Quan Khí​

Chương 37

Xu hướng trong hội nghị thường ủy đã thay đổi. Trước đây Cố Hồng Quân dễ dàng nắm giữ, thì bây giờ đã không còn.

Thấy mình ở thế yếu trong hội nghị thường ủy, Cố Hồng Quân thầm cười lạnh một tiếng: “Đám chết tiệt, ông không được thì bọn mày cũng đừng mong tới tay”.

Hội nghị đến lúc này thì trận tuyến đã rõ ràng. Hai bên đều nhìn chằm chằm vào vị trí chủ tịch xã Hoàn Hành. Mà phía Cố Hồng Quân lại ở thế xấu. Xem ra hắn muốn nắm lấy vị trí chủ tịch xã gần như không thể. Cho dù Cố Hồng Quân có đề cử Cố Hồng Quân thì cũng không thể thông qua. Đã như vậy Cố Hồng Quân liền phá rối.

- Mọi người có lựa chọn cho ai làm chủ tịch xã Hoàn Thành không? Ban Tổ chức cán bộ đưa ý kiến trước.

Cố Hồng Quân bỏ chén trà xuống, từ từ nói.

Tả Chính nhìn Trịnh Chí Minh, Trịnh Chí Minh khẽ gật đầu. Tả Chính lập tức đứng lên nói:

- Căn cứ ban Tổ chức cán bộ khảo sát nhân sự, bây giờ đang có ba lựa chọn. Thứ nhất là Lưu Quang – thư ký của phó bí thư Trịnh Chí Minh. Hai là phó chủ tịch xã Hoàn Thành Đinh Lỗi, ba là phó chủ tịch xã Vĩ Hương – Tiền Dương. Ban Tổ chức cán bộ đã cẩn thận khảo sát, ba vị này đều có năng lực đặc biệt trong công việc.

Tả Chính nói xong liền ngồi xuống, đưa mắt nhìn Trịnh Chí Minh. Trịnh Chí Minh liền nhìn tới, trên mặt tỏ vẻ hài lòng.

Tả Chính nhìn Cố Hồng Quân thấy mặt xám xanh.

Cố Hồng Quân vô cùng tức giận. Mình vừa nãy nói ban Tổ chức cán bộ đề cử người làm chủ tịch xã Hoàn Thành. Tên Tả Chính này không ngờ không cần suy nghĩ đã há mồm nói. Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ rằng đã sớm được Trịnh Chí Minh nhắc nhở. Cái gì mà ban Tổ chức cán bộ đã điều tra. Mẹ nó chứ.

Trong ba người này một là thư ký của Trịnh Chí Minh, hai tên kia cũng chỉ là thêm vào cho đủ.

Đinh Lỗi là người của phó chủ tịch Cao Thượng Minh. Trong hội nghị Cao Thượng Minh ngã về phía Trịnh Chí Minh. Xem ra đề cử Đinh Lỗi là điều kiện để Cao Thượng Minh dựa vào Trịnh Chí Minh.

Về phần tên Tiền Dương kia có lẽ là người của Trương Thuận Tường. Trương Thuận Tường và Trịnh Chí Minh cùng phe, người của Trương Thuận Tường là người của Trịnh Chí Minh.

- Mẹ nó chứ, không ai là người của ông. Thằng chó.

Cố Hồng Quân thầm mắng trong lòng. Tả Chính đề cử ba người nhưng không ai là người của Cố Hồng Quân.

Lúc này Trịnh Chí Minh tiếp lời:

- Đồng chí Tả Chính đề cử mấy người đều rất tốt. Tôi cho rằng bây giờ cần phải làm phong phú thêm đội ngũ lãnh đạo xã Hoàn Thành, có thể lo lắng lựa chọn một trong ba người làm chủ tịch xã. Đương nhiên...

Trịnh Chí Minh dừng một chút nghiêm túc nhìn mọi người, lớn tiếng nói:

- Ngoài ra cũng có hai đồng chí khác không sai. Bây giờ xã Ngưu Nhai, xã Tiền Tiến đều cần cán bộ. Bí thư của xã Ngưu Nhai đã lui, Huyện ủy cần phải tiến hành lo lắng về bí thư xã này. Chủ tịch xã Tiền Tiến bị bệnh cũng cần đồng chí có năng lực mạnh thay thế.

“Mẹ nó chứ, mồm mở to nhỉ. Không sợ vỡ bụng mà chết sao.”

Cố Hồng Quân tức giận ngập trời. Hắn rốt cuộc hiểu được dã tâm đám người Trịnh Chí Minh. Bọn chúng đây là muốn nắm lấy ba xã. Đám chết tiệt, huyện Khai Hà có tổng cộng mấy xã? Há mồm là ba xã, bọn mày lấy hết thì ông làm cái gì?

Các thường vụ ngồi đây đều không yên.

Trịnh Chí Minh đề nghị đầy mùi thuốc súng, sát khí ngập trời. Trịnh Chí Minh đã coi như xé da mặt, đang muốn đoạt quyền Cố Hồng Quân. Tuy nói chỉ là tranh đoạt mấy vị trí lãnh đạo xã, nhưng nếu Cố Hồng Quân không ngăn được thì hội nghị thường ủy huyện sau này sẽ lật trời. Nếu không ổn, liên minh Trịnh Chí Minh và Trương Thuận Tường một tay che trời cũng không phải không thể.

Trong hội nghị đầy khói, rất yên tĩnh.

Thấy ánh mắt của Cố Hồng Quân, nhớ đến lời Cố Hồng Quân nói với mình hôm qua; Lâm Tiến hiểu ý gật đầu từ từ nói:

- Người mà ban Tổ chức cán bộ đưa ra rất tốt. Nhưng xã Hoàn Thành cần phải có sự thay đổi hoàn toàn. Lần trước khi xã Hoàn Thành xảy ra vấn đề hủ bại, trong đợt điều chỉnh trên huyện đã điều hai nhân viên mới vào. Nếu người từ bên ngoài điều vào quá nhiều sẽ không có lợi cho việc triển khai công việc. Còn có lần này xã Hoàn Thành bởi vì Hạ Sơn xảy ra chuyện làm cho Huyện ủy, chính quyền huyện bị thành phố điểm danh nhiều lần. Ở đây tôi cho rằng bí thư đảng ủy xã Hoàn Thành Hòa Quốc Hùng không thể trốn tránh tránh nhiệm. Đồng chí này không thích hợp tiếp tục công tác ở xã Hoàn Thành.

Lâm Tiến nói làm cho đám người Trịnh Chí Minh mát lạnh trong lòng, không ngờ Lâm Tiến lại trực tiếp nhằm hỏa lực vào Hòa Quốc Hùng. Vốn mọi người đều muốn né tránh chuyện của Hạ Sơn, xem ra không được rồi. Hạ Sơn là con cá thối không thể ngửi, lại còn hại người. Ai dính vào sẽ đen đủi. Hòa Quốc Hùng coi như bị con cá chết đó ảnh hưởng rồi.

Đang lúc các thường vụ còn tưởng Lâm Tiến sẽ lấy chuyện Hạ Sơn làm lý do. Đột nhiên Lâm Tiến nhìn mọi người rồi ngoặt đề tài, đưa ra một vấn đề mà không ai kịp phản ứng.

- Theo tôi được biết trong xã Hoàn Thành có không ít đồng chí có năng lực rất tốt. Tôi thấy Vương Trạch Vinh – chánh văn phòng xã Hoàn Thành rất được. Đồng chí này tuy còn trẻ nhưng công việc trong xã không thể rời khỏi đồng chí đó. Đặc biệt sau khi Hạ Sơn xảy ra chuyện, biểu hiện của đồng chí này rất tốt. Có dũng khí gánh vác trách nhiệm, công việc làm tốt. Năng lực của Vương Trạch Vinh mọi người có thể thấy, tôi thấy đồng chí Vương Trạch Vinh có thể giữ chức chủ tịch xã.

Lâm Tiến nói xong liền giơ cốc trà lên nhấp một ngụm, không nói nữa.

Cố Hồng Quân lúc này mỉm cười nhìn mọi người mà nói:

- Các đồng chí có gì cứ nói.

Cố Hồng Quân đúng là làm cho nước đục, tung đòn sát thủ. Cố Hồng Quân thầm nói:

- Tranh nhau đi. Bây giờ ông tung Vương Trạch Vinh ra, ông xem bọn mày làm gì? Vương Trạch Vinh này có Trương Tất Trường làm chỗ dựa, bọn mày bác bỏ đề nghị này, ông xem bọn mày qua cửa quan to như thế nào.

Trịnh Chí Minh và Trương Thuận Tường nhìn nhau. Cả hai đều nhíu mày, trong lòng trầm xuống. Bọn họ dù như thế nào cũng không nghĩ ra Cố Hồng Quân sẽ dùng chiêu này. Hai người lúc trước đã nghiên cứu qua, chuẩn bị cho Lưu Quang lên làm chủ tịch xã, sau đó đề cử Vương Trạch Vinh làm phó chủ tịch xã. Đây cũng coi như kéo gần quan hệ với Vương Trạch Vinh. Nhưng tình huống bây giờ đã biến hoá đến mê ly. Chẳng lẽ nói Vương Trạch Vinh đã dựa vào Cố Hồng Quân?

Nhưng dù cho Vương Trạch Vinh ngã về phía nào thì cũng không thể kết oán với Vương Trạch Vinh. Bởi vì sau lưng Vương Trạch Vinh chính là Trương Tất Trường – phó trưởng ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy. Trương Tất Trường là đại thần quá lớn mà bọn họ không thể đắc tội.

Trưởng ban Tuyên giáo Chu Lâm mỉm cười nói:

- Đề nghị của phó chủ tịch Lâm rất đúng. Bây giờ trung ương đang yêu cầu trẻ hóa cán bộ. Tôi thấy Vương Trạch Vinh rất có năng lực, có thể làm tốt công tác của chủ tịch xã. Theo tôi biết trước khi đồng chí Vương Trạch Vinh tham gia công tác thì trong đại học đã là đảng viên, biểu hiện vô cùng xuất sắc.

Bí thư đảng ủy công an Quách Khải Quốc nói:

- Xã Hoàn Thành đã như thế này thì cần phải bổ sung máu mới. Tôi tán thành đề nghị của đồng chí Lâm Tiến.

- Đúng vậy, đồng chí Vương Trạch Vinh quả thật là sự lựa chọn thích hợp.

- Ừ, năng lực của đồng chí Vương Trạch Vinh mọi người đều thấy.

- Không sai, tôi đồng ý.

Trong nháy mắt người bên Cố hệ đều tỏ thái độ đồng ý. Việc này làm đám người Trịnh Chí Minh không kịp đối phó. Cố hệ nhân cơ hội tấn công, có xu thế xoay người.

Đang lúc Trịnh Chí Minh định nói chuyện thì Lý Duy Hà vừa nãy không lên tiếng, bây giờ ngồi ngay ngắn trầm giọng nói:

- Tôi cũng tán thành việc đưa đồng chí trẻ tuổi có năng lực lên vị trí quan trọng.

Lời này làm Trịnh Chí Minh ngay ra. Trịnh Chí Minh nâng cốc trà lên, lặng lẽ uống mà không có mùi trà. Bây giờ hắn tạm thời không thể lên tiếng. Có một số việc phải cẩn thận suy nghĩ, cần phải nghĩ được lợi hại khi đề cử Vương Trạch Vinh.

Cố Hồng Quân rất vui mừng, hắn không ngờ Lý Duy Hà lại đứng về phía mình. Xem ra chỗ dựa của Vương Trạch Vinh cũng làm cho Lý Duy Hà băn khoăn.

- Lão Trương, lão cũng phát biểu đi.

Cố Hồng Quân mỉm cười nói với Trương Thuận Tường.

- Ừ, tôi cũng nói vài câu. Vừa nãy mọi người nói rất đúng, huyện chúng ta cần phải tăng cường đưa người trẻ tuổi lên vị trí quan trọng. Đồng chí Vương Trạch Vinh rất được. Tôi cũng hiểu rõ một chút về đồng chí này, tôi đồng ý tăng trọng trách cho Vương Trạch Vinh.

Trương Thuận Tường trước khi làm rõ bối cảnh của Vương Trạch Vinh liền không muốn đắc tội người này. Chỉ nói là tăng trọng trách chứ không nói là chủ tịch xã.

Trịnh Chí Minh đang suy nghĩ rất cẩn thận. Vương Trạch Vinh vốn là người hắn muốn kéo vào. Bản thân Vương Trạch Vinh thì không sao, quan trọng là xem người phía sau hắn. Bây giờ nếu mọi người đều không phải đối thì mình việc gì phải làm kẻ ác?

Phải làm người sáng suốt.

Trương Thuận Tường nói xong, Trịnh Chí Minh nói:

- Ban Tổ chức cán bộ cũng đã kiểm tra về tình hình của Vương Trạch Vinh. Vốn ban Tổ chức cán bộ đã viết báo cáo đề cử Vương Trạch Vinh làm phó chủ tịch xã, nhưng bây giờ tôi thấy phải đưa đồng chí Vương Trạch Vinh lên vị trí càng quan trọng hơn.

Cố Hồng Quân bây giờ đang vô cùng cao hứng. Không ngờ một Vương Trạch Vinh lại làm mình xoay chuyển tình thế bất lợi. Xem ra Vương Trạch Vinh này đúng là cứu tinh của hắn.

Cố Hồng Quân cao hứng mà nói:

- Hội nghị hôm nay rất dân chủ, mọi người đều phát biểu suy nghĩ của mình. Xem ra việc tăng cường phân công cán bộ trẻ tuổi đã thấm vào lòng người, đây là xu thế tất yếu. Tôi đồng ý đề nghị của đồng chí Lâm Tiến, do Vương Trạch Vinh đảm nhiệm chức chủ tịch xã Hoàn Thành.

Nói đến đây, Cố Hồng Quân cười nói:

- Tôi thấy có thể tiến hành biểu quyết. Ai đồng ý Vương Trạch Vinh đảm nhiệm chức chủ tịch xã Hoàn Thành thì giơ tay.

Vừa nói Cố Hồng Quân liền giơ tay lên trước.

Người Cố hệ đều đưa tay lên. Trịnh Chí Minh nhìn Cố Hồng Quân, trong lòng thầm mắng rồi giơ tay. Sau đó Trương Thuận Tường cũng giơ tay lên.

Nhìn tình hình biểu quyến, Cố Hồng Quân muốn há miệng cười to. Không ngờ là tất cả thông qua. Ha ha ha.

- Tốt lắm, bây giờ tôi quyết định bổ nhiệm chánh văn phòng xã Hoàn Thành – đồng chí Vương Trạch Vinh làm chủ tịch xã. Lát nữa ban Tổ chức cán bộ chuẩn bị thủ tục. Tan hội.

Cố Hồng Quân đứng dậy phất tay cười lớn mà nói.
Bình Luận (0)
Comment