Quân Lâm Binh Vương

Chương 1207

Quân Khương Lâm nhìn theo bóng lưng của hắn, vấn đề quẩn quanh trong đầu hồi lâu rốt cuộc được vạch trần. Vì sao hắn lại có tốc độ nhanh như vậy? Nhanh đến ngay cả lúc đầu chính mình cũng cơ hồ cũng không thể né tránh hơn được. Chỉ với tu vi Địa huyền giả, nhưng tốc độ lại có thể sánh ngang Thiên Huyền tuyệt đỉnh! Thì ra là thế! Song nhận - Cơ đùi kép!

Hoặc có thể nói là "vô song nhận". Người này cơ dây chằng vận động trên đùi tự nhiên có hai cái! Thiên phú dị bẩm! Loại người này thể chất trời sinh kì quái, nhất định là hắn bẩm sinh có thể nhanh hơn nhiều lắm so với người bình thường! Nếu có thể đem đi tăng cường chuyên môn huyến luyện, thì tốc độ không thể nghi ngờ sẽ làm cho kẻ khác cứng miệng lưỡi!

Khó trách vì sao Sở Khấp Hồn vì hắn mà chọn lựa lấy tốc độ mà huấn luyện, bất quá mặc dù Sở Khấp Hồn lựa chọn chính xác coi như là chọn đúng phương pháp, nhưng huấn luyện phương pháp cuối cùng cũng có khiếm khuyết!

Cho nên, dù Lãnh Ngao thành tựu vốn đã không thấp, nhưng cũng có điểm cực hạn, nhiều nhất cũng chỉ có thể đạt tới cảnh giới như Sở Khấp Hồn mà thôi. Đối với tương lai thưc lực của Lãnh Ngao, hơn phân nửa là không bằng sư phụ. Nhưng với Quân Khương Lâm thì khác, đối với thể chất như vậy, Quân Khương Lâm lại có thể làm cho hắn đạt tới cao nhất tốc độ, thậm chí là cực hạn. "Nhanh" cực hạn.

Lúc này vấn đề duy nhất là nhân tiện nhìn xem người này có đáng giá để ta hạ chút công phu hay không! Quân Khương Lâmtrầm lặng suy nghĩ.

***

Mai Tuyết Yên cùng Thiên Tầm cả đoạn đường đi rất nhanh, vốn dĩ hai người này tốc độ đã nhanh đến kinh người, hơn nữa dọc đường đi không có bất cứ cái gì rằng buộc, rốt cuộc vài ngày công phu đã chạy về đến Thiên Nam. Thiên Phạt Sâm Lâm!

Mà giờ này, cao thủ của Tam Đại Thánh Địa vẫn còn đang trong núi hoang mà điều dưỡng, khẳng định sẽ không đến mà chặn giết các nàng!

Quân Khương Lâm làm núi lở, nhưng rốt cuộc tạo cho bọn họ thật lớn phiền toái, không có mấy tháng nghỉ ngơi và hồi phục, là khó khăn để hồi phuc…

Nhưng là mới vừa bước chân vào đến Thiên Phạt Sâm Lâm. Mai Tuyết Yên đột nhiên giận dữ, cơ hồ tức bể bụng!

Nguyên lai vốn Thiên Phạt Sâm Lâm ngày xưa rất âm trầm, mà giờ này khắp nơi đều là dải lụa màu tung bay, cũng không biết là từ nơi nào mà nhiều màu sắc rực rỡ như vậy.

Truyện đề cử: Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi

Cơ hồ tiến vào trung tâm Thiên Phạt Sâm Lâm mỗi một thân cây cũng treo đủ mọi loại vải màu sắc rực rỡ, tựa như đạo cầu vồng tại trời cao chập chờn, mà trên đình cây đại thụ ngàn năm dĩ nhiên lại được treo nhiều nhất, không ngờ lại có cả cuộn vải đỏ tung bay ở phía trên. Lại nhìn mặt đất, Mai Tuyết Yên lại càng hoảng sợ!

Tất cả huyền thú ngoài ngũ cấp mỗi một đầu thú bên hông cũng đeo một cái thắt lưng buộc vải đỏ, mỗi một con lại mang theo thắt lưng vải đỏ xuyên qua bụi gai. Cứ trong đó mà qua lại tán loạn, chỉ chốc lát đã bám đầy sợi chỉ …

So sánh với cao giai huyền thú tất nhiên vải đỏ ở phần thắt lưng lại càng tốt hơn…Nhất là bát cấp và cửu cấp đỉnh phong huyền thú. Đám này giơ lên hai cái chân trước, ngẩng đầu ưỡn ngực tiêu sái lộ ra bên hông, dưới bụng vải đỏ thắt nút dày đặc. Còn mỗi khi những bộ lông xồm xoàm ở mông dao động thì lại để lộ ra những quả cầu buộc chạt vào đó đong đưa, bộ dáng tựa hồ rất là hãnh diện.....

Đợi Hùng Khai Sơn và Hạc Trùng Tiếu vừa xuất hiện. Mai Tuyết Yên cùng Thiên Tâm cùng mở mắt to hết cỡ mà nhìn.

Hùng Vương, Hổ Vương, Hạc Vương, Sư Vương, Hầu Vương, Ưng vương, sáu người cùng ngẩng đầu mà bước chỉnh tề xếp thành một hàng đến đây nghenh đón, đám người long hành hổ bộ khí thế dâng trào. Mai Tuyết Yên cùng Thiên Tầm cảm giác chính mình thấy được sáu chàng rể!

Bởi vì lúc này sáu đại vương mỗi người đều là một thân đỏ rực, phục sức trên đầu lại còn có cả hoa, suốt cả đoạn đường đến đây hồng quang trông thật sữ chói mắt. Mọi người với vẻ mặt vui sướng hân hoan, đắc chí tột cùng. Bất quá, đám người ánh mắt có chút mập mờ đảo qua thân thể Mai Tuyết Yên, sau đó đám người lại vội vàng tỏ vẻ nghiêm túc.

"Gần đây Thiên Phạt Sâm Lâm có xảy ra việc nào vui sao?" Mai Tuyết Yên nhúi mày, vẻ mặt hồ nghi nhìn sáu vị.

Nàng liếc mắt một cái nhân tiện nhìn ra đám người kia, bọn họ đã tăng tiến thật nhanh rồi. Lấy nhân loại tiêu chuẩn mà phân chia thì sáu tên này tùy tiện mỗi người đã là tu vi Chí Tôn Thượng thừa! Hơn nữa, cơ bản tất cả đều là Chí Tôn Thượng thừa cấp độ tuyệt đỉnh!

Chỉ kém một bước là có thể bước vào hàng ngũ Tôn giả. Bực này thật là tiến bộ kinh người, có thể khó mà tin nổi. Khiên kẻ khác không thể hiểu nổi, đan dược Quân Khương Lâm quả nhiên tác dụng thật là lớn.

"Khụ Khụ, lão Đại trở về, không phải là việc vui lớn nhất sao!". Hùng Khai Sơn ho khan hai tiếng. trên mặt bỗng biểu hiện một vẻ gấp gáp muốn tranh công mà phải mạnh mẽ áp chế, làm bộ dáng không tự nhiên. Cả người gấu to lớn bỗng bày ra bộ dáng hào hoa phong nhã quét tay vòng cung trịnh trọng nói "Xin mời lão Đại bước vào cung điện!

Cung điện! Hùng lão tứ trong miệng đột nhiên nói ra một từ văn minh cấp cao. Một câu này làm cho Mai Tuyết Yên suýt nữa thì ngất. Hắn từ lúc nào mà trở nên có văn hóa như vậy rồi?

Sáu vương vây quanh Mai Tuyết Yên, tiền hô hậu ủng đi tới trung tâm của Thiên Phạt Sâm Lâm, nơi này nguyên bổn là nơi ở của Mai Tuyết Yên, dựa vào suối, hoàn cảnh thanh nhã, đúng là nơi Mai Tuyết Yên thích nhất. Bất quá chỗ này lại là chỗ bị người nào đó mạnh mẽ mà phi lễ…

Nhưng thứ bày ra trước mắt hết thảy làm cho Mai Tuyết Yên thất kinh: những cây đại thụ chung quanh không ngời lại bị chặt trụi thùi lụi, chỉ để lại ở giữa những cây bao quanh một khoảnh đất. Trong vòng mấy trăm trượng là cả một khoảng đất trống sạch sẽ,thậm chí ngay cả gốc cỏ cũng nhìn không thấy.

Vô số cao giai huyền thú ở chỗ này mặt mũi mồ hôi như mưa, một mực làm việc. Đám người này mặc dù mệt lè lưỡi nhưng trên mặt lại tràn đầy hưng phấn cùng vinh hạnh. Tựa hồ coi công việc cu li là một chuyên tình hết sức vinh quang!

"Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Mai Tuyết Yên xoay người đột nhiên nổi giận, hung hăng nhìn đám người Hùng Khai Sơn và Hạc Trùng Tiếu.

"Hai người các ngươi, mau nói, nếu không cho ta một lời giải thích hợp lý, thì hãy chờ lần nữa biến hóa đi!" Hai hàng lông mày Mai Tuyết Yên dựng ngược, vẻ mặt tức giận, ánh mắt lạnh như băng, đằng đằng sát khí! Sáu đại Thú Vương đồng thì bị dọa cho hoảng sợ.

Một hồi lâu, Sư vương Thạch Bất Sầu nuốt nước miếng nghiêm mặt cúi đầu đi tới: "Lão Đại…Hắc hắc, không phải là chuyện vui mừng gì sao…Vui mừng, hắc hắc vui mừng…Tất cả cũng là vì chuyện lão Đại mà vui mừng, chúng ta mấy huynh đệ muốn vì ngài mà vui mừng một chút, ngài không hài lòng…?

"Vì ta mà vui mừng? Đây là chủ ý của tên hỗn trướng nào? Đem nơi tu luyện của ta làm loạn hết lên thế này, lại còn nói là vì ta! Ta không hài lòng? Ta nếu có thể hài lòng là thấy quỉ rồi"" Mai Tuyết Yên bay lên đá một cước làm tên mặt dày này bay ra ngoài, hung tợn nhìn Hạc Trùng Tiếu: ""Hạc Lão Tam, ngươi tới đây nói đi!""

""Ách…Đại tỷ, kỳ thật cũng không có gì, cùng lắm thì ngài không cần phải canh cánh trong lòng, mặc dù như vậy…sẽ có rất nhiều người không hiểu…Nhưng chúng ta Thiên Phạt huynh đệ, khẳng định vĩnh viễn ủng hộ ngươi, yêu quí ngươi! Chúng ta hy vọng đại tỷ…hãy mở rộng tấm lòng đi nghênh đón hạnh phúc của mình đi! Hãn…Ta cũng không biết ta đang nói gì…" Hạc Trùng Tiếu lắp bắp mấy tiếng.

Mai Tuyết Yên căn bản không biết mấy người này rốt cuộc đang nói cái gì, càng nghe càng hồ đồ

""Đại tỷ thân là huyền thú thì làm sao? Chúng ta vốn là vì nhân loại mà xuất lực nhiều nhất! Như thế nào mà lại còn cấm kị miệng lưỡi thế gian? Nên làm như thế nào thì cứ thế mà làm! Yên tâm, nếu ai dám nói nhiều hơn một câu, ta lập tức dẫn các huynh đệ tới giết hắn, tru di cửu tộc!""

Ưng vương Ưng Toái Không mũi ưng vừa động, mặt đằng đằng sát khí, lòng đầy căm phẫn nói.

""Đúng thế! Đúng thế! Buông bỏ ý chí, ôm lấy hạnh phúc!"" Các chúng Vương còn lại đồng thanh hô lên.

""Nhân tiện là cái gì? Rốt cuộc là cái gì? Nghe các ngươi nói mà làm ta hồ đồ mất rồi!"" Mai Tuyết Yên lấy tay ôm đầu thống khổ nói: ""Có thể hay không, một người nào thông minh một chút hãy cho ta một lời giải thích một chút xem chuyện này là chuyện gì đang xảy ra?""

""Lão Đại, kỳ thật là thế này!"" Hầu vương bỗng nhiên nhảy ra nói: ""Chúng ta vừa nghe việc vui của lão Đại liền ngay sau đó chúng ta lập tức phát động…""

""Chờ! Dừng!"" Mai Tuyết Yên rốt cuộc bắt được trọng điểm: ""Việc vui? Việc vui gì? Ta có việc gì vui?""

Hạc vương, Sư vương, Hầu vương, Ưng vương bốn tên lộ ra thần sắc cổ quái, Hùng Khai Sơn cùng Hồ Liệt Địa lại lén lút lui ra phía sau chậm rãi nhúc nhích

""Lão Đại…Khụ Khụ, ngài cũng chớ để ở trong lòng, kỳ thật việc này nói như thế nào cũng không dọa người a"" Hầu vương mở miêng sửng sốt một hồi vội vàng an ủi.

""Chuyện gì không dọa người?"" Mai Tuyết Yên giận sôi lên: ""Các ngươi rốt cuộc đang nói đến cái gì!"" Mai Tôn Giả hiển nhiên đã phát điên đến nơi rồi.

""Còn không phải là chuyện của ngài cùng tỷ phu…"" Hầu vương liền nhếch miệng nhỏ giọng nói một câu, sau đó lấy hết can đảm nói

""Lão Đại, có thể tìm được hạnh phúc của chính mình, làm cho tất cả mọi người đều vui mừng, về phần việc vui của ngài, chúng huynh đệ cũng chưa kịp tham gia cho nên…hắc hắc hắc, chúng ra nhân tiện tự tác chủ trương tại Thiên Phạt tổ chức chúc mừng một chút, còn có…

Hắn dùng một ngón tay, khẽ cong lên nói: "" Nơi này thoáng như vậy là chúng ta nhân tiện chuẩn bị cho lão Đại cùng tỷ phu một cái cung điện, các người nếu thành thân rồi, khẳng định là muốn cùng nhau ở một chỗ…haha….còn có bên kia, ta chuẩn bị làm cho toàn bộ biến thành cỏ mềm. Ân, sau này nếu có hài tử, ở bên kia có thể chơi đùa, không sợ bị té lại còn rất an toàn…""

""Thành thân? Hài tử? Cái gì cùng cái gì"" Mai Tuyết Yên mặt dần dần đen lại, cả người bỗng hiên lên khí tức nguy hiểm. vừa chuyển mặt, hai mắt hiện lên một hai tia kiếm sắc bén nhìn vào mặt Hạc Trùng Tiếu ; ""Hạc lão Tam, ngươi giải thích cho ta một chút!""

Hạc Trùng TIếu khép mở hai miệng hai cái thật dài, suy nghĩ hồi lâu, rốt cuộc gian nản mở miệng nói:

""Nếu lão Đại ở bên ngoài len lén thành thân, dĩ nhiên là không muốn cho chúng ta biết…Nhưng chúng ta là huynh đệ đã bao nhiêu năm chung sống, sớm đã thân còn hơn người nhà, tất cả cũng vì muốn hướng đến lão Đại góp một phần tâm lưc. Từ lúc Hùng Lão Tứ cùng Hồ Lão Cửu mang về tin tức hỷ sự, mợi người chúng ta cùng nhau thương nghị dứt khoát mà bắt đầu chấn chỉnh Thiên Phạt. Hơn nữa, ngài lại còn cho Hùng Lão Tứ rất nhiều ngân phiếu, không tiêu phí một chút không phải là quá lãng phí rồi sao?""Ha hả, hắc hắc…ách…!""
Bình Luận (0)
Comment