể làm chuyện này ở đây?

Đây là nơi hưởng lạc của Lý Kiền Ý thì kiểu gì chẳng có vài máy quay.

Vì thế hắn càng sợ nên mất cơn ham muốn trong lòng.

Chẳng qua thấy Hà Hảo như vậy, Vương Trạch Vinh cũng có suy nghĩ đây là người phụ nữ của Lý Kiền Ý, nếu như dùng tốt thì có lẽ ở thời khắc mấu chốt nào đó sẽ có tác dụng. Quan hệ này cần phải duy trì mới được.

Đương nhiên đây chỉ là một lý do hắn tự an ủi mình mà thôi. Hắn sao không động lòng trước người phụ nữ xinh đẹp như Vương Trạch Vinh.

Hắn khẽ vuốt ve ngực và bên dưới Hà Hảo một chút rồi nhỏ giọng nói:

- Để hôm khác nhé.

Nói xong hắn đỡ Hà Hảo ngồi thẳng lên sau đó nhìn về phía Thư Ý:

- Hôm nay anh có việc nên phải đi trước, để hôm khác đi.

Nói xong hắn đứng lên đi thẳng ra ngoài.

Tiễn Vương Trạch Vinh lên xe, hai cô nhìn nhau. Việc Vương Trạch Vinh đột nhiên rời đi làm hai người phải suy nghĩ nhiều.

- Hà Hảo tỷ, Vương ca có phải giận em không?

Thư Ý có chút lo lắng nói với Hà Hảo.

Trong tai Hà Hảo lúc này vẫn quanh quẩn câu nói của Vương Trạch Vinh nên khá vui. Cô nhìn Thư Ý:

- Chị hiểu ý của Vương ca, Vương ca thấy nơi này không an toàn. Tiểu Ý, em phải mau đưa câu lạc bộ của mình vào hoạt động, như vậy Vương ca đến đó sẽ không lo nữa.

Có câu nói kia của Vương Trạch Vinh, Hà Hảo biết Vương Trạch Vinh nhất định sẽ thu mình, nghĩ đến đây cô liền có nhiều suy nghĩ hơn.

- Vương ca bảo em không nên mở câu lạc bộ, có lẽ em sẽ không tiếp tục làm nữa.

Thư Ý bây giờ rất lo lắng việc làm Vương Trạch Vinh giận, như vậy Vương Trạch Vinh sẽ không cần mình nữa.

- Tiểu Ý, bây giờ chúng ta là chị em thân thiết nhất, chuyện của em cũng là chuyện của chị. Em yên tâm, chị sẽ giải thích việc này với Vương ca hộ em.

- Hà Hảo tỷ, em lo là em không đủ quyến rũ, có chị thì sẽ tốt hơn.

Thư Ý đây là quan tâm nên bị loạn. Cô nghĩ có Hà Hảo tham gia cũng sẽ hay hơn khi lưu Vương Trạch Vinh lại.

- Em đó, chị đã nói với em nhiều lần rồi, em không có gì thua kém ai cả. Nếu em muốn vào giới giải trí thì chỉ riêng giọng hát, khả năng chơi đàn của em thì không lâu nữa sẽ thành ngôi sao nổi tiếng. Em phải tuyệt đối tự tin vào mình.

Hai cô đang nói chuyện thì Vương Trạch Vinh ngồi trong xe suy nghĩ việc vừa nãy. Cảnh vừa rồi đúng là rất hấp dẫn hắn. Nghĩ đến việc Thư Ý luôn muốn lấy lòng mình, Vương Trạch Vinh cũng không khỏi cảm thấy yêu thương cô. Đây có thể nói là người phụ nữ rụt rè nhất và nghe lời nhất trong các người phụ nữ của hắn.

Nghĩ tới đây Vương Trạch Vinh liền lấy máy ra gọi cho Thư Đạo Lâm.

Lúc này trong văn phòng Thư Đạo Lâm, y đang nói chuyện với Chánh văn phòng Ủy ban thị xã – Dương Thế Minh.

Trong thời gian vừa qua tâm trạng Thư Đạo Lâm khá vui vẻ.

Hai người đang nói chuyện, Thư Đạo Lâm nhận được cuộc điện mà đã lâu không gọi cho mình.

Vẻ mặt y không khỏi trở nên phức tạp. Số này y luôn ghi nhớ trong lòng.

Theo địa vị của Vương Trạch Vinh tăng lên, tâm trạng vợ chồng Thư Đạo Lâm trở nên khó nói. Bọn họ hy vọng làm mọi người biết Vương Trạch Vinh là con rể của mình nhưng lại biết đó là điều không thể. Thư Đạo Lâm run run đứng lên nói:

- Bí thư Vương, chào ngài, tôi là Thư Đạo Lâm.

Dương Thế Minh đang ngồi nhưng thấy Thư Đạo Lâm nhận được điện lại cung kính đứng lên, tay run run như vậy. Y biết ngay đó là nhân vật lớn. Thấy Thư Đạo Lâm không bảo mình ra ngoài nên y cũng đành đứng lên đợi.

Vương Trạch Vinh chẳng qua chỉ là muốn hỏi tình hình công việc của Thư Đạo Lâm mà thôi. Hắn cũng tìm hiểu qua chuyện của Thư Đạo Lâm, người này tuy thư sinh nhưng có năng lực. Nếu có thể thì hắn cũng có thể giúp đỡ đối phương một chút.

- Lão Thư, tôi gọi điện lại chỉ là muốn hỏi tình hình công việc gần đây của ông.

Vương Trạch Vinh cũng không biết cách gọi như thế nào cho ổn, vì thế đành gọi cách chung chung như thế này.

Thư Đạo Lâm bây giờ không quá chú ý cách xưng hô. Vương Trạch Vinh gọi điện cho mình đã là Vương Trạch Vinh chú ý tới mình, nói rõ hắn thích con gái mình.

- Bí thư Vương, cảm ơn sự quan tâm của ngài, chỗ tôi đang rất tốt, bây giờ cũng đang định đến Hải Đông học tập kinh nghiệm để về triển khai công việc.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Hải Đông và Chiết Đông có nhiều điểm giống nhau, ông rảnh có thể dẫn đoàn sang đây.

Đây là Vương Trạch Vinh chủ động mời, Thư Đạo Lâm đương nhiên là vui vẻ.

Vương Trạch Vinh rất nhanh tắt máy.

Hắn gọi chỉ để tỏ thái độ mà thôi. Nhưng hắn không biết chỉ riêng cuộc điện này lại làm Thư Đạo Lâm mãi không bình tĩnh lại được.

Đối với Thư Đạo Lâm mà nói quan hệ kia với Vương Trạch Vinh là không thể lộ ra, chuyện có thể nói chuyện với Vương Trạch Vinh không nhiều. Y lo nhất là Vương Trạch Vinh chỉ quan hệ với con gái mình một thời gian, chán rồi bỏ. bây giờ Vương Trạch Vinh chủ động gọi tới hỏi công việc của mình đã nói rõ nhiều điều.

Dương Thế Minh đứng đó cố gắng vểnh tai lên nghe. Y rất chú ý vẻ mặt Thư Đạo Lâm thay đổi, đầu tiên là ba chữ Bí thư Vương, y liền nghĩ ngay đến các Bí thư họ Vương ở tỉnh nhưng thấy căn bản không có ai để làm Thị trưởng Thư cung kính như vậy. Sau đó y lại nghe đến chữ Hải Đông, mắt y lộ rõ vẻ sợ hãi. Ai bây giờ không biết ở Hải Đông có thể được gọi là Bí thư Vương chỉ có mình ủy viên Bộ Chính trị Vương Trạch Vinh.

Y nhìn Thư Đạo Lâm càng thêm cung kính, bảo sao ai cũng nói sau lưng Thư Đạo Lâm có người. Mọi người chỉ biết Bí thư tỉnh ủy Hà rất ủng hộ Thư Đạo Lâm mà không biết nguyên nhân. Nhiều người cho rằng đó là do Bí thư Hà có qua lại với con gái Thư Đạo Lâm, hóa ra sau lưng Thư Đạo Lâm lại là Bí thư Vương.

Dương Thế Minh lại nghĩ đến cô con gái xinh đẹp của Thư Đạo Lâm và đoán nhất định con gái Thư Đạo Lâm là người phụ nữ của Vương Trạch Vinh.

Nghĩ đến phát hiện này, Dương Thế Minh run lên. Y biết lần này mình quá may mắn mới dựa vào được ông bố vợ của Vương Trạch Vinh.

Thực ra quan hệ giữa Thư Đạo Lâm và Vương Trạch Vinh đã truyền ra một chút nhưng không có chứng thực, bây giờ mình coi như chứng thực chuyện này.

Nghĩ đến tương lai của Thư Đạo Lâm, Dương Thế Minh lại liên tưởng tới tương lai của mình. nếu là như thế này thì Thư Đạo Lâm còn có không gian bay lên nữa, tương lai của mình cũng sẽ như vậy. Chỉ cần theo sát Thư Đạo Lâm thì mình sẽ không ngừng đi lên.

Khó khăn lắm mới làm mình Bí thư Lăng, Thư Đạo Lâm nói:

- Vừa nãy Bí thư Vương ở Hải Đông gọi tới mời thị xã chúng ta cử đoàn địa biểu sang Hải Đông học tập. Đây là việc lớn, tôi cần đi báo cáo với Bí thư.

Dương Thế Minh vội vàng nói:

- Nếu là Bí thư Vương mời thì đây không phải việc bình thường. Tôi cảm thấy đây là việc trọng đại ở thị xã chúng ta, nhất định phải làm tốt công việc này.

- Ý của Bí thư Vương là do tôi tự mình dẫn đoàn, lúc ấy anh cùng đi với tôi.

Mắt Dương Thế Minh sáng lên:

- Thị trưởng, tôi luôn theo sát ngài.
Bình Luận (0)
Comment