Quan Khí​

Chương 846

Uông Kiều thoáng có vẻ buồn, điều này Vương Trạch Vinh thấy rõ nhưng không có biện pháp.

Uông Phỉ không hề nghĩ nhiều, Vương Trạch Vinh đến làm cô rất vui vẻ.

- Trạch Vinh, chuyện của anh và Tiểu Phỉ thì em biết, anh đối tốt với Tiểu Phỉ đó.

Uông Kiều nghĩ đến hôn nhân của mình, cô không hy vọng em họ đi vào vết xe đổ của mình nên nhắc Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh cười cười một tiếng, chuyện này không tiện nói gì, chỉ có thể dùng hành động chứng minh.

- Anh là người đang phát triển, em rất lo cho Tiểu Phỉ. Anh có nhiều người phụ nữ như vậy, bây giờ lại có Tiểu Phỉ, thật không biết anh có bao nhiêu tâm sức mà xử lý việc này.

Nghe Uông Kiều nói như vậy, Vương Trạch Vinh cười khổ một tiếng. Xem ra điểm này của mình thì Uông Kiều cũng biết, cô có vẻ không hài lòng. Vương Trạch Vinh liền nhìn Uông Phỉ.

Thấy Vương Trạch Vinh nhìn tới, Uông Phỉ vội vàng nói:

- Chị nói gì thế, em tự nguyện mà.

Uông Kiều lắc đầu không nói nữa. Cô phát hiện ở vấn đề hôn nhân thì mình không có mấy quyền lên tiếng, biết thì sao. Mình cũng biết Lâm Khâm có người phụ nữ ở bên ngoài nhưng kết quả vẫn là phải chấp nhận mà.

Thấy Uông Phỉ như vậy, Uông Kiều thở dài một tiếng. Em mình đã hoàn toàn rơi vào lưới tình.

Do mọi người cố ý nên cố gắng không nói chuyện về vấn đề gia đình, đây là lần Vương Trạch Vinh và Uông Kiều nói chuyện với nhau lâu nhất. Vương Trạch Vinh có thể cảm nhận Uông Kiều hiểu biết rất rộng, hiểu về chính trị.

Nghĩ đến công tác của cô, Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu. Uông Kiều big đã đến văn phòng Nghiên cứu chính sách Trung ương làm việc, sao cô lại có thời gian đến đây?

- Tiểu Kiều, sao em lại có thời gian rảnh tới tỉnh Giang Sơn thế?

Vương Trạch Vinh hỏi.

Uông Phỉ cười nói:

- Bây giờ Tiểu Kiều đang có đề tài nghiên cứu về chiến lược phát triển năng lực của quốc gia. Thường Hồng là trọng điểm nghiên cứu.

Vương Trạch Vinh nhìn Uông Kiều, trong lòng thầm nghĩ đề tài này của cô rất lớn.

- Bao giờ thì đến Thường Hồng?

Vương Trạch Vinh hỏi.

- Em ở Phượng Hải một thời gian, đến lúc đó sẽ báo anh.

Uông Kiều cười nói.

Bởi vì có Uông Kiều ở đây, Vương Trạch Vinh không thể thực hiện được ý đồ nên sớm về Thường Hồng.

Ngồi trong xe, Vương Trạch Vinh nhớ lại tin tức mà Uông Kiều mang tới. Nghe giọng Uông Kiều thì Bí thư Lâm có vẻ có cái nhìn với hai nhà Phú, Bạch.

Đây là một tin tức rất quan trọng, điều này nói rõ hai nhà này đã thoát khỏi trung tâm. Đồng thời Vương Trạch Vinh cũng cảm thấy Lưu gia còn có thể tồn tại một thời gian không ngắn nữa.

Từ tin tức này Vương Trạch Vinh cũng có thể phân tích ra lần này khi đấu với Hạng gia thì hai nhà này thua.

Đây là tin rất quan trọng, Uông Kiều là con dâu Lâm gia nên nghe được nhiều tin tức ít người biết. Cho dù Bí thư Lâm không nói gì nhưng ngồi nghe người trong gia tộc nói chuyện thì cũng biết được tin.

Uông Kiều bây giờ đã biết quan hệ của Vương Trạch Vinh và Uông Kiều, cô cố gắng tiết lộ vài điều người ngoài không thể biết. Như vậy làm Vương Trạch Vinh rất có lợi, tiện cho việc phán đoán của Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh cảm thấy mình bây giờ đã có liên lạc với Trung ương.

- Bảo Khương Tắc Xương thông báo các thường vụ mười giờ họp.

Vương Trạch Vinh nói với thư ký.

Hôm qua ở trên tỉnh Vương Trạch Vinh gần như một mình hành động. Tô Hành Chỉ mặc dù khó hiểu nhưng không hỏi.

Khi Vương Trạch Vinh đi vào phòng hội nghị thì các thường vụ đã ngồi đầy đủ trong đó.

Sau khi bắt tay mọi người, Vương Trạch Vinh ngồi xuống.

- Các đồng chí, tôi lần này lên tỉnh đã báo cáo công tác đánh xã hội đen với Bí thư Lăng. Bí thư Lăng đánh giá cao công tác của Thường Hồng chúng ta. Bí thư yêu cầu chúng ta phải đẩy mạnh công tác này hơn nữa, sau đây sẽ mở rộng ra trong phạm vi toàn tỉnh.

Vương Trạch Vinh trực tiếp nói nội dung diệt xã hội đen ra.

Nhìn các thường vụ ngồi đây, Vương Trạch Vinh nhìn Vu Dương rồi nói:

- Vấn đề của Tập đoàn Phú Dân rất nghiêm trọng, các đồng chí chuẩn bị tài liệu đến đâu rồi?

Vu Dương nói:

- Đã chuẩn bị đầy đủ.

Vương Trạch Vinh đã nói phải rất chú ý trong việc này, Vu Dương đâu dám chậm trễ, lơ là.

Vương Trạch Vinh nhìn chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Mã Thu nói:

- Chủ nhiệm Mã, tình hình quan viên liên lụy đến đâu rồi?

Mã Thu nói:

- Bí thư Vương, chủ yếu là quan chức ba huyện, thành phố cũng có người dính vào.

Tâm trạng của Mã Thu cũng không tốt, cô không ngờ Tập đoàn Phú Dân lại to gan như vậy, hối lộ không nói, nhân viên xã hội đen còn thu thập tài liệu của quan chức rồi mua chuộc, cài bẫy. Chuyện như vậy ngoài ở ba huyện thì Huyện Hồng An cũng có.

Vương Trạch Vinh sa sầm mặt nói:

- Rất tốt, tôi cho rằng ở việc này người đáng bắt phải bắt, công tác diệt xã hội đen phải mở rộng.

Vương Trạch Vinh đang muốn mở rộng.

Các thường vụ nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy liền có chút giật mình. Gần đây công tác diệt xã hội đen của Thường Hồng đã đến giai đoạn mẫn cảm. Từ các chứng cứ thì vấn đề của Tập đoàn Phú Dân đã lộ ra. Các thường vụ đều suy nghĩ Vương Trạch Vinh sẽ làm như thế nào với tập đoàn Tập đoàn Phú Dân. Mọi người cũng có liên hệ với gia tộc trên Bắc Kinh nên đoán Vương Trạch Vinh bây giờ không dám đối đầu với Phú gia. Vào lúc này mọi người đều nghĩ Vương Trạch Vinh sẽ tìm bậc thang mà đi xuống. Nhưng không ngờ Vương Trạch Vinh vừa từ tỉnh về đã lập tức triển khai công tác nhằm vào Tập đoàn Phú Dân, điều này nói rõ vấn đề gì?

Vương Trạch Vinh thực ra tối qua đã có bố trí, Lô Ba nhất định đã triệu tập nhân viên giám sát người cần bắt, chỉ còn chờ lệnh.

Trong Hội nghị thường ủy, lời nói của Vương Trạch Vinh bây giờ có tính quyết định.

Nhìn mọi người, Vương Trạch Vinh nói:

- Vì tỏ vẻ Thị ủy quyết tâm nên chúng ta biểu quyết xem có nên mở rộng hành động này không, mời mọi người phát biểu ý kiến một chút.

Các thường vụ rất tích cực, có Vương Trạch Vinh đứng phía trước mà chuyện diệt xã hội đen luôn được quần chúng nhân dân ủng hộ, mọi người không có lý gì không ủng hộ.

Triệu Hoài Đức là người lo lắng nhất, là người Phú hệ, Phú gia ở Thường Hồng thì y có nhiều quan hệ. Nếu Tập đoàn Phú Dân xảy ra chuyện, y nhất định cũng bị kéo vào.

Triệu Hoài Đức biết tình hình của mình, bây giờ mình và Tập đoàn Phú Dân đã được quấn chặt vào nhau, y không hy vọng thấy Tập đoàn Phú Dân xảy ra chuyện.

Theo Triệu Hoài Đức nghĩ thì Vương Trạch Vinh bây giờ dù như thế nào cũng không dám động Tập đoàn Phú Dân.

Phú Thì Kiên đã nói với y, người Phú hệ đang đánh Hạng Quang, tin rằng Hạng Quang nhất định sẽ giúp Phú gia.

Không ngờ Vương Trạch Vinh lại hạ quyết tâm muốn động Tập đoàn Phú Dân.

Triệu Hoài Đức nghĩ đến bây giờ Phú Thì Kiên còn ở Thường Hồng, y cảm thấy phải thông báo cho Phú Thì Kiên. Phú Thì Kiên không thể xảy ra chuyện ở Thường Hồng.

Tình hình hội nghị rất rõ ràng, Triệu Hoài Đức không thể nào phản đối được. Y cũng phải thể hiện ủng hộ mở rộng công tác diệt xã hội đen.

- Vu Dương, anh bây giờ gọi cho Lô Ba hành động, trọng điểm là Tập đoàn Phú Dân.

Vương Trạch Vinh thấy phương án được thông qua liền bố trí. Nhân vật quan trọng nhất Tập đoàn Phú Dân là Phú Thì Kiên. Phú Thì Kiên bây giờ đang ở Huyện Hồng An, Vương Trạch Vinh quyết định bắt Phú Thì Kiên trước. Chỉ cần bắt được Phú Thì Kiên thì có lẽ còn có thể kéo ra nhân vật lớn nào đó.

Mọi người đều chấn động vì Vương Trạch Vinh quyết định hành động nhanh như vậy.

Thấy Vu Dương gọi điện, Vương Trạch Vinh nói:

- Bây giờ chúng ta tiếp tục họp, bây giờ muốn nghiên cứu bộ máy lãnh đạo ba huyện.

Đây là vấn đề mẫn cảm.

Cứ liên quan điều chỉnh cán bộ thì đều được mọi người chú ý. Các thường vụ lập tức tập trung tinh thần, có thể đạt được lợi ích trong việc điều chỉnh cán bộ hay không, đó là điều mọi người luôn quan tâm.

Tâm trạng Triệu Hoài Đức rất không tốt, y không có tâm trạng mà làm việc này. Nghĩ đến Lô Ba mà hành động thì Phú Thì Kiên sẽ bị bắt, y lẳng lặng đứng dậy đi vào Wc.

Đặng Diệu Hoa thấy thế liền đứng dậy đi theo.

Không ngờ Đặng Diệu Hoa lại đi theo mình, Triệu Hoài Đức nhíu mày.

- Lão Triệu, khi nào đến Khu công nghệ cao ngồi chú?

Đặng Diệu Hoa nói.

- Ha ha, một thời gian nữa đi. Bây giờ tôi đang rất bận.

Triệu Hoài Đức bây giờ tuy khẩn trương nhưng vẫn phải đáp lời Đặng Diệu Hoa.

Nhưng Triệu Hoài Đức không ngờ Đặng Diệu Hoa cứ muốn nói chuyện với y. Vào Wc cùng y, sau đó còn đi cùng về phòng hội nghị. Đặng Diệu Hoa nói rất nhiều.
Bình Luận (0)
Comment