Quan Khí​

Chương 990

Chuyện dân chúng Xuân Dương đốt pháo quanh trụ sở Thị ủy truyền ra ngoài với tốc độ rất nhanh.

Bởi vì có nhiều Đại sứ quán ở Xuân Dương, việc này lại xảy ra khi Bắc Dương tiến hành chống hủ bại, nhiều phóng viên tới. Vì thế việc này lập tức được truyền đi toàn cầu.

Truyền thông rất chú ý đến việc này. Phóng viên nước ngoài chưa từng thấy cảnh như vậy, nhìn mấy chục ngàn người tự phát đốt pháo, bọn họ lập tức tiến hành phỏng vấn.

Xuân Dương rõ ràng đã thành tâm điểm của Trung Quốc trong năm, việc chống hủ bại rất hiếm thấy ở Trung Quốc với quy mô như vậy. Sau khi Phó bí thư Tỉnh ủy Vương Trạch Vinh trẻ tuổi tới, đám quan chức hủ bại của Xuân Dương không ngừng bị lôi ra. Các kênh truyền thông trong thời gian này rất hứng thú với Vương Trạch Vinh.

Rất khó hiểu chính là một vài tờ báo trước đây thường bẻ cong tin tức Trung Quốc, bây giờ lại đánh giá cao Xuân Dương.

Tờ báo nổi tiếng của Mỹ đã có một bài viết dài kể lại việc dân chúng Xuân Dương đốt pháo trên đường, phóng viên còn kể chi tiếng mấy chục ngàn người cùng đốt pháo. Trong bài viết khen ngợi công tác chống hủ bại của Xuân Dương, khen Vương Trạch Vinh là người tiên phong trong cải cách ở Trung Quốc, cho rằng thông qua lần dân chúng tập trung này đã nói rõ Xuân Dương đạt được tiến triển trong việc đề cao pháp luật. Xuân Dương sẽ cơ sở hoàn cảnh đầu tư tốt.

Báo Tiếng Vang của Pháp cũng không chậm, rất khen ngợi Vương Trạch Vinh. Đầu tiên nói những việc Vương Trạch Vinh đã làm ở tỉnh Giang Sơn, cho rằng Vương Trạch Vinh là người rất có ý thức kinh tế thị trường trong số quan chức Trung Quốc, Vương Trạch Vinh là một quan chức Trung Quốc thanh liêm.

Báo BBC Anh lại nói hoàn cảnh đầu tư cải thiện tốt mà khen ngợi Xuân Dương. Cho rằng thông qua công tác chống hủ bại của Xuân Dương do Vương Trạch Vinh cầm đầu, đả kích hành vi vi phạm pháp luật, tạo hoàn cảnh đầu tư tốt cho các nhà đầu tư người nước ngoài. Cũng hô hào các tập đoàn, công ty Anh có thực lực tiến vào Xuân Dương.

Đương nhiên cũng có một số báo nói ra những gì bất lợi đối với Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh nhìn những tờ báo mà Sài Trí Văn đưa tới, trong lòng vừa vui vừa buồn. Vui vì truyền thông đều cho rằng Xuân Dương có hoàn cảnh đầu tư tốt. Lo chính là Xuân Dương xảy ra chuyện lớn như vậy, không biết Trung ương có cái nhìn gì về mình?

Đối với quan chức thì xảy ra chuyện dân chúng tụ tập như vậy thì rất không tốt. Có điểm tốt là lấy được lòng người, xấu thì chẳng may cấp trên cho rằng mình không thể khống chế thành phố thì sao?

Chẳng qua Vương Trạch Vinh không thể nào làm khác. Hắn bây giờ có rất nhiều công nhân mất việc đang chờ giải quyết.

Cục trưởng cục Chiêu thương Xuân Dương - Quách Thục Anh được Vương Trạch Vinh gọi vào và nói:

- Đồng chí Quách Thục Anh, bây giờ công nhân mất việc ở Xuân Dương rất nhiều, các đồng chí phải tăng cường công tác thu hút đầu tư, thu hút các công ty, tập đoàn, như vậy là có thể giải quyết việc cho mọi người.

Quách Thục Anh nói:

- Bí thư Vương, tình hình bây giờ không tốt mấy. Công ty nước ngoài tuy cần nhiều nhân viên, chúng ta có nhiều người. Nhưng theo tình hình Xuân Dương hiện nay thì lao động của chúng ta là phổ thông, không thể đáp ứng được nhu cầu của công ty nước ngoài.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Đúng thế, công nhân về hưu của chúng ta chỉ có một kỹ năng, tố chất không cao, đây cũng là một vấn đề.

Quách Thục Anh nói:

- Tôi nghiên cứu tình hình các công ty ở Xuân Dương, tôi thấy chủ yếu là phát huy sức mạnh các công ty cũ. Xuân Dương chúng ta là trụ sở công nghiệp trước đây, chỉ cần bọn họ tăng cường bồi dưỡng thì rất nhanh có thể tăng cường kỹ năng của công nhân.

Nhìn nữ Cục trưởng xinh đẹp, Vương Trạch Vinh thầm gật đầu. Quách Thục Anh này cũng có năng lực.

Vương Trạch Vinh gần đây cũng nghĩ tới. Các công ty khó khăn ở Xuân Dương bây giờ thiếu chính là kỹ thuật và đường tiêu thụ. Nếu có thể giải quyết được thì các công ty này sẽ phát triển lại.

Sau khi Quách Thục Anh đi, Vương Trạch Vinh ngồi đó suy nghĩ.

Đang suy nghĩ, Vương Trạch Vinh đột nhiên nhận được điện từ nước Pháp.

Người gọi điện chính là cô gái nước Pháp Ouni.

Ouni dùng tiếng Trung Quốc rất chuẩn mà nói:

- Vương đại sư, em bây giờ đã biết anh nhất định thích em gọi anh là Vương ca. Bắt đầu từ bây giờ em gọi anh là Vương ca.

Vương Trạch Vinh nghe cô ngọt ngào gọi mình là Vương ca thì khẽ lắc đầu.

- Ouni tiểu thư, gần đây có khỏe không?

Vương Trạch Vinh thực ra cũng không ghét gì Ouni, ở tỉnh Giang Sơn cô đã giúp hắn rất nhiều.

- Vương ca, em đọc báo thấy anh, anh quá tuyệt. Không ngờ anh lại đến Xuân Dương làm quan. Đã lâu không gặp anh, em nằm mơ cũng nhớ anh. Em quyết định rồi và sẽ đến Xuân Dương đầu tư.

Vương Trạch Vinh nói:

- Xuân Dương chào đón các công ty nước ngoài có thực lực tới đầu tư, cũng chào đón Ouni tiểu thư đến đầu tư.

- Vương ca, không biết vợ anh có chào đón em không? Lần trước anh nói với em là quan chức Trung Quốc không được phép gặp gỡ phụ nữ người nước ngoài nhiều. Anh yên tâm, em chỉ đến thăm anh và không gây ảnh hưởng gì. Lần này em sẽ tổ chức một nhóm người tới.

Vương Trạch Vinh nói:

- Chào đón Ouni tới.

Vương Trạch Vinh vừa dập máy thì Uông Nhật Thần gọi tới. Ông nói:

- Trạch Vinh, trong đợt chống hủ bại này ở Xuân Dương, cháu coi như đã thêm điểm với Trung ương. Theo tình hình ông biết thì rất nhiều lão lãnh đạo khen ngợi cháu đối mặt với tình hình phức tạp mà có thể phá giải trong thời gian ngắn như vậy, đưa một đám quan chức hủ bại ra trước công lý. Chẳng qua cháu cũng phải chú ý việc quá nổi tiếng sẽ bị người ghen ghét.

Nghe Uông Nhật Thần nói như vậy, Vương Trạch Vinh nói:

- Ông yên tâm, bây giờ việc quan trọng nhất của cháu là giải quyết vấn đề thất nghiệp.

Uông Nhật Thần nói:

- Cháu có nhiều tài nguyên như vậy thì phải dùng tới, gọi mọi người đến Xuân Dương đi giải quyết các công ty lớn nhưng khó khăn ở Xuân Dương, như vậy sẽ giải quyết được vấn đề thất nghiệp của không ít người.

Vương Trạch Vinh nhíu mày nói:

- Ông, cháu cũng nghĩ tới việc này nhưng không thể quyết định. Cháu chỉ lo rằng các công ty này về sau không có ưu thế mấy trong nền kinh tế thị trường.

Uông Nhật Thần cười cười một tiếng:

- Tình hình Xuân Dương rất đặc biệt, rất nhiều công nhân về hưu bây giờ cần chính là giải quyết cơm ăn, sau đó sẽ tiến hành tập huấn kỹ năng mới. Cứ như vậy lượng công việc sẽ nhiều hơn.

Vương Trạch Vinh hiểu được ý của ông và cảm thấy đây đúng là một biện pháp.

Vương Trạch Vinh dập máy rồi đi sang bên Ủy ban. Nhìn Kỳ Hiền Mẫn, Vương Trạch Vinh nói:

- Lão Kỳ, tôi thấy chúng tôi nên bàn lại một chút, phải tăng cường tập huấn kỹ năng cho công nhân mất việc, ngoài ra cũng phải thu hút các công ty cần nhân viên, chỉ có như vậy mới giải quyết được vấn đề thất nghiệp.

Kỳ Hiền Mẫn nói:

- Bí thư Vương, biện pháp này rất tốt. Tôi còn dự định do chính phủ và các cơ quan liên quan trên tỉnh tăng cường liên lạc, không ngừng đưa các nhân viên thất nghiệp ra ngoài làm.

Vương Trạch Vinh thấy Kỳ Hiền Mẫn gầy đi khá nhiều nên nói:

- Lão Kỳ, phải chú ý giữ gìn sức khỏe.

Kỳ Hiền Mẫn cười nói:

- Bí thư Vương, tôi cũng gần về hưu, lần này có thể phát huy nhiệt huyết thì rất vui. Mệt mỏi thì đáng gì, chỉ cần có thể thấy bộ mặt Xuân Dương thay đổi, tôi dù lui ra cũng không hề nuối tiếc.

Vương Trạch Vinh nhìn Kỳ Hiền Mẫn, bắt chặt tay đối phương mà nói:

- Nhân dân Xuân Dương sẽ nhớ anh.

Báo nước ngoài không ngừng đưa tin về Xuân Dương, ban Tuyên giáo Trung ương cũng phái nhân viên đến Xuân Dương, tiến hành phỏng vấn và điều tra toàn diện công tác chống hủ bại của Xuân Dương.

Theo thời gia sau đó, cả nước tổ chức việc học tập công tác chống hủ bại của Xuân Dương.

Hạng Nam cũng gọi điện tới cho Vương Trạch Vinh:

- Trạch Vinh, ban Tuyên giáo Trung ương dự định đưa con vào danh sách Bí thư cơ sở xuất sắc trong cả nước, con thấy sao?

Vương Trạch Vinh mới đầu thì vui, chẳng qua hắn rất nhanh nói:

- Bố, việc này con nghĩ là thôi, không tốt mấy.

Hạng Nam nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy liền rất vui vẻ. Ông biết Vương Trạch Vinh đã trưởng thành, không vì làm chút chuyện mà kiêu ngạo:

- Mấy thứ bằng khen vu vơ đó đã không còn tác dụng với con. Con bây giờ phải tập trung chính vào làm tốt công tác, đây là điều quan trọng nhất. Chỉ cần khống chế tốt công tác Bắc Dương, không gian phát triển của con sẽ hoàn toàn mở ra.
Bình Luận (0)
Comment