Quân Lâm Binh Vương

Chương 164

Chương 164

– Không chết. Chỉ bị thương nặng!

Nói xoay liền quay đầu nhìn Quân Vô Ý bên cạnh hắn rồi hừ một tiếng biến mất bóng dáng.

Niềm hi vọng của Quân Chiến Thiên vừa dấy lên đột nhiên bị một đoàn nước lạnh dập tắc hoàn toàn. Hắn cảm thấy cả người lạnh lẽo. Ánh mắt của Ảnh Tử khi nhìn về Quân Vô Ý một cái chẳng khác nào đang nhắc hắn với thương thế của Quân Khương Lâm cho dù không chết cũng không hơn Quân Vô Ý được bao nhiêu.

Trái tim của Quân Chiến Thiên trở nên lạnh lùng như bị đóng băng! Chẳng lẽ hậu nhân duy nhất của Quân Gia lại trở thành một người tàn phế sao? Nghĩ như vậy nên trong đáy lòng Quân lão gia tử nỗi giận, ngọn lửa cuồng nộ bốc cháy thật cao.

Trước đây hay đối nghịch với cháu ta hình như là Mạnh gia và Lý gia.

– Con mẹ tụi nó. Vô luận hôm nay có chuyện gì xảy ra đi nữa cũng phải bắt các ngươi khai đao. Coi như là các ngươi xui xẻo đi.

Trong lòng Quân Chiến Thiên mắng to một tiếng, xoay người ngồi lên ngựa nghiến răng nghiến lợi nói:

– Đại quân theo lão tử đi xét nhà nào!

Trời còn thương. Ảnh Tử nhìn Quân Vô Ý một cái đối với Quân Lão gia tử căn bản không phải là là ‘nhắc nhở’. Thật sự còn có một nguyên nhân khác…

Một đêm này nhất định là đêm sát phạt.

Theo sự giận dữ của Quân Chiến Thiên, một màn máu tanh bao phủ khắp đế đô.

Chiến mã chạy qua lại khắp kinh thành, từng ngôi nhà của các đại thành viên trong triều dần dần bốc hỏa, âm thanh binh khí va chạm lẫn nhau vang lên không ngừng kèm theo tiếng kêu la thảm thiết.

Trước khi Ảnh Tử xuất hiện thì vô số người bận đồ đen từ trong bóng đêm xuất hiện như một u linh nhảy vào phủ đệ của các quan viên.

Một ít quan viên còn chưa kịp phản kháng đã bị chém giết, máu tươi khắp nơi.

Hình bộ thị lang Mạnh Chí Vũ, Lý Kiều đều là phe cánh với Lý Gia cùng Mạnh Gia, cũng là một nhân vật thuộc dưới trướng của Đại hoàng tử, bình thường ở trong triều rất hay phản đối Quân gia nên hôm nay hai nhà này đứng mũi chịu sào.

Trống trận còn đang đánh thì trong gia viên của hai nhà này đã xuất hiện mấy người bận đồ đen bịt mặt giết từ thị vệ gác cổng vào. Xác người chất thành đống từ cổng vào đại sảnh. Hai vị quan viên đáng thương còn chưa kịp nói gì đã bị chém rớt đầu. Sau đó cả nhà không một ai thoát khỏi cả, khắp nơi đều bị hỏa thiêu.

Đương triều Ngự Sử Thiết Nhan khi nghe được tiếng trống liền nhớ lại con mình vì hộ tống Quân Chiến Thiên tác chiến lại kháng cự quân pháp bị chém đầu từ lâu nên luôn luôn đối địch với Quân Chiến Thiên. Khi nghe được tiếng trống này thì lão cho rằng cơ hội đánh ngã Quân Chiến Thiên đã đến liền vội vàng rời giường viết tấu chương buộc tội Quân Chiến Thiên. Nhưng chỉ viết được một nửa thì cửa sổ bỗng nhiên ầm một tiếng vỡ nát. Mấy người bận đồ đen bịt mặt tiến vào chụp lấy tấu chương hắn còn chưa viết xong nhìn một chút rồi bỗng nhiên cười lạnh. Vò tấu chương lại nhét vào trong miệng lão thật dã man rồi một tia sáng lóe lên khiến cho đầu lão với tấu chương vỡ thành hai phần.

Một vị khác là Ngự Sử Chu Mộng Thành. Vị này khi Quân Vô Ý bị bại trận tàn phế liền tấu chương nói Quân Vô Ý không còn khả năng tác chiến nữa khiến cho Quân Vô Ý bị miễn chức Ngự Sử. Hiện hắn đang say rượu nằm trên người tiểu thiếp gáy khò khò nhưng bỗng nhiên một đao lóe lên chặt rớt hai chân rồi một kiếm đâm xuyên tim hắn. Đưa cả thân thể hắn c ắm vào một cây to trong sân. Trừng đôi mắt to nhìn nhà mình bốc cháy khắp nơi.

Hai gia tộc dưới trướng Nhị hoàng tử là Lễ Bộ Tiễn Vạn Quán và Ngô Vân có nơi ở gần cửa thành. Khi nghe được tiếng trống trận của Quân Chiến Thiên liền cảm giác không ổn.

Bình Luận (0)
Comment