Quân Lâm Binh Vương

Chương 199

Chương 199

Quân Khương Lâm dường như không có việc gì vỗ vỗ bụi đất trên người, lắc lắc mông ngồi xuống trên ghế. Chút thương tổn ấy với hắn mà nói thì thật sự là không đáng nhắc đến. Chỉ cần dùng Khai Thiên Tạo Hóa Công vận hành một chu thiên liền thành không có chuyện gì. Dù sao Quản Thanh Hàn cũng không thực sự xuống tay tàn nhẫn!

Đột nhiên cảm giác phía đối diện có chút khác thường, hắn vừa ngẩng đầu mới phát hiện tam thúc của mình, vị Đại tướng quân đã tung hoành sa trường này đang có ánh mắt vô cùng khiếp sợ. Không! Hẳn là ánh mắt vô cùng kinh hoàng đang nhìn mình; sâu trong ánh mắt tràn đầy sự dò xét, thậm chí còn bao hàm một vẻ sợ hãi, một nỗi kinh ngạc, một niềm kính sợ!

“Ngươi rốt cuộc… Làm sao mà được như vậy?” Quân Vô Ý vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt như chim ưng soi mói nhìn hắn: “Ai dạy ngươi? Ai có bản lĩnh như vậy, có phải là cao thủ Chí Tôn Thần Huyền trong truyền thuyết không?!”

Quân Khương Lâm ngẩn ra, lập tức hiểu được, đột nhiên cười ha hả. Một lúc lâu sau mới giơ chén rượu lên uống một hơi cạn sạch.

“Muốn luyện thành gan nghĩa dũng thì phải có tâm giết người!” Quân Khương Lâm cười hắc hắc: “Tam thúc thực sự là muốn hỏi không biết rốt cuộc điệt nhi đã giết bao nhiêu người để có được cảnh giới như vừa rồi?”

Nhìn thần sắc của Quân Vô Ý là Quân Khương Lâm biết vị tam thúc này của mình đã khéo léo khám phá ra được cái gì đó. Bản năng phản ứng của mình dù lúc đó đã cố ức chế, nhưng dấu hiệu hẳn là vẫn có. Có lẽ Quản Thanh Hàn vì ở trong cuộc hay do thực lực còn bị hạn chế nên khó có thể cảm thấy, nhưng Quân Vô Ý đâu phải loại hạ đẳng? Thân là Địa Huyền cao thủ, là chiến tướng tung hoành trăm trận, lại đứng ngoài cuộc nên tỉnh táo hơn kẻ u mê trong cuộc thì làm sao không thể nhìn ra sự thật?

Quân Vô Ý hừ một tiếng, lạnh lùng nói: “Khương Lâm, chiến trường giết địch, lấy tánh mạng của kẻ địch chính là việc không thể chối bỏ; Nhưng ngươi chưa bao giờ dấn thân vào quân đội, lại có thể luyện một thân công phu giết người như vậy, đến tột cùng là luyện tập như thế nào? Đạt đến cảnh giới như vậy nếu không có giết một số lượng người lớn thì không có khả năng tu thành, chẳng lẽ ngươi…”

Giọng của Quân Vô Ý có chút run rẩy lại thêm phần tức giận: “Ngươi nhiều năm ở đế đô… Chẳng lẽ ngươi dùng sinh mệnh dân chúng bình dân để luyện thành?”

“Tam thúc cũng là người biết rõ chuyện chém giết mà sao lại nói như người ngoài cuộc vậy! Bản lĩnh giết người nhất định cứ phải thông qua giết người mới luyện thành sao” Quân Khương Lâm nhẹ nhàng nói bâng quơ: “Kỳ thật chỉ cần người ta có thể thật sự quen thuộc, hiểu biết các chỗ xương cốt, các chỗ đốt ngón tay trên thân thể thì tự nhiên cũng sẽ biết.”

Hắn chớp mắt, nói: ” Thân thể con người, không phân nam nữ đều có hai trăm lẻ sáu đoạn xương cốt. Nói cách khác là cũng có hai trăm lẻ sáu chỗ các khớp xương! Cơ thể con người từ đùi trở lên không kể trước sau, phải trái, trên dưới đều tồn tại những vị trí yếu huyệt mà tại đó có thể một đòn là dồn người đó vào cái chết! Mà cho dù là chiêu thức dạng gì, chỉ cần đánh ra thì nhất định sẽ có một bộ vị của hắn lộ ra sơ hở!”

“Nếu muốn động thủ thì tất nhiên sẽ vận động xương cốt, lợi dụng các đốt khớp xương. Mà chịu lực lớn nhất chính là các bộ phận được sử dụng này vào thời điểm đó, bộ phận không sử dụng chính là chỗ sơ hở, đủ là sơ hở trí mạng! Đến khi ngươi tìm được sơ hở rồi, như vậy cả phần hắn đang ở sử dụng kia cũng thành sơ hở! Sau khi hoàn toàn hiểu xong thì việc tìm vị trí có lợi của mình đấu với vị trí bất lợi của người quả là dễ dàng! Lúc trước điệt nhi đã nói với gia gia, Tà nhi sẽ không đánh nhau, là thực sự toàn tâm toàn ý nói thành thật. Hôm nay nếu điệt nhi toàn lực phản kích thì không biết vừa rồi tẩu tẩu sẽ chết bao nhiêu lần, ít nhất một trăm lần! Không biết tam thúc có nhìn thấy như vậy hay không!”

Quân Khương Lâm khép mắt, nhe hàm răng trắng bóng: “Không thể không thừa nhận là điệt nhi đã tập thành bản năng, cứ ra tay thì nhất định chỉ nhằm vào vị trí như vậy, vị trí một đòn là mất mạng! Điều này cũng không phải kỳ quái như vậy chứ? Ở trên đời này, người hiểu rõ nhất về thân thể con chính là thầy thuốc. Nhưng chắc tam thúc chưa bao giờ từng gặp loại thầy thuốc giết rất nhiều người để học cách cứu người?!”

Quân Vô Ý ngơ ngẩn, cả giận nói: “Ngươi là cưỡng từ đoạt lí (già mồm cãi cố)!”

Bình Luận (0)
Comment