Quan Khí​

Chương 300

Lữ Hàm Yên rời đi, Vương Trạch Vinh lại dồn toàn lực tiến hành các công tác nhằm mục đích phát triển Huyện Đại Phường như cải cách cơ cấu, rất nhiều chuyện từ bề ngoài thì thấy yên bình nhưng lần cải cách này động đến rất nhiều người nên khó tránh khỏi sẽ có việc.

Nhìn hai vợ chồng Lôi Đức Bình ngồi trên ghế, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Lần này tôi điều hai người đến huyện khó khăn này, không trách tôi chứ?

Vợ chồng Lôi Đức Bình đến báo danh và lập tức đến phòng làm việc của Vương Trạch Vinh.

- Bí thư Vương có thể làm chúng tôi đến Huyện Đại Phường công tác, đây là tin tưởng chúng tôi. Chúng tôi nhất định không phụ kỳ vọng của Bí thư Vương.

Lôi Đức Bình không ngờ Vương Trạch Vinh bây giờ đã là Bí thư Huyện Đại Phường. Trước khi đến hắn còn có chút lo lắng. Đặc biệt sau khi đến đây thì hiểu được uy tín của Vương Trạch Vinh ở Huyện Đại Phường rất lớn, hắn cảm thấy đi theo Vương Trạch Vinh sẽ có tiền đồ rất lớn.

- Vậy con của hai người thì sao?

- Con chúng tôi ở lại với bà ngoại, không sao ạ.

Thôi Mai Hồng vội vàng nói. Sau khi đến đây và đến phòng thống kê làm việc, lãnh đạo biết chị ta là người Vương Trạch Vinh tự mình điều đến liền chiếu cố nhiều.

Vương Trạch Vinh nhìn Lôi Đức Bình mà nói:

- Bí thư Duy Hà sao lại không còn ở huyện Khai Hà nữa?

Lôi Đức Bình thở dài nói:

- Không biết tại sao nữa. Ngài đi được vài tháng thì trong cuộc họp Bí thư bị ngất, sau khi vào bệnh viện kiểm tra thì nói là bị bệnh tim. Trên thành phố tìm đến Bí thư Lý nói chuyện rồi điều đến Đại hội đại biểu nhân dân thành phố làm phó chủ nhiệm.

Vương Trạch Vinh coi như hiểu rõ nguyên nhân tại sao Lôi Đức Bình đột nhiên bị giáng chức điều xuống xã Lão Quân.

- Đức Bình, công tác thống kê ở huyện rất không tốt. Sau khi tới anh phải làm tốt công tác.

- Xin Bí thư Vương yên tâm, tôi nhất định tập trung trong công việc.

Lôi Đức Bình nói.

- Huyện đang xây dựng nhà ở cho nhân viên, đến lúc đó cũng sẽ chia cho hai người một phòng. Bây giờ hai người phải đi thuê vậy.

Vương Trạch Vinh nói.

- Không có gì ạ.

Lôi Đức Bình nói.

Nhìn hai người rời đi, Vương Trạch Vinh cảm thấy Lôi Đức Bình trầm ổn hơn trước rất nhiều.

Hôm nay Vương Trạch Vinh triệu tập hội nghị thường ủy.

- Hôm nay nghiên cứu nội dung cuối cùng rồi sẽ tiến hành cải cách cơ cấu.

Vương Trạch Vinh nhìn mọi người rồi nói.

Rốt cuộc đã tới.

Thông qua một thời gian, Huyện Đại Phường về cơ bản đã tiến hành cải cách lãnh đạo ở các xã, thị trấn. Vương Trạch Vinh xem ra muốn ra tay với các phòng ban trên huyện.

- Lão Ôn, anh nói trước đi.

Ôn Hòa Lâm đặt điếu thuốc vào gạt tàn, cầm tài liệu mà đọc:

- Lần trước tôi đã nói qua về nội dung sẽ cải cách. Chủ yếu là hợp nhất nhân viên của các phòng ban có cùng chức năng lại, mục đích chính là làm tốt cơ cấu và chức năng của bên Ủy ban huyện.

Ôn Hòa Lâm do dự một chút rồi nói tiếp:

- Lần trước tôi đã nói đến các phòng ban sẽ hợp nhất, bây giờ chúng ta cần phải tiến hành quyết định nhân sự lãnh đạo các phòng ban đó.

Ôn Hòa Lâm nói tình hình nhân sự của các phòng ban ra. Nhìn bản danh sách mà ban Tổ chức cán bộ đưa ra, các thường vụ về cơ bản đều hài lòng. Ở rất nhiều lúc tiến hành bổ nhiệm nhân sự, Vương Trạch Vinh không quá độc đoán, người mà bọn họ đề cập cũng được đưa ra.

Quan sát vẻ mặt của mọi người, Vương Trạch Vinh khá hài lòng với biểu hiện của bọn họ. Những người được đề bạt lên, Vương Trạch Vinh không muốn quá chuyên quyền. Chỉ cần bọn họ nghe lời mình nói là được, bọn họ không hoàn toàn ngã về một ai đấy thì Vương Trạch Vinh cũng sẽ không có ý kiến gì. Đương nhiên có những kẻ mà các thường vụ đưa ra nhưng Vương Trạch Vinh thấy không thích hợp. Đối với những người này dù có năng lực nhưng Vương Trạch Vinh không thể nào cho bọn họ xuất hiện trong bản danh sách này.

Đợi Ôn Hòa Lâm nói xong, Vương Trạch Vinh nói:

- Phòng Phục vụ tổng hợp nông nghiệp là do bảy phòng trước đây gộp lại mà thành, là phòng cải cách nhiều nhất, lượng công việc cũng rất lớn. Tôi đề cử do đồng chí Lâm Quý đảm nhiệm chức trưởng phòng, đồng chí này có năng lực công tác rất mạnh. Trưởng phòng Chiêu thương sẽ do đồng chí Dương Hữu Phú đảm nhiệm. Tôi cũng đề cử một phó trưởng phòng vào phòng Chiêu thương đó là trưởng Đoàn múa huyện Phùng Phương. Đồng chí này có năng lực rất mạnh, đủ để đảm nhiệm công tác này.

Vương Trạch Vinh nói ra tình hình công tác của từng người trong bản danh sách. Việc này đáng lẽ nên do Ôn Hòa Lâm nói nhưng Vương Trạch Vinh tự nói ra đã thể hiện rõ ý của hắn.

Bởi vì người được lựa chọn đã chú ý đến lợi ích của các thường vụ, người bọn họ đề cử cũng có một số được thông qua. Hơn nữa với thực lực của Vương Trạch Vinh ở Huyện Đại Phường bây giờ, mọi người rất nhanh thông qua bản danh sách lần này.

Trong bản danh sách này thì Phùng Phương được giữ chức phó trưởng phòng Chiêu thương, chồng cô ta - Sở Phàm Quân lại thành một tổ trưởng của phòng Văn hóa, thể dục truyền thanh, ở cấp bậc còn kém hơn Phùng Phương. Việc này nói rõ quyền chủ động trong nhà đã rơi vào tay Phùng Phương.

Thấy bản danh sách nhân sự được thông qua, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Từ hội nghị hôm nay có thể thấy mọi người đều nhất trí đều hy vọng Huyện Đại Phường phát triển. Tôi tin rằng sau khi cải cách cơ cấu, Huyện Đại Phường sẽ phát triển nhanh hơn nữa. Lần này giảm từ rất nhiều phòng ban xuống còn ba mươi phòng ban, mặc dù khối lượng công việc tăng mạnh nhưng kết quả sẽ khiến hiệu suất công việc của Huyện Đại Phường tăng lên. Ở đây tôi xin nhấn mạnh một nội dung, người trong nhà nước không phải luôn giữ được chén cơm. Nếu không cố gắng trong công việc thì cũng sẽ phải tiến hành tập huấn lại. Các đồng chí tham gia tập huấn cũng không cần lo lắng. Chỉ cần đạt được thành tích tốt trong tập huấn thì cũng sẽ được đề bạt vào vị trí quan trọng. Chúng ta phải hình thành một cơ chế cạnh tranh, ai có năng lực thì ở vị trí cao, ai không có sẽ bị đào thải.

Rất nhanh toàn huyện bắt đầu tiến hành việc điều chỉnh cơ cấu đối với tất cả nhân viên.

Đây là hành động trong phạm vi toàn huyện, chẳng qua khó hiểu là không ai có ý kiến phản đối. Mọi người đều thấy rõ ràng, chính thức ảnh hưởng chỉ là người lãnh đạo, nhân viên bình thường chỉ cần có năng lực trong công việc thì sẽ không ai làm gì hắn. Càng có không ít người vỗ tay tán thành việc cải cách này, cảm thấy một hoàn cảnh mới để mình phát triển.

Căn cứ việc cải cách lần này, các đồng chí có năng lực mạnh thì sẽ được ưu tiên đề bạt, đồng thời các chính sách đãi ngộ cũng rõ ràng hơn.

Hơn nữa cách làm lần này của Vương Trạch Vinh cũng không làm mọi người lo lắng bởi vì không giảm người.

Hiệu quả đầu tiên khi cải cách cơ cấu đó là đối với những nhà đầu tư đến Huyện Đại Phường. Trước đây bọn họ đến Huyện Đại Phường làm việc đều không ngừng phải mời ăn nhưng chưa chắc đã hoàn thành công việc của mình. Bây giờ thì không cần, nhân viên công tác rất kiên nhẫn tiến hành giải thích cho bọn họ nên làm gì, thậm chí còn có thể viết các tờ đơn cho bọn họ. Đây là chuyện mà trước đó có nghĩ cũng không hề nghĩ tới.

Trước kia một báo cáo phải chạy đến rất nhiều phòng ban, bây giờ thì thuận tiện hơn nhiều.

Không ít phóng viên đến Huyện Đại Phường phỏng vấn. Huyện Đại Phường thay đổi cũng được bọn họ tiến hành tuyên truyền. Phương pháp cải cách để tăng cường khả năng phục vụ của chính quyền ở Huyện Đại Phường làm mọi người bàn tán. Sau khi thấy Huyện Đại Phường cải cách như vậy, mọi người đều cảm thấy mới lạ, đồng thời cũng tiến hành tranh luận.

Những điều này Vương Trạch Vinh không quá quan tâm. Hắn bây giờ quan tâm nhất chính là thông qua lần cải cách cơ cấu này sẽ khiến kinh tế Huyện Đại Phường phát triển như thế nào?

Mở xem báo cáo mà phòng Tài chính trình lên, Vương Trạch Vinh nói với Lưu Kiến:

- Theo báo cáo này của phòng Tài chính thì thấy Huyện Đại Phường bây giờ đã không cần tiền cứu trợ nữa phải không?

Lưu Kiến nói:

- Từ sau khi tiến hành Luân chuyển đất đai, các xã, thị trấn trong huyện đã có thu nhập tăng lên rất nhiều. Hơn nữa một ít công ty, tập đoàn đến Huyện Đại Phường đầu tư khiến tài chính của huyện đã có thể tự nuôi sống mình.

- Có thể bù đắp cho các nơi không thể tiến hành Luân chuyển đất đai được không?

- Bây giờ khai thác than ở huyện chiếm một phần khá lớn trong tổng thu nhập, tiền đất cũng chiếm một phần không nhỏ. Nếu như tiếp theo mấy hạng mục lớn đưa vào hoạt động như nhà máy sản xuất ô tô, Nhà máy phát điện thì kinh tế Huyện Đại Phường sẽ phát triển rất nhanh.

- Những việc này còn cần một thời gian nữa. Bây giờ chúng ta phải chú ý vào các hạng mục nhỏ, phải lấy được lợi ích từ đó.

- Bây giờ cao tốc từ Thiên Hà và Quán Hà đã thông nên công tác dịch vụ sẽ thu nhập cao hơn. Kinh tế nhất định sẽ phát triển.

Thông qua báo cáo tài chính, Vương Trạch Vinh thở phào nhẹ nhõm. Huyện Đại Phường về cơ bản đã thoát khỏi một huyện sống nhờ cứu trợ, đây là một phát triển rất lớn.
Bình Luận (0)
Comment