Quân Lâm Binh Vương

Chương 571

Kế tiếp, lại đến phiên đại chưởng quỹ Đường Nguyên tiến lên sân khấu biểu diễn. 

- Hiện tại, buổi đấu giá hảo tửu chính thức bắt đầu! Mỗi một vò hảo tửu giá khởi điểm là một vạn lượng. Tăng giá tùy ý, cũng không có hạn mức cao nhất, bởi vì số lượng rượu ngon này có hạn, mỗi bàn nhiều nhất chỉ có thể có năm mươi vò! Tuyệt đối không thể nhiều hơn! 

Đường Nguyên lớn tiếng nói, mười phần hiên ngang. 

- Xin hỏi Đường đại chưởng quỹ, lời nói "số lượng có hạn" của ngài là có ý gì? 

Đường Nguyên vừa nói xong thì liền có người hỏi ngay. 

- Cũng không có ý tứ gì cao siêu cả, mọi người đại khái cũng đã hiểu, rượu này chính là do Tống lão dùng thời gian cả nửa đời, đi qua toàn bộ đại lục, thu thập các nguyên liệu cực phẩm, toàn bộ đều là thượng hạng, thực sự chỉ nhưỡng ra một ít này thôi! Từ nay về sau, không còn thiên phẩm hảo tửu như vậy nữa! Cho nên, lần đấu giá thiên phẩm hảo tửunày, lần đầu cũng là lần cuối! 

Đường Nguyên có vẻ tiếc rẻ nói. 

- Chỉ có lần duy nhất…! 

Phía dưới một hồi kinh hô. Người người nhìn nhau: Lần đấu giá hảo tửu này, chỉ là lần duy nhất!

Tuy nhiên, mọi người khi ngẫm lại cũng hiểu được đạo lý này. Trong gầm trời này, muốn nhưỡng ra rượu ngon thế này sao mà dễ dàng cho được? 

Chỉ có một ít thế này mới hợp lý. 

- Nếu chỉ đấu giá một lần, vậy tổng số rượu có bao nhiêu vò tất cả? 

Người hỏi câu này lại là người ngoài dự đoán của mọi người, chính là Linh Mộng công chúa, người không quen uống rượu, thậm chí vừa rồi cũng không nếm thử rượu. 

Đường Nguyên kinh ngạc nhìn nàng một cái rồi trả lời: 

- Lần đấu giá này, tổng cộng có ba nghìn vò thiên phẩm hảo tửu! Dù cho các vị ra giá như thế nào đi nữa, thiên phẩm hảo tửu cũng chỉ có nhiêu đó! Rượu này giống như phù dung sớm nở tối tàn, uống một ngụm là thiếu một ngụm, uống hết thì chỉ còn cách nhịn thôi! 

- Ba nghìn vò! 

Mọi người phía dưới khi nghe có nhiều hảo tửu như thế thì ai cũng kinh hãi. Ba nghìn vò, số lượng có vẻ không ít, thậm chí có thể nói là rất nhiều. Tuy nhiên, ngàn vạn lần không nên quên, hiện tại nơi này có hơn một trăm nhà tham gia đấu giá, phân phối số rượu này cho một trăm đầu người, nhiều lắm thì mỗi người cũng chỉ có ba mươi vò mà thôi. 

Mà hạn mức cao nhất mỗi người có thể đấu giá thắng cũng chỉ có năm mươi vò. Hơn nữa, phía trước còn có hoàng thất, có các đại thế gia, những người này tất nhiên sẽ ra tay trước, nhất định sẽ không chịu cảnh tay không trở về, e rằng phải sau tất cả những người này thì mới tới "tua" của mình, nhưng những người này có đến hơn mười nhà, ít nhất cũng làm ít đi hơn tám trăm vò! 

Điều này cũng có nghĩa là, hơn tám mươi nhà còn lại, dù muốn cạnh tranh thế nào cũng chỉ còn hai ngàn hai trăm vò mà thôi! Rõ ràng loại thiên phẩm hảo tửu này, tất nhiên sẽ có nhiều nhà không có khả năng đấu giá được! 

Mà một khi không đấu giá thắng được, đồng nghĩa với việc cả đời sẽ không có cơ hội thưởng thức loại hảo tửu này nữa! 

Vì vậy, sự cạnh tranh giữa những người này sẽ vô cùng khắc nghiệt! 

Rất nhiều người đã âm thầm nắm chặt tay, chỉ chực bắt đầu để kêu giá! 

- Hiện tại, đấu giá chính thức bắt đầu, số hảo tửu đầu tiên, năm mươi vò! 

Cả đám thịt núc ních trên người Đường Nguyên run run. Hắn cảm thấy thời khắc sáng chói huy hoàng nhất trong cuộc đời hắn chính là lúc này đây, khi hắn cầm búa định giá trong tay mà vung lên. 

- Bản nhân ra giá một trăm vạn bạc trắng! 

Một người lớn tiếng ra giá, không ngờ ngay lần đầu tiên mà đã nâng giá lên cao thế này! Điều này làm cho mấy người âm thầm âm thầm kêu khổ trong lòng: "Đây mới là lần đầu tiên thôi mà, ngươi lại chơi thế này là sao! Ngươi kêu giá kiểu này, sau này đến phiên chúng ta, giá cả chẳng phải ở trên trời sao?" 

Bên trong hàng thứ ba, người ra giá chậm rãi đứng lên, một thân lam bào nhấp nhô như sóng biển, khi hắn vừa đứng lên thì mọi người có cảm giác một mảng biển khơi xanh thẳm đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình. 

Người này tự nhiên cười nói: 

- Tại hạ là Hải Trầm Phong, bang chủ Kim Dương Bang của Thiên Hương thành. Bản thân tại hạ yêu rượu như mạng, loại thiên phẩm mỹ tửu này, bất cứ giá nào cũng phải đoạt được, tại hạ nghĩ đối với mỗi người ngồi đây, một trăm vạn lượng không phải là một con số lớn, nhưng mong mọi người nể chút mặt mũi Hải mỗ, Hải mỗ xin đa tạ! 

Hải Trầm Phong đương nhiên là do Quân Khương Lâm an bài tại đây để đề phòng vạn nhất, giờ phút này đương nhiên đứng ra làm người đầu tiên tỏ vẻ "việc nghĩa không từ" mà kêu giá. (chim mồi đây mà:61:) 

Đương nhiên, lúc này hắn đứng ra cũng còn có một mục đích khác, đó chính là tuyên cáo thiên hạ bang phái giang hồ Kim Dương Bang đã thay đổi bang chủ, và vị Hải đại bang chủ cũng nhân buổi đấu giá này mà ra mặt, chính thức tiến nhập vào hàng ngũ những nhân vật thượng tầng của Thiên Hương đế quốc. 

Khi Hải Trầm Phong đứng ra, trong nháy mắt đã thu hút vô số ánh mắt của nhiều người, giống như nam châm gặp sắt thép, cứ dán chặt vào người hắn. Thân hình Hải Trầm Phong bất động như núi, nhưng sắc mặt lại hơi xanh xao, có một chút không khỏe mạnh. Quân Khương Lâm đứng trên lầu xem náo nhiệt khi nhìn thấy cảnh này thì trong lòng vô cùng buồn bực: "Chẳng lẽ chỉ trong một hai ngày mà vị cao thủ Thiên Huyền này lại bị trọng thương lần nữa sao? Tại sao lại trọng thương hoài thế này? Xem ra sau này ta phải dạy dỗ hắn cho tốt mới được, ít nhất phải đem thực lực của hắn đề thăng lên một hai cấp bậc, nếu không thì ta lại phải lo lắng mãi!" 

Những lời này e là chỉ có Quân đại cao nhân mới dám nói, tùy tùy tiện tiện nói đề thăng thực lực của một Thiên Huyền cao thủ lên một hai bậc, lời nhảm nhí này nói ra ai tin a? 

Ba vị hoàng tử và các đại thế gia cũng vô cùng lưu ý! 
Bình Luận (0)
Comment