Quan Khí​

Chương 555

Tình hình Sở nông nghiệp đang từ từ biến hoá, rõ ràng nhất chính là văn phòng. Hồ Bằng Vũ nhìn Quế Hướng Minh không ngừng ra vào văn phòng của Vương Trạch Vinh, rất nhiều chuyện Vương Trạch Vinh đều sai Quế Hướng Minh đi làm. Hắn càng thêm lo lắng, tình hình này mặc dù xảy ra đúng như những gì y đoán nhưng vẫn sợ.

Vào văn phòng của Lưu Tiến Giang, Hồ Bằng Vũ nói:

- Giám đốc Lưu, ngài cũng thấy đó. Vương Trạch Vinh làm chuyện gì cũng bỏ qua tôi, trực tiếp sai Quế Hướng Minh đi làm.

Hắn biết chỗ dựa duy nhất của mình bây giờ là Lưu Tiến Giang. Chuyện này nói rõ Vương Trạch Vinh không tin tưởng mình, đây là dùng người bên dưới để mình mất quyền lực. Là một Chánh văn phòng, hắn cũng có chỗ khó xử. Nếu Vương Trạch Vinh muốn thì làm hắn mất quyền không khó.

Lưu Tiến Giang đương nhiên biết việc này nên an ủi:

- Không có gì, cứ để thằng Quế Hướng Minh kia làm, ai cũng không dám làm gì được anh. Ở Sở nông nghiệp này không phải do một mình hắn ta định đoạt, còn phải có tập thể thảo luận.

Nghĩ đến những người mình lôi kéo, Lưu Tiến Giang không tin Vương Trạch Vinh có thể nhanh như vậy đã phân hóa được họ. Hàng tháng khi ký tiền, mình cho bọn họ không ít chỗ tốt mà.

Mặc dù nói như vậy, Lưu Tiến Giang có chút bực mình với việc Quế Hướng Minh dựa vào Vương Trạch Vinh, cũng hận Quế Hướng Minh. Trong lòng y thầm nghĩ chờ đối phó xong Vương Trạch Vinh sẽ thu thập thằng ranh này.

Cuối cùng Vương Trạch Vinh đã ra thông báo họp, Lưu Tiến Giang nở nụ cười. Đây là lần đầu tiên Vương Trạch Vinh triệu tập hội nghị, y chuẩn bị cho Vương Trạch Vinh mất mặt. Nghĩ đến lần đầu tiên họp mà Vương Trạch Vinh bị thiệt, Lưu Tiến Giang đúng là muốn xem tình hình lúc đó của Vương Trạch Vinh như thế nào.

Có không ít người muốn xem trò hay. Hai hôm nay không thấy Vương Trạch Vinh có động tĩnh gì, mọi người biết hội nghị hôm nay chính là để thử, bọn họ cũng muốn xem Vương Trạch Vinh làm như thế nào qua cửa của Lưu Tiến Giang.

Trong phòng hội nghị không chỉ có các phó giám đốc sở, còn có cả các Trưởng ban kiểm tra và Phó trưởng ban kiểm tra. Vương Trạch Vinh muốn dùng hội nghị này để thử biện pháp của mình. Hắn đương nhiên biết mọi người đang muốn xem trò hay.

Thấy mọi người đã ngồi xuống, Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:

- Hôm nay là lần đầu tiên tổ chức hội nghị sau khi tôi lên làm giám đốc Sở nông nghiệp, mục đích chủ yếu là trao đổi với mọi người. Nói thật tổ chức phân công tôi đến Sở nông nghiệp công tác, tôi rất sợ, dù là mặt nào cũng mong các vị giúp đỡ.

Vương Trạch Vinh nói như vậy nằm ngoài dự đoán của mọi người. Hai hôm nay mọi người đều đã nghĩ được nhiều việc, dù trong lòng có gì khó chịu nhưng sau hai ngày tỉnh táo suy nghĩ, người thông minh cũng phải suy nghĩ vấn đề vị trí của mình.

Vương Trạch Vinh khẽ gật đầu vì biểu hiện của mọi người lúc này. Hắn không hy vọng Sở nông nghiệp trong nháy mắt xảy ra thay đổi, chỉ cần biến hoá dần dần đó sẽ là chuyện tốt. Hắn tin thông qua hội nghị hôm nay sẽ khiến quan điểm của một số người thay đổi.

Lưu Tiến Giang nhắm mắt khoanh tay trước ngực ngồi đó. Mọi người biết đây là Lưu Tiến Giang muốn làm khó Vương Trạch Vinh. Hai hôm nay y đã liên lạc rất nhiều người chính là muốn làm Vương Trạch Vinh mất quyền lực.

Sau khi nói xong vài câu khách sáo, Vương Trạch Vinh đổi đề tài.

- Thưa các đồng chí, hai hôm nay tôi đã tìm hiểu về tình hình Sở nông nghiệp, cảm thấy khối lượng công việc của các đồng chí là rất lớn. Vì thuận lợi cho các đồng chí triển khai công tác, tôi đã bảo lão Quế ở văn phòng làm ra một quy định sử dụng tài chính, mời mọi người thảo luận xem có được không? Nếu được thì sẽ đưa ra văn bản.

Mọi người đều thấy ngạc nhiên vì Vương Trạch Vinh thảo luận vấn đề này, ai cũng đang đoán xem Vương Trạch Vinh muốn làm gì. Bất cứ cơ quan nào thì sử dụng tài chính đều là chuyện lớn, mọi người ngồi đây tuy ngoài miệng không nói nhưng trong lòng đều muốn mình có quyền ký tên. Vương Trạch Vinh hôm nay nói việc này trong hội nghị là có nội dung gì?

Lúc này có vài người lén nhìn Lưu Tiến Giang, sử dụng tài chính ở Sở nông nghiệp vẫn do Lưu Tiến Giang ký duyệt, Vương Trạch Vinh xem ra muốn thu quyền này lại. Không biết Lưu Tiến Giang sẽ phản công như thế nào?

Vương Trạch Vinh nói với Quế Hướng Minh là người dự thính:

- Lão Quế, anh đọc nội dung cho mọi người nghe một chút rồi để mọi người thảo luận.

Quế Hướng Minh đứng dậy phát cho mỗi người một bản rồi nói:

- Các vị lãnh đạo, tôi xin đọc quy định sử dụng kinh phí.

Chuyện này vốn nên do Hồ Bằng Vũ làm, nhưng Vương Trạch Vinh giao cho y, y biết đây là Vương Trạch Vinh cố ý làm như vậy. Cho nên y đã làm rất cẩn thận, y tin rằng chỉ cần mình làm tốt thì sẽ có thể lên làm Chánh văn phòng.

Quy định này như một cái chùy đánh vào mọi người, trước kia mặc dù mỗi người có thể theo quy định báo khoản chi, nhưng vì người quyết định ký chi trả nằm trong tay Lưu Tiến Giang, cho nên khi nhìn thấy Lưu Tiến Giang mọi người ít nhiều đều nể mặt y. Từ từ Lưu Tiến Giang dần chiếm cứ quyền lớn trong Sở nông nghiệp. Thực ra mọi người cũng không hài lòng với việc này. Theo quy định giám đốc sở mới là người có quyền ký tên, còn đâu mọi người đều là phó giám đốc thì sao phải sợ Lưu Tiến Giang.

Nghe Quế Hướng Minh đọc quy định, mọi người đều đang nghĩ được và mất trong việc này.

Tổng thể mà nói việc này đối với mọi người là việc tốt, sau này khi chiêu đãi không còn quá khó khăn, một tháng tối đa là 20 ngàn, nhiều có thể tìm Vương Trạch Vinh để trình ký, như vậy tính linh hoạt sẽ cao hơn rất nhiều.

Quế Hướng Minh đọc xong, Vương Trạch Vinh nói:

- Đây là suy nghĩ của cá nhân tôi, công tác của sở là do mọi người cùng làm. Là giám đốc sở, tôi không thể nào đi tìm hiểu mọi việc, Sở nông nghiệp có các đồng chí phụ trách thanh tra, tôi tin rằng mọi người trong công việc sẽ nghiêm khắc yêu cầu mình, làm như vậy sẽ tăng tính linh hoạt của mọi người lên. Đương nhiên việc này còn cần mọi người nghiên cứu rồi quyết định.

Quyết định này sẽ ảnh hưởng đầu tiên đến Lưu Tiến Giang. Y hiểu rõ chỉ cần quy định này được thông qua thì quyền ký tên của mình sẽ bị Vương Trạch Vinh thu hồi. Y cũng biết Vương Trạch Vinh là giám đốc sở nên có thể thu lại quyền ký tên bất cứ lúc nào. Chẳng qua nếu Vương Trạch Vinh làm như vậy, mình hoàn toàn có thể lấy thân phận người bị thiệt thòi mà liên lạc với các phó giám đốc khác để phản kích Vương Trạch Vinh.

Nhưng chuyện hôm nay nằm ngoài suy đoán của mọi người, Vương Trạch Vinh vừa thu hồi vừa cho mọi người chỗ tốt.

Lưu Tiến Giang hoảng hốt nên nói:

- Việc này là không thể, để ai cũng có quyền ký tên thì không loạn sao? Hơn nữa 20 ngàn không phải con số nhỏ, chẳng may trong này xuất hiện vấn đề thì sao?

Nghe Lưu Tiến Giang nói như vậy, Vương Trạch Vinh thầm vui vẻ.

Vương Trạch Vinh nhìn mọi người rồi nói:

- Phó giám đốc Lưu nói rất đúng, 20 ngàn có lẽ là hơi cao, vậy ta giảm một chút. Dù sao cũng phải để mọi người thuận lợi trong triển khai công việc.

Vương Trạch Vinh nói như vậy, Lưu Tiến Giang mới phát hiện mình đắc tội với tất cả mọi người nên chẳng còn biết nói gì.

- Như vậy thì mời mọi người thảo luận.

Vương Trạch Vinh vừa cười vừa nói.

Thấy Vương Trạch Vinh như vậy, các phó giám đốc sở không khỏi thầm mắng thủ đoạn của Vương Trạch Vinh, nhưng đồng thời cũng động tâm vì việc này. Có ai không hy vọng mình có quyền ký.

Quan Hành Sơn – tổ trưởng tổ Kiểm tra kỷ luật, Ủy viên Đảng ủy là người đầu tiên phát biểu:

- Biện pháp mà Giám đốc Vương đưa ra rất đúng. Chẳng qua tôi xin đưa ra ý kiến bản thân mình, trong việc sử dụng kinh phí phải nghiêm khắc thẩm tra mới được. Việc này có lợi cho tất cả mọi người.

Y đứng ở góc độ kiểm tra kỷ luật mà nói, Vương Trạch Vinh nghe vậy khá vui vẻ:

- Đúng thế, thôi thấy bên tổ kiểm tra kỷ luật phải tham gia vào việc này. Cứ hai tháng do tổ phái người tiến hành kiểm tra các khoản chi, cố gắng loại trừ việc tham ô công quỹ.

Không ai muốn bỏ qua quyền ký này, mặc dù biết đây là hành động thu quyền của Vương Trạch Vinh, nhưng điều này mọi người đều có chỗ tốt nên chẳng ai phản đối cả.

Thấy thế, Vương Trạch Vinh nói:

- Vừa mới có hai ý kiến, một là vấn đề 20 ngàn là quá cao, ý kiến này của phó giám đốc Lưu rất quan trọng. Tôi tạm thời quyết định để ở mức 15 ngàn. Nội dung thứ hai do tổ kiểm tra kỷ luật đưa ra, muốn giám sát chặt, đây cũng là đề nghị tốt. Tôi thấy nên tăng cường phương diện này, nếu mọi người không có ý kiến thì tôi thấy nên biểu quyết.

Kết quả làm mọi người hài lòng, mặc dù không nhiều người lên tiếng nhưng biểu quyết cuối cùng ngoại trừ một hai người của Lưu Tiến Giang ra, hầu hết mọi người đều đồng ý.

Vương Trạch Vinh nhìn mọi người rồi nói:

- Vậy quy định này đã được thông qua, bắt đầu có hiệu lực từ hôm nay. Mời văn phòng mau chóng gửi quyết định đến các phòng ban.

Hội nghị hôm nay chỉ có một nội dung. Nhìn Vương Trạch Vinh đi ra ngoài, lại nhìn Lưu Tiến Giang ngồi đó đầy tức giận, mọi người mới đột nhiên phát hiện Lưu Tiến Giang này dù sao chỉ là một phó giám đốc sở mà thôi, muốn đánh nhau với giám đốc sở thì đã không có lý. Qua lần này thì có thể thấy lực lượng của Lưu Tiến Giang yếu hơn mấy phần.
Bình Luận (0)
Comment