Quan Khí​

Chương 359

Trương Tất Tường gọi điện cho Vương Trạch Vinh rồi nói:

- tổ chức muốn nói chuyện với đồng chí. Hội nghị thường vụ tỉnh ủy vừa diễn ra và quyết định việc đồng chí vào thường vụ.

Nghe được tin tức này, Vương Trạch Vinh đương nhiên rất vui nên vội vàng nói:

- Cảm ơn Trương thúc.

Sau khi ra khỏi văn phòng, Vương Trạch Vinh nói với Hác Duệ Bân:

- Chuẩn bị xe, chúng ta lên tỉnh.

Tâm trạng hắn đúng là rất kích động. Tranh đoạt lâu như vậy, hắn có thể biết việc mình vào thường vụ khó khăn như thế nào. Hác Duệ Bân một bên thông báo cho Long Dũng Đình, một bên thầm nghĩ Phó thị trưởng Vương lần này sẽ có chuyện gì. Đối với việc tranh đoạt trong thành phố, hắn quan tâm hơn bất cứ ai. Nếu Vương Trạch Vinh lên, hắn cũng lên, ngược lại thì hắn sống cũng không tốt. Chẳng qua là thư ký thì hắn không thể hỏi tại sao Vương Trạch Vinh lên tỉnh, nên nói:

- Bí thư Đỗ và Thị trưởng Trương đều lên tỉnh.

Vương Trạch Vinh gật đầu không nói gì. Hai người này cũng giống mình, sớm nghe nói đến đợt điều chỉnh này. Vương Trạch Vinh rất muốn biết xem lần này sẽ điều chỉnh như thế nào. Cũng may chuyện mình vào thường vụ thị ủy đã được quyết định.

Vương Trạch Vinh đi vào văn phòng của Trương Tất Tường. Trương Tất Tường nghiêm túc nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:

- Theo phân công của Tỉnh ủy, tôi tiến hành nói chuyện với đồng chí.

Thấy Trương Tất Tường nghiêm túc như vậy, Vương Trạch Vinh cũng ngồi ngay ngắn.

- Đồng chí Vương Trạch Vinh, sau hội nghị thường vụ Tỉnh ủy nghiên cứu đã quyết định bổ nhiệm đồng chí thành thường vụ thị ủy, Phó thị trưởng Quán Hà. Hy vọng đồng chí có thể đoàn kết xung quanh Thị ủy, kiên định trong công tác.

Trương Tất Tường nói rất nghiêm túc như Vương Trạch Vinh không quen vậy. Vương Trạch Vinh nói:

- Tôi phục tùng quyết định của tổ chức, nhất định sẽ đoàn kết xung quanh Thị ủy, làm tốt công tác của mình.

Trương Tất Tường nói:

- Lần này Quán Hà có điều chỉnh lớn, đồng chí phải làm tốt quan hệ với mọi người.

Nghe thấy Quán Hà sẽ điều chỉnh lớn, Vương Trạch Vinh không tiện hỏi rõ tình hình mà chỉ có thể nói:

- Xin Tỉnh ủy yên tâm.

Trương Tất Tường sau khi làm xong nhiệm vụ liền đổi giọng:

- Trạch Vinh, nói chuyện của tổ chức đến đây là xong. Chú có chuyện nói riêng với cháu.

Trương Tất Tường nói như vậy làm Vương Trạch Vinh thả lỏng tâm trạng. Trương Tất Tường nghiêm túc trông rất lợi hại. Trương Tất Tường nhìn Vương Trạch Vinh một chút rồi nói:

- Lần này Quán Hà điều chỉnh rất lớn. Đỗ Thủ Như điều lên Ủy ban kinh tế kỹ thuật tỉnh làm chủ nhiệm. Trương Tùng làm Bí thư thị ủy Quán Hà.

Trương Tất Tường thầm gật đầu vì Vương Trạch Vinh không có biểu hiện gì ngoài mặt. Xem ra Quán Hà cũng là nơi tốt để rèn luyện con người.

- Đồng chí Phó bí thư thị ủy Lưu Kiến điều đến Thành phố Hoa Khê làm Quyền Thị trưởng.

Nghe thấy Lưu Kiến điều đến Thành phố Hoa Khê, Vương Trạch Vinh cũng không biết có cảm giác gì nữa. Thật lòng mà nói hắn hy vọng Lưu Kiến ở lại Quán Hà, như vậy hắn sẽ có thêm đồng minh trong hội nghị thường ủy. Bây giờ hắn đi, mình thiếu một đồng minh. Đương nhiên hắn cũng cảm thấy vui mừng vì Lưu Kiến trở thành Thị trưởng. Từ Phó bí thư lên làm Thị trưởng cũng không phải chuyện dễ dàng gì. Đặc biệt là Lưu Kiến điều đến Thành phố Hoa Khê khiến Vương Trạch Vinh nhớ đến những người của mình ở huyện Khai Hà.

- Nguyên trưởng ban Tuyên giáo Quán Hà – Hoàng Khánh Hỉ điều lên Ủy ban nghiên cứu chính sách Tỉnh ủy làm nhân viên nghiên cứu.

- Hoàng Khánh Hỉ cũng bị điều đi?

Trương Tất Tường nói:

- Việc tuyên truyền Mã Hỏa Lực làm Tỉnh ủy rất bị động.

Đỗ Thủ Như, Lưu Kiến, Hoàng Khánh Hỉ coi như là đồng minh của hắn. Ba người bị điều đi khiến cho quyền của hắn trong Thị ủy bị ảnh hưởng rất nặng. Nhìn Trương Tất Tường, Vương Trạch Vinh suy nghĩ không hiểu sao Tỉnh ủy lại làm như vậy. Trương Tất Tường có vẻ nhìn ra lo lắng của Vương Trạch Vinh nên nói:

- Hoạt động ở Quán Hà trước đó quá rõ ràng.

Trương Tất Tường nói như vậy khiến Vương Trạch Vinh không còn gì để nói. Chuyện mọi người hợp sức chèn ép Trương Tùng là quá rõ ràng, đám người Phùng Nhật Hoa không thể không biết. Trương Tất Tường nói tiếp:

- Nguyên Chủ tịch Mặt trận tổ quốc Quán Hà điều đến Thanh Thủy làm Phó thị trưởng, không vào thường vụ.

- Không vào thường vụ.

Vương Trạch Vinh không khỏi thầm giật mình, từ một thường vụ biến thành không phải thường vụ, đây rõ ràng là trừng phạt.

- Có đôi khi giữ trung lập cũng không phải chuyện hay. Đó là bài học cho cháu.

Vương Trạch Vinh nói:

- Cháu hiểu, sau này cháu nhất định chú ý.

- Quán Hà xảy ra nhiều chuyện như vậy nên chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Đồng Kiền Nhân cũng bị điều đến Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy công tác.

Nghe thấy nhiều người bị điều đi như vậy, Vương Trạch Vinh coi như hiểu rõ Tỉnh ủy rất bất mãn với Quán Hà.

- Vậy còn phó thị trưởng thường trực Phan Tiến Di?

Vương Trạch Vinh hỏi.

- Phan Tiến Di thì không động, vẫn là chức vụ đó. Trưởng ban Tổ chức cán bộ Lý Thư Vũ và trưởng ban thư ký Thị ủy Tùy Du cũng không động.

Nghe thấy Lý Thư Vũ và Phan Tiến Di không bị động, Vương Trạch Vinh không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Nếu như động cả hai người này thì hắn không biết sau đây sẽ khó khăn như thế nào. Trương Tất Tường cũng cảm thấy lo lắng cho Vương Trạch Vinh. Thấy Vương Trạch Vinh nghe vài người không động liền thả lỏng, Trương Tất Tường biết trong đó có đồng minh của Vương Trạch Vinh nên cười nói:

- Làm chuyện gì cũng phải giữ vững trụ cột rồi mới được phát triển ra ngoài.

Vương Trạch Vinh gật đầu, hắn suy nghĩ phải đoàn kết tốt với các đồng chí.

Trương Tất Tường nói thêm:

- Chú cũng giới thiệu một chút về tình hình các thường vụ mới. Thị trưởng là Du Lâm Xương – nguyên Phó bí thư Hồng Long. Bí thư Phùng rất tin tưởng đồng chí này.

Trương Tất Tường đã để lộ một tin tức, Du Lâm Xương là người của Phùng Nhật Hoa.

- Phó bí thư Quán Hà là Điền Hưng Quốc – nguyên chủ nhiệm ủy ban văn hóa tỉnh.

Vương Trạch Vinh quan tâm nhất là lựa chọn Bí thư đảng ủy cục Công an thành phố. Hắn vẫn hy vọng Vu Dương có thể lên chức. Nếu Vu Dương có thể tiến lên thì sẽ có tác dụng rất lớn đối với việc triển khai công tác của hắn.

- Trương thúc, Bí thư đảng ủy cục Công an là ai?

Trương Tất Tường nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:

- Trạch Vinh, đồng chí Vu Dương mà cháu đề cử, chú và Phó bí thư Chương cũng đã đề cử nhưng kết quả là không thể. Hầu hết các thường vụ đều cho rằng kinh nghiệm của Vu Dương còn thiếu, công tác ở Quán Hà rất phức tạp. Vì thế bí thư đảng ủy cục Công an thành phố là do nguyên cục trưởng cục Công an thành phố Hải Trạch – Sở Lợi Cương đảm nhiệm. Cục trưởng cục Công an Quán Hà do Vu Dương đảm nhiệm.

Vu Dương lên làm cục trưởng, tin tức này dù sao cũng tốt.

Trương Tất Tường cười nói:

- Cục trưởng cục Công an cũng có thể làm rất nhiều việc.

- Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy do Mã Hoa Quân – phó trưởng phòng Số 4 Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy.

Lại là một người không quen. Trương Tất Tường nói tiếp:

- trưởng ban Tuyên giáo do nguyên Bí thư huyện ủy Lâm Huyền – Thành phố Hoa Khê Hoàng Tổ Cường đảm nhiệm. Chủ tịch Mặt trận tổ quốc do Tiếu Thư Thiên đảm nhiệm.

Vương Trạch Vinh lúc này coi như thấy một tình huống. Bí thư thị ủy, Thị trưởng coi như của Phùng hệ, chắc là sẽ liên hợp lại. Nhưng theo quan sát của Vương Trạch Vinh thì ở tình hình bình thường, Bí thư và Thị trưởng rất khó đái chung vào một cái chai. Trương Tất Tường đợi Vương Trạch Vinh suy nghĩ một lát rồi nói:

- Tình hình Quán Hà rất phức tạp nhưng càng là một nơi tốt để rèn luyện. Hy vọng cháu có thể phát triển trong hoàn cảnh này.

Lần này Quán Hà điều chỉnh rất lớn nên Bí thư tỉnh ủy Phùng Nhật Hoa tự mình đến tham gia hội nghị.

Nhìn một ít khuôn mặt xa lạ đi theo lãnh đạo tỉnh ủy, các cán bộ Quán Hà đều rất lo lắng. Các khuôn mặt quen thuộc quá ít, tình huống Quán Hà sau này sẽ như thế nào.

Càng nhiều người chú ý đến Vương Trạch Vinh đi ở cuối cùng, hắn quả nhiên vào thường vụ. Mọi người đều thở dài một tiếng, điều chỉnh nhiều người như vậy, ngoài Trương Tùng có chỗ tốt thì Vương Trạch Vinh cũng có chỗ tốt. Đây là điều mọi người phấn đấu cả đời cũng không đạt được. Bây giờ Vương Trạch Vinh mới chưa đầy ba mươi mà đã là thường vụ thị ủy, tiền đồ quá lớn.

Cán bộ Quán Hà chăm chú lắng nghe Phùng Nhật Hoa nói. Phùng Nhật Hoa tiến hành phê bình việc Quán Hà liên tục xuất hiện chuyện vi phạm pháp luật, yêu cầu phải đề cao tính liêm khiết.

Vương Trạch Vinh tuy nghe Phùng Nhật Hoa nói nhưng mắt lại nhìn xuống dưới.

Nhiều vị trí thường vụ thị ủy thay đổi như vậy đối với các cán bộ Quán Hà ngồi dưới mà nói, bọn họ đang suy nghĩ đến bước tiếp theo của mình. Sau khi tiễn Bí thư tỉnh ủy Phùng Nhật Hoa rời đi, Trương Tùng đột nhiên gọi điện tới cho Vương Trạch Vinh. Trương Tùng nhiệt tình nói:

- Trạch Vinh, bây giờ chúng ta ngồi nói chuyện chứ?

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Bí thư gọi, hôm nay tôi xin chúc mừng anh.

Trương Tùng cười ha hả nói:

- Anh cũng phải chúc mừng cậu.

Mục đích của Trương Tùng là gì, Vương Trạch Vinh hiểu rõ. Thông qua một năm công tác cùng nhau, Vương Trạch Vinh biết Trương Tùng không có lợi không dậy sớm. Hắn gọi mình hôm nay chính là muốn kéo mình về phía hắn.

Vương Trạch Vinh vừa dập máy thì Chánh văn phòng ủy ban Đặng Tiến Triệu đi vào hỏi:

- Phó thị trưởng Vương, văn phòng của ngài có phải nên sửa lại một lần.

Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu nhìn Đặng Tiến Triệu. Đặng Tiến Triệu nói:

- Phó thị trưởng Vương, văn phòng của ngài đã lâu không được sửa lại, chúng tôi chuẩn bị hỏi ý kiến ngài.

Vương Trạch Vinh nhìn quanh văn phòng thấy không cần sửa sang gì nên nói:

- Văn phòng này rất tốt, không cần sửa.

Đặng Tiến Triệu nói:

- Phó thị trưởng Vương, công tác của ngài rất bận, có khi làm mệt thì nghỉ ngơi trong văn phòng một chút. Như vậy mới có lợi cho công tác của ngài. Chúng tôi chuẩn bị làm một phòng nghỉ trong này, ngài thấy thế nào?

Vương Trạch Vinh nhìn Đặng Tiến Triệu rồi nói:

- Cứ như vậy đi, văn phòng của tôi không cần sửa lại, tôi thấy rất được rồi.

Nghe thấy như vậy, Đặng Tiến Triệu rất lo lắng. Lúc trước hắn cho rằng Vương Trạch Vinh không có tiền đồ lớn, thấy hắn không phải thường vụ nên tùy tiện đưa một phòng cho hắn là được. Không ngờ Vương Trạch Vinh chưa đầy một năm đã thành thường vụ. Không biết Vương Trạch Vinh có thể trách tội mình không? Vừa nghĩ đến đây, Đặng Tiến Triệu càng thêm lo lắng.

Ra khỏi phòng Vương Trạch Vinh, Đặng Tiến Triệu như cảm thấy mình sắp ngất đi, việc này nên làm như thế nào bây giờ?
Bình Luận (0)
Comment